Xuyên Sách Thập Niên 70: Góa Phụ Vô Tình Vớ Được Nam Chính

Chương 45: Được Làm Mai Cho Kẻ Thù Kiếp Trước

Tinh Đình Yếu Phi Phi

14/12/2024

Mặt Thanh Mai tối sầm. Không ngờ, cô đã tách khỏi nhà họ Lý mà vẫn chưa thoát được Chu Vũ.

Chu Vũ là ai?

Chính là kẻ kiếp trước đã cưỡng ép cô kết hôn, thậm chí còn là một kẻ vũ phu!

Người nhốt cô trong hòm gỗ long não, chính là hai người em trai của hắn!

Thanh Mai nghiến răng, giọng lạnh như băng:

"Vậy thì gả đi, ai thèm cản chứ?"

Cô hừ lạnh một tiếng, mặt đầy vẻ khinh thường:

"Một người tốt như vậy, chỉ bị què một chân, thế mà gần 30 tuổi vẫn chưa lấy vợ? Là không cưới nổi hay là cưới rồi lại bị đánh cho chạy mất?"

Ở một số vùng nghèo khó, người ta cho rằng đánh vợ không phạm pháp, thậm chí coi việc đánh vợ là chuyện bình thường trong nhà. Có những nơi, nếu lỡ tay đánh chết vợ, họ chỉ cần chôn trong ngọn núi hẻo lánh, rồi nói dối rằng vợ đã bỏ trốn với người khác là xong.

Khuôn mặt tròn trịa thím Ngô cứng đờ, cảm giác bản thân đã nói khô cả họng, nhưng góa phụ này lại không hề lay chuyển, chẳng thèm để tâm.

Chu Vũ không cưới được vợ trong thôn, nguyên nhân ai cũng biết. Đàn ông trong nhà hắn đều hung hãn, từ đời này sang đời khác vẫn nghĩ rằng đánh vợ là chuyện thường ngày.

Hơn nữa, trước đây Chu Vũ cũng từng có một người vợ. Người nhà đó nói rằng cô ấy đã bỏ trốn theo trai, nhưng rốt cuộc là trốn thật hay đã chết, trong lòng mọi người đều ngầm hiểu.

Trong nguyên tác, Thanh Mai cũng bị Chu Vũ đánh chết. Thế mà bà mối vẫn khéo miệng tâng bốc, nhưng nhà đó chẳng khác nào hố lửa ăn thịt người, nuốt cả xương cũng không nhả ra.



Thanh Mai dứt khoát nói:

"Sau này thím có qua chơi thì được, nhưng đừng có sang đây nói chuyện làm mối nữa."

Cô đứng dậy, cầm chổi quét sân, ra vẻ tiễn khách.

Thím Ngô tỏ ra không vui, miệng còn trách móc:

"Người tốt như thế cô còn không muốn, chẳng lẽ cô muốn gả vào quân đội à?"

Giọng điệu của bà đầy vẻ mỉa mai, như thể Thanh Mai không biết điều.

Thanh Mai cúi đầu, lạnh nhạt đáp:

"Người tốt như vậy, sao thím không gả con gái thím đi?"

Thím Ngô đang cúi người xỏ giày, động tác khựng lại. Bà ta ngẩng đầu nhìn Thanh Mai, thấy cô đang mỉm cười, đôi má lúm đồng tiền lộ rõ, chẳng rõ là cô đùa hay nói thật.

Thím Ngô lầm bầm vài câu, rồi miễn cưỡng nói:

"Vậy cô cứ suy nghĩ đi, tôi đi trước."

"Không cần suy nghĩ, vốn dĩ không thể nào." Thanh Mai nhíu mày, tiễn bà ta ra đến tận cửa.



Thím Ngô bước ra ngoài, vẫn cố quay đầu lại nói móc:

"Không ngờ ngưỡng cửa nhà góa phụ mà cũng cao quá nhỉ."

Thanh Mai bật lại ngay:

"Đối với những người không có cửa, tất nhiên ngưỡng cửa nhà tôi sẽ cao."

"Con nhãi này...!" Thím Ngô giận dữ, không thèm quay đầu lại, hậm hực bỏ đi.

Thanh Mai đóng cổng, trong lòng thầm nhủ: Lần sau không để bà ta vào nhà nữa, đúng là xui xẻo mà.

Cô vừa định quay vào nhà thì nghe thấy tiếng ồn ào từ phía nhà bên cạnh.

Đội trưởng Kim đang nhỏ nhẹ khuyên Trần Hán:

"Tôi đã mời giáo viên kế toán của lớp kế toán tới kiểm tra lại sổ sách, tuyệt đối không có sai sót đâu. Ông mau bù khoản thâm hụt lại đi, rồi chủ động xin từ chức. Vậy coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra."

Chưa từng có chuyện gì sao?

Tốt quá!

Thanh Mai nắm chặt tay thành nắm đấm. Cô biết đội trưởng Kim là người mềm lòng, nhưng không ngờ bà ấy lại mềm lòng đến vậy!

Dám biển thủ hai bao tiền công điểm mà bà ấy chỉ muốn Trần Hán trả lại là xong?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách Thập Niên 70: Góa Phụ Vô Tình Vớ Được Nam Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook