Chương 6: bắt đầu tác chiến
Tiểu thư ngố
10/05/2016
Nàng nhìn khuôn mặt Dạ Hành liên tục thay đổi có sự rối rắm , nhưng chỉ thoáng qua , vì nàng luôn chú ý , nên mới nhìn thấy , nàng nghĩ Vậy là chàng có chút thích mình rồi , nhưng chỉ một chút thôi , haiz... Cách mạng chưa thành , ta đành cố gắng ...
Trong khi nàng đang cười thầm trong bụng , thì Dạ Hành bên kia mặt càng thối đi. Tuy hắn nghĩ muốn nàng hạnh phúc nhưng sâu thẳm đáy lòng hắn cảm thấy rất khó chịu , bữa ăn cũng không còn mùi vị nữa , hắn buông đũa xuống bước vào thư phòng ngồi tĩnh tâm mà suy nghĩ lại .
Nhìn Dạ Hành bước đi vào thư phòng đến thất thần , nàng ngẩng người suy nghĩ kế hoạch tiếp theo , bước đi đầu đã thành công , tiếp theo là phải làm sao đây , A có cách rồi , vậy tiếp theo đành làm vậy hí hí hí một tràng cười vang vọng trong phòng nghe thật gian .
Nghĩ xong kế hoạch , nàng bảo Xuân Hoa đem cho nàng bộ y phục nam nhân , nàng muốn cải nam trang ra ngoài chơi , xuyên qua lâu rồi mà chưa được thăm chợ ở cổ đại nàng cảm thấy thật ngứa ngáy cả người , Xuân Hoa đem y phục đến . Lý Thu Thu liền thay vào , cột gọn tóc lên ngay ngắn nhìn cũng khá tuấn tú , khi nàng bước ra ngoài . Xuân Hoa cùng Tuyết nhi nhìn không chớp mắt , cùng đồng thanh nói .
" Oa Phu nhân thật tuấn tú " . Nàng nhếch môi cười , " Ta dĩ nhiên là rất đẹp trai há há há " . Nàng cười toe toét làm hai nha đầu Tuyết nhi cùng Xuân Hoa lắc đầu ngao ngán, hai người thì thầm .
"Phu nhân , tự tin quá nhỉ , a phải gọi là gì nhỉ ta quên rồi , là gì ta ".
"Là tự kỉ" . Một tiếng nói sau lưng vang lên khiến cho hai người giật mình ngã xuống đất .( cái tội nói xấu người ta hí hí) .
"Hừ hai đứa các ngươi dám nói xấu sau lưng ta , giỏi qúa ha " . Nàng hầm hừ .
" Hi hi , phu nhân nàng xinh đẹp như thần tiên vậy. Không nên tức giận mặt sẽ có nếp nhăn đó ". Hai người không sợ , còn chọc ghẹo nàng nữa , khiến nàng tức muốn hộc máu , chắc tại ta nuông chiều qúa nên mới hư như vậy thật tức mà.
"Phu nhân , người mà không đi nữa thì tối liền đó , không chơi được đâu hí hí ". Ở với phu nhân một thời gian hai nàng cũng bị lay giọng cười của nàng rồi , đúng là tật xấu dễ học mà.
Ba người hí hửng ra khỏi cổng nhà , đi đến chợ , thật náo nhiệt nàng khảm khái . haiz.. Ở đây khác xa hiện đại qúa không tiện lợi như vậy , nhưng không khí ở đây thật trong lành , ôi hít thở , hít thở . Khụ khụ , ôi xém bể phổi luôn rồi .
Thấy phu nhân mình ho như bị lao Xuân Hoa , Tuyết nhi lo lắng. Chạy tới gần xem thử .
"Phu .. a không thiếu gia , người bị làm sao vậy " ôi ánh mắt phu nhân thật đáng sợ mà .
Có lần đầu của Tuyết nhi , nên Xuân Hoa liền đổi giọng " Thiếu gia , xao người ho dữ dội vậy , có cần Xuân Hoa mời đại phu không " .Vừa nói vừa đưa ly nước tới .
Lý Thu Thu đón được ly nước liền một hơi nóc cạn . Ai ... không thể nói cho hai người đó biết mình hít thở nhiều qúa bị sặt được không thì bị cười thối mặt mất .
" Thiếu gia ngài đừng nói là ngài hít thở đến bị sặt nha " Tuyết nhi nhỏ giọng thăm dò .
" Sao ngươi biết ". Nàng vội bịt miệng nhưng trễ qúa rồi , hai người đó bắt đầu ôm bụng cười như người ở trung tâm vui vẻ mới trốn ra vậy .
Nàng bị cười qúa tức giận gầm lên . " Câm Miệng Hết Cho Ta aaa... " . Thấy nàng nổi giận , hai đứa vội im bặt . Nàng hài lòng cười như không cười liếc hai người một cái xong quay đi , làm cho hai người run sợ . Xuân Hoa lên tiếng .
" ta có một dự cảm không lành " . Tuyết nhi cũng gật đầu lôi kéo Xuân Hoa đi theo .
Nàng đi vài vòng chợ , bước đi khá ung dung lại tao nhã khiến những cô nương ở gần đỏ mặt nhìn lén .
Hai nha đầu đi theo mồ hôi chảy ròng ròng , thầm nghĩ . Phu nhân ngài thật qúa vĩ đại , giả nam cũng soái mà làm nữ cũng khiến người ta ganh tỵ , haiz... đúng là họa thủy mà .
Đi dạo một vòng đã xế chiều , nàng quay gót đi về , vừa bước vào cửa , vì đi không nhìn đường nên đâm thẳng vào ngực người khác hai người cùng ngã lăn ra .
" Ui da , đau qúa " nàng rên lên một tiếng liền nghe người đang làm đệm thịt ở dưới gầm như heo chọt tiếc.
" CÒN MUỐN NGỒI TRÊN NGƯỜI TA BAO LÂU " . Nàng nhìn lại . Hừ lại đụng phải oan gia , ta không xuống đè cho ngươi chết luôn há há , ai bảo ta là mẹ kế làm chi ,híhí nhúng này , nhúng này , tắt thở chưa con trai . ( ta bảo đảm Dạ Quân mà biết cô đang nghĩ gì , thì cô chết trăm ngàn lần ).
Thấy người ở trên đã không xuống còn nhúng lên , nhúng xuống khiến hắn muốn gãy xương sườn , hắn cố gắng hất nàng xuống nhưng nàng bám như đĩa không gỡ được , hai người giằng co . Cảnh này lọt vào mắt của Dạ Hành , hắn đứng im bất động nhìn đến thất thần . Xuân Hoa với Tuyết nhi thì đứng nhìn trò vui . Ngu xao không nhìn , có trò vui để xem mà. :shock2: :shock2:
(Tác giả : lăn đùng ra ngất.
Xuân Hoa , kéo dậy . Tỉnh mau , ngươi ngất rồi ai viết tiếp .
Tác giả : lồm cồm bò dậy , ta đi viết tiếp là được mà , đừng lay rớt bây giờ.).
Dạ Quân vừa tức vừa đau bèn mạnh tay hất Lý Thu Thu bay lên cao đáp một vòng tuyệt đẹp . Nàng khóc ròng . con sắp được hun đất mẹ thân yêu rồi híc , đúng là ngu người
Dạ Hành hoàng hồn lại thì thấy con trai mình dùng quyền đánh vào người Lý Thu Thu , bèn hoảng sợ chạy qua , may mắn đỡ được nàng , nhìn hai mắt nàng nhắm thật chặt , ôm cổ mình cứng ngắc , hắn thở ra một hơi , quay lại nhìn con trai nói .
" Nàng dù gì cũng là nữ nhân , ngươi đánh vậy có còn là nam nhân hay không ".
Dạ Quân hung hăng " Ta đã bảo cô ta xuống , mà cô ta không chịu nghe giờ xao lại trách ta , phụ thân người qúa thiên vị rồi". Nói xong hắn hung hăng bước đi . Dạ Hành lắc đầu thở dài .
Còn về phần Lý Thu Thu sau khi biết mình không chào đón đất mẹ bằng nụ hôn đầu đời thì mừng thầm trong bụng , nhưng khi biết là Dạ Hành đỡ được nàng , nàng liền thực hiện kế hoạch 2 , cơ hội tốt như vậy không thực hiện , thực uổng phí. Nàng ôm chặt cổ hắn run rẩy làm hắn đau lòng , nhìn nàng thật nhỏ bé , thật ngây thơ như vậy . (Ngây thơ hả , giả nai đó bác . Thu : suỵt nói nhỏ thôi).
Ôm nàng vào phòng , để nàng nàng xuống giường , hai tay nàng vẫn ôm chặt lấy hắn còn tun rẩy . ( ăn đậu hũ bác đó , haiz.. ) Hắn không nỡ gỡ tay nàng ra đành nằm chung với nàng một đêm .
Lý Thu Thu cười thầm , Chàng chạy không thoát đâu haha :dracular: :dracular:
Nép xát bên người hắn , một cảm giác an tâm , lòng ngực vừa rộng lại thật ấm áp này là của nàng , bây giờ tuy mới thành công bước đầu nhưng nàng tin chắc mình sẽ thành công lấy được trái tim chàng.
Nhìn nàng ngủ say trong lòng mình , giao hết tín nhiệm cho hắn , hắn không biết phải nói gì , lúc ngủ môi nàng chu lên giống như đang làm nũng , hắn thấy muốn chà đạp đôi môi mềm mại ấy ,cuối xuống , rồi lại cuối xuống lúc gần tới thì hắn kịp dừng lại , mặt đỏ như qủa cà chua , mình vừa định làm gì vậy , thật cầm thú . Tự tát vào mặt mình một cái để đầu óc tỉnh táo lại , hắn lại khóc không ra nước mắt khi nhìn thấy nàng bám hắn thật chặt cả chân cũng gác lên người hắn , Khiến nơi đó nổi lên phản ứng không nên có , khiến hắn đau rát , hắn cố nhịn xuống .
Một đêm này đối với Dạ Hành mà nói là một đêm khó ngủ nhất trong đời hắn , đúng là thật biết cách hành hạ người mà. :cry: :cry: :cry:
Tác giả có đôi lời muốn nói . Thật ra ta không biết tả vậy có đúng không , ta không có kinh nghiệm mong được thông cảm
Trong khi nàng đang cười thầm trong bụng , thì Dạ Hành bên kia mặt càng thối đi. Tuy hắn nghĩ muốn nàng hạnh phúc nhưng sâu thẳm đáy lòng hắn cảm thấy rất khó chịu , bữa ăn cũng không còn mùi vị nữa , hắn buông đũa xuống bước vào thư phòng ngồi tĩnh tâm mà suy nghĩ lại .
Nhìn Dạ Hành bước đi vào thư phòng đến thất thần , nàng ngẩng người suy nghĩ kế hoạch tiếp theo , bước đi đầu đã thành công , tiếp theo là phải làm sao đây , A có cách rồi , vậy tiếp theo đành làm vậy hí hí hí một tràng cười vang vọng trong phòng nghe thật gian .
Nghĩ xong kế hoạch , nàng bảo Xuân Hoa đem cho nàng bộ y phục nam nhân , nàng muốn cải nam trang ra ngoài chơi , xuyên qua lâu rồi mà chưa được thăm chợ ở cổ đại nàng cảm thấy thật ngứa ngáy cả người , Xuân Hoa đem y phục đến . Lý Thu Thu liền thay vào , cột gọn tóc lên ngay ngắn nhìn cũng khá tuấn tú , khi nàng bước ra ngoài . Xuân Hoa cùng Tuyết nhi nhìn không chớp mắt , cùng đồng thanh nói .
" Oa Phu nhân thật tuấn tú " . Nàng nhếch môi cười , " Ta dĩ nhiên là rất đẹp trai há há há " . Nàng cười toe toét làm hai nha đầu Tuyết nhi cùng Xuân Hoa lắc đầu ngao ngán, hai người thì thầm .
"Phu nhân , tự tin quá nhỉ , a phải gọi là gì nhỉ ta quên rồi , là gì ta ".
"Là tự kỉ" . Một tiếng nói sau lưng vang lên khiến cho hai người giật mình ngã xuống đất .( cái tội nói xấu người ta hí hí) .
"Hừ hai đứa các ngươi dám nói xấu sau lưng ta , giỏi qúa ha " . Nàng hầm hừ .
" Hi hi , phu nhân nàng xinh đẹp như thần tiên vậy. Không nên tức giận mặt sẽ có nếp nhăn đó ". Hai người không sợ , còn chọc ghẹo nàng nữa , khiến nàng tức muốn hộc máu , chắc tại ta nuông chiều qúa nên mới hư như vậy thật tức mà.
"Phu nhân , người mà không đi nữa thì tối liền đó , không chơi được đâu hí hí ". Ở với phu nhân một thời gian hai nàng cũng bị lay giọng cười của nàng rồi , đúng là tật xấu dễ học mà.
Ba người hí hửng ra khỏi cổng nhà , đi đến chợ , thật náo nhiệt nàng khảm khái . haiz.. Ở đây khác xa hiện đại qúa không tiện lợi như vậy , nhưng không khí ở đây thật trong lành , ôi hít thở , hít thở . Khụ khụ , ôi xém bể phổi luôn rồi .
Thấy phu nhân mình ho như bị lao Xuân Hoa , Tuyết nhi lo lắng. Chạy tới gần xem thử .
"Phu .. a không thiếu gia , người bị làm sao vậy " ôi ánh mắt phu nhân thật đáng sợ mà .
Có lần đầu của Tuyết nhi , nên Xuân Hoa liền đổi giọng " Thiếu gia , xao người ho dữ dội vậy , có cần Xuân Hoa mời đại phu không " .Vừa nói vừa đưa ly nước tới .
Lý Thu Thu đón được ly nước liền một hơi nóc cạn . Ai ... không thể nói cho hai người đó biết mình hít thở nhiều qúa bị sặt được không thì bị cười thối mặt mất .
" Thiếu gia ngài đừng nói là ngài hít thở đến bị sặt nha " Tuyết nhi nhỏ giọng thăm dò .
" Sao ngươi biết ". Nàng vội bịt miệng nhưng trễ qúa rồi , hai người đó bắt đầu ôm bụng cười như người ở trung tâm vui vẻ mới trốn ra vậy .
Nàng bị cười qúa tức giận gầm lên . " Câm Miệng Hết Cho Ta aaa... " . Thấy nàng nổi giận , hai đứa vội im bặt . Nàng hài lòng cười như không cười liếc hai người một cái xong quay đi , làm cho hai người run sợ . Xuân Hoa lên tiếng .
" ta có một dự cảm không lành " . Tuyết nhi cũng gật đầu lôi kéo Xuân Hoa đi theo .
Nàng đi vài vòng chợ , bước đi khá ung dung lại tao nhã khiến những cô nương ở gần đỏ mặt nhìn lén .
Hai nha đầu đi theo mồ hôi chảy ròng ròng , thầm nghĩ . Phu nhân ngài thật qúa vĩ đại , giả nam cũng soái mà làm nữ cũng khiến người ta ganh tỵ , haiz... đúng là họa thủy mà .
Đi dạo một vòng đã xế chiều , nàng quay gót đi về , vừa bước vào cửa , vì đi không nhìn đường nên đâm thẳng vào ngực người khác hai người cùng ngã lăn ra .
" Ui da , đau qúa " nàng rên lên một tiếng liền nghe người đang làm đệm thịt ở dưới gầm như heo chọt tiếc.
" CÒN MUỐN NGỒI TRÊN NGƯỜI TA BAO LÂU " . Nàng nhìn lại . Hừ lại đụng phải oan gia , ta không xuống đè cho ngươi chết luôn há há , ai bảo ta là mẹ kế làm chi ,híhí nhúng này , nhúng này , tắt thở chưa con trai . ( ta bảo đảm Dạ Quân mà biết cô đang nghĩ gì , thì cô chết trăm ngàn lần ).
Thấy người ở trên đã không xuống còn nhúng lên , nhúng xuống khiến hắn muốn gãy xương sườn , hắn cố gắng hất nàng xuống nhưng nàng bám như đĩa không gỡ được , hai người giằng co . Cảnh này lọt vào mắt của Dạ Hành , hắn đứng im bất động nhìn đến thất thần . Xuân Hoa với Tuyết nhi thì đứng nhìn trò vui . Ngu xao không nhìn , có trò vui để xem mà. :shock2: :shock2:
(Tác giả : lăn đùng ra ngất.
Xuân Hoa , kéo dậy . Tỉnh mau , ngươi ngất rồi ai viết tiếp .
Tác giả : lồm cồm bò dậy , ta đi viết tiếp là được mà , đừng lay rớt bây giờ.).
Dạ Quân vừa tức vừa đau bèn mạnh tay hất Lý Thu Thu bay lên cao đáp một vòng tuyệt đẹp . Nàng khóc ròng . con sắp được hun đất mẹ thân yêu rồi híc , đúng là ngu người
Dạ Hành hoàng hồn lại thì thấy con trai mình dùng quyền đánh vào người Lý Thu Thu , bèn hoảng sợ chạy qua , may mắn đỡ được nàng , nhìn hai mắt nàng nhắm thật chặt , ôm cổ mình cứng ngắc , hắn thở ra một hơi , quay lại nhìn con trai nói .
" Nàng dù gì cũng là nữ nhân , ngươi đánh vậy có còn là nam nhân hay không ".
Dạ Quân hung hăng " Ta đã bảo cô ta xuống , mà cô ta không chịu nghe giờ xao lại trách ta , phụ thân người qúa thiên vị rồi". Nói xong hắn hung hăng bước đi . Dạ Hành lắc đầu thở dài .
Còn về phần Lý Thu Thu sau khi biết mình không chào đón đất mẹ bằng nụ hôn đầu đời thì mừng thầm trong bụng , nhưng khi biết là Dạ Hành đỡ được nàng , nàng liền thực hiện kế hoạch 2 , cơ hội tốt như vậy không thực hiện , thực uổng phí. Nàng ôm chặt cổ hắn run rẩy làm hắn đau lòng , nhìn nàng thật nhỏ bé , thật ngây thơ như vậy . (Ngây thơ hả , giả nai đó bác . Thu : suỵt nói nhỏ thôi).
Ôm nàng vào phòng , để nàng nàng xuống giường , hai tay nàng vẫn ôm chặt lấy hắn còn tun rẩy . ( ăn đậu hũ bác đó , haiz.. ) Hắn không nỡ gỡ tay nàng ra đành nằm chung với nàng một đêm .
Lý Thu Thu cười thầm , Chàng chạy không thoát đâu haha :dracular: :dracular:
Nép xát bên người hắn , một cảm giác an tâm , lòng ngực vừa rộng lại thật ấm áp này là của nàng , bây giờ tuy mới thành công bước đầu nhưng nàng tin chắc mình sẽ thành công lấy được trái tim chàng.
Nhìn nàng ngủ say trong lòng mình , giao hết tín nhiệm cho hắn , hắn không biết phải nói gì , lúc ngủ môi nàng chu lên giống như đang làm nũng , hắn thấy muốn chà đạp đôi môi mềm mại ấy ,cuối xuống , rồi lại cuối xuống lúc gần tới thì hắn kịp dừng lại , mặt đỏ như qủa cà chua , mình vừa định làm gì vậy , thật cầm thú . Tự tát vào mặt mình một cái để đầu óc tỉnh táo lại , hắn lại khóc không ra nước mắt khi nhìn thấy nàng bám hắn thật chặt cả chân cũng gác lên người hắn , Khiến nơi đó nổi lên phản ứng không nên có , khiến hắn đau rát , hắn cố nhịn xuống .
Một đêm này đối với Dạ Hành mà nói là một đêm khó ngủ nhất trong đời hắn , đúng là thật biết cách hành hạ người mà. :cry: :cry: :cry:
Tác giả có đôi lời muốn nói . Thật ra ta không biết tả vậy có đúng không , ta không có kinh nghiệm mong được thông cảm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.