Xuyên Qua Trở Thành Nữ Phụ Trong Nữ Phụ Văn: Ôm Giấc Mộng Làm Nữ Phụ
Chương 4
Liễu Nhược Y
07/04/2016
Trong không gian vang lên từng tiếng hút khí.
Đám sơn tặc đờ đẫn nhìn gương mặt tuyệt sắc tinh xảo kia, hai tay không tự chủ hạ vũ khí xuống. Mà ngay cả hắc y nam tử khi nhìn thấy nàng cũng không khỏi lóe lên tia kinh diễm, nhưng rất nhanh đã trấn tĩnh lại, nắm chặt thanh kiếm, gắt gao bảo hộ người phía sau hơn. Nam tử này tuy có vẻ là đang ra tay cứu mình, nhưng... sao có thể xuất hiện đúng lúc như vậy? Nếu là người bọn họ phái tới để cướp vật kia... Toàn thân lập tức buộc chặt, cho đến khi nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Lam Giang đặt trên người Ngọc Liên Khiết thì hắn mới thoáng thả lỏng. Ánh mắt này... không có ác ý.
Dường như cũng phát hiện nàng thuần túy là kinh diễm cùng thưởng thức, không mang theo một tia tham lam chiếm đoạt nào, Ngọc Liên Khiết chớp mắt, nghiêng nghiêng mái đầu, mắt to trong suốt chợt sáng bừng vui sướng, môi anh đào cong lên xinh đẹp. Một cơn gió nhẹ thổi qua, đem y phục bạch sắc của hắn bay lên, vài lọn tóc đen mềm mại cũng theo đó mà khẽ phất, vô cùng phiêu dật...
Tiêu Lam Giang cảm thấy đầu mình có chút choáng váng.
Mẹ ơi, nụ cười rực rỡ quá!!!!! Hiệu ứng khung hình ánh sáng và y phục lúc này lại rất tốt, phi thường phù hợp, nàng vừa hoài nghi mình nhìn thấy đôi cánh trắng sau lưng tiểu cô nương kia.
Hả? Hỏi vì sao nàng gọi như thế? Nhìn đi, gương mặt trẻ con có chút mồ hôi làm làn da bạch ngọc thêm phần trong suốt trắng nõn, hai má mềm mại phiếm hồng khiến người khác chỉ muốn nhào lên cắn một miếng~ Mắt to màu đen trong suốt, lông mày đậm mà thanh, trong vẻ mềm mại lại lộ ra một chút anh khí của nam tử, mũi cao môi anh đào... huống hồ "nàng" chỉ mặc một bộ bạch y đơn giản, không hề che đậy dáng người cao gầy mảnh mai của mình, nhìn vòng eo thon thả kia đi... aiii, rõ ràng chính là bộ dáng tiểu cô nương thuần khiết lại muốn nữ phẫn nam trang. Thật sự nàng rất muốn nói cho vị kia biết, dù cho "nàng" có dán thêm râu vào cũng không khiến người ta nghĩ rằng là một nam nhân được, lại nhìn đến nụ cười kia... Nàng thật muốn hỏi một chút, thiên sứ tiểu bạch thỏ mỹ nhân, ngươi không sợ làm hỏng mắt người khác sao????? Không sợ khiến người khác máu huyết không lưu thông được sao????? Không sợ gặp kẻ cướp sắc sao???? Huhuhu... cười đến ngốc nghếch đáng yêu như thế làm gì?... nàng là manh manh khống a... nàng không có sức chống cự với những thứ đáng yêu a...
Tóm lại, Tiêu Lam Giang đã nhận định, người đang cười ngọt ngào với mình là một nữ tử đáng yêu muốn phẫn nam trang. Tuy nhiên phẫn... không được thành công cho lắm. Còn về chiều cao có chút không phù hợp với gương mặt trẻ con kia, hầy, đâu quan trọng lắm. Cứ bỏ qua, bỏ qua đi...
- T... Công tử
- Công tử
Hai giọng nói quen thuộc lọt vào tai Tiêu Lam Giang, thành công giúp nàng đem ánh mắt rời khỏi vị tiểu bạch thỏ mỹ nhân kia, theo quán tính quay đầu về hai bóng dáng phía sau.
Đinh Đinh Đang Đang gìm cương lại, không vui quét mắt ra xung quanh, lại dám dùng ánh mắt như thế để nhìn chủ tử, thật không biết sống chết. Mắt hạnh lộ ra mấy phần chán ghét khinh miệt, đáy mắt là sát ý mơ hồ lưu động, ngay lúc Đang Đang định tiến lên dạy dỗ bọn chúng thì Tiêu Lam Giang khẽ phất tay ngăn cản, ánh nhìn hứng thú lướt qua hai người kia, lần nữa hé ra thanh âm tao nhã đáng đánh đòn
- Aida~ các vị đại hiệp a~ Có thể nhường đường cho ta được chưa? Các vị xem, ta cùng hai tiểu thư đây rất gấp gáp làm chút chuyện a~ - Trưng ra vẻ mặt vô tội lại cố ý dùng giọng điệu mập mờ nói về mục đích chuyến đi của mình, ánh mắt như có như không đảo qua đảo lại trên gương mặt của Đinh Đinh Đang Đang rồi lại vòng về đám sơn tặc kia. Tiêu Lam Giang nháy nháy mắt, rõ ràng là một bộ dáng đáng khinh lại mạc danh kì diệu khiến người ta cảm thấy phóng khoáng vô cùng...
Tiêu Lam Giang cố gắng nhịn cười nhìn vẻ mặt của mấy người xung quanh. Thực vui nha~ Hắc y nam tử là thoáng đỏ mặt rồi cổ quái liếc nàng, bạch thỏ mỹ nhân... tạm bỏ qua, nhìn ánh mắt tò mò không hiểu của "nàng" thì hiểu ngay đây là một tiểu bạch thỏ chưa biết mùi đời rồi... nhưng mà, làm ơn đừng có dùng vẻ mặt "ta không hiểu ngươi nói rõ ra" đó nhìn nàng được hay không? Nàng sẽ không nhịn được muốn nhào tới chà đạp thỏ con đáng yêu vậy đâu. Thực là khảo nghiệm quá tàn nhẫn mà TT^TT Còn lại đám sơn tặc kia vốn dĩ chẳng để ý lắm tới Đinh Đinh Đang Đang, nghe được lời nói mờ ám của nàng mới dời tầm mắt sang hai người, nhưng đã không nhìn thì thôi. Nhìn thấy lập tức khiến hai mắt bọn chúng tỏa sáng, nước miếng cũng muốn trào ra luôn rồi. Dù sao Ngọc Liên Khiết cùng Tiêu Lam Giang tuy xinh đẹp nhưng vẫn là mặc nam trang, không thể quyến rũ như khi vận nữ trang. Mà Đinh Đinh cùng Đang Đang thì ngược lại, tuy không xinh đẹp như hai vị chủ nhân nhưng cũng là mỹ nhân nũng nịu, Đinh Đinh là điển hình của băng mỹ nhân, Đang Đang là tiểu la lỵ đáng yêu, lại thêm mặc y phục mã kị làm lộ ra dáng người mềm mại, mùi vị nữ nhân mười phần... Bọn chúng từ khi nào thì gặp được mỹ nhân như vậy? Tư thế đó, biểu tình đó... nếu có thể hảo hảo áp các nàng dưới thân thì sẽ là tư vị tuyệt hảo nhường nào? Nghĩ đến đây, một đám nam nhân không khỏi dâm ý sôi trào, ánh mắt nhìn về phía hai nàng càng thêm càn rỡ nóng bỏng, không để ý tới thần tình lạnh lùng đầy sát khí của Đinh Đinh cùng Đang Đang. Trong mắt bọn chúng, các nàng hẳn là cơ thiếp của vị lam y công tử kia, võ công chắc chắn không cao, làm sao có thể đánh lại cả một đám người, lại thêm đầu lĩnh sơn tặc võ công cũng không tệ, khắp vùng núi này cơ hồ không có đối thủ... Vì vậy, hai mỹ nhân này coi như đã là vật trong túi bọn chúng rồi!!! Bọn chúng đương nhiên không biết, vì suy nghĩ này mà cả đám phải xuống Âm phủ ôm hận a~
Tiêu Lam Giang vẫn cứ thờ ơ cười cười. Hơi liếc mắt ngăn cản Đang Đang đang tức giận ở một bên. Nàng còn chưa chơi đã đâu. Nhìn dáng vẻ bọn chúng, chắc chắn là đánh chủ ý tới Đinh Đinh Đang Đang... Quả nhiên, kẻ vừa mới lên tiếng định cướp tiểu bạch thỏ mỹ nhân - sơn tặc cầm đầu - rất hùng dũng lên tiếng
- Tiểu tử, ngươi muốn đi qua cũng được, để lại hai mỹ nhân cùng tiền bạc ở lại - Hung ác trừng nàng một cái thị uy, lại quay sang nhìn "hai mỹ nhân", ngay lập tức gương mặt nhu hòa hẳn, lộ vẻ mê đắm - Mỹ nhân, đến đây với gia. Gia sẽ hảo hảo yêu thương các nàng... Các nàng đi theo tên tiểu bạch kiểm kia làm gì? Nhìn dáng vẻ gầy yếu đơn bạc của hắn, làm sao có thể thỏa mãn các nàng... Đúng không các huynh đệ?
- Đúng đúng!!!
- Đại gia nói rất đúng!!!
- Mỹ nhân mau qua đây a~
....
Lời nói dâm ô thô tục vừa thốt ra, lập tức nhận được tràng hưởng ứng nhiệt liệt. Một đám không biết sống chết lưu luyến không rời dáng người lồi lõm cân xứng câu hồn của Đinh Đinh, một số kẻ có ham thích hơi khác người cũng vô cùng yêu mến dáng vẻ lolita của Đang Đang. Đặc biệt là Sơn tặc Đại vương, trong đầu yy cảnh tượng hai mỹ nhân nũng nịu tả hữu hầu hạ mình, nơi nào đó nóng rực không an phận khiến vẻ mặt hắn càng thêm xấu xí vặn vẹo. Khi nhìn về phía Tiêu Lam Giang đang cúi đầu, tựa hồ có chút buồn bã thì mắt khẽ lóe, thực ra, tiểu tử kia cũng là cực phẩm xinh đẹp... Đang suy nghĩ như vậy, đột nhiên thanh âm lạnh lùng trong trẻo tiến vào tai hắn, chính là vị mỹ nhân bạch y kia.
- Đang Đang, khiến miệng chó của bọn chúng câm lại!!! - Nhìn các nàng, nàng có thể nhịn. Nhưng dám đánh chủ ý tới tiểu thư. Chịu chết đi!
Dứt lời, bóng dáng hoàng y nguyên bản đang ở trên lưng ngựa lấy tốc độ người thường khó thấy tập kích về phía bọn chúng. Sơn tặc đại vương chỉ thấy loáng một cái, cũng không có cảm giác gì khác biệt, đầu thân đã ở hai nơi. Dùng thủ đoạn tương tự tiêu diệt hết một đám sơn tặc trong thời gian khoảng nửa ly trà, Đang Đang lạnh lùng bước về chỗ, trong mắt là một trận lạnh lẽo... ánh mắt bọn chúng... giống hệt những kẻ năm đó... thật kinh tởm...
Hắc y nam tử vốn dĩ nhân lúc rối loạn kéo chủ nhân của mình lùi ra một khoảng an toàn khi nhìn thấy tràng diện kia, đôi mắt khẽ lóe, không khỏi nhìn lại ba người Tiêu Lam Giang một chút, tuy nói rằng đây chỉ là một đám ô hợp không ra gì, nhưng số lượng cũng không ít. Nếu hắn không trúng Nhuyễn Cân Tán thì đã có thể giải quyết tốt. Nhưng cô gái này...nhìn thế nào cũng chẳng thấy là cao thủ, lại nhỏ tuổi như vậy.... chứng tỏ thiên phú nàng ta không hề thấp, không, nói đúng hơn là còn cao hơn hắn. Vậy mà dường như là tỳ nữ của vị công tử kia... nam tử khẽ híp mắt, lần nữa đánh giá Tiêu Lam Giang, chỉ thấy "hắn" đang ưu tư cúi đầu nhưng vẫn chẳng giấu nổi phong thái quý tộc, khí chất lười biếng mà tao nhã phóng khoáng. Đây, rút cục là vị công tử đại gia tộc nào?...
Nhân vật chính của chúng ta - Tiêu Lam Giang vô cùng buồn phiền. Nguyên do chính là vì lời nói của Sơn tặc đại vương. Nàng đâu đến nỗi gầy yếu đơn bạc nha~ Thân thể này do tập võ từ nhỏ, căn cốt cực tốt nên phát triển rất không tệ, mới 15 tuổi mà đã cao chừng một mét bảy tư bảy lăm, đối với việc giả trang nam mà nói chính là - phi thường phù hợp. Lại thêm Tiêu Lam Giang có thánh khí Huyễn Nhan Trạc của Tiêu Dao Cốc chủ luyện chế, đặc điểm về thân hình tuyệt đối là không có chỗ nào sai sót. Hoặc có thể nói là khiến thân hình nàng thêm... khụ khụ, cường tráng mạnh mẽ, ra giang hồ tối thiểu cũng được gọi là ngọc thụ lâm phong có được không? Vậy mà lại bị gọi là... ánh mắt u sầu không khỏi ai oán liếc tới phía trước mới giật mình nhìn thấy cảnh tượng huyết tinh trước mắt. Nàng không khỏi hoảng hốt, tại sao lại.... lại nghe thấy thanh âm lạnh lùng mà dịu dàng của Đinh Đinh vang lên bên tai
- Công tử, người sao vậy? Hay là.. Đinh Đinh tự ý để Đang Đang ra tay, công tử hãy trách phạt. - Cung kính cúi đầu, trong mắt lại là một mảnh nghi hoặc. Tiểu thư tại sao lại có dáng vẻ hoảng sợ? Từ nhỏ đến lớn, ám hại, bắt cóc,... tiểu thư đã nhìn đến chết lặng, mà Đang Đang ra tay cũng đâu phải lần đầu, tại sao tiểu thư lại có vẻ mặt ấy? Huống hồ khi tiểu thư đi lại trên giang hồ, tràng diện có đáng sợ hơn người cũng chẳng nhíu mi một lần. Nhìn tiểu thư có vẻ lười biếng nhát gan nhưng kì thực rất lạnh lùng can đảm. Theo cùng tiểu thư mười năm có hơn, nàng không ngốc, đương nhiên hiểu rõ việc này. Nhưng tại sao từ lần ốm đó, tiểu thư đột nhiên thay đổi. Tuy nhìn vào sẽ không cảm thấy khác biệt nhiều lắm, nhưng mà... tính cách mười mấy năm, muốn đổi là đổi được hay sao?
Nghe được lời Đinh Đinh nói, Tiêu Lam Giang hơi nhíu mi rồi vội vàng bình ổn cảm xúc. Nàng là một cô gái Thế kỉ 21, nơi nàng sống là thế giới hóa bình, đã khi nào tận mắt nhìn thấy những cảnh tượng như thế này? Đương nhiên không tính tới mấy nơi luôn sặc mùi bom đạn như mấy nước Hồi Giáo. Nếu thấy thì có chăng là qua sách báo ti vi... đột nhiên từ trong suy nghĩ tỉnh lại nhìn thấy cảnh tượng thế này, quả thực khó mà thích ứng cho được. Nhưng... nhưng nàng phải nhanh chóng thích nghi. Ở đây không phải là thế kỉ 21, đây là Nam Lục, là thế giới cường giả vi tôn. Sức mạnh quyền lực sẽ quyết định tất cả. Mỗi ngày có bao nhiêu người chết? Mà nàng, lại trở thành một người từ nhỏ đã quen với máu tanh, đi lại trên giang hồ lịch lãm, vào sâm lâm rèn luyện, trên tay sao có thể không dính máu? Làm sao có thể để lộ ra loại biểu tình này?....
tự động viên mình một câu, Tiêu Lam Giang , lấy lại hình tượng lười biếng cà lơ phất phơ như trước, khoát khoát tay với Đinh Đinh
- A, không có gì~ Đinh Đinh trừ hại cho dân, làm sao ta nỡ trách phạt ngươi chứ? Haha.. - Nói xong còn nháy nháy mắt mấy cái với Đinh Đinh.
- Nhưng lúc nãy, sắc mặt của công tử rất kém... - Đinh Đinh vẫn cố chấp hỏi, nghi ngờ trong mắt đã giảm bớt nhưng cũng không hoàn toàn biến mất.
- À, chẳng qua là ta vừa suy nhhĩ đến nhập thần, lúc tỉnh lại đã thấy tràng diện này nên có chút giật mình mà thôi. Bây giờ tốt hơn nhiều rồi... - Tiêu Lam Giang đã lấy lại được cân bằng, suy nghĩ một chút lập tức cảm nhận được hoài nghi trong lời nói của Đinh Đinh, thoáng rùng mình, lòng không khỏi chùng xuống. Nàng ta phát hiện ra điều gì không thích hợp rồi sao? So với Đang Đang đáng yêu đơn thuần, có phần trẻ con thì Đinh Đinh đã sớm trưởng thành, tâm tư tinh tế, không dễ qua mặt. Cũng may là những tư liệu về Tiêu Lam Giang nàng đều nắm khá rõ, vả lại thân xác này quả thực là Tiêu Lam Giang hàng thật giá thật, nếu nàng ấy... thì cùng lắm nhỏ máu nghiệm thân gì gì đó cũng được. Tiêu Lam Giang thoáng an lòng, tiếp tục hi hi ha ha nhìn Đinh Đinh
- Vâng. Vậy... công tử nghỉ ngơi một lát rồi tiếp tục đi! - Đinh Đinh gật đầu, thu lại nghi hoặc trong đáy mắt, dịu dàng mỉm cười - Cũng không còn sớm, ta cùng Đang Đang sẽ đi kiếm chút thức ăn về. Người hãy đi về trước đợi một lát.
Nói rồi, Đinh Đinh phân phó Đang Đang đi kiếm củi, còn mình tìm kiếm một ít động vật.
Còn lại Tiêu Lam Giang và hai vị nam tử, nàng khẽ gật đầu, tỏ ý muốn đi.
... Và cố ý đi thật chậm.
Đột nhiên từ phía sau vang lên giọng nói của vị hắc y nam tử, tuy vẫn lạnh lùng nhưng lại lẫn chút nhu hòa bối rối và... xấu hổ
- C... Công tử xin dừng bước!
