Xuyên Qua Thành Bao Tích Nhược
Chương 18: Đối mặt
Đãi Phóng Sắc Vi
09/03/2017
Trong lòng Tích Nhược có chút loạn, những lời thích nàng linh tinh này nọ dọc trên đường đến Kim quốc không phải Hoàng Nhan Hồng Liệt chưa từng ám
chỉ qua, phần lớn thời điểm nàng đều làm bộ như không nghe thấy hồ lộng
cho quá, nhưng hiện nay lòng nàng lại vô cùng rối loạn.
Hoàng Nhan Hồng Liệt tuy rằng rất hi vọng Tích Nhược có thể thích hắn, đáp ứng hắn, nhưng trải qua nhiều lần âm thầm bị cự tuyệt, bản thân đã rút ra được kinh nghiệm không thể nóng vội, hắn có rất nhiều nhẫn nại cùng thời gian, hắn có thể chờ.
Nhưng lần này thấy Tích Nhược không giống như trước kia làm bộ không hiểu mà lại lộ ra nét mặt thẹn thùng, gương mặt tuyết trắng vì lời nói của hắn là ửng hồng, trái tim Hoàng Nhan Hồng Liệt bỗng đập liên hồi, tâm trạng so với lần đầu lãnh binh đánh giặc còn khẩn trương hơn, tràn ngập chờ mong. Nhưng vì sao biểu tình tuyệt vời đó của Tích Nhược chỉ xuất hiện trong chớp mắt rồi lại thay đổi?
“Tích Nhược…” Hoàng Nhan Hồng Liệt thấy biểu tình của nàng càng ngày càng không đúng liền thử mở miệng kêu lên.
“Nhan đại ca là muốn ta gả cho huynh?” Tích Nhược ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Hoàng Nhan Hồng Liệt, nghiêm cẩn hỏi, lúc này đây nàng không muốn giả ngu nữa bởi vì tâm tình nàng đã không giống như xưa, nàng thừa nhận nàng đã thích Hoàng Nhan Hồng Liệt nhưng vẫn chưa phải là yêu, càng chưa đạt tới mức vì yêu mà hy sinh hết thảy. Đứa nhỏ nàng cần có phụ thân mà Hoàng Nhan Hồng Liệt xuất hiện vừa đúng lúc.
“Đúng vậy, Tích Nhược, ta muốn cưới nàng làm vợ.” Hoàng Nhan Hồng Liệt nghiêm cẩn đáp, trong lòng lại đang có một đám người nhỏ xíu cổ vũ hò reo, hắn phải dùng hết sức lực mới tự chủ được làm cho giọng nói bản thân không phát run, không kích động quá mức mà khiến nàng sợ.
“Nhưng mà huynh đã có thê tử!” Tích Nhược chậm rãi nói ra.
“Không đâu Tích Nhược, ta không có vợ, những nữ nhân kia chỉ là cơ thiếp do người khác đưa tới, chỉ có vương phi mới chân chính là thê tử của ta.” Hoàng Nhan Hồng Liệt kích động giải thích sợ Tích Nhược hiểu lầm.
“Vậy thì có gì khác nhau chứ, đều là nữ nhân của huynh cả.” Tích Nhược nói, còn không phải cùng chia sẻ phu quân với nhau sao.
“Đương nhiên bất đồng, Tích Nhược, những nữ nhân vô vị này đều không thành vấn đề, nếu họ mạo phạm nàng thì ta sẽ đưa họ rời đi để nàng không bao giờ phải thấy họ nữa. Ta – Hoàng Nhan Hồng Liệt – đời này trừ nàng ra sẽ không có nữ nhân nào khác nữa.” Hoàng Nhan Hồng Liệt chỉ còn thiếu điều đưa ba ngón tay lên trời thề thốt biểu thị trung tâm.
Tích Nhược cảm thấy vô cùng cảm động, nàng biết Hoàng Nhan Hồng Liệt tất nhiền sẽ giúp nàng ahr giận, hai người ở chung lâu như vậy điểm ấy tự tin nàng vẫn có, nhưng nàng cho rằng nhiều nhất chỉ là trách mắng một chút, dù sao đấy cũng là nữ nhân của hắn, nam nhân luôn hội khoan dung với nữ nhân của mình, đặc biệt là nữ nhân đó còn vì hắn mà đấu tranh với nhau việc đó nâng cao tâm tình thích hư vinh của họ.
Nhưng hiện tại hắn lại muốn đem phân phát hết những nữ nhân đó, nói khó nghe chút chính là đuổi đi. Chuyện phát sinh ngày hôm quá, hôm nay liền xử lý xong, Tích Nhược thật thưởng thức sự quả quyết của Hoàng Nhan Hồng Liệt, không như những nam nhân mà tính phụ nhân không quyết đoán, luôn khó xử dễ dàng bị mềm lòng.
Khả nam nhân ở thời điểm yêu người thì nói được lời ngon tiếng ngọt, nhưng khi không thương ngươi thì khinh bỉ xua đuổi, liếc mắt nhìn một cái cũng không thèm. Tích Nhược tuy rằng thích hắn, đối với những chuyện hắn làm rất cảm động, nhưng cũng không vì vài câu nói dễ nghe của hắn mà ngốc hồ hồ đáp ứng gả cho hắn. Tuy rằng theo nguyên tác, Hoàng Nhan Hồng Liệt chỉ có mình Bao Tích Nhược là vương phi, nhưng ai có thể đảm bảo không phải bởi vì Bao Tích Nhược luôn nhung nhớ Dương Thiết Tâm, khiến Hoàng Nhan Hồng Liệt cầu mà không được vì vậy càng thêm chấp nhất chứ.
“Nhan đại ca, ta hiện tại chỉ muốn an tâm dưỡng thai, bình an sinh hạ đứa nhỏ.” Tích Nhược cúi đầu không dám nhìn hắn, hai tay nắm chặt vào nhau.
“Tích Nhược, nàng nên vì đứa nhỏ mà suy nghĩ, chẳng lẽ nàng muốn hắn sinh ra mà không có phụ thân, nàng yên tâm ta cam đoan sẽ đối đãi với đứa nhỏ như chính con ruột của mình.” Hoàng Nhan Hồng Liệt không ngừng cố gắng, hy vọng có thể dùng đứa nhỏ để đả động nàng.
Nếu như là một ngày trước, Tích Nhược sẽ không lo lắng vấn đề phụ thân của hài tử mình, nhưng hiện tại, đứa nhỏ quả thật cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến nàng suy nghĩ tới chuyện gả cho Hoàng Nhan Hồng Liệt.
Cuối cùng Tích Nhược nói, “Nhan đại ca, huynh cho ta suy nghĩ thêm một thời gian đi.”
“Tốt, nàng cứ suy nghĩ đi, ta chờ nàng.” Hoàng Nhan Hồng Liệt biết không thể quá gấp, kỳ thực biểu hiện hôm nay của Tích Nhược đã đủ khiến hắn vui mừng, người trong lòng rốt cục đã suy nghĩ tới chuyện gả cho hắn.
Hai người nói chuyện với nhau một lát, Tích Nhược nhìn đến rổ đựng châm tuyến để cách đó không xa, nhớ tới việc học thêu đã có Thu Sương hướng dẫn, nhưng việc học huyệt đạo thì lại chưa có gì, vì thế nàng liền hỏi Hoàng Nhan Hồng Liệt, “Nhan đại ca, huynh có cuốn sách nào chỉ dạy nhận thức huyệt vị không?”
“Thế nào? Tại sao đột nhiên Tích Nhược lại muốn học nhận thức huyệt vị?” Hoàng Nhan Hồng Liệt kinh ngạc hỏi, bởi việc học nhận thức huyệt vị không phải người luyện võ cũng là người học y, theo hắn thấy Bao Tích Nhược chẳng thuộc hai loại trên nên khá ngạc nhiên.
“Vâng, cả ngày không có việc gì làm, đột nhiên muốn học thử xem sao.” Tích Nhược đơn giản giải thích sau đó không nói gì thêm.
Hoàng Nhan Hồng Liệt trầm ngâm một chút rồi nói, “Bộ sách nhận thức huyệt vị thì ta có, nhưng vẫn cần có người biết rõ hướng dẫn cụ thể chứ không thể chỉ đọc là được, ta thật ra cũng có luyện võ cũng có chút quen thuộc các huyệt vị, chỉ là…”
“Chỉ là gì?” Tích Nhược nhíu mày hỏi.
“Chính là sợ sẽ mạo phạm Tích Nhược.”
Mạo phạm, Tích Nhược vừa nhắc lại từ này liền đột nhớ tới một chuyện có lên quan tới học huyệt vị.
Năm đó Lão ngoan đồng Chu Bá Thông cũng chính đi theo sư huynh Vương Trùng Dương tới hoàng cung Đại Lý, trong lúc Vương Trùng Dương cùng Nam Đế đang luận võ, Chu Bá Thông dạy cho một vị phi tử của Nam Đế học võ, việc đầu tiên cần học chính là huyệt vị, vì tử thể nghiệm nên chuyện tiếp xúc thân thể là không thể tránh khỏi, thể nên Chu Bá Thông dạy nhận thức huyệt vị dạy đến trên giường luôn, sau khi phát sinh quan hệ Chu Bá Thông nói gì mà nữ nhân thật đáng sợ liền vỗ vỗ mông chạy lấy người, mà cái phi tử kia sau này lại mang thai con của hắn, cuối cùng đứa nhỏ cũng không sống được, còn Nam Đế vì áy náy khi thấy chết không cứu nên cũng xuất gia để chuộc tội.
Trong truyện Thần Điêu Đại Hiệp, vị phi tử này chính là Anh Cô – người đã luôn đi mọi nơi tìm kiếm Chu Bá Thông. Này chính là một bi kịch do nhận thức huyệt vị gây ra.
“Nhan đại ca hay là vẫn cứ lấy sách đến cho ta coi trước xem sao.” Tích Nhược quyết định bản thân cứ học qua sách trước, khi nào không hiểu thì sẽ hỏi.
“Được rồi.” Hoàng Nhan Hồng Liệt đáp ứng.
Hoàng Nhan Hồng Liệt đi rồi, Tích Nhược lại cầm tranh lên thêu, hiện tại nàng chỉ mới bắt đầu, lại có động lực học tập, vẫn là mười phần hưng trí đó.
Hoàng Nhan Hồng Liệt tuy rằng rất hi vọng Tích Nhược có thể thích hắn, đáp ứng hắn, nhưng trải qua nhiều lần âm thầm bị cự tuyệt, bản thân đã rút ra được kinh nghiệm không thể nóng vội, hắn có rất nhiều nhẫn nại cùng thời gian, hắn có thể chờ.
Nhưng lần này thấy Tích Nhược không giống như trước kia làm bộ không hiểu mà lại lộ ra nét mặt thẹn thùng, gương mặt tuyết trắng vì lời nói của hắn là ửng hồng, trái tim Hoàng Nhan Hồng Liệt bỗng đập liên hồi, tâm trạng so với lần đầu lãnh binh đánh giặc còn khẩn trương hơn, tràn ngập chờ mong. Nhưng vì sao biểu tình tuyệt vời đó của Tích Nhược chỉ xuất hiện trong chớp mắt rồi lại thay đổi?
“Tích Nhược…” Hoàng Nhan Hồng Liệt thấy biểu tình của nàng càng ngày càng không đúng liền thử mở miệng kêu lên.
“Nhan đại ca là muốn ta gả cho huynh?” Tích Nhược ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Hoàng Nhan Hồng Liệt, nghiêm cẩn hỏi, lúc này đây nàng không muốn giả ngu nữa bởi vì tâm tình nàng đã không giống như xưa, nàng thừa nhận nàng đã thích Hoàng Nhan Hồng Liệt nhưng vẫn chưa phải là yêu, càng chưa đạt tới mức vì yêu mà hy sinh hết thảy. Đứa nhỏ nàng cần có phụ thân mà Hoàng Nhan Hồng Liệt xuất hiện vừa đúng lúc.
“Đúng vậy, Tích Nhược, ta muốn cưới nàng làm vợ.” Hoàng Nhan Hồng Liệt nghiêm cẩn đáp, trong lòng lại đang có một đám người nhỏ xíu cổ vũ hò reo, hắn phải dùng hết sức lực mới tự chủ được làm cho giọng nói bản thân không phát run, không kích động quá mức mà khiến nàng sợ.
“Nhưng mà huynh đã có thê tử!” Tích Nhược chậm rãi nói ra.
“Không đâu Tích Nhược, ta không có vợ, những nữ nhân kia chỉ là cơ thiếp do người khác đưa tới, chỉ có vương phi mới chân chính là thê tử của ta.” Hoàng Nhan Hồng Liệt kích động giải thích sợ Tích Nhược hiểu lầm.
“Vậy thì có gì khác nhau chứ, đều là nữ nhân của huynh cả.” Tích Nhược nói, còn không phải cùng chia sẻ phu quân với nhau sao.
“Đương nhiên bất đồng, Tích Nhược, những nữ nhân vô vị này đều không thành vấn đề, nếu họ mạo phạm nàng thì ta sẽ đưa họ rời đi để nàng không bao giờ phải thấy họ nữa. Ta – Hoàng Nhan Hồng Liệt – đời này trừ nàng ra sẽ không có nữ nhân nào khác nữa.” Hoàng Nhan Hồng Liệt chỉ còn thiếu điều đưa ba ngón tay lên trời thề thốt biểu thị trung tâm.
Tích Nhược cảm thấy vô cùng cảm động, nàng biết Hoàng Nhan Hồng Liệt tất nhiền sẽ giúp nàng ahr giận, hai người ở chung lâu như vậy điểm ấy tự tin nàng vẫn có, nhưng nàng cho rằng nhiều nhất chỉ là trách mắng một chút, dù sao đấy cũng là nữ nhân của hắn, nam nhân luôn hội khoan dung với nữ nhân của mình, đặc biệt là nữ nhân đó còn vì hắn mà đấu tranh với nhau việc đó nâng cao tâm tình thích hư vinh của họ.
Nhưng hiện tại hắn lại muốn đem phân phát hết những nữ nhân đó, nói khó nghe chút chính là đuổi đi. Chuyện phát sinh ngày hôm quá, hôm nay liền xử lý xong, Tích Nhược thật thưởng thức sự quả quyết của Hoàng Nhan Hồng Liệt, không như những nam nhân mà tính phụ nhân không quyết đoán, luôn khó xử dễ dàng bị mềm lòng.
Khả nam nhân ở thời điểm yêu người thì nói được lời ngon tiếng ngọt, nhưng khi không thương ngươi thì khinh bỉ xua đuổi, liếc mắt nhìn một cái cũng không thèm. Tích Nhược tuy rằng thích hắn, đối với những chuyện hắn làm rất cảm động, nhưng cũng không vì vài câu nói dễ nghe của hắn mà ngốc hồ hồ đáp ứng gả cho hắn. Tuy rằng theo nguyên tác, Hoàng Nhan Hồng Liệt chỉ có mình Bao Tích Nhược là vương phi, nhưng ai có thể đảm bảo không phải bởi vì Bao Tích Nhược luôn nhung nhớ Dương Thiết Tâm, khiến Hoàng Nhan Hồng Liệt cầu mà không được vì vậy càng thêm chấp nhất chứ.
“Nhan đại ca, ta hiện tại chỉ muốn an tâm dưỡng thai, bình an sinh hạ đứa nhỏ.” Tích Nhược cúi đầu không dám nhìn hắn, hai tay nắm chặt vào nhau.
“Tích Nhược, nàng nên vì đứa nhỏ mà suy nghĩ, chẳng lẽ nàng muốn hắn sinh ra mà không có phụ thân, nàng yên tâm ta cam đoan sẽ đối đãi với đứa nhỏ như chính con ruột của mình.” Hoàng Nhan Hồng Liệt không ngừng cố gắng, hy vọng có thể dùng đứa nhỏ để đả động nàng.
Nếu như là một ngày trước, Tích Nhược sẽ không lo lắng vấn đề phụ thân của hài tử mình, nhưng hiện tại, đứa nhỏ quả thật cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến nàng suy nghĩ tới chuyện gả cho Hoàng Nhan Hồng Liệt.
Cuối cùng Tích Nhược nói, “Nhan đại ca, huynh cho ta suy nghĩ thêm một thời gian đi.”
“Tốt, nàng cứ suy nghĩ đi, ta chờ nàng.” Hoàng Nhan Hồng Liệt biết không thể quá gấp, kỳ thực biểu hiện hôm nay của Tích Nhược đã đủ khiến hắn vui mừng, người trong lòng rốt cục đã suy nghĩ tới chuyện gả cho hắn.
Hai người nói chuyện với nhau một lát, Tích Nhược nhìn đến rổ đựng châm tuyến để cách đó không xa, nhớ tới việc học thêu đã có Thu Sương hướng dẫn, nhưng việc học huyệt đạo thì lại chưa có gì, vì thế nàng liền hỏi Hoàng Nhan Hồng Liệt, “Nhan đại ca, huynh có cuốn sách nào chỉ dạy nhận thức huyệt vị không?”
“Thế nào? Tại sao đột nhiên Tích Nhược lại muốn học nhận thức huyệt vị?” Hoàng Nhan Hồng Liệt kinh ngạc hỏi, bởi việc học nhận thức huyệt vị không phải người luyện võ cũng là người học y, theo hắn thấy Bao Tích Nhược chẳng thuộc hai loại trên nên khá ngạc nhiên.
“Vâng, cả ngày không có việc gì làm, đột nhiên muốn học thử xem sao.” Tích Nhược đơn giản giải thích sau đó không nói gì thêm.
Hoàng Nhan Hồng Liệt trầm ngâm một chút rồi nói, “Bộ sách nhận thức huyệt vị thì ta có, nhưng vẫn cần có người biết rõ hướng dẫn cụ thể chứ không thể chỉ đọc là được, ta thật ra cũng có luyện võ cũng có chút quen thuộc các huyệt vị, chỉ là…”
“Chỉ là gì?” Tích Nhược nhíu mày hỏi.
“Chính là sợ sẽ mạo phạm Tích Nhược.”
Mạo phạm, Tích Nhược vừa nhắc lại từ này liền đột nhớ tới một chuyện có lên quan tới học huyệt vị.
Năm đó Lão ngoan đồng Chu Bá Thông cũng chính đi theo sư huynh Vương Trùng Dương tới hoàng cung Đại Lý, trong lúc Vương Trùng Dương cùng Nam Đế đang luận võ, Chu Bá Thông dạy cho một vị phi tử của Nam Đế học võ, việc đầu tiên cần học chính là huyệt vị, vì tử thể nghiệm nên chuyện tiếp xúc thân thể là không thể tránh khỏi, thể nên Chu Bá Thông dạy nhận thức huyệt vị dạy đến trên giường luôn, sau khi phát sinh quan hệ Chu Bá Thông nói gì mà nữ nhân thật đáng sợ liền vỗ vỗ mông chạy lấy người, mà cái phi tử kia sau này lại mang thai con của hắn, cuối cùng đứa nhỏ cũng không sống được, còn Nam Đế vì áy náy khi thấy chết không cứu nên cũng xuất gia để chuộc tội.
Trong truyện Thần Điêu Đại Hiệp, vị phi tử này chính là Anh Cô – người đã luôn đi mọi nơi tìm kiếm Chu Bá Thông. Này chính là một bi kịch do nhận thức huyệt vị gây ra.
“Nhan đại ca hay là vẫn cứ lấy sách đến cho ta coi trước xem sao.” Tích Nhược quyết định bản thân cứ học qua sách trước, khi nào không hiểu thì sẽ hỏi.
“Được rồi.” Hoàng Nhan Hồng Liệt đáp ứng.
Hoàng Nhan Hồng Liệt đi rồi, Tích Nhược lại cầm tranh lên thêu, hiện tại nàng chỉ mới bắt đầu, lại có động lực học tập, vẫn là mười phần hưng trí đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.