Xuyên Sách Thập Niên 70: Góa Phụ Vô Tình Vớ Được Nam Chính

Chương 21: Càng Sợ Hãi, Càng Không Thể Thành Việc.

Tinh Đình Yếu Phi Phi

10/12/2024

Bà nội Thanh Mai bất ngờ tiếp lời:

“Đợi đến khi tôi sắp chết, tôi sẽ chạy đến cửa nhà bà mà nằm xuống!”

Lý Lão Nhị không chịu nổi nữa, ông ta lao tới định đánh Thanh Mai. Nhưng cô ngay lập tức đứng bật lên trên giường tre, tay cầm dao phay, hướng thẳng vào cổ Lý Lão Nhị mà vung một đường dao sắc lạnh!

Lưỡi dao sắc bén để lại một vệt máu mờ trên cổ, khiến Lý Lão Nhị sợ đến mềm nhũn chân, quỳ rạp xuống đất, run rẩy chỉ tay vào Thanh Mai:

“Cô... cô dám cầm dao với tôi? Mau đi đến mộ con trai tôi mà quỳ lạy! Tôi bắt cô quỳ ngay lập tức!”

Thanh Mai bình thản trả lời:

“Được thôi. Bà nội, ở nhà chờ con nhé.”

Vừa nói, cô vừa nhanh nhẹn xỏ giày, lớn giọng:

“Nhân tiện, tôi còn quên thằng chết tiệt đó chôn ở đâu rồi. Tôi lạy xong sẽ đào tung mộ anh ta lên, sau đó để hai ông bà già đáng chết này nằm cùng xuống đó!”

Đây là lần đầu tiên kể từ khi về làm dâu, Thanh Mai dám chống đối họ.

Cô gái Thanh Mai nhút nhát, luôn cẩn trọng và dè dặt trước đây đã không còn.



Tôn Tú Phân như cá bị mắc cạn, giận đến mức há miệng thở dốc. Thấy Lý Lão Nhị lăn ra trợn mắt, bà ta vội chạy đến bóp huyệt nhân trung cho ông, miệng gào lên:

“Trời ơi, một góa phụ mà dám trèo lên đầu lên cổ bố mẹ chồng! Còn đạo lý gì nữa không?!”

Câu nói này chỉ càng khiến Thanh Mai thêm phẫn nộ.

Cô lạnh lùng đáp thầm trong lòng:

“Chính vì không có đạo lý, tôi mới phải sống thế này!”

Hôm nay, lời nhắc nhở của Triệu Ngũ Hà đã khiến Thanh Mai ngộ ra một điều: Càng sợ hãi, càng không thể thành việc.

Nếu cả đời bị người khác ức hiếp mà không phản kháng, chẳng khác gì chờ bị đóng vào hòm gỗ long não rồi mang đi chịu chết. Những uất ức kiếp trước không thể tránh, kiếp này Thanh Mai quyết không muốn chịu nữa. Cùng lắm thì bị sét đánh chết lần nữa, đến đi!

Khi Thanh Mai bước ra ngoài, Tôn Tú Phân bám theo hét lên:

“Tao sẽ không cho mày một xu nào đâu! Mày định làm gì? Mày dám động vào mộ con trai tao hả?”

Thanh Mai bước đến giữa sân, cười lạnh:



“Bà lục tung nhà tôi rồi, chẳng phải tôi cũng nên tìm tiền nhà bà sao? À quên, tôi nói sai rồi, nhà bà chính là nhà tôi. Không phải bà luôn nói, tôi đã gả vào nhà bà, sống là người nhà bà, chết cũng là ma nhà bà sao? Tiền của nhà bà chết rồi cũng chẳng mang đi được, tôi tìm trước mà tiêu vậy.”

Tôn Tú Phân sợ đến mức kêu lên:

“Góa phụ điên rồi! Ai đó mau đến đây, góa phụ điên rồi!”

Lúc này, Trần Xảo Hương từ nhà bên chạy sang, chỉ tay vào Thanh Mai nói lớn:

“Cô ta không điên đâu! Cô ta còn mơ được gả vào nhà họ Cố nữa kìa! Chỉ có tôi mới xứng đáng bước vào nhà họ Cố! Cô ta tự mời mà người ta còn chẳng thèm đến. Không điên thì là gì?”

Thanh Mai bị lời nói dối trắng trợn của Trần Xảo Hương chọc cười. Cô lạnh lùng hỏi:

“Vậy người đến hỏi cưới cô hôm nay đâu rồi?”

Trần Xảo Hương, với phong thái của nữ chính câu chuyện, vẫn giữ vững lòng tin rằng mình sẽ là con dâu nhà họ Cố. Cô ta nhìn Thanh Mai với ánh mắt coi thường:

“Hôm nay không hợp ngày, chúng tôi sẽ chọn ngày khác. Không được sao?”

Thanh Mai nhân cơ hội liền quay sang nói với Tôn Tú Phân:

“Mẹ, mẹ nghe rồi đấy. Tôi căn bản chẳng với nổi tới nhà họ Cố. Sao mẹ lại dễ dàng tin vào mấy lời bịa đặt vậy? Tôi là người sẽ sống với gia đình mẹ cả đời. Chỗ này ngủ lạnh quá, tôi sẽ thu dọn đồ đạc và về lại nhà chúng ta ngay.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách Thập Niên 70: Góa Phụ Vô Tình Vớ Được Nam Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook