Xuyên Sách: Nữ Phụ Thập Niên 70 Được Nuông Chiều Mỗi Ngày
Chương 37:
Thời Vũ Yên Nhiên
16/11/2024
Tào Lệ Hoa vừa nhìn thấy Tiểu Nhiễm đã vui vẻ chào hỏi và cùng cô hái cỏ.
Trong khi đó, Cố Tĩnh Quốc đi tới, nhận lấy sọt cỏ của Tiểu Nhiễm, tự mình đeo lên vai và còn giúp cô hái cỏ.
Nhìn thấy cảnh này, mấy thanh niên trí thức khác ồn ào lên, đặc biệt là Từ Khải đùa: "Hai người các cậu định bao giờ làm đám cưới đấy? Chúng tôi còn chuẩn bị rượu mừng đây!"
Mấy cô gái khác thì trong lòng không khỏi ghen tị, đặc biệt là Hồ Nguyệt Mai.
Cô ta lớn tiếng nói: "Lâm Tiểu Nhiễm đúng là loại quyến rũ đàn ông! Khi nào thì cậu và anh Cố bắt đầu qua lại thế? Lại dùng thủ đoạn gì để dụ dỗ người ta nữa đây?"
Lời lẽ của Hồ Nguyệt Mai rất khó nghe.
Tiểu Nhiễm chưa kịp phản ứng thì Cố Tĩnh Quốc đã không vui.
Anh lập tức nói lớn: "Cô Hồ, đừng nói bừa.
Là tôi theo đuổi đồng chí Lâm.
Nếu có gì không hài lòng, cô nên giữ mồm giữ miệng.
Tôi muốn bảo vệ cô ấy.
Ai dám làm khó cô ấy thì tức là đối đầu với tôi, Cố Tĩnh Quốc."
Tiểu Nhiễm không ngờ Cố Tĩnh Quốc lại đứng ra bênh vực mình như vậy.
Trong lòng cô bỗng trào dâng cảm xúc xúc động, vốn định đôi co với Hồ Nguyệt Mai mà giờ quên mất.
Cô quyết định sẽ đáp lại tình cảm của Cố Tĩnh Quốc, vì cô sợ nếu bỏ lỡ, có thể cả đời sẽ không gặp được người hợp ý như vậy.
Những thanh niên trí thức nam khác thấy Cố Tĩnh Quốc công khai bênh vực Tiểu Nhiễm thì mỗi người một suy nghĩ khác nhau.
Bọn họ cũng công nhận rằng Lâm Tiểu Nhiễm không chỉ xinh đẹp mà còn nấu ăn ngon.
Điều kiện gia đình của cô cũng tốt, nhưng đáng tiếc họ chưa có cơ hội tiếp cận cô, vì lúc nào cô cũng bận bịu.
Nhìn thấy Cố Tĩnh Quốc công khai bảo vệ cô, trong lòng ai nấy đều thầm tiếc nuối.
Tuy vậy, việc không phải cạnh tranh với Cố Tĩnh Quốc cũng khiến họ mừng thầm, vì giờ đây, họ có thể nhắm tới những cô gái khác.
Còn về phần các cô gái, nghe lời Cố Tĩnh Quốc nói, ai cũng không khỏi ngỡ ngàng.
Phần lớn bọn họ thầm ngưỡng mộ Tiểu Nhiễm vì Cố Tĩnh Quốc là người nổi bật nhất trong nhóm thanh niên trí thức, và giờ anh lại thuộc về Tiểu Nhiễm.
Trong số họ, Hồ Nguyệt Mai có vẻ là người khó chịu nhất.
Lúc nào cô ta cũng tìm cách gây khó dễ cho Tiểu Nhiễm, nhưng giờ với sự bảo vệ của Cố Tĩnh Quốc, cô ta đành ngậm ngùi ôm lấy nỗi hậm hực mà không dám gây thêm rắc rối.
Cô gái tên Tiêu Thanh Thanh, mặc dù có chút phức tạp trong lòng nhưng cũng sớm khôi phục lại vẻ bình thản.
Cô là người đầu tiên phát hiện Cố Tĩnh Quốc có tình cảm với Lâm Tiểu Nhiễm, nhưng chưa kịp làm gì để đối phó thì mùa vụ thu hoạch đến, và cô cũng chưa nghĩ ra cách nào để ngăn cản Tiểu Nhiễm.
Mọi người mải đi mà không chú ý đường, đến khi dừng lại mới phát hiện mình đã ở sâu trong núi, tay ai cũng đã đầy ắp rau và trái rừng.
Hai thanh niên trí thức nam trong nhóm còn nhặt được khá nhiều trứng gà rừng, thậm chí bắt được một con gà rừng, ai nấy đều vô cùng phấn khởi.
Tuy nhiên, niềm vui chưa được bao lâu thì bỗng vang lên tiếng thở phì phò của một con lợn rừng từ xa, khiến cả nhóm sợ hãi.
Mọi người đều hoảng loạn vì không ai có vũ khí, ngoại trừ Tiểu Nhiễm cầm một lưỡi hái cắt cỏ.
Trong khi đó, Cố Tĩnh Quốc đi tới, nhận lấy sọt cỏ của Tiểu Nhiễm, tự mình đeo lên vai và còn giúp cô hái cỏ.
Nhìn thấy cảnh này, mấy thanh niên trí thức khác ồn ào lên, đặc biệt là Từ Khải đùa: "Hai người các cậu định bao giờ làm đám cưới đấy? Chúng tôi còn chuẩn bị rượu mừng đây!"
Mấy cô gái khác thì trong lòng không khỏi ghen tị, đặc biệt là Hồ Nguyệt Mai.
Cô ta lớn tiếng nói: "Lâm Tiểu Nhiễm đúng là loại quyến rũ đàn ông! Khi nào thì cậu và anh Cố bắt đầu qua lại thế? Lại dùng thủ đoạn gì để dụ dỗ người ta nữa đây?"
Lời lẽ của Hồ Nguyệt Mai rất khó nghe.
Tiểu Nhiễm chưa kịp phản ứng thì Cố Tĩnh Quốc đã không vui.
Anh lập tức nói lớn: "Cô Hồ, đừng nói bừa.
Là tôi theo đuổi đồng chí Lâm.
Nếu có gì không hài lòng, cô nên giữ mồm giữ miệng.
Tôi muốn bảo vệ cô ấy.
Ai dám làm khó cô ấy thì tức là đối đầu với tôi, Cố Tĩnh Quốc."
Tiểu Nhiễm không ngờ Cố Tĩnh Quốc lại đứng ra bênh vực mình như vậy.
Trong lòng cô bỗng trào dâng cảm xúc xúc động, vốn định đôi co với Hồ Nguyệt Mai mà giờ quên mất.
Cô quyết định sẽ đáp lại tình cảm của Cố Tĩnh Quốc, vì cô sợ nếu bỏ lỡ, có thể cả đời sẽ không gặp được người hợp ý như vậy.
Những thanh niên trí thức nam khác thấy Cố Tĩnh Quốc công khai bênh vực Tiểu Nhiễm thì mỗi người một suy nghĩ khác nhau.
Bọn họ cũng công nhận rằng Lâm Tiểu Nhiễm không chỉ xinh đẹp mà còn nấu ăn ngon.
Điều kiện gia đình của cô cũng tốt, nhưng đáng tiếc họ chưa có cơ hội tiếp cận cô, vì lúc nào cô cũng bận bịu.
Nhìn thấy Cố Tĩnh Quốc công khai bảo vệ cô, trong lòng ai nấy đều thầm tiếc nuối.
Tuy vậy, việc không phải cạnh tranh với Cố Tĩnh Quốc cũng khiến họ mừng thầm, vì giờ đây, họ có thể nhắm tới những cô gái khác.
Còn về phần các cô gái, nghe lời Cố Tĩnh Quốc nói, ai cũng không khỏi ngỡ ngàng.
Phần lớn bọn họ thầm ngưỡng mộ Tiểu Nhiễm vì Cố Tĩnh Quốc là người nổi bật nhất trong nhóm thanh niên trí thức, và giờ anh lại thuộc về Tiểu Nhiễm.
Trong số họ, Hồ Nguyệt Mai có vẻ là người khó chịu nhất.
Lúc nào cô ta cũng tìm cách gây khó dễ cho Tiểu Nhiễm, nhưng giờ với sự bảo vệ của Cố Tĩnh Quốc, cô ta đành ngậm ngùi ôm lấy nỗi hậm hực mà không dám gây thêm rắc rối.
Cô gái tên Tiêu Thanh Thanh, mặc dù có chút phức tạp trong lòng nhưng cũng sớm khôi phục lại vẻ bình thản.
Cô là người đầu tiên phát hiện Cố Tĩnh Quốc có tình cảm với Lâm Tiểu Nhiễm, nhưng chưa kịp làm gì để đối phó thì mùa vụ thu hoạch đến, và cô cũng chưa nghĩ ra cách nào để ngăn cản Tiểu Nhiễm.
Mọi người mải đi mà không chú ý đường, đến khi dừng lại mới phát hiện mình đã ở sâu trong núi, tay ai cũng đã đầy ắp rau và trái rừng.
Hai thanh niên trí thức nam trong nhóm còn nhặt được khá nhiều trứng gà rừng, thậm chí bắt được một con gà rừng, ai nấy đều vô cùng phấn khởi.
Tuy nhiên, niềm vui chưa được bao lâu thì bỗng vang lên tiếng thở phì phò của một con lợn rừng từ xa, khiến cả nhóm sợ hãi.
Mọi người đều hoảng loạn vì không ai có vũ khí, ngoại trừ Tiểu Nhiễm cầm một lưỡi hái cắt cỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.