Xuyên Sách Thập Niên 70: Góa Phụ Vô Tình Vớ Được Nam Chính

Chương 20: Tiền Đâu Rồi?!

Tinh Đình Yếu Phi Phi

05/12/2024

Hồi đó, khi đuổi Thanh Mai ra khỏi nhà, họ không cho cô bất cứ thứ gì, chỉ để cô sống ở căn nhà gạch nát đó. Cha của Thanh Mai đưa cô 20 đồng tiền hồi môn, kèm theo việc giao luôn bà nội già yếu của cô cho cô chăm sóc.

Ông ta chỉ cần sống vui vẻ hạnh phúc với người vợ kế ở thành phố, chẳng phải lo lắng hay gánh vác trách nhiệm gì.

Khi đi được nửa đường, Tôn Tú Phân gặp không ít người chào hỏi. Dù bà nổi tiếng keo kiệt, nhỏ nhen, và hay ngồi lê đôi mách, ít người thích kết giao, nhưng ai cũng muốn hóng chuyện lạ.

Thấy tình hình như vậy, Tôn Tú Phân và Lý Lão Nhị càng thêm chắc chắn rằng cô góa phụ nhỏ đã được nhà họ Cố chọn.

Nhưng càng đi, bầu trời lúc thì u ám, lúc lại sáng lên. Ánh mắt của những người xung quanh nhìn họ cũng dần thay đổi, mang chút gì đó lạ kỳ.

Khi đến căn nhà gạch nát, Tôn Tú Phân nhìn thấy sân nhỏ trống rỗng, lập tức nổi giận đùng đùng.

“Tiền đâu rồi?! Tiền của tôi đâu?!”

Bà ta lao thẳng vào nhà, nhưng bên trong cũng chẳng có gì ngoài một chiếc giường tre và một chiếc ghế ba chân cũ.

Thanh Mai đã biết trước bà ta sẽ đến, liền bảo bà nội đừng lo lắng. Hai bà cháu ngồi trên giường tre, bình thản nhìn Tôn Tú Phân lục tung mọi thứ.

Không sợ kẻ trộm, chỉ sợ kẻ cứ mãi nhòm ngó. Để bà ta tìm, nếu tìm ra được thì coi như bà ta giỏi.

Thanh Mai và bà nội lạnh lùng quan sát trong khi Tôn Tú Phân điên cuồng lục lọi. Lý Lão Nhị, ý thức được sính lễ không ở đây, lập tức ngó sang nhà Trần Xảo Hương bên cạnh.

Nhưng nhà Trần Xảo Hương cửa đóng kín mít, không một bóng khách, không khí im lặng đến kỳ lạ.

Lý Lão Nhị ngờ ngợ:

“Bà bị lừa rồi. Hoàn toàn không có chuyện nhà họ Cố đến hỏi cưới đâu.”

Thanh Mai đợi đến khi Tôn Tú Phân mệt lả, thở hồng hộc thì mới nhẹ nhàng nói:



“Bà nghĩ có khả năng không? Nhà họ Cố loại người như vậy lại đi tìm tôi làm con dâu? Con trai nhà đó là đoàn trưởng, thiếu gì nữ đồng chí tốt hơn tôi? Đừng nói là trí thức trẻ, ngay cả nữ quân nhân, gia đình cả hai bên đều trong quân đội chẳng phải sẽ hợp lý hơn sao?”

Tôn Tú Phân cứng họng nhưng vẫn cố gắng cãi:

“Láo toét! Người ta thấy tận mắt, sao lại lừa tao được? Bà thím nhà họ Chu còn nói chính bà ấy thấy người ta mang sính lễ đến đây!”

Thanh Mai nhếch mép cười lạnh:

“Bà nói xấu nhà họ Chu không biết bao nhiêu lần sau lưng, giờ người ta trêu chọc bà một lần, bà đã tin ngay, lại còn đi khoe khắp nơi. Để rồi giờ bị chê cười vì ảo tưởng! Một góa phụ mà làm vợ quân nhân, bà tự hỏi xem, chính bà có tin nổi không?”

Câu nói như tiếng sét giữa trời quang, khiến cả Tôn Tú Phân và Lý Lão Nhị chết lặng.

Tôn Tú Phân ngồi phịch xuống ghế, suýt ngã lăn ra đất. Bực tức, bà quăng chiếc ghế ba chân sang một bên, đứng thẳng người, chống nạnh quát:

“Tao thấy là mày muốn trèo cao, nhưng người ta không thèm nhìn tới!”

Thanh Mai chẳng thèm phản bác, chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay bà nội, mỉm cười:

“Bà nói đúng. Tôi là một góa phụ chẳng ai cần, nên chỉ còn cách bám vào nhà bà mà thôi. Sau này tôi chẳng làm gì hết, đói thì gõ cửa nhà bà xin tiền, khát thì vào nhà bà múc nước. Lạnh thì lấy áo bông của bà mặc. Ai bảo tôi là góa phụ nhà bà cơ chứ?”

Tôn Tú Phân không ngờ Thanh Mai lại dám mặt dày đến vậy, tức tối hét lên:

“Mày nghĩ tao sẽ để mày làm loạn chắc!”

Thanh Mai giữ nguyên nụ cười, ánh mắt sắc bén:

“Dù sao tôi cũng là một góa phụ. Đội trưởng lại thương tôi, bà không cho tôi tiền, tôi sẽ làm lớn chuyện. Chân trần không sợ dép giày, để xem bà với ông sống thọ hơn hay tôi sống thọ hơn. Hai người cần thể diện, còn tôi thì chẳng cần nữa.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách Thập Niên 70: Góa Phụ Vô Tình Vớ Được Nam Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook