Xuyên Thành Dưỡng Mẫu Độc Ác, Ta Mở Trường Dạy Học
Chương 17:
Sơn Thủy Úy Lam Thiên
21/10/2024
Tiền chưởng quầy vừa nhìn thấy nàng thì vội vàng nghênh đón.
"Ôi chao, ngài đã về rồi! Mau, mời vào trong—"
"Việc ngài nói, chúng ta đều có thể thương lượng!"
Chưởng quầy ân cần mời nàng vào bếp.
Triệu Đại mở nắp nồi, mùi thơm nồng đậm lập tức phả vào mặt.
Trong phòng ngoài phòng, tiếng nuốt nước bọt vang lên liên tục.
Tuy Trương Tử Nhược vừa mới ăn bánh bao, lại uống một bụng nước, nhưng ngửi thấy mùi thơm của món kho cũngcảm thấy mình vẫn có thể nuốt thêm cả một con bò.
Triệu Đại lấy đũa, gắp cánh gà và đùi gà đặt vào đĩa nhỏ, đưa cho Trương Tử Nhược.
"Ngài nếm thử xem, có phải mùi vị này không?"
Tiền chưởng quầy cũng nịnh nọt phụ họa: "Công thức của ngài làm ra món ăn quả nhiên mùi thơm bá đạo! Nhưng chúng ta mới làm lần đầu, sợ có chỗ nào chưa được chu toàn. Xin ngài chỉ điểm thêm!"
Trương Tử Nhược tiếp nhận cái đĩa, gắp một miếng thịt đưa đến bên miệng Cố Vân Hoài đang mím chặt môi nhỏ tỏ vẻ thờ ơ.
"Thử xem."
Tiểu phản diện ngoan ngoãn há miệng ăn, chậm rãi nhai.
Đôi mắt như ánh sao tụ hội, sáng ngời rạng rỡ, "Ngon!"
Trương Tử Nhược mỉm cười, tự mình cũng nếm thử một miếng.
"Tươi mới sướng miệng, hương thơm lan tỏa. Thịt thơm mà không ngấy, hầm vừa tới. Ăn vào cay tê tê lại ngọt hậu, đúng là hương vị này rồi. Khẩu vị mỗi người mỗi khác, sau này các ngươi cũng có thể điều chỉnh thành vị mặn."
Tiền chưởng quầy nghe vậy thì cười toe toét.
Vừa rồi lúc Trương Tử Nhược chưa về, hắn đã bị mùi hương quyến rũ không chịu được nên nếm thử hai miếng, cảm thấy rất được.
Triệu Đại lại nói, theo lời dặn của Trương nương tử thì vẫn chưa tới lúc.
Vất vả lắm mới đợi được Trương nương tử trở về, vừa vào phòng bếp liền không nhịn được con sâu thèm ăn trong bụng nữa nên đã tự mình ra tay múc một đĩa nhỏ ra.
Nghe Trương Tử Nhược nói có thể ăn, hắn vội vàng buông đĩa đũa, muốn cùng Trương Tử Nhược thương lượng việc ký kết khế ước.
Hương thơm này, mùi vị này, đã khiến mọi người tranh nhau mua, nếu có được phương thức đầy đủ, vậy còn gì bằng?
Cây hái ra tiền đây rồi! Tuyệt đối không thể bỏ lỡ!
Trương Tử Nhược mới đến thời cổ đại bán thực phổ, không biết giá cả thế nào là hợp lý, dứt khoát công phu sư tử ngoạm, muốn chia hoa hồng món ăn này, để Tiền chưởng quầy ra giá.
Quả nhiên, Tiền chưởng quầy liền kêu la: "Trương nương tử, chuyện này xưa nay đều là mua đứt một lần, nào có đạo lý chia hoa hồng? Hay là thế này, Trương nương tử, ngài là người sảng khoái, lại đưa ra phương thức tốt như vậy, ta cũng không keo kiệt, đưa ngài năm mươi lượng, mua đứt phương thức này, ngài thấy thế nào?"
"Ôi chao, ngài đã về rồi! Mau, mời vào trong—"
"Việc ngài nói, chúng ta đều có thể thương lượng!"
Chưởng quầy ân cần mời nàng vào bếp.
Triệu Đại mở nắp nồi, mùi thơm nồng đậm lập tức phả vào mặt.
Trong phòng ngoài phòng, tiếng nuốt nước bọt vang lên liên tục.
Tuy Trương Tử Nhược vừa mới ăn bánh bao, lại uống một bụng nước, nhưng ngửi thấy mùi thơm của món kho cũngcảm thấy mình vẫn có thể nuốt thêm cả một con bò.
Triệu Đại lấy đũa, gắp cánh gà và đùi gà đặt vào đĩa nhỏ, đưa cho Trương Tử Nhược.
"Ngài nếm thử xem, có phải mùi vị này không?"
Tiền chưởng quầy cũng nịnh nọt phụ họa: "Công thức của ngài làm ra món ăn quả nhiên mùi thơm bá đạo! Nhưng chúng ta mới làm lần đầu, sợ có chỗ nào chưa được chu toàn. Xin ngài chỉ điểm thêm!"
Trương Tử Nhược tiếp nhận cái đĩa, gắp một miếng thịt đưa đến bên miệng Cố Vân Hoài đang mím chặt môi nhỏ tỏ vẻ thờ ơ.
"Thử xem."
Tiểu phản diện ngoan ngoãn há miệng ăn, chậm rãi nhai.
Đôi mắt như ánh sao tụ hội, sáng ngời rạng rỡ, "Ngon!"
Trương Tử Nhược mỉm cười, tự mình cũng nếm thử một miếng.
"Tươi mới sướng miệng, hương thơm lan tỏa. Thịt thơm mà không ngấy, hầm vừa tới. Ăn vào cay tê tê lại ngọt hậu, đúng là hương vị này rồi. Khẩu vị mỗi người mỗi khác, sau này các ngươi cũng có thể điều chỉnh thành vị mặn."
Tiền chưởng quầy nghe vậy thì cười toe toét.
Vừa rồi lúc Trương Tử Nhược chưa về, hắn đã bị mùi hương quyến rũ không chịu được nên nếm thử hai miếng, cảm thấy rất được.
Triệu Đại lại nói, theo lời dặn của Trương nương tử thì vẫn chưa tới lúc.
Vất vả lắm mới đợi được Trương nương tử trở về, vừa vào phòng bếp liền không nhịn được con sâu thèm ăn trong bụng nữa nên đã tự mình ra tay múc một đĩa nhỏ ra.
Nghe Trương Tử Nhược nói có thể ăn, hắn vội vàng buông đĩa đũa, muốn cùng Trương Tử Nhược thương lượng việc ký kết khế ước.
Hương thơm này, mùi vị này, đã khiến mọi người tranh nhau mua, nếu có được phương thức đầy đủ, vậy còn gì bằng?
Cây hái ra tiền đây rồi! Tuyệt đối không thể bỏ lỡ!
Trương Tử Nhược mới đến thời cổ đại bán thực phổ, không biết giá cả thế nào là hợp lý, dứt khoát công phu sư tử ngoạm, muốn chia hoa hồng món ăn này, để Tiền chưởng quầy ra giá.
Quả nhiên, Tiền chưởng quầy liền kêu la: "Trương nương tử, chuyện này xưa nay đều là mua đứt một lần, nào có đạo lý chia hoa hồng? Hay là thế này, Trương nương tử, ngài là người sảng khoái, lại đưa ra phương thức tốt như vậy, ta cũng không keo kiệt, đưa ngài năm mươi lượng, mua đứt phương thức này, ngài thấy thế nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.