Xuyên Thanh Chi Tứ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Chương 5:

Kiêm Gia Thị Thảo

27/11/2024

“Liền nói nhị gia có việc, không đi được.”

Phí Dương Cổ suy nghĩ một hồi, hiểu ngay việc đại phòng gọi trượng phu hắn đến, chẳng qua là muốn "đi cửa sau" hoặc dắt mối người khác để làm lợi, tóm lại đều là dựa vào nhị phòng mà tranh giành chút thể diện cho mình.

Nếu là trước kia, những việc như thế này chẳng phải khó xử lý. Dẫu sao, đại gia cũng là huynh trưởng ruột thịt của nhị gia, ít nhiều cũng phải giữ chút thể diện.

Nhị phòng giúp đỡ là tình nghĩa, không tính toán, thậm chí những khi cần chuẩn bị quà cáp hay chi phí gì cũng tự móc túi ra, chẳng bao giờ đòi hỏi đại phòng một văn tiền.

Để làm vừa lòng các quý nhân trong cung, hay để giúp cô nương trong tộc có con đường tiến thân, đại gia còn nhẫn tâm đem đích trưởng nữ của mình gửi vào điền trang trong núi, một lần gửi là mấy năm trời. Nghe nói nhà bếp bên kia cũng được xây mới, tiêu phí không nhỏ, tất cả đều do nhị phòng lo liệu.

Nhưng nay nhìn rõ bộ mặt cả nhà đại phòng, giác La thị lòng lạnh đi một nửa, không muốn để trượng phu đứng ra giúp đỡ thêm lần nào nữa.

Phí Dương Cổ lại thở dài, nghĩ mà nói:

“Kia là chuyện của mẹ con bọn họ, đại ca vẫn là tốt.”

Dù nói một người chồng và người vợ nằm chung một chăn, không thể là hai kiểu người hoàn toàn khác, nhưng Phí Dương Cổ vẫn giữ lòng nhớ tình thân, nghĩ rằng huynh trưởng của mình cũng bị Tác Xước La thị che mắt mà thôi.

Nhân lúc đại ca gọi hắn qua, hắn quyết định phải nói rõ mọi chuyện, vạch trần hành vi của Tác Xước La thị mẹ con.

Thế nhưng, khi bước vào thính đường của đại phòng, Phí Dương Cổ vừa thấy rõ hai thiếu niên ngồi ngay ngắn trong phòng, chân hắn như mềm nhũn, suýt nữa muốn quỳ xuống.

Trước khi kịp thốt ra ba chữ “Thái tử gia”, Thái tử đã giơ tay xua nhẹ:

“Không cần đa lễ, đứng lên đi.”

Thái tử cắt ngang lời hắn, ánh mắt liếc nhìn hai người trong trang phục thị vệ, ý rõ ràng không muốn để lộ thân phận. Phí Dương Cổ lập tức hiểu, bọn họ đang cải trang vi hành.



Hắn cúi người cung kính chắp tay:

“Nhị vị gia quang lâm hàn xá, chẳng hay có điều gì muốn phân phó ta chờ đi làm?”

Sở dĩ hắn nói “ta chờ”, mà không phải “tại hạ”, là bởi vì hai vị này đến đại phòng trước, sau đó mới gọi hắn qua. Phí Dương Cổ đoán, chuyện này ắt hẳn cũng liên quan đến đại ca hắn.

Còn về việc đại ca vì sao không có mặt, hắn đoán hơn nửa là đã được sai đi làm chuyện gì đó.

Thái tử không nhìn Phí Dương Cổ, chỉ dời ánh mắt về phía chủ vị, cất lời hỏi:

“Ta nghe nói gia trưởng phòng ngươi có một tiểu điền trang ở Vụ Ẩn Sơn?”

Phí Dương Cổ tâm tư linh hoạt hơn đại ca, lại từng lăn lộn quan trường nhiều năm, chỉ nghe câu hỏi đã hiểu ý đồ trong lời Thái tử.

Hắn nhanh chóng đáp:

“Dạ, đúng là có một tiểu điền trang.” Nói tới đây, hắn hạ giọng dè dặt, thử dò xét:

“Kia điền trang nằm trong khe núi Vụ Ẩn Sơn, mà cả ngọn núi ấy thuộc quản lý của hoàng gia bãi săn. Theo quy củ, ngày điền trang được xây dựng trong bãi săn hoàng gia, nó đã không còn thuộc về Ô Lạp Na Lạp gia.”

Phí Dương Cổ cố gắng lấy lòng bằng cách nhắc tới luật lệ từ thời Thanh triều, rằng đất đai nơi tuấn mã hoàng gia từng rong ruổi qua đều thuộc về chủ nhân của ngựa, tức hoàng gia.

Thái tử nghe hắn thức thời, liền hỏi tiếp:

“Khế đất đâu?”

Câu hỏi này chẳng khác nào một lời đoạt lấy trắng trợn. Nhưng Phí Dương Cổ nào dám chống đối, vội cười làm lành:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thanh Chi Tứ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook