Chương 16: Thông gia
FR-芳 蓉
23/06/2021
Sau khi kết thúc buổi lễ Ái Khuê giúp Hàn Vũ đẩy xe lăn xuống sân khấu. Nhìn từ xa thấy con trai mình bình thường cả cười cũng lười vậy mà có thể đối xử với cô khác biệt như vậy.
Tuy trước khi kết hôn Âu Dương gia đặc biệt quan tâm đời sống cá nhân của con dâu tương lai. Âu Dương gia không quan trọng trinh tiết, không quan trọng môn đăng hộ đối hay bắt buộc người con gái đó phải giỏi giang thuỳ mị nết na. Gia đình Âu Dương gia chỉ cần người con gái đó không một dạ hai lòng, không bên ngoài có người đàn ông khác, chỉ cần như vậy là được.
Trước khi đồng ý với cuộc hôn nhân này bà Dương Thục Linh - Phu nhân của Âu Dương gia đã điều tra không ít về cô con dâu Phương Ái Khuê này.
Vốn Phương gia chỉ có một người con gái là Ái Khuê nên việc trưởng thành của cô vẫn luôn được bà chú ý, chỉ là không ngờ khi vợ ông ta vừa chết đã rước người đàn bà khác về, đã vậy còn có một người con gái lớn hơn Ái Khuê vài tháng. Dĩ nhiên cuộc hôn sự hai nhà vì vậy bị đá sang cho Thục Khuê.
Lúc đầu bà cũng không hài lòng lắm vì Ái Khuê vốn là con vợ cả trong nhà, mới là người được hứa hôn ban đầu nhưng nhìn thấy cô có tình cảm với Hàn Thiên Trạch nên mới đồng ý.
Lại lần nữa không ngờ là cái tên Hàn Thiên Trạch sáng mắt lại không nhận ra ân nhân cứu mạng của mình lại đi nối giáo cho giặc, đúng là... Cũng may người con dâu này cách đây không lâu bỗng nhiên đổi tính lại hai lần cứu mạng con trai bà nên bây giờ nhìn thấy cô bà càng thấy hài lòng.
“Hai đứa tới rồi à” - Âu Dương Thiên Dực nhìn thấy hai đứa bước tới liền mở miệng chào hỏi.
“Vâng ạ, con chào bác. Nếu hai bác không ngại có thể gọi con là Tiểu Khuê ạ” - Ái Khuê bước lên vô cùng lễ phép cúi đầu chào hai người.
“Uhm. Rất tốt.” - Âu Dương gia chủ gật đầu hài lòng với thái độ của cô - “Từ giờ trở đi con sẽ là một phần của Âu Dương gia ta. Mọi hành động cử chỉ của con đại diện cho gương mặt của Âu Dương gia, con biết phải làm gì để xứng đáng với cái danh hiệu Âu Dương nhị thiếu phu nhân chứ?”
“Dạ vâng ạ”
“Ông này. Lại làm con nó sợ thì sao” - Dương Thục Linh lườm chồng một cái, bàn tay đang khoác tay ông không quên nhéo vài cái.
“Em à. Anh chỉ nói với con chút thôi mà. Em xem con chưa vào cửa đã bênh như vậy rồi. Sau này cha con anh phải sống như thế nào a” - Âu Dương Thiên Dực vừa nghe vợ mình lên tiếng như biến thành một người khác, thái độ thay đổi 180° làm Ái Khuê không khỏi há hốc mồm. Nhìn Âu Dương gia chủ tình cảm lấy tay mình đặt lên bàn tay của bà đang khoác tay ông mà an ủi.
“Em nên tập em là vừa. Từ nhỏ đến lớn họ lúc nào cũng vậy” - Ái Khuê nhìn là biết bị sốc tinh thần nên Hàn Vũ đáng thương thông báo cho cô biết.
Hai người đã ngoài 50 nhưng thật quá ư là tình cảm, nhìn Hàn Vũ là biết anh ăn cẩu lương để lớn rồi. Cũng may mình đến chỉ ở với anh chứ không ở chung với hai người không thì cẩu lương bay ngập trời.
“Ngài thông gia”
Bầu không khí bốn người đứng chung với nhau vô cùng hài hoà thì gia đình Phương Trấn Đông bước tới.
“Chào Phương lão gia. Tôi rất hài lòng với người con dâu này” - Âu Dương Thiên Dực thu lại nét mặt cười lúc nãy lạnh lùng nhìn Phương Trấn Đông nói chuyện không mang theo một tia tình cảm.
