Xuyên Thành Dì Nhỏ Của Ngôi Sao Hàng Đầu
Chương 46:
Mê Đồ Vị Phản
08/07/2024
Tình huống gì vậy?
Không phải là nói học bài à, sao lại đọc sách
'Giải phẫu học' vậy?
Ở hiện trường, tất cả nhân viên tổ chương trình nhìn nhau, hiển nhiên là bọn họ cũng không hiểu
Tống An An đang làm cái gì.
Khu bình luận trực tiếp lại tiếp tục bùng nổ.
[Nực cười! Không ngờ Tống An An lại có thể giả vờ tới mức này, muốn tẩy trắng cũng không cần liều mạng như vậy chứ!]
[Chẳng lẽ Tống An An nghiện nhập vai học sinh giỏi tới vậy sao? Loại sách chuyên ngành 'Giải phẫu học' cũng dám đọc, chẳng biết cô ta đọc có hiểu gì không?]
[Đây cũng có thể sở thích của người ta mà, chẳng lẽ thích đọc y khoa cũng bị xem là xấu sao?]
[Ồ, thích đọc y khoa sao? Vậy nếu giỏi thì đăng ký thi vào đại học y xem? Vào ngành giải trí làm gì? Tham gia chương trình để làm gì chứ?]
[Mấy người tưởng đại học y dễ thi lắm à? Cần gì phải hỏi chứ, tất nhiên là do học dốt nên mới phải nghĩ cách để bước chân vào ngành giải trí này!]
[Mấy người bị bệnh à, cô nhỏ muốn đọc cái gì thì đọc cái đấy, có liên quan gì tới mấy người chứ, đúng là Hàm cật la bặc đạm thao tâm*.]
(*Hàm cật la bặc đạm thao tâm: chỉ người thích xen vào việc người khác mà nhiều khi dù không biết đầy cua tai nheo như thế nào, dù có thể chỉ làm rắc rối phiền phức hơn. L chuyện bao đồng; lo bò trắng răng.)
[Thật sự bó tay! Bây giờ tôi chỉ cần nhìn thấy mấy dòng chữ kêu gào bảo cô nhỏ đừng bước vào ngành giải trí thì cảm thấy rất phiền, chẳng lẽ cô nhỏ chặn đường mấy người tham gia vào ngành này à? Đúng là chướng tai gai mắt* ]
(*Chướng tai gai mắt: kho" nghe, kho" coi vì rất trái lẽ thường.)
[Tính ra, Tống An An làm tôi rất ngạc nhiên, nhìn vào tưởng cô gái nhỏ yên tĩnh không khéo nhưng cô lại rất giỏi võ, còn có thể tay không bắt hai gã buôn người, hơn nữa còn nhuần nhuyễn các bước nắn khớp, không những vậy còn rất thích đọc ‘giải phẫu học’...]
[Không hề nói quá, nhưng thông qua hai ngày xem trực tiếp, tôi cảm thấy Tống An An là chân nhân bất lộ tướng*!]
(*Chân nhân bất lộ tướng / thâm tàng bất lộ: là những người giống như đại dương mênh mông.
Họ che giấu bản thân bằng vẻ ngoài bình yên phẳng lặng nhưng ẩn chứa bên trong sức mạnh cùng thứ vũ khí kinh người)
Trong khi nhóm người hâm mộ và nhóm chống đối đánh nhau ở khu bình luận thì phần lớn ánh mắt người xem đều tập trung nhìn Tống An An.
Chính xác mà nói, là bọn họ muốn biết Tống An An sẽ nói cái gì hoặc là thông qua quyển sách
'Giải phẫu học' này giải thích mấy chuyện trên mạng có liên quan trực tiếp hay gián tiếp gì với nhau.
Tuy nhiên, hành động tiếp theo của Tống An An đã nằm ngoài dự tính của mọi người. Sau khi bọn họ nhìn thấy cô mở quyển sách ra thì không nhìn thấy cô ngẩng đầy lên nữa.
Khán giả, nhân viên tổ chương trình: "..."
Thật sự chỉ là đọc sách sao?
Chẳng lẽ cô không định nhân cơ hội này nói thêm cái gì sao?
Đạo diễn ngơ ngác nhìn Tưởng Hàn nhưng từ đầu tới cuối ông ta nhìn thấy đối phương rất bình thản, thì bỗng một ý tưởng lóe lên.
Ông ta lưỡng lự... Nhìn Tống An An rồi ngập nGừng hỏi: "Cô nhỏ, cô có muốn trở thành bác sĩ không?"
Tống An An nghe thấy câu hỏi của đạo diễn thì rời mắt khỏi quyển sách trả lời: "Đúng vậy, tôi sẽ trở thành bác sĩ."
Vậy là muốn làm bác sĩ sao?
Đạo diễn ngẩn người, câu trả lời này nếu nghe thì thấy rất bình thường nhưng nếu suy ngẫm thì thấy nó có chút kỳ lạ.
"Cho nên, cô nhỏ muốn thi vào đại y sao?"
Tống An An định nhẹ nhàng gật đầy, nhưng mới một nửa thì đột ngột dừng lại rồi nói thêm một
câu.
"Tôi đã thi đại học rồi!" Tống An An bình tĩnh nói.
Không phải là nói học bài à, sao lại đọc sách
'Giải phẫu học' vậy?
Ở hiện trường, tất cả nhân viên tổ chương trình nhìn nhau, hiển nhiên là bọn họ cũng không hiểu
Tống An An đang làm cái gì.
Khu bình luận trực tiếp lại tiếp tục bùng nổ.
[Nực cười! Không ngờ Tống An An lại có thể giả vờ tới mức này, muốn tẩy trắng cũng không cần liều mạng như vậy chứ!]
[Chẳng lẽ Tống An An nghiện nhập vai học sinh giỏi tới vậy sao? Loại sách chuyên ngành 'Giải phẫu học' cũng dám đọc, chẳng biết cô ta đọc có hiểu gì không?]
[Đây cũng có thể sở thích của người ta mà, chẳng lẽ thích đọc y khoa cũng bị xem là xấu sao?]
[Ồ, thích đọc y khoa sao? Vậy nếu giỏi thì đăng ký thi vào đại học y xem? Vào ngành giải trí làm gì? Tham gia chương trình để làm gì chứ?]
[Mấy người tưởng đại học y dễ thi lắm à? Cần gì phải hỏi chứ, tất nhiên là do học dốt nên mới phải nghĩ cách để bước chân vào ngành giải trí này!]
[Mấy người bị bệnh à, cô nhỏ muốn đọc cái gì thì đọc cái đấy, có liên quan gì tới mấy người chứ, đúng là Hàm cật la bặc đạm thao tâm*.]
(*Hàm cật la bặc đạm thao tâm: chỉ người thích xen vào việc người khác mà nhiều khi dù không biết đầy cua tai nheo như thế nào, dù có thể chỉ làm rắc rối phiền phức hơn. L chuyện bao đồng; lo bò trắng răng.)
[Thật sự bó tay! Bây giờ tôi chỉ cần nhìn thấy mấy dòng chữ kêu gào bảo cô nhỏ đừng bước vào ngành giải trí thì cảm thấy rất phiền, chẳng lẽ cô nhỏ chặn đường mấy người tham gia vào ngành này à? Đúng là chướng tai gai mắt* ]
(*Chướng tai gai mắt: kho" nghe, kho" coi vì rất trái lẽ thường.)
[Tính ra, Tống An An làm tôi rất ngạc nhiên, nhìn vào tưởng cô gái nhỏ yên tĩnh không khéo nhưng cô lại rất giỏi võ, còn có thể tay không bắt hai gã buôn người, hơn nữa còn nhuần nhuyễn các bước nắn khớp, không những vậy còn rất thích đọc ‘giải phẫu học’...]
[Không hề nói quá, nhưng thông qua hai ngày xem trực tiếp, tôi cảm thấy Tống An An là chân nhân bất lộ tướng*!]
(*Chân nhân bất lộ tướng / thâm tàng bất lộ: là những người giống như đại dương mênh mông.
Họ che giấu bản thân bằng vẻ ngoài bình yên phẳng lặng nhưng ẩn chứa bên trong sức mạnh cùng thứ vũ khí kinh người)
Trong khi nhóm người hâm mộ và nhóm chống đối đánh nhau ở khu bình luận thì phần lớn ánh mắt người xem đều tập trung nhìn Tống An An.
Chính xác mà nói, là bọn họ muốn biết Tống An An sẽ nói cái gì hoặc là thông qua quyển sách
'Giải phẫu học' này giải thích mấy chuyện trên mạng có liên quan trực tiếp hay gián tiếp gì với nhau.
Tuy nhiên, hành động tiếp theo của Tống An An đã nằm ngoài dự tính của mọi người. Sau khi bọn họ nhìn thấy cô mở quyển sách ra thì không nhìn thấy cô ngẩng đầy lên nữa.
Khán giả, nhân viên tổ chương trình: "..."
Thật sự chỉ là đọc sách sao?
Chẳng lẽ cô không định nhân cơ hội này nói thêm cái gì sao?
Đạo diễn ngơ ngác nhìn Tưởng Hàn nhưng từ đầu tới cuối ông ta nhìn thấy đối phương rất bình thản, thì bỗng một ý tưởng lóe lên.
Ông ta lưỡng lự... Nhìn Tống An An rồi ngập nGừng hỏi: "Cô nhỏ, cô có muốn trở thành bác sĩ không?"
Tống An An nghe thấy câu hỏi của đạo diễn thì rời mắt khỏi quyển sách trả lời: "Đúng vậy, tôi sẽ trở thành bác sĩ."
Vậy là muốn làm bác sĩ sao?
Đạo diễn ngẩn người, câu trả lời này nếu nghe thì thấy rất bình thường nhưng nếu suy ngẫm thì thấy nó có chút kỳ lạ.
"Cho nên, cô nhỏ muốn thi vào đại y sao?"
Tống An An định nhẹ nhàng gật đầy, nhưng mới một nửa thì đột ngột dừng lại rồi nói thêm một
câu.
"Tôi đã thi đại học rồi!" Tống An An bình tĩnh nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.