Chương 13: Tôi biết rồi
KK Cố Hương
04/04/2024
Từ Tuyết Kiều rất nghiêm túc, mỗi chỉ tiết đều không bỏ. qua. Đương nhiên, mấy người phụ trách khác cũng y như. thế.
Mọi người đều rất căng thẳng, biết mùi vị này là thế nào.
Lục Vân Phong thấy lô thuốc cuối cùng biến thành phế phẩm, khóe miệng đã nở nụ cười bình tĩnh.
“Phù. Coi như ông đây đã làm được tí việc tốt.”
Lục Vân Phong cười cay đẳng.
“Mặc kệ thế nào, lô thuốc này đã bị tiêu hủy, sẽ không còn ai bị tổn thương nữa. Nếu ngày mai mình phải chết ở thế giới này, chí ít hôm nay mình cũng làm được tí nghĩa”
“Xứng đáng.”
Từ Tuyết Kiều đang ở gần đó, nhìn góc nghiêng của Lục Vân Phong, nghe thấy những lời này thì vô cùng ngạc nhiên.
Tên này sắp chết rồi ư?
Bởi vì sắp chết nên mới đột ngột đổi tính đổi nết, biến thành người tốt sao?
Không thể nào, hắn là Lục Vân Phong, có đội ngũ bác sĩ tư nhân chuyên ngành nắm bắt tình hình sức khỏe của cả. gia đình hản. Nếu có ai xảy ra vấn đề lớn, không lý nào đội ngũ kia lại yên tĩnh đến thế.
Rốt cuộc chuyện này là sao?
Có điều tên này... trở nên thương cảm, trông rất giống. một chàng hoàng tử u sầu.
“Sếp Từ”
“Hả?” Từ Tuyết Kiều vội vã quay đầu.
Kỹ sư vui mừng gật đầu: “Đã làm xong hết rồi.”
“Tôi biết rồi”
Lãnh đạo cục giám sát đi tới bắt tay với Lục Vân Phong.
“Sếp Lục, tôi biết muốn đưa ra quyết định này cần phải có lòng can đảm cực kỳ lớn và đạo đức để chống đỡ. Không ai biết ngày mai nhà máy dược số 9 sẽ đối mặt với sóng gió. gì. Nhưng làm một người bên y dược, tôi muốn thay mặt toàn thể đồng nghiệp bên chúng tôi, bày tỏ sự tôn kính và biết ơn đối với quyết định cao thượng này của anh”
Lục Vân Phong mỉm cười: “Không nghiêm trọng như các anh nghĩ đâu, cùng lắm là đóng cửa nhà máy dược, còn tôi thì bị truyền thông mắng tan tác mà thôi.”
Lãnh đạo cười cười, vỗ vai Lục Vân Phong: “Vậy các anh hãy kết thúc công việc đi. Nếu cần gì thì cứ việc liên hệ với chúng tôi.”
“Cảm ơn. Mọi người đều vất vả rồi.”
Trời đã gần sáng rồi.
Chân trời ở phía xa xa đã có tia nắng đang dần nhô lên
Lục Vân Phong mệt lả người
Ngày đầu tiên xuyên không đến đây, hẳn đã hai lần né tránh xung đột trực tiếp với nam chính Long Ngạo Thiên.
Hai lần hai nữ chính lần lượt đến gặp mặt, hẳn đều giữ khoảng cách, cố gẳng cắt đứt mối liên hệ giữa hai bên.
Mặc dù không mấy thành công, nhưng mình vẫn còn sống, chân còn y nguyên. Đây chính là tin tốt
Người tăng ca cả đêm đồng loạt đi ra ngoài nổ máy xe của mình, về nhà nghỉ ngơi
Lục Vân Phong uể oải đi tới trước xe. Đúng lúc này giám đốc đi tới trước mặt hắn: “Sếp Lục.”
“Ồ, giám đốc Trương đấy à. Tôi mệt rồi, có việc gì để ngày mai hẳng nói đi, được không?”
