Xuyên Thành Bà Già Cực Phẩm: Muốn Chia Của Cải À? Chia Đi!
Chương 39: Bắt Đôi Cẩu Nam Nữ Này Đến Nhà Trưởng Thôn Đi. (1)
An Cát Tiểu Quái Vật
01/12/2024
"Hỷ Tài, Hỷ Quân vào bắt đôi gian phu dâm phụ này đưa đến nhà trưởng thôn đi. Hôm nay mẹ phải ly hôn, để cho mọi người nhìn xem đôi cẩu nam nữ này. Không chỉ lấy tiền trong nhà cho người đàn bà hèn hạ này suốt bao năm qua, mà còn muốn tiếp tục làm hại mấy đứa con trai của tôi. Đúng thật là tán tận lương tâm mà. Mong là mọi người có mặt ở đây hôm nay có thể làm chứng cho gia đình chúng tôi."
Những lời nói hùng hồn của Lý Thu Hiệp đã khiến mọi người cảm động.
Mọi người vốn tưởng rằng thím Lý sẽ lao vào cấu xé hai người đó... nhưng không ngờ thím Lý lại nói một cách mạch lạc như vậy.
Lý Thu Hiệp không phải vì mình mà vì mấy đứa con trai.
"Xảy ra chuyện như vậy đúng là nỗi xấu hổ cho thôn chúng ta, mọi người hãy giúp đưa đôi cẩu nam nữ này đến nhà trưởng thôn."
Có thể thấy người này đứng về phía ai.
Anh em Vương Hỷ Tài cũng có bạn bè chơi thân, tất nhiên họ liền dẫn đầu đi sang đó.
Họ tiến tới rút thắt lưng ra trói Vương Đức Phát và Mao Phương Phương vẫn chưa mặc xong quần áo lại, không quan tâm họ có mặc quần áo hay không, cứ vậy mà đi xuống núi.
Mao Phương Phương vẫn muốn kêu la, Lý Thu Hiệp đã cởi vớ của mình nhét vào miệng Mao Phương Phương và Vương Đức Phát.
Khi mấy người họ rời đi cũng đưa theo Ngô Quyền đang bị trói chặt đi.
Bây giờ vẫn chưa rõ Ngô Quyền muốn làm gì, dù sao thì cũng phải đến gặp trưởng thôn nên đã đưa theo luôn thể.
Trưởng thôn họ Chu, tên là Chu Kiến Quốc, hai ngày nay cứ nghe người trong thôn đồn về chuyện của Vương Đức Phát và Mao Phương Phương.
Lúc này, vợ ông ta còn đang nói giúp cho Mao Phương Phương.
"Mao Phương Phương là một góa phụ. Hơn ba mươi tuổi đã mất chồng, theo tôi thấy có thể Vương Đức Phát thấy tội nghiệp chị dâu mình mới tiếp tế cho gia đình họ. Không nói cho Lý Thu Hiệp biết chẳng qua là sợ bà ta không đồng ý. Tại sao lại đồn người ta như vậy chứ? Haizz, Lý Thu Hiệp này cũng hơi được đằng chân lên đằng đầu."
"Ai mà biết được, chẳng ai biết được nội tình, nhưng không có lửa thì làm sao có khói. Nếu không có chuyện như vậy thì sao lại bị đồn khắp làng khắp xóm chứ."
Chu Kiến Quốc uống được ly trà vừa nhìn ra thì thấy trước cổng nhà mình có một đám đông tràn vào.
Trong đám đông xuất hiện hai người quen, chẳng phải đó là hai người mà vợ mình vừa nhắc đến sao?
Quần áo của họ vẫn chưa được mặc đàng hoàng, thật là làm mất thuần phong mỹ tục.
Chu Kiến Quốc lập tức đứng dậy và đi ra sân.
Trong sân náo nhiệt lập tức chật kín người.
Mọi người trong thôn nhìn thấy nên đã đi theo, họ đều muốn biết chuyện gì đã xảy ra.
Nhìn thấy hai người thuộc hàng trưởng bối trong thôn được áp giải vào với quần áo hớ hênh.
Vương Đức Phát ngay cả quần còn chưa mặc vào, Vương Hỷ Tài cảm thấy quá xấu hổ nên kéo quần lót lên cho lão ta, nếu không thì sẽ thật xấu hổ.
"Có chuyện gì vậy?"
Chu Kiến Quốc nhìn ba người được giải vào.
Hai người lớn tuổi và một tên ế vợ ở thôn bên cạnh, đây quả là một sự kết hợp tuyệt vời.
"Đúng lúc trưởng thôn có mặt ở đây, hôm nay chúng tôi lên núi bắt được hai người này... đang quan hệ nam nữ, bị chúng tôi bắt tại trận. Hơn nữa..."
Lý Thu Hiệp kể lại cho trưởng thôn nghe những gì hai người này đã nói.
Những người khác cũng thuật lại những lời hai người này nói trước đó, ai nấy cũng rất tức giận.
"Thật vậy sao?" Chu Kiến Quốc nhìn người vợ của mình vừa rồi còn nói với mình rằng Mao Phương Phương thật tội nghiệp.
Lúc này vợ trưởng thôn cũng có vẻ xấu hổ.
Không ngờ hai người này còn có ý đồ như vậy, muốn khiến mọi người tội nghiệp cho họ và cảm thấy tất cả đều là lỗi của Lý Thu Hiệp.
Những lời nói hùng hồn của Lý Thu Hiệp đã khiến mọi người cảm động.
Mọi người vốn tưởng rằng thím Lý sẽ lao vào cấu xé hai người đó... nhưng không ngờ thím Lý lại nói một cách mạch lạc như vậy.
Lý Thu Hiệp không phải vì mình mà vì mấy đứa con trai.
"Xảy ra chuyện như vậy đúng là nỗi xấu hổ cho thôn chúng ta, mọi người hãy giúp đưa đôi cẩu nam nữ này đến nhà trưởng thôn."
Có thể thấy người này đứng về phía ai.
Anh em Vương Hỷ Tài cũng có bạn bè chơi thân, tất nhiên họ liền dẫn đầu đi sang đó.
Họ tiến tới rút thắt lưng ra trói Vương Đức Phát và Mao Phương Phương vẫn chưa mặc xong quần áo lại, không quan tâm họ có mặc quần áo hay không, cứ vậy mà đi xuống núi.
Mao Phương Phương vẫn muốn kêu la, Lý Thu Hiệp đã cởi vớ của mình nhét vào miệng Mao Phương Phương và Vương Đức Phát.
Khi mấy người họ rời đi cũng đưa theo Ngô Quyền đang bị trói chặt đi.
Bây giờ vẫn chưa rõ Ngô Quyền muốn làm gì, dù sao thì cũng phải đến gặp trưởng thôn nên đã đưa theo luôn thể.
Trưởng thôn họ Chu, tên là Chu Kiến Quốc, hai ngày nay cứ nghe người trong thôn đồn về chuyện của Vương Đức Phát và Mao Phương Phương.
Lúc này, vợ ông ta còn đang nói giúp cho Mao Phương Phương.
"Mao Phương Phương là một góa phụ. Hơn ba mươi tuổi đã mất chồng, theo tôi thấy có thể Vương Đức Phát thấy tội nghiệp chị dâu mình mới tiếp tế cho gia đình họ. Không nói cho Lý Thu Hiệp biết chẳng qua là sợ bà ta không đồng ý. Tại sao lại đồn người ta như vậy chứ? Haizz, Lý Thu Hiệp này cũng hơi được đằng chân lên đằng đầu."
"Ai mà biết được, chẳng ai biết được nội tình, nhưng không có lửa thì làm sao có khói. Nếu không có chuyện như vậy thì sao lại bị đồn khắp làng khắp xóm chứ."
Chu Kiến Quốc uống được ly trà vừa nhìn ra thì thấy trước cổng nhà mình có một đám đông tràn vào.
Trong đám đông xuất hiện hai người quen, chẳng phải đó là hai người mà vợ mình vừa nhắc đến sao?
Quần áo của họ vẫn chưa được mặc đàng hoàng, thật là làm mất thuần phong mỹ tục.
Chu Kiến Quốc lập tức đứng dậy và đi ra sân.
Trong sân náo nhiệt lập tức chật kín người.
Mọi người trong thôn nhìn thấy nên đã đi theo, họ đều muốn biết chuyện gì đã xảy ra.
Nhìn thấy hai người thuộc hàng trưởng bối trong thôn được áp giải vào với quần áo hớ hênh.
Vương Đức Phát ngay cả quần còn chưa mặc vào, Vương Hỷ Tài cảm thấy quá xấu hổ nên kéo quần lót lên cho lão ta, nếu không thì sẽ thật xấu hổ.
"Có chuyện gì vậy?"
Chu Kiến Quốc nhìn ba người được giải vào.
Hai người lớn tuổi và một tên ế vợ ở thôn bên cạnh, đây quả là một sự kết hợp tuyệt vời.
"Đúng lúc trưởng thôn có mặt ở đây, hôm nay chúng tôi lên núi bắt được hai người này... đang quan hệ nam nữ, bị chúng tôi bắt tại trận. Hơn nữa..."
Lý Thu Hiệp kể lại cho trưởng thôn nghe những gì hai người này đã nói.
Những người khác cũng thuật lại những lời hai người này nói trước đó, ai nấy cũng rất tức giận.
"Thật vậy sao?" Chu Kiến Quốc nhìn người vợ của mình vừa rồi còn nói với mình rằng Mao Phương Phương thật tội nghiệp.
Lúc này vợ trưởng thôn cũng có vẻ xấu hổ.
Không ngờ hai người này còn có ý đồ như vậy, muốn khiến mọi người tội nghiệp cho họ và cảm thấy tất cả đều là lỗi của Lý Thu Hiệp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.