Chương 112:
Vi Vi Vi Mang
30/07/2021
Editor: Linh Kim
Thật vất vả cô mới phá hư được bối cảnh nảy sinh tình cảm giữa Lăng Phong cùng Ngôn Hi, chỉ là đột nhiên bên cạnh Lăng Phong lại xuất hiện đồ vật không rõ là cái gì, chỉ dẫn Lăng Phