Xuyên Thành Con Gái Cưng Tận Trời Của Nam Chính
Chương 46: Ngoài Ý Muốn, Đều Là Ngoài Ý Muốn 9
Hương Tô Lật
04/02/2023
Bạch Tu Nhiên: “Chúng ta ăn trước đi, ta đoán chắc là lão Chương không quay lại được rồi, đúng là không có lộc ăn mà, đây chính là bộ yến tiệc đầy đủ tôi đặt ở khách sạn nước Anh đấy, ăn cũng khá ngon.”
“Đúng là ăn ngon, lão Chương không có lộc ăn mà...” Bây giờ Từ Đạt vẫn tự cảm ơn bản thân vì không được mời mà cũng đến chơi! Nếu không thì sao có thể được nhìn thấy cảnh tượng xui xẻo của lão Chương hói đầu được?
Sảng khoái, thật là sảng khoái!
Nhưng mà cũng may là lão Bạch không đồng ý làm đám hỏi giữa hai nhà Từ Bạch đấy!
Nếu không thì hôm nay người bị đánh sẽ là con trai Tiến Minh của ông ta rồi.
Nhờ họa được phúc, đúng là nhờ họa được phúc mà!
******
Lúc này trong bệnh viện, Bạch Khởi La lại nhất quyết yêu cầu bác sỹ phải làm theo ý mình: “Không được, cứ quấn cả người luôn đi. Vết thương nặng như vậy mà không quấn cả người thì sao dì nhỏ yên tâm cho được.”
Bác sỹ: “Nhưng người này không cần...”
Trần Mạn Du phối hợp với Bạch Khởi La nên che mặt lại và khóc nức nở: “Vết thương đã nặng như vậy rồi mong bác sỹ giúp chúng tôi với? Chúng tôi đưa tiền có được không? Chúng tôi sẽ đưa thêm choc ho ông mà, tôi xin ông!”
Bác sỹ: “... Quấn quấn ngay mà!”
Người đẹp khóc như vậy làm người khác không đành lòng chối từ.
Sở trưởng Chương lập tức biến thành một cái xác ướp, chỉ lộ ra hai đôi mắt nhìn người và miệng với lỗ mũi để hít thở.
Người thường mà nhìn thấy thì thật đúng là không nhận ra luôn!
“Tại sao lại có vết thương này vậy? Đánh nhau à?” Sau khi quấn xong, bác sỹ liền đứng nói chuyện với họ.
Trần Mạn Du dùng khăn che mặt, nước mắt vẫn tiếp tục rơi: “Làm gì có! Ông ấy có đánh nhau đâu. Hôm nay sang nhà họ hàng mà họ lại đánh con nít trong nhà, ông ấy chỉ đứng đó nhìn mà chẳng may lại bị ngã. Người nào không may thì uống nước cũng bị sặc, lúc ông ấy bị ngã thì bình hoa đổ rầm xuống ầu, máu chảy ròng ròng! Ông nói xem có lạ không?”
Gần đây vận khí của Chương Thự Trường vô cùng kém!
Kém đến mức độ nào? Buổi chiều bị người quấy rối trong sân, ban đêm liền bị đánh đến mức phải nhập viện. Nếu là người bình thường, gã ta nhất định sẽ đem người này băm thành tám mảnh đem cho cá ăn. Thế nhưng hết lần này tới lần khác, thủ phạm tạo ra những xui xẻo đó của gã lại là người nhà họ Bạch.
Thực sự là. . . Chỉ có thể cắn răng nuốt máu mà thôi.
Mà càng làm cho gã ta tức giận chính là, người ngoài không cảm thấy đó là lỗi của người nhà họ Bạch, chỉ cho rằng là do vận khí của gã ta không tốt!
Chương Thự Trường ác độc nghĩ trong lòng, tất cả những chuyện gã ta gặp phải hôm nay, đợi mấy ngày nữa gã ta nhất định sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần, mặc kệ là nữ nhân ngu xuẩn Trần Mạn Du kia hay là người của Bạch gia. Gã ta đã lên kế hoạch vô cùng tốt, vào ngày đám cưới, gã đã sắp xếp người bắt cóc Trần Mạn Du sau khi bái thiên địa xong, đến lúc đó trực tiếp đem người tới Thiên Tân, chỉ cần hãm hại tên ngu xuẩn nhà họ Tạ kia, gã ta liền có lý do trực tiếp động thủ đối với sản nghiệp nhà họ Tạ ở Bắc Bình.
Nhà họ Tạ là một gia tộc lớn của Thiên Tân Vệ, sản nghiệp phong phú, nếu Trần Mạn Du bị "ông hai Tạ" xâm phạm, như vậy khi bọn gã đi Thiên Tân Vệ gây khó dễ, cũng có thể kéo xuống một lớp da nhà họ Tạ. Trong đó có thể tưởng tượng ra lấy được bao nhiêu lợi nhuận.
“Đúng là ăn ngon, lão Chương không có lộc ăn mà...” Bây giờ Từ Đạt vẫn tự cảm ơn bản thân vì không được mời mà cũng đến chơi! Nếu không thì sao có thể được nhìn thấy cảnh tượng xui xẻo của lão Chương hói đầu được?
Sảng khoái, thật là sảng khoái!
Nhưng mà cũng may là lão Bạch không đồng ý làm đám hỏi giữa hai nhà Từ Bạch đấy!
Nếu không thì hôm nay người bị đánh sẽ là con trai Tiến Minh của ông ta rồi.
Nhờ họa được phúc, đúng là nhờ họa được phúc mà!
******
Lúc này trong bệnh viện, Bạch Khởi La lại nhất quyết yêu cầu bác sỹ phải làm theo ý mình: “Không được, cứ quấn cả người luôn đi. Vết thương nặng như vậy mà không quấn cả người thì sao dì nhỏ yên tâm cho được.”
Bác sỹ: “Nhưng người này không cần...”
Trần Mạn Du phối hợp với Bạch Khởi La nên che mặt lại và khóc nức nở: “Vết thương đã nặng như vậy rồi mong bác sỹ giúp chúng tôi với? Chúng tôi đưa tiền có được không? Chúng tôi sẽ đưa thêm choc ho ông mà, tôi xin ông!”
Bác sỹ: “... Quấn quấn ngay mà!”
Người đẹp khóc như vậy làm người khác không đành lòng chối từ.
Sở trưởng Chương lập tức biến thành một cái xác ướp, chỉ lộ ra hai đôi mắt nhìn người và miệng với lỗ mũi để hít thở.
Người thường mà nhìn thấy thì thật đúng là không nhận ra luôn!
“Tại sao lại có vết thương này vậy? Đánh nhau à?” Sau khi quấn xong, bác sỹ liền đứng nói chuyện với họ.
Trần Mạn Du dùng khăn che mặt, nước mắt vẫn tiếp tục rơi: “Làm gì có! Ông ấy có đánh nhau đâu. Hôm nay sang nhà họ hàng mà họ lại đánh con nít trong nhà, ông ấy chỉ đứng đó nhìn mà chẳng may lại bị ngã. Người nào không may thì uống nước cũng bị sặc, lúc ông ấy bị ngã thì bình hoa đổ rầm xuống ầu, máu chảy ròng ròng! Ông nói xem có lạ không?”
Gần đây vận khí của Chương Thự Trường vô cùng kém!
Kém đến mức độ nào? Buổi chiều bị người quấy rối trong sân, ban đêm liền bị đánh đến mức phải nhập viện. Nếu là người bình thường, gã ta nhất định sẽ đem người này băm thành tám mảnh đem cho cá ăn. Thế nhưng hết lần này tới lần khác, thủ phạm tạo ra những xui xẻo đó của gã lại là người nhà họ Bạch.
Thực sự là. . . Chỉ có thể cắn răng nuốt máu mà thôi.
Mà càng làm cho gã ta tức giận chính là, người ngoài không cảm thấy đó là lỗi của người nhà họ Bạch, chỉ cho rằng là do vận khí của gã ta không tốt!
Chương Thự Trường ác độc nghĩ trong lòng, tất cả những chuyện gã ta gặp phải hôm nay, đợi mấy ngày nữa gã ta nhất định sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần, mặc kệ là nữ nhân ngu xuẩn Trần Mạn Du kia hay là người của Bạch gia. Gã ta đã lên kế hoạch vô cùng tốt, vào ngày đám cưới, gã đã sắp xếp người bắt cóc Trần Mạn Du sau khi bái thiên địa xong, đến lúc đó trực tiếp đem người tới Thiên Tân, chỉ cần hãm hại tên ngu xuẩn nhà họ Tạ kia, gã ta liền có lý do trực tiếp động thủ đối với sản nghiệp nhà họ Tạ ở Bắc Bình.
Nhà họ Tạ là một gia tộc lớn của Thiên Tân Vệ, sản nghiệp phong phú, nếu Trần Mạn Du bị "ông hai Tạ" xâm phạm, như vậy khi bọn gã đi Thiên Tân Vệ gây khó dễ, cũng có thể kéo xuống một lớp da nhà họ Tạ. Trong đó có thể tưởng tượng ra lấy được bao nhiêu lợi nhuận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.