Khóe môi Tiêu Lam Giang cong lên như đã định liệu trước. Quả thật vị kia lên tiếng... nằm trong dự đoán của nàng nga~
Đám sơn tặc đờ đẫn nhìn gương mặt tuyệt sắc tinh xảo kia, hai tay không tự chủ hạ vũ khí xuống. Mà ngay cả hắc y nam tử khi nhìn thấy nàng cũng không khỏi lóe lên tia kinh diễm, nhưng rất nhanh đã trấn tĩnh lại, nắm chặt thanh kiếm, gắt gao bảo hộ người phía sau hơn. Nam tử này tuy có vẻ là đang ra tay cứu mình, nhưng... sao có thể xuất hiện đúng lúc như vậy? Nếu là người bọn họ phái tới để cướp vật kia... Toàn thân lập tức buộc chặt, cho đến khi nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Lam Giang đặt trên người Ngọc Liên Khiết thì hắn mới thoáng thả lỏng. Ánh mắt này... không có ác ý.
Dường như cũng phát hiện nàng thuần túy là kinh diễm cùng thưởng thức, không mang theo một tia tham lam chiếm đoạt nào, Ngọc Liên Khiết chớp mắt, nghiêng nghiêng mái đầu, mắt to trong suốt chợt sáng bừng vui sướng, môi anh đào cong lên xinh đẹp. Một cơn gió nhẹ thổi qua, đem y phục bạch sắc của hắn bay lên, vài lọn tóc đen mềm mại cũng theo đó mà khẽ phất, vô cùng phiêu dật...
Tiêu Lam Giang cảm thấy đầu mình có chút choáng váng.
Mẹ ơi, nụ cười rực rỡ quá!!!!! Hiệu ứng khung hình ánh sáng và y phục lúc này lại rất tốt, phi thường phù hợp, nàng vừa hoài nghi mình nhìn thấy đôi cánh trắng sau lưng tiểu cô nương kia.
Hả? Hỏi vì sao nàng gọi như thế? Nhìn đi, gương mặt trẻ con có chút mồ hôi làm làn da bạch ngọc thêm phần trong suốt trắng nõn, hai má mềm mại phiếm hồng khiến người khác chỉ muốn nhào lên cắn một miếng~ Mắt to màu đen trong suốt, lông mày đậm mà thanh, trong vẻ mềm mại lại lộ ra một chút anh khí của nam tử, mũi cao môi anh đào... huống hồ "nàng" chỉ mặc một bộ bạch y đơn giản, không hề che đậy dáng người cao gầy mảnh mai của mình, nhìn vòng eo thon thả kia đi... aiii, rõ ràng chính là bộ dáng tiểu cô nương thuần khiết lại muốn nữ phẫn nam trang. Thật sự nàng rất muốn nói cho vị kia biết, dù cho "nàng" có dán thêm râu vào cũng không khiến người ta nghĩ rằng là một nam nhân được, lại nhìn đến nụ cười kia... Nàng thật muốn hỏi một chút, thiên sứ tiểu bạch thỏ mỹ nhân, ngươi không sợ làm hỏng mắt người khác sao????? Không sợ khiến người khác máu huyết không lưu thông được sao????? Không sợ gặp kẻ cướp sắc sao???? Huhuhu... cười đến ngốc nghếch đáng yêu như thế làm gì?... nàng là manh manh khống a... nàng không có sức chống cự với những thứ đáng yêu a...
Tóm lại, Tiêu Lam Giang đã nhận định, người đang cười ngọt ngào với mình là một nữ tử đáng yêu muốn phẫn nam trang. Tuy nhiên phẫn... không được thành công cho lắm. Còn về chiều cao có chút không phù hợp với gương mặt trẻ con kia, hầy, đâu quan trọng lắm. Cứ bỏ qua, bỏ qua đi...
- T... Công tử
- Công tử
Hai giọng nói quen thuộc lọt vào tai Tiêu Lam Giang, thành công giúp nàng đem ánh mắt rời khỏi vị tiểu bạch thỏ mỹ nhân kia, theo quán tính quay đầu về hai bóng dáng phía sau.
Đinh Đinh Đang Đang gìm cương lại, không vui quét mắt ra xung quanh, lại dám dùng ánh mắt như thế để nhìn chủ tử, thật không biết sống chết. Mắt hạnh lộ ra mấy phần chán ghét khinh miệt, đáy mắt là sát ý mơ hồ lưu động, ngay lúc Đang Đang định tiến lên dạy dỗ bọn chúng thì Tiêu Lam Giang khẽ phất tay ngăn cản, ánh nhìn hứng thú lướt qua hai người kia, lần nữa hé ra thanh âm tao nhã đáng đánh đòn
- Aida~ các vị đại hiệp a~ Có thể nhường đường cho ta được chưa? Các vị xem, ta cùng hai tiểu thư đây rất gấp gáp làm chút chuyện a~ - Trưng ra vẻ mặt vô tội lại cố ý dùng giọng điệu mập mờ nói về mục đích chuyến đi của mình, ánh mắt như có như không đảo qua đảo lại trên gương mặt của Đinh Đinh Đang Đang rồi lại vòng về đám sơn tặc kia. Tiêu Lam Giang nháy nháy mắt, rõ ràng là một bộ dáng đáng khinh lại mạc danh kì diệu khiến người ta cảm thấy phóng khoáng vô cùng...
Tiêu Lam Giang cố gắng nhịn cười nhìn vẻ mặt của mấy người xung quanh. Thực vui nha~ Hắc y nam tử là thoáng đỏ mặt rồi cổ quái liếc nàng, bạch thỏ mỹ nhân... tạm bỏ qua, nhìn ánh mắt tò mò không hiểu của "nàng" thì hiểu ngay đây là một tiểu bạch thỏ chưa biết mùi đời rồi... nhưng mà, làm ơn đừng có dùng vẻ mặt "ta không hiểu ngươi nói rõ ra" đó nhìn nàng được hay không? Nàng sẽ không nhịn được muốn nhào tới chà đạp thỏ con đáng yêu vậy đâu. Thực là khảo nghiệm quá tàn nhẫn mà TT^TT Còn lại đám sơn tặc kia vốn dĩ chẳng để ý lắm tới Đinh Đinh Đang Đang, nghe được lời nói mờ ám của nàng mới dời tầm mắt sang hai người, nhưng đã không nhìn thì thôi. Nhìn thấy lập tức khiến hai mắt bọn chúng tỏa sáng, nước miếng cũng muốn trào ra luôn rồi. Dù sao Ngọc Liên Khiết cùng Tiêu Lam Giang tuy xinh đẹp nhưng vẫn là mặc nam trang, không thể quyến rũ như khi vận nữ trang. Mà Đinh Đinh cùng Đang Đang thì ngược lại, tuy không xinh đẹp như hai vị chủ nhân nhưng cũng là mỹ nhân nũng nịu, Đinh Đinh là điển hình của băng mỹ nhân, Đang Đang là tiểu la lỵ đáng yêu, lại thêm mặc y phục mã kị làm lộ ra dáng người mềm mại, mùi vị nữ nhân mười phần... Bọn chúng từ khi nào thì gặp được mỹ nhân như vậy? Tư thế đó, biểu tình đó... nếu có thể hảo hảo áp các nàng dưới thân thì sẽ là tư vị tuyệt hảo nhường nào? Nghĩ đến đây, một đám nam nhân không khỏi dâm ý sôi trào, ánh mắt nhìn về phía hai nàng càng thêm càn rỡ nóng bỏng, không để ý tới thần tình lạnh lùng đầy sát khí của Đinh Đinh cùng Đang Đang. Trong mắt bọn chúng, các nàng hẳn là cơ thiếp của vị lam y công tử kia, võ công chắc chắn không cao, làm sao có thể đánh lại cả một đám người, lại thêm đầu lĩnh sơn tặc võ công cũng không tệ, khắp vùng núi này cơ hồ không có đối thủ... Vì vậy, hai mỹ nhân này coi như đã là vật trong túi bọn chúng rồi!!! Bọn chúng đương nhiên không biết, vì suy nghĩ này mà cả đám phải xuống Âm phủ ôm hận a~
Tiêu Lam Giang vẫn cứ thờ ơ cười cười. Hơi liếc mắt ngăn cản Đang Đang đang tức giận ở một bên. Nàng còn chưa chơi đã đâu. Nhìn dáng vẻ bọn chúng, chắc chắn là đánh chủ ý tới Đinh Đinh Đang Đang... Quả nhiên, kẻ vừa mới lên tiếng định cướp tiểu bạch thỏ mỹ nhân - sơn tặc cầm đầu - rất hùng dũng lên tiếng
- Tiểu tử, ngươi muốn đi qua cũng được, để lại hai mỹ nhân cùng tiền bạc ở lại - Hung ác trừng nàng một cái thị uy, lại quay sang nhìn "hai mỹ nhân", ngay lập tức gương mặt nhu hòa hẳn, lộ vẻ mê đắm - Mỹ nhân, đến đây với gia. Gia sẽ hảo hảo yêu thương các nàng... Các nàng đi theo tên tiểu bạch kiểm kia làm gì? Nhìn dáng vẻ gầy yếu đơn bạc của hắn, làm sao có thể thỏa mãn các nàng... Đúng không các huynh đệ?
- Đúng đúng!!!
- Đại gia nói rất đúng!!!
- Mỹ nhân mau qua đây a~
....