“Tất nhiên rồi” - Không để Phương Trấn Đông mở miệng thì Lý Mỹ Kỳ bà ta đã mở miệng chen ngang - “Âu Dương gia chủ không biết đó thôi. Từ nhỏ Ái Khuê nhà tôi đã phải luyện tập rất cực lực để tương lai có thể thích hợp đảm nhận vị trí nhị thiếu phu nhân”
“Đúng vậy ạ” - Phương Thục Khuê thấy mẹ mình nói chen miệng vào - “Dù mấy năm gần đây em ấy có chút lười biếng như cháu tin rằng em ấy sẽ không phụ sự kì vọng của mọi người”
Không biết Phương Thục Khuê ả nghĩ bản thân mình là ai có thể nói chuyện lấp lửng như vậy với gia chủ Âu Dương gia. Ả ta đang muốn làm cho Âu Dương gia chủ nghi ngờ thời gian qua cô đã làm gì, một khi Âu Dương gia đã nghi ngờ thì việc cô vì theo đuổi Hàn Thiên Trạch mà bất chấp tất cả lộ ra ngoài ả cũng đâu được lợi ích gì.
Không chỉ Phương gia mất đi mối làm ăn là Âu Dương gia mà Hàn Thiên Trạch của ả cũng sẽ biết được sự thật người con gái bên cạnh không phải người đã cưu mang mình. Đến lúc đó ai thiệt ai hại còn chưa biết.
Nhưng ả làm sao biết được hợp đồng giữa hai gia tộc, ả chỉ tối ngày đi chơi cùng Thiên Trạch và được chiều chuộng kia mà.
“Thục Khuê con im miệng đi” - Phương Trấn Đông chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn cô con gái sớm đã bị mình chiều hư. Nếu làm Âu Dương gia phật ý thì cả cơ nghiệp Phương gia sẽ đổ sông đổ biển.
“Cảm ơn Phương đại tiểu thư và Phương phu nhân đã quan tâm đến vợ chưa cưới của tôi” - Hàn Vũ nãy giờ im lặng lúc này lại lên tiếng, trước khi đến buổi lễ anh đã sớm nhìn toàn bộ thông tin của Ái Khuê và về cả người đàn ông kia trước đây cô đã từng theo đuổi - “Dù cô ấy trước đây có thế nào thì hiện tại cũng là vợ chưa cưới của cháu. Xin hai người nhớ rõ”
Tuy trước khi kết hôn Âu Dương gia đặc biệt quan tâm đời sống cá nhân của con dâu tương lai. Âu Dương gia không quan trọng trinh tiết, không quan trọng môn đăng hộ đối hay bắt buộc người con gái đó phải giỏi giang thuỳ mị nết na. Gia đình Âu Dương gia chỉ cần người con gái đó không một dạ hai lòng, không bên ngoài có người đàn ông khác, chỉ cần như vậy là được.
Trước khi đồng ý với cuộc hôn nhân này bà Dương Thục Linh - Phu nhân của Âu Dương gia đã điều tra không ít về cô con dâu Phương Ái Khuê này.
Vốn Phương gia chỉ có một người con gái là Ái Khuê nên việc trưởng thành của cô vẫn luôn được bà chú ý, chỉ là không ngờ khi vợ ông ta vừa chết đã rước người đàn bà khác về, đã vậy còn có một người con gái lớn hơn Ái Khuê vài tháng. Dĩ nhiên cuộc hôn sự hai nhà vì vậy bị đá sang cho Thục Khuê.
Lúc đầu bà cũng không hài lòng lắm vì Ái Khuê vốn là con vợ cả trong nhà, mới là người được hứa hôn ban đầu nhưng nhìn thấy cô có tình cảm với Hàn Thiên Trạch nên mới đồng ý.
Lại lần nữa không ngờ là cái tên Hàn Thiên Trạch sáng mắt lại không nhận ra ân nhân cứu mạng của mình lại đi nối giáo cho giặc, đúng là... Cũng may người con dâu này cách đây không lâu bỗng nhiên đổi tính lại hai lần cứu mạng con trai bà nên bây giờ nhìn thấy cô bà càng thấy hài lòng.
“Hai đứa tới rồi à” - Âu Dương Thiên Dực nhìn thấy hai đứa bước tới liền mở miệng chào hỏi.
“Vâng ạ, con chào bác. Nếu hai bác không ngại có thể gọi con là Tiểu Khuê ạ” - Ái Khuê bước lên vô cùng lễ phép cúi đầu chào hai người.
