Xuyên Thành Bà Già Cực Phẩm: Muốn Chia Của Cải À? Chia Đi!
Chương 37: Đôi Vịt Hoang Trong Rừng (1)
An Cát Tiểu Quái Vật
01/12/2024
Một lúc sau, Bàn Nữu bưng cho Lý Thu Hiệp một tô mì, Lý Thu Hiệp còn nhìn thấy bên trong có một quả trứng ốp la, trông khá ngon.
"Nội, hay để con đút cho nội nhé!"
Bàn Nữu đỡ Lý Thu Hiệp ngồi dậy, còn tự động đút cho Lý Thu Hiệp.
Ôi, Bàn Nữu này đúng thật là một đứa trẻ ngoan, cũng là một nhân vật pháo hôi trong tiểu thuyết, bị tên Ngô Quyền làm nhục, sau đó còn bị người nhà đánh đập, mắng mỏ. Nhất là nguyên chủ, đã nghe theo lời Vương Quế Hoa, muốn đưa Bàn Nữu sang đó để có thể chăm sóc con gái mình.
Cho dù Vương Hỷ Tài không đồng ý, nguyên chủ vẫn một mực quyết định tác thành chuyện này, khiến cho Bàn Nữu đã treo cổ chết ngay trong ngày lấy chồng.
"Bàn Nữu, hai ngày nay con ở nhà chăm sóc nội đi, kêu chủ ba của con lên núi cắt cỏ cho bầy heo."
"Hả, chú ba có chịu không?" Bàn Nữu cảm thấy chú ba nhất định sẽ không đồng ý làm việc nhỏ nhặt như cắt cỏ cho heo ăn.
"Nghe lời đi."
Lý Thu Hiệp nghĩ trong bụng, chẳng phải là muốn cưỡng ép sao? Để xem đến lúc đó, Ngô Quyền vồ ngã một người đàn ông thì tên đó sẽ có thái độ thế nào.
Trong tiểu thuyết có viết, sau ngày Vương Quế Hoa đến hỏi cưới, cô ta đã bảo Ngô Quyền lên núi tìm Bàn Nữu.
Nhưng để đề phòng, hai ngày nay Lý Thu Hiệp đã không cho Bàn Nữu lên núi.
Vào ngày hôm sau, Lý Thu Hiệp ăn bữa trưa xong, cảm thấy cũng tầm khoảng thời gian này nên đã gọi Bàn Nữu lại.
"Nội, có phải nội lại thấy đau lưng không?" Bàn Nữu dìu bà nội mình ngồi dậy.
Lý Thu Hiệp xuống giường: "Nội cảm thấy khỏe hơn nhiều rồi, con dìu nội đi ra ngoài dạo một chút, ở trong nhà suốt hai ngày thấy chán quá."
"Dạ."
Bàn Nữu lại dìu Lý Thu Hiệp đi, hai người đi về ngọn núi phía Tây, vào thời gian này những cánh đồng phía tây có khá nhiều người.
Lý Thu Hiệp và Bàn Nữu tiếp tục đi về ngọn núi phía Tây.
"Nội, chúng ta có lên núi không? Nội đi được không?" Bàn Nữu rất quen thuộc với con đường này.
"Được, nội cảm thấy đi được một chút thì thấy khỏe hơn. Chú ba con đang ở phía trước."
Ngô Quyền lúc này cũng không muốn đến đây, nhưng người em dâu lại nói sẽ cưới một cô vợ cho anh ta. Bảo anh ta lên núi xử lý Bàn Nữu đang cắt cỏ cho heo ăn.
Như vậy nhà họ Vương buộc phải gả Bàn Nữu cho anh ta, đến lúc đó trong nhà lại không cần tốn một xu mà có được một cô con dâu.
Ngô Quyền thực ra cũng sợ làm như vậy sẽ bị bắt.
Nhưng Vương Quế Hoa nói chắc nịch là vẫn còn có cô ta, đến lúc đó cô ta sẽ làm chứng Bàn Nữu tự nguyện làm việc đó.
Chính Bàn Nữu đã ve vãn anh ta.
Cô ta và Bàn Nữu là người một nhà, lại là cô út của Bàn Nữu, nên sẽ có người tin những lời cô ta nói.
Khi Lý Thu Hiệp đi lên núi, vừa khéo nhìn thấy một người đàn ông đang lén lút đi về phía Bàn Nữu thường hay cắt cỏ.
Sau khi Lý Thu Hiệp nhìn thấy, cô đã nói nhỏ vào tai Bàn Nữu bảo cô ấy đi gọi người khác đến, nói bên này có kẻ xấu.
Bàn Nữu chạy rất nhanh, một lúc sau đã gọi hết những người đang ở dưới núi đến.
Từ dưới chân núi lên đến núi chỉ mất hơn vài chục bước chân, chẳng mấy chốc một nhóm cả nam lẫn nữ đến.
Trong đó có cả người trong nhà của họ, anh cả cũng có mặt.
Khi họ đi theo Lý Thu Hiệp lên núi tìm người đó, thì thấy người đó đang dùng gậy đánh ngất một người khác.
Khi người bị đánh ôm đầu quay lại thì Ngô Quyền giật mình. Tại sao lại là đàn ông và còn chưa bị đánh ngất.
Vương Hỷ Quân quay lại nhìn thấy tên khốn Ngô Quyền đã lập tức đứng dậy lao tới đánh Ngô Quyền.
Mọi người cũng chạy đến, lao vào ấn Ngô Quyền xuống đất.
Họ rất đông người, Ngô Quyền chỉ có một mình, nên rất nhanh đã bị khống chế.
"Đồ khốn, mày muốn làm gì?"
Ngay khi mọi người bắt được Ngô Quyền thì lúc này họ loáng thoáng nghe thấy tiếng nam nữ đang làm chuyện đó.
Mọi người nhìn nhau, ở trên núi mà có thứ tiếng này sao, có lẽ là tiếng của cặp vịt hoang nào đó.
"Nội, hay để con đút cho nội nhé!"
Bàn Nữu đỡ Lý Thu Hiệp ngồi dậy, còn tự động đút cho Lý Thu Hiệp.
Ôi, Bàn Nữu này đúng thật là một đứa trẻ ngoan, cũng là một nhân vật pháo hôi trong tiểu thuyết, bị tên Ngô Quyền làm nhục, sau đó còn bị người nhà đánh đập, mắng mỏ. Nhất là nguyên chủ, đã nghe theo lời Vương Quế Hoa, muốn đưa Bàn Nữu sang đó để có thể chăm sóc con gái mình.
Cho dù Vương Hỷ Tài không đồng ý, nguyên chủ vẫn một mực quyết định tác thành chuyện này, khiến cho Bàn Nữu đã treo cổ chết ngay trong ngày lấy chồng.
"Bàn Nữu, hai ngày nay con ở nhà chăm sóc nội đi, kêu chủ ba của con lên núi cắt cỏ cho bầy heo."
"Hả, chú ba có chịu không?" Bàn Nữu cảm thấy chú ba nhất định sẽ không đồng ý làm việc nhỏ nhặt như cắt cỏ cho heo ăn.
"Nghe lời đi."
Lý Thu Hiệp nghĩ trong bụng, chẳng phải là muốn cưỡng ép sao? Để xem đến lúc đó, Ngô Quyền vồ ngã một người đàn ông thì tên đó sẽ có thái độ thế nào.
Trong tiểu thuyết có viết, sau ngày Vương Quế Hoa đến hỏi cưới, cô ta đã bảo Ngô Quyền lên núi tìm Bàn Nữu.
Nhưng để đề phòng, hai ngày nay Lý Thu Hiệp đã không cho Bàn Nữu lên núi.
Vào ngày hôm sau, Lý Thu Hiệp ăn bữa trưa xong, cảm thấy cũng tầm khoảng thời gian này nên đã gọi Bàn Nữu lại.
"Nội, có phải nội lại thấy đau lưng không?" Bàn Nữu dìu bà nội mình ngồi dậy.
Lý Thu Hiệp xuống giường: "Nội cảm thấy khỏe hơn nhiều rồi, con dìu nội đi ra ngoài dạo một chút, ở trong nhà suốt hai ngày thấy chán quá."
"Dạ."
Bàn Nữu lại dìu Lý Thu Hiệp đi, hai người đi về ngọn núi phía Tây, vào thời gian này những cánh đồng phía tây có khá nhiều người.
Lý Thu Hiệp và Bàn Nữu tiếp tục đi về ngọn núi phía Tây.
"Nội, chúng ta có lên núi không? Nội đi được không?" Bàn Nữu rất quen thuộc với con đường này.
"Được, nội cảm thấy đi được một chút thì thấy khỏe hơn. Chú ba con đang ở phía trước."
Ngô Quyền lúc này cũng không muốn đến đây, nhưng người em dâu lại nói sẽ cưới một cô vợ cho anh ta. Bảo anh ta lên núi xử lý Bàn Nữu đang cắt cỏ cho heo ăn.
Như vậy nhà họ Vương buộc phải gả Bàn Nữu cho anh ta, đến lúc đó trong nhà lại không cần tốn một xu mà có được một cô con dâu.
Ngô Quyền thực ra cũng sợ làm như vậy sẽ bị bắt.
Nhưng Vương Quế Hoa nói chắc nịch là vẫn còn có cô ta, đến lúc đó cô ta sẽ làm chứng Bàn Nữu tự nguyện làm việc đó.
Chính Bàn Nữu đã ve vãn anh ta.
Cô ta và Bàn Nữu là người một nhà, lại là cô út của Bàn Nữu, nên sẽ có người tin những lời cô ta nói.
Khi Lý Thu Hiệp đi lên núi, vừa khéo nhìn thấy một người đàn ông đang lén lút đi về phía Bàn Nữu thường hay cắt cỏ.
Sau khi Lý Thu Hiệp nhìn thấy, cô đã nói nhỏ vào tai Bàn Nữu bảo cô ấy đi gọi người khác đến, nói bên này có kẻ xấu.
Bàn Nữu chạy rất nhanh, một lúc sau đã gọi hết những người đang ở dưới núi đến.
Từ dưới chân núi lên đến núi chỉ mất hơn vài chục bước chân, chẳng mấy chốc một nhóm cả nam lẫn nữ đến.
Trong đó có cả người trong nhà của họ, anh cả cũng có mặt.
Khi họ đi theo Lý Thu Hiệp lên núi tìm người đó, thì thấy người đó đang dùng gậy đánh ngất một người khác.
Khi người bị đánh ôm đầu quay lại thì Ngô Quyền giật mình. Tại sao lại là đàn ông và còn chưa bị đánh ngất.
Vương Hỷ Quân quay lại nhìn thấy tên khốn Ngô Quyền đã lập tức đứng dậy lao tới đánh Ngô Quyền.
Mọi người cũng chạy đến, lao vào ấn Ngô Quyền xuống đất.
Họ rất đông người, Ngô Quyền chỉ có một mình, nên rất nhanh đã bị khống chế.
"Đồ khốn, mày muốn làm gì?"
Ngay khi mọi người bắt được Ngô Quyền thì lúc này họ loáng thoáng nghe thấy tiếng nam nữ đang làm chuyện đó.
Mọi người nhìn nhau, ở trên núi mà có thứ tiếng này sao, có lẽ là tiếng của cặp vịt hoang nào đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.