Lời nói dâm ô thô tục vừa thốt ra, lập tức nhận được tràng hưởng ứng nhiệt liệt. Một đám không biết sống chết lưu luyến không rời dáng người lồi lõm cân xứng câu hồn của Đinh Đinh, một số kẻ có ham thích hơi khác người cũng vô cùng yêu mến dáng vẻ lolita của Đang Đang. Đặc biệt là Sơn tặc Đại vương, trong đầu yy cảnh tượng hai mỹ nhân nũng nịu tả hữu hầu hạ mình, nơi nào đó nóng rực không an phận khiến vẻ mặt hắn càng thêm xấu xí vặn vẹo. Khi nhìn về phía Tiêu Lam Giang đang cúi đầu, tựa hồ có chút buồn bã thì mắt khẽ lóe, thực ra, tiểu tử kia cũng là cực phẩm xinh đẹp... Đang suy nghĩ như vậy, đột nhiên thanh âm lạnh lùng trong trẻo tiến vào tai hắn, chính là vị mỹ nhân bạch y kia.
- Đang Đang, khiến miệng chó của bọn chúng câm lại!!! - Nhìn các nàng, nàng có thể nhịn. Nhưng dám đánh chủ ý tới tiểu thư. Chịu chết đi!
Dứt lời, bóng dáng hoàng y nguyên bản đang ở trên lưng ngựa lấy tốc độ người thường khó thấy tập kích về phía bọn chúng. Sơn tặc đại vương chỉ thấy loáng một cái, cũng không có cảm giác gì khác biệt, đầu thân đã ở hai nơi. Dùng thủ đoạn tương tự tiêu diệt hết một đám sơn tặc trong thời gian khoảng nửa ly trà, Đang Đang lạnh lùng bước về chỗ, trong mắt là một trận lạnh lẽo... ánh mắt bọn chúng... giống hệt những kẻ năm đó... thật kinh tởm...
Hắc y nam tử vốn dĩ nhân lúc rối loạn kéo chủ nhân của mình lùi ra một khoảng an toàn khi nhìn thấy tràng diện kia, đôi mắt khẽ lóe, không khỏi nhìn lại ba người Tiêu Lam Giang một chút, tuy nói rằng đây chỉ là một đám ô hợp không ra gì, nhưng số lượng cũng không ít. Nếu hắn không trúng Nhuyễn Cân Tán thì đã có thể giải quyết tốt. Nhưng cô gái này...nhìn thế nào cũng chẳng thấy là cao thủ, lại nhỏ tuổi như vậy.... chứng tỏ thiên phú nàng ta không hề thấp, không, nói đúng hơn là còn cao hơn hắn. Vậy mà dường như là tỳ nữ của vị công tử kia... nam tử khẽ híp mắt, lần nữa đánh giá Tiêu Lam Giang, chỉ thấy "hắn" đang ưu tư cúi đầu nhưng vẫn chẳng giấu nổi phong thái quý tộc, khí chất lười biếng mà tao nhã phóng khoáng. Đây, rút cục là vị công tử đại gia tộc nào?...
Nhân vật chính của chúng ta - Tiêu Lam Giang vô cùng buồn phiền. Nguyên do chính là vì lời nói của Sơn tặc đại vương. Nàng đâu đến nỗi gầy yếu đơn bạc nha~ Thân thể này do tập võ từ nhỏ, căn cốt cực tốt nên phát triển rất không tệ, mới 15 tuổi mà đã cao chừng một mét bảy tư bảy lăm, đối với việc giả trang nam mà nói chính là - phi thường phù hợp. Lại thêm Tiêu Lam Giang có thánh khí Huyễn Nhan Trạc của Tiêu Dao Cốc chủ luyện chế, đặc điểm về thân hình tuyệt đối là không có chỗ nào sai sót. Hoặc có thể nói là khiến thân hình nàng thêm... khụ khụ, cường tráng mạnh mẽ, ra giang hồ tối thiểu cũng được gọi là ngọc thụ lâm phong có được không? Vậy mà lại bị gọi là... ánh mắt u sầu không khỏi ai oán liếc tới phía trước mới giật mình nhìn thấy cảnh tượng huyết tinh trước mắt. Nàng không khỏi hoảng hốt, tại sao lại.... lại nghe thấy thanh âm lạnh lùng mà dịu dàng của Đinh Đinh vang lên bên tai
- Công tử, người sao vậy? Hay là.. Đinh Đinh tự ý để Đang Đang ra tay, công tử hãy trách phạt. - Cung kính cúi đầu, trong mắt lại là một mảnh nghi hoặc. Tiểu thư tại sao lại có dáng vẻ hoảng sợ? Từ nhỏ đến lớn, ám hại, bắt cóc,... tiểu thư đã nhìn đến chết lặng, mà Đang Đang ra tay cũng đâu phải lần đầu, tại sao tiểu thư lại có vẻ mặt ấy? Huống hồ khi tiểu thư đi lại trên giang hồ, tràng diện có đáng sợ hơn người cũng chẳng nhíu mi một lần. Nhìn tiểu thư có vẻ lười biếng nhát gan nhưng kì thực rất lạnh lùng can đảm. Theo cùng tiểu thư mười năm có hơn, nàng không ngốc, đương nhiên hiểu rõ việc này. Nhưng tại sao từ lần ốm đó, tiểu thư đột nhiên thay đổi. Tuy nhìn vào sẽ không cảm thấy khác biệt nhiều lắm, nhưng mà... tính cách mười mấy năm, muốn đổi là đổi được hay sao?
Nghe được lời Đinh Đinh nói, Tiêu Lam Giang hơi nhíu mi rồi vội vàng bình ổn cảm xúc. Nàng là một cô gái Thế kỉ 21, nơi nàng sống là thế giới hóa bình, đã khi nào tận mắt nhìn thấy những cảnh tượng như thế này? Đương nhiên không tính tới mấy nơi luôn sặc mùi bom đạn như mấy nước Hồi Giáo. Nếu thấy thì có chăng là qua sách báo ti vi... đột nhiên từ trong suy nghĩ tỉnh lại nhìn thấy cảnh tượng thế này, quả thực khó mà thích ứng cho được. Nhưng... nhưng nàng phải nhanh chóng thích nghi. Ở đây không phải là thế kỉ 21, đây là Nam Lục, là thế giới cường giả vi tôn. Sức mạnh quyền lực sẽ quyết định tất cả. Mỗi ngày có bao nhiêu người chết? Mà nàng, lại trở thành một người từ nhỏ đã quen với máu tanh, đi lại trên giang hồ lịch lãm, vào sâm lâm rèn luyện, trên tay sao có thể không dính máu? Làm sao có thể để lộ ra loại biểu tình này?....
tự động viên mình một câu, Tiêu Lam Giang , lấy lại hình tượng lười biếng cà lơ phất phơ như trước, khoát khoát tay với Đinh Đinh
- A, không có gì~ Đinh Đinh trừ hại cho dân, làm sao ta nỡ trách phạt ngươi chứ? Haha.. - Nói xong còn nháy nháy mắt mấy cái với Đinh Đinh.
- Nhưng lúc nãy, sắc mặt của công tử rất kém... - Đinh Đinh vẫn cố chấp hỏi, nghi ngờ trong mắt đã giảm bớt nhưng cũng không hoàn toàn biến mất.
- À, chẳng qua là ta vừa suy nhhĩ đến nhập thần, lúc tỉnh lại đã thấy tràng diện này nên có chút giật mình mà thôi. Bây giờ tốt hơn nhiều rồi... - Tiêu Lam Giang đã lấy lại được cân bằng, suy nghĩ một chút lập tức cảm nhận được hoài nghi trong lời nói của Đinh Đinh, thoáng rùng mình, lòng không khỏi chùng xuống. Nàng ta phát hiện ra điều gì không thích hợp rồi sao? So với Đang Đang đáng yêu đơn thuần, có phần trẻ con thì Đinh Đinh đã sớm trưởng thành, tâm tư tinh tế, không dễ qua mặt. Cũng may là những tư liệu về Tiêu Lam Giang nàng đều nắm khá rõ, vả lại thân xác này quả thực là Tiêu Lam Giang hàng thật giá thật, nếu nàng ấy... thì cùng lắm nhỏ máu nghiệm thân gì gì đó cũng được. Tiêu Lam Giang thoáng an lòng, tiếp tục hi hi ha ha nhìn Đinh Đinh
- Vâng. Vậy... công tử nghỉ ngơi một lát rồi tiếp tục đi! - Đinh Đinh gật đầu, thu lại nghi hoặc trong đáy mắt, dịu dàng mỉm cười - Cũng không còn sớm, ta cùng Đang Đang sẽ đi kiếm chút thức ăn về. Người hãy đi về trước đợi một lát.
Nói rồi, Đinh Đinh phân phó Đang Đang đi kiếm củi, còn mình tìm kiếm một ít động vật.
Còn lại Tiêu Lam Giang và hai vị nam tử, nàng khẽ gật đầu, tỏ ý muốn đi.
... Và cố ý đi thật chậm.
Đột nhiên từ phía sau vang lên giọng nói của vị hắc y nam tử, tuy vẫn lạnh lùng nhưng lại lẫn chút nhu hòa bối rối và... xấu hổ
- C... Công tử xin dừng bước!
Khóe môi Tiêu Lam Giang cong lên như đã định liệu trước. Quả thật vị kia lên tiếng... nằm trong dự đoán của nàng nga~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.