Xuyên Sách: Sau Khi Gả Cho Anh Trai Nam Chính, Nữ Phụ Liên Tục Đòi Ly Hôn

Chương 17:

Pudding Li Li

18/10/2024

Ôn Du lườm anh, bắt cô tự nói ra?! Cô xấu hổ lắm, cảm giác xung quanh Giang Vân Yến có một loại từ trường khiến cô không dám đối xử với anh như với mẹ Giang và người khác. Cô chỉ đành bực dọc, chuẩn bị quay đầu ra khỏi bếp.

Ôn Du cách xa nhà bếp xíu vậy, cám dỗ từ những món ăn sẽ vơi đi phần nào! Cô đang định quay người, chiếc cánh gà thơm phức bỗng xuất hiện trước mắt cô. Bấy giờ Ôn Du không khách sáo nữa, vừa nhìn thấy đã gặm chặt rồi nhanh chân chạy ra ngoài.

Trăm phần trăm Giang Vân Yến đang trêu cô! Anh biết thừa cô muốn gì! Ôn Du hơi giận, nhưng cô ngoảnh lại, khi thấy những miếng cánh gà chiên mắm tỏi vàng rộm, sườn chiên giòn đang được chế biến và bò sốt vang đã nấu xong trong phòng bếp, cô bình tĩnh trở lại.

Thôi vậy, nể tình anh nấu ăn ngon, cô tha thứ cho anh đó!

Ôn Du không nhận ra rằng, khi người đàn ông phía sau cô thu dọn bát đũa, ánh mắt mang ý cười.



Thức ăn ngon luôn khiến tâm trạng người ta trở nên vui vẻ.

Ôn Du ăn uống no nê, cũng chẳng quan tâm ‘thầy chủ nhiệm’ đang ở trước mặt mình, nằm ườn xoa bụng trên ghế. Cô ăn no căng cả bụng!

Cô ăn nhiều hơn bất kỳ bữa nào trước kia, cũng tại đói bụng quá. Nhưng sức ăn của cô vẫn chưa bằng Giang Vân Yến, lúc này anh đang ăn nốt thức ăn.

Dù anh nấu ba món, nhưng mỗi món không quá nhiều, vừa đủ cho hai người ăn.

Ôn Du thấy tâm trạng Giang Vân Yến lúc này khá tốt, khác hẳn lúc mới tan làm. Cô nghĩ một lát, chống tay lên cằm, chớp mắt hỏi: “Anh cả, sao hồi chiều anh lại tức giận? Anh có thể nói với em, dù em không hiểu lắm, nhưng vẫn làm nơi anh trút bầu tâm sự được.”

Dù sao thì cô không giúp được gì ngoài việc lắng nghe. Lúc cô có tâm sự, cũng muốn có người tâm sự, giãi bày nỗi lòng. Khiến Giang Vân Yến về nhà mà còn khó chịu chắc chắn không phải chuyện nhỏ.

Giang Vân Yến khựng lại, tiếp đó ăn hết miếng bò sốt vang cuối cùng, lau miệng xong mới đáp: “Không có gì.”

Ôn Du hỏi: “Không có gì thật ạ?”

Giang Vân Yến nhìn cô, bỗng nói: “Thật ra cũng có một chuyện đấy.”

Ôn Du: “?”

Giang Vân Yến: “Kể chuyện em uống rượu xem nào?”

Ôn Du đứng hình.

Giọng nói Giang Vân Yến dịu dàng, trầm ấm, anh cũng không mắng cô, chỉ hơi nhíu mi, tỏ ý không đồng tình: “Không phải anh cấm em uống rượu, dù sao em cũng đã đủ tuổi. Nhưng em thấy uống say khướt vậy có ổn không?”

Cô say tới mức gần như bất tỉnh nhân sự.

Ôn Du: …

Không dám hó hé.

Chẳng lẽ cô lại bảo anh chai vang đỏ kia hai mươi ngàn tệ một chai, cô tiếc tiền nên ra sức uống?



Sau cùng, Ôn Du nhận lỗi một cách thành khẩn, xin thề sau này không bao giờ để mình say tuý luý như vậy nữa, Giang Vân Yến mới thôi nhíu mày, xoa đầu cô: “Ngoan lắm.”

Ôn Du: … Khóc!

Giang Vân Cẩn, giờ anh được như ý rồi đấy!

Tiếp đó, Giang Vân Yến lại hỏi chuyện cô bị lừa tối qua.

Ôn Du trả lời đúng sự thật.

Nhưng Giang Vân Cẩn tẩn đối phương một trận nên thân, với cả đối phương cũng chưa thật sự làm gì hết. Họ lôi nhau lên đồn cảnh sát mà cảnh sát còn chẳng thụ lý nên cô cứ nghĩ chuyện này đã xong xuôi rồi.

Nhưng mà sau đó…

Ôn Du vừa thức tỉnh đã chặn liên lạc với Triệu Thanh Viện vì cô ả không dễ xơi. Chẳng may chọc phải cô ta, nữ chính còn chẳng được yên thân.

Ôn Du chỉ là nhân vật phụ xui tận mạng, càng không dám chọc phải Triệu Thanh Viện, cứ vạch rõ giới hạn cho lành. Chuyện hồi trước coi như lợi dụng lẫn nhau, không ai nợ ai nữa.

Nhưng giờ Triệu Thanh Viện lại lợi dụng Ôn Du để gây sự, gây sự thất bại còn tung tin thất thiệt. Rõ ràng Triệu Thanh Viện đang dằn mặt cô, đắn đo một lúc, cô vẫn quyết định nói ra: “Chuyện này rất có thể do Triệu Thanh Viện gây ra, bao gồm cả chuyện tung scandals nữa. Khi chị Liễu yêu cầu xem camera giám sát thì phát hiện camera bên em đã bị xoá sạch…”

“Triệu Thanh Viện?” Giang Vân Yến nhớ trước kia cô ta cực kỳ thân thiết với Ôn Du nhà anh, ánh mắt thoáng vẻ lạnh lùng, an ủi cô: “Em không cần quan tâm tới chuyện đó nữa, để anh xử lý. Sau này em đi đâu, làm gì, dù quay phim cũng phải có người đi cùng, buổi tối cũng đừng ra ngoài chơi. Di chuyển bằng xe thì phải bảo tài xế đi cùng…”

Anh dặn dò một đống, Ôn Du thấy Giang Vân Yến chẳng khác gì mẹ Giang! Nhưng cô biết rõ phải trái nên ngoan ngoãn gật đầu, đảm bảo sẽ nghe lời anh răm rắp. Bấy giờ Giang Vân Yến mới đứng lên dọn rửa bát đũa.

Ôn Du nhìn người đàn ông vừa nấu cơm vừa rửa bát, hơi chột dạ, cô giả vờ giúp anh dọn bàn ăn. Giang Vân Yến cất tiếng: “Em về phòng nghỉ đi.”

“Ầy...” Ôn Du lập tức dừng tay, nói bằng giọng ngọt ngào: “Anh cả vất vả rồi ạ~”

Sau đó chạy biến về phòng.

Giang Vân Yến: …



Dạo này đang rảnh, Ôn Du vốn định hẹn Vệ Ninh Ninh mai cùng đi dạo phố.

Tháng này cô còn chưa mua quần áo mới!

Nhưng thông báo từ chị Liễu đã khiến kế hoạch của cô tan thành mây khói: “Chị sắp xếp lớp học diễn xuất cho em, bắt đầu từ ngày mai, ngày nào em cũng phải tới công ty học. Em không phải dân chuyên, nhưng đã dấn thân vào giới diễn xuất thì phải biết diễn, không qua loa đại khái được, kẻo hỏng hết danh tiếng của chị.”

Ôn Du kiểu huhuhu. Cô quả thực là nghệ sĩ mất mặt nhất chị Liễu quản lý hiện giờ. Ngoài cô ra, chị Liễu còn là quản lý của ba nghệ sĩ khác. Một người là ngôi sao chương trình truyền hình thực tế, đa tài đa nghệ, hài hước, biết pha trò. Một người khác là ca sĩ, từng bước khẳng định mình trong rất nhiều năm, danh tiếng cực tốt. Người còn lại là diễn viên, học chuyên ngành biểu diễn, đóng kịch nói vài năm, được chị Liễu phát hiện, bắt đầu đi đóng phim, năng lực cũng rất ổn. Giờ cũng đã đủ sức diễn vai nam chính những bộ phim kinh phí đầu tư không quá cao.

Riêng Ôn Du, gia nhập giới giải trí hai năm, tác phẩm tiêu biểu: Đuổi theo Giang Vân Cẩn ráo riết. Cô cũng từng tham gia diễn xuất một vài vai nhỏ, đa phần đánh giá là: Rất xinh, hợp làm bình hoa di động.



Điều an ủi duy nhất là khi trở lại giới giải trí, Ôn Du không phải hạng tiểu tốt vô danh, cũng coi như hơi hơi nổi tiếng, dù sự nổi tiếng ấy tới từ các loại scandals.

Ôn Du đồng ý với chị Liễu sẽ tập trung nâng cao kỹ năng diễn xuất.

Ngoài các môn bắt buộc như tiết lời thoại, tiết biểu diễn, cô còn phải học cách đi đứng, ứng xử. Hai bộ phim tiếp theo cô đóng đều là phim cổ trang, vai nữ phụ thứ tư, thời lượng xuất hiện trong phim rất nhiều, nên càng không thể lơ là việc học.

Nhất là khi vai diễn sắp tới của cô là tiểu thư con nhà quyền quý, còn là tiểu thư con nhà quyền quý trong phim võ hiệp.

‘Nàng’ là mỹ nhân Đệ nhất thiên hạ, cũng là phu nhân của vai phản diện trong kịch bản, dịu dàng, thanh cao, thông minh tuyệt đỉnh, thích nam chính. Nhưng vì đại nghiệp của nam chính nên lựa chọn gả cho phản diện, ngầm ra tay quấy nhiễu, giúp nam chính có nhiều thời gian trưởng thành, tiến bộ hơn.

