Xuyên Thành Dưỡng Mẫu Độc Ác, Ta Mở Trường Dạy Học
Chương 21:
Sơn Thủy Úy Lam Thiên
21/10/2024
Trương Tử Nhược thầm lắc đầu, thời buổi phong kiến này, một người dù có tự nguyện làm chó thì kết cục cũng chưa chắc đã bằng con chó thật.
"Rắc, rắc"
Trương Tử Nhược cúi đầu nhìn, tiểu phản diện đang chậm rãi ăn kẹo hồ lô.
Thấy nàng nhìn, tiểu phản diện liền đưa kẹo hồ lô tới.
"Ta không thích ăn cái này, con ăn đi."
Trương Tử Nhược xoa xoa cái đầu nhỏ lông xù cùng búi tóc nhỏ trên đầu hắn, cười mãn nguyện.
Có tiền rồi, những đứa trẻ khác có gì thì tiểu phản diện nhà ta cũng phải có!
Không chỉ có kẹo hồ lô, tranh đường cũng phải mua một cái!
Tranh thủ lúc chờ đợi, Trương Tử Nhược không chỉ mua đồ ăn cho tiểu phản diện, mà còn định mua cả đồ chơi, thế nhưng tiểu phản diện lại chê trẻ con.
Trương Tử Nhược: "Ta thấy đẹp mà!"
Tiểu phản diện: "..."
Thấy hắn thật sự không hứng thú, Trương Tử Nhược cũng thôi không mua nữa.
Thôi vậy, tiết kiệm chút tiền, mua giấy bút, ra cho tiểu phản diện một bộ đề, tiểu phản diện hiếu học tiến bộ nhất định sẽ rất vui!
Càng nghĩ Trương Tử Nhược càng thấy vui vẻ.
Chẳng vui được bao lâu thì cũng đến lượt bọn họ. Vị đại phu bắt mạch cho tiểu phản diện xong liền quay sang trách mắng Trương Tử Nhược một trận.
"Con trẻ còn nhỏ tuổi như vậy, trên người lại mang không ít bệnh tiềm ẩn, nếu không đến sớm thì về sau ắt sẽ để lại bệnh căn! Làm cha làm nương, phải để tâm hơn mới được chứ!"
Trương Tử Nhược cung kính nghe dạy bảo, liên tục gật đầu.
Nàng đã đến đây rồi thì nhất định sẽ nuôi nấng tiểu phản diện thật tốt, cố gắng cho hắn có một tuổi thơ khỏe mạnh vui vẻ! Nhân cách phát triển toàn diện, cộng thêm tài trí hơn người cùng sự dạy dỗ của các danh sư đại nho, nhất định hắn sẽ trưởng thành thành một vị đế vương ưu tú!
Đợi sau khi bôi thuốc mỡ lên chân cho tiểu phản diện xong, Trương Tử Nhược cầm lấy thuốc của hai người rồi dắt tiểu tử thẳng đến tiệm giày mua hai đôi tất dày, sau đó cho tiểu phản diện mặc vào một đôi trước.
Giày bông, giày vải, mua cho Cố Vân Hoài mỗi loại hai đôi, bản thân nàng cũng mua hai đôi!
Ra khỏi tiệm giày, lại vào tiệm may mua cho Cố Vân Hoài mấy bộ quần áo, một bộ áo bông chần, hai bộ áo vải. Áo vải màu trắng ngà thêu vân văn, mặc lên người tiểu phản diện trông rất sạch sẽ, đáng yêu.
Nàng cũng mua cho mình ba bộ may sẵn, một bộ nữ trang trang nhã, hai bộ nam trang kiểu dáng thư sinh theo đúng kích cỡ của nàng để thay đổi.
Ngoài ra, lại đến mấy cửa hàng khác, mua thêm ít lương thực, bột mì ngon, muối gia vị, bát đũa các thứ.
Sau một hồi mua sắm, đã tiêu hết ba lượng tám trăm tám mươi chín văn.
Tiền quả thực tiêu như nước, nhất định phải có một kế sinh nhai lâu dài mới được.
"Rắc, rắc"
Trương Tử Nhược cúi đầu nhìn, tiểu phản diện đang chậm rãi ăn kẹo hồ lô.
Thấy nàng nhìn, tiểu phản diện liền đưa kẹo hồ lô tới.
"Ta không thích ăn cái này, con ăn đi."
Trương Tử Nhược xoa xoa cái đầu nhỏ lông xù cùng búi tóc nhỏ trên đầu hắn, cười mãn nguyện.
Có tiền rồi, những đứa trẻ khác có gì thì tiểu phản diện nhà ta cũng phải có!
Không chỉ có kẹo hồ lô, tranh đường cũng phải mua một cái!
Tranh thủ lúc chờ đợi, Trương Tử Nhược không chỉ mua đồ ăn cho tiểu phản diện, mà còn định mua cả đồ chơi, thế nhưng tiểu phản diện lại chê trẻ con.
Trương Tử Nhược: "Ta thấy đẹp mà!"
Tiểu phản diện: "..."
Thấy hắn thật sự không hứng thú, Trương Tử Nhược cũng thôi không mua nữa.
Thôi vậy, tiết kiệm chút tiền, mua giấy bút, ra cho tiểu phản diện một bộ đề, tiểu phản diện hiếu học tiến bộ nhất định sẽ rất vui!
Càng nghĩ Trương Tử Nhược càng thấy vui vẻ.
Chẳng vui được bao lâu thì cũng đến lượt bọn họ. Vị đại phu bắt mạch cho tiểu phản diện xong liền quay sang trách mắng Trương Tử Nhược một trận.
"Con trẻ còn nhỏ tuổi như vậy, trên người lại mang không ít bệnh tiềm ẩn, nếu không đến sớm thì về sau ắt sẽ để lại bệnh căn! Làm cha làm nương, phải để tâm hơn mới được chứ!"
Trương Tử Nhược cung kính nghe dạy bảo, liên tục gật đầu.
Nàng đã đến đây rồi thì nhất định sẽ nuôi nấng tiểu phản diện thật tốt, cố gắng cho hắn có một tuổi thơ khỏe mạnh vui vẻ! Nhân cách phát triển toàn diện, cộng thêm tài trí hơn người cùng sự dạy dỗ của các danh sư đại nho, nhất định hắn sẽ trưởng thành thành một vị đế vương ưu tú!
Đợi sau khi bôi thuốc mỡ lên chân cho tiểu phản diện xong, Trương Tử Nhược cầm lấy thuốc của hai người rồi dắt tiểu tử thẳng đến tiệm giày mua hai đôi tất dày, sau đó cho tiểu phản diện mặc vào một đôi trước.
Giày bông, giày vải, mua cho Cố Vân Hoài mỗi loại hai đôi, bản thân nàng cũng mua hai đôi!
Ra khỏi tiệm giày, lại vào tiệm may mua cho Cố Vân Hoài mấy bộ quần áo, một bộ áo bông chần, hai bộ áo vải. Áo vải màu trắng ngà thêu vân văn, mặc lên người tiểu phản diện trông rất sạch sẽ, đáng yêu.
Nàng cũng mua cho mình ba bộ may sẵn, một bộ nữ trang trang nhã, hai bộ nam trang kiểu dáng thư sinh theo đúng kích cỡ của nàng để thay đổi.
Ngoài ra, lại đến mấy cửa hàng khác, mua thêm ít lương thực, bột mì ngon, muối gia vị, bát đũa các thứ.
Sau một hồi mua sắm, đã tiêu hết ba lượng tám trăm tám mươi chín văn.
Tiền quả thực tiêu như nước, nhất định phải có một kế sinh nhai lâu dài mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.