Giám đốc Trương cười cay đắng: “Tôi chỉ nói một câu thôi.”
Mọi người đều rất căng thẳng, biết mùi vị này là thế nào.
Lục Vân Phong thấy lô thuốc cuối cùng biến thành phế phẩm, khóe miệng đã nở nụ cười bình tĩnh.
“Phù. Coi như ông đây đã làm được tí việc tốt.”
Lục Vân Phong cười cay đẳng.
“Mặc kệ thế nào, lô thuốc này đã bị tiêu hủy, sẽ không còn ai bị tổn thương nữa. Nếu ngày mai mình phải chết ở thế giới này, chí ít hôm nay mình cũng làm được tí nghĩa”
“Xứng đáng.”
Từ Tuyết Kiều đang ở gần đó, nhìn góc nghiêng của Lục Vân Phong, nghe thấy những lời này thì vô cùng ngạc nhiên.
Tên này sắp chết rồi ư?
Bởi vì sắp chết nên mới đột ngột đổi tính đổi nết, biến thành người tốt sao?
Không thể nào, hắn là Lục Vân Phong, có đội ngũ bác sĩ tư nhân chuyên ngành nắm bắt tình hình sức khỏe của cả. gia đình hản. Nếu có ai xảy ra vấn đề lớn, không lý nào đội ngũ kia lại yên tĩnh đến thế.
Rốt cuộc chuyện này là sao?
Có điều tên này... trở nên thương cảm, trông rất giống. một chàng hoàng tử u sầu.
“Sếp Từ”
“Hả?” Từ Tuyết Kiều vội vã quay đầu.
Kỹ sư vui mừng gật đầu: “Đã làm xong hết rồi.”
“Tôi biết rồi”
Lãnh đạo cục giám sát đi tới bắt tay với Lục Vân Phong.
“Sếp Lục, tôi biết muốn đưa ra quyết định này cần phải có lòng can đảm cực kỳ lớn và đạo đức để chống đỡ. Không ai biết ngày mai nhà máy dược số 9 sẽ đối mặt với sóng gió. gì. Nhưng làm một người bên y dược, tôi muốn thay mặt toàn thể đồng nghiệp bên chúng tôi, bày tỏ sự tôn kính và biết ơn đối với quyết định cao thượng này của anh”
Lục Vân Phong mỉm cười: “Không nghiêm trọng như các anh nghĩ đâu, cùng lắm là đóng cửa nhà máy dược, còn tôi thì bị truyền thông mắng tan tác mà thôi.”
Lãnh đạo cười cười, vỗ vai Lục Vân Phong: “Vậy các anh hãy kết thúc công việc đi. Nếu cần gì thì cứ việc liên hệ với chúng tôi.”
“Cảm ơn. Mọi người đều vất vả rồi.”
Trời đã gần sáng rồi.
Chân trời ở phía xa xa đã có tia nắng đang dần nhô lên
Lục Vân Phong mệt lả người
Ngày đầu tiên xuyên không đến đây, hẳn đã hai lần né tránh xung đột trực tiếp với nam chính Long Ngạo Thiên.
Hai lần hai nữ chính lần lượt đến gặp mặt, hẳn đều giữ khoảng cách, cố gẳng cắt đứt mối liên hệ giữa hai bên.
Mặc dù không mấy thành công, nhưng mình vẫn còn sống, chân còn y nguyên. Đây chính là tin tốt
Người tăng ca cả đêm đồng loạt đi ra ngoài nổ máy xe của mình, về nhà nghỉ ngơi
Lục Vân Phong uể oải đi tới trước xe. Đúng lúc này giám đốc đi tới trước mặt hắn: “Sếp Lục.”
“Ồ, giám đốc Trương đấy à. Tôi mệt rồi, có việc gì để ngày mai hẳng nói đi, được không?”
Giám đốc Trương cười cay đắng: “Tôi chỉ nói một câu thôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.