“Uhm. Rất tốt.” - Âu Dương gia chủ gật đầu hài lòng với thái độ của cô - “Từ giờ trở đi con sẽ là một phần của Âu Dương gia ta. Mọi hành động cử chỉ của con đại diện cho gương mặt của Âu Dương gia, con biết phải làm gì để xứng đáng với cái danh hiệu Âu Dương nhị thiếu phu nhân chứ?”
“Dạ vâng ạ”
“Ông này. Lại làm con nó sợ thì sao” - Dương Thục Linh lườm chồng một cái, bàn tay đang khoác tay ông không quên nhéo vài cái.
“Em à. Anh chỉ nói với con chút thôi mà. Em xem con chưa vào cửa đã bênh như vậy rồi. Sau này cha con anh phải sống như thế nào a” - Âu Dương Thiên Dực vừa nghe vợ mình lên tiếng như biến thành một người khác, thái độ thay đổi 180° làm Ái Khuê không khỏi há hốc mồm. Nhìn Âu Dương gia chủ tình cảm lấy tay mình đặt lên bàn tay của bà đang khoác tay ông mà an ủi.
“Em nên tập em là vừa. Từ nhỏ đến lớn họ lúc nào cũng vậy” - Ái Khuê nhìn là biết bị sốc tinh thần nên Hàn Vũ đáng thương thông báo cho cô biết.
Hai người đã ngoài 50 nhưng thật quá ư là tình cảm, nhìn Hàn Vũ là biết anh ăn cẩu lương để lớn rồi. Cũng may mình đến chỉ ở với anh chứ không ở chung với hai người không thì cẩu lương bay ngập trời.
“Ngài thông gia”
Bầu không khí bốn người đứng chung với nhau vô cùng hài hoà thì gia đình Phương Trấn Đông bước tới.
“Chào Phương lão gia. Tôi rất hài lòng với người con dâu này” - Âu Dương Thiên Dực thu lại nét mặt cười lúc nãy lạnh lùng nhìn Phương Trấn Đông nói chuyện không mang theo một tia tình cảm.
“Tất nhiên rồi” - Không để Phương Trấn Đông mở miệng thì Lý Mỹ Kỳ bà ta đã mở miệng chen ngang - “Âu Dương gia chủ không biết đó thôi. Từ nhỏ Ái Khuê nhà tôi đã phải luyện tập rất cực lực để tương lai có thể thích hợp đảm nhận vị trí nhị thiếu phu nhân”
“Đúng vậy ạ” - Phương Thục Khuê thấy mẹ mình nói chen miệng vào - “Dù mấy năm gần đây em ấy có chút lười biếng như cháu tin rằng em ấy sẽ không phụ sự kì vọng của mọi người”
Không biết Phương Thục Khuê ả nghĩ bản thân mình là ai có thể nói chuyện lấp lửng như vậy với gia chủ Âu Dương gia. Ả ta đang muốn làm cho Âu Dương gia chủ nghi ngờ thời gian qua cô đã làm gì, một khi Âu Dương gia đã nghi ngờ thì việc cô vì theo đuổi Hàn Thiên Trạch mà bất chấp tất cả lộ ra ngoài ả cũng đâu được lợi ích gì.
Không chỉ Phương gia mất đi mối làm ăn là Âu Dương gia mà Hàn Thiên Trạch của ả cũng sẽ biết được sự thật người con gái bên cạnh không phải người đã cưu mang mình. Đến lúc đó ai thiệt ai hại còn chưa biết.
Nhưng ả làm sao biết được hợp đồng giữa hai gia tộc, ả chỉ tối ngày đi chơi cùng Thiên Trạch và được chiều chuộng kia mà.
“Thục Khuê con im miệng đi” - Phương Trấn Đông chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn cô con gái sớm đã bị mình chiều hư. Nếu làm Âu Dương gia phật ý thì cả cơ nghiệp Phương gia sẽ đổ sông đổ biển.
“Cảm ơn Phương đại tiểu thư và Phương phu nhân đã quan tâm đến vợ chưa cưới của tôi” - Hàn Vũ nãy giờ im lặng lúc này lại lên tiếng, trước khi đến buổi lễ anh đã sớm nhìn toàn bộ thông tin của Ái Khuê và về cả người đàn ông kia trước đây cô đã từng theo đuổi - “Dù cô ấy trước đây có thế nào thì hiện tại cũng là vợ chưa cưới của cháu. Xin hai người nhớ rõ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.