Nhưng trong quá trình ấy, nam chính lại tìm được nữ chính - người thương cùng chí hướng. Vì vậy nữ phụ thứ tư yêu quá hóa hận, quay lưng phản bội nam chính. Sau đó ‘nàng’ bỗng dưng tỉnh ngộ, biết phản diện làm nhiều điều ác, người người căm ghét thì hối hận, cải tà quy chính, sau cùng bị phản diện kéo chết cùng.

Nói chung là yêu đương mù quáng, làm mọi việc vì tình yêu. Cơ mà thời buổi bây giờ, zombie còn chê não mấy đứa mù quáng vì yêu không ngon, không thèm ăn kìa! Nhưng chị Liễu khuyên cô nhận vai diễn này, vì nếu diễn ổn thì hút fans lắm luôn! Diễn không ổn thì… Ờ …

Bình thường Ôn Du có vẻ lười biếng, nhưng cô có thái độ cực kỳ nghiêm túc với công việc. Đã nhận tiền của người ta, đương nhiên phải khiến đối phương thấy đáng với số tiền đã bỏ ra. Vì vậy, cô cực kỳ chăm chỉ, tới mức cân nặng trở về hồi chưa được Giang Vân Yến ‘vỗ béo’.

Thỉnh thoảng chị Liễu sẽ tới thăm cô, nhéo má cô: “Em như này thì quần áo bục chỉ được mới lạ!”

Ôn Du nhanh chóng bụm miệng cô ấy: “Chị đừng nói nữa mà!”

Chị Liễu cười lạnh: “Hờ hờ, giờ mới biết xấu hổ à?”

Ôn Du vặn xoắn khăn tay, nước mắt tuôn như mưa: “Em biết chị ghét em, nhưng em cũng không muốn vậy mà. Vì để được chị khen một câu, em chưa chợp mắt đã ba ngày nay, em luyện tập kỹ năng diễn bất kể ngày đêm. Chị xem này, mặt em gầy tới mức thành cằm vline rồi…”

Chị Liễu sờ cằm, vỗ đầu cô an ủi: “Tốt đó, kỹ năng diễn xuất tiến bộ hơn rồi, khóc nhanh thật đấy.”

Ôn Du run rẩy, nhìn chị Liễu như đang nhìn tên đàn ông bội tình bạc nghĩa: “Sao chị có thể nói như thế? Em làm mọi thứ vì ai cơ chứ?!”

Chị Liễu bị đôi mắt long lanh của Ôn Du làm mủi lòng, dù biết cô giả vờ, nhưng nhìn cô rưng rưng tủi thân, cô ấy vẫn không nỡ nổi giận: “Thôi được rồi, chị mang cho em một tin tốt đây.”

Ôn Du lập tức bình thường lại, lấy khăn tay lau nước mắt, câu nói vừa rồi là lời thoại trong bộ phim tiếp theo của cô. Luyện tập nhuần nhuyễn mới phát huy mọi lúc mọi nơi được. Nghe chị Liễu nói vậy, cô hào hứng hỏi: “Tin gì vậy chị?”

“Đại diện thương hiệu một nhãn hàng!”



Cụ thể là trở thành gương mặt đại diện thương hiệu cho một nhãn hàng tầm khá, cũng chính là nhãn hiệu chiếc váy đen lần trước Ôn Du mặc. Địa vị hiện giờ của cô trong giới vẫn chưa đủ để trở thành gương mặt đại diện cho họ. Nhưng tấm ảnh váy đen của Ôn Du quá xuất sắc, thân hình nóng bỏng, gương mặt xinh đẹp, hiệu quả thị giác cũng cực tuyệt vời.

Chiếc váy xòe màu đen Ôn Du mặc không phải hàng thiết kế riêng, giá cũng không rẻ, nhưng vẫn kém xa hàng thiết kế. Nhưng khi được Ôn Du mặc lên người, chiếc váy trở nên cao cấp hơn nhiều. Thêm vào đó, chị Liễu cũng một góp phần công sức nên Ôn Du mới được họ chọn làm gương mặt đại diện.

Thời gian chụp hình quảng cáo vừa khéo vào một ngày trước khi Tô Du gia nhập đoàn làm phim. Quá trình quay, chụp cũng rất suôn sẻ.

Ôn Du cũng không bị ai coi thường hay thấy cô không xứng làm gương mặt đại diện. Họ bắt đầu chụp vào buổi sáng, tới chiều đã quay xong hết, tiền bạc thanh toán luôn. Ôn Du cũng về nhà thu dọn hành lý.

Có vẻ như có vài một vài tình tiết trong cốt truyện chỉ nữ chính mới thúc đẩy được. Ôn Du thấy hơi tiếc, cô còn định trải nghiệm chút kỹ năng diễn xuất của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách: Sau Khi Gả Cho Anh Trai Nam Chính, Nữ Phụ Liên Tục Đòi Ly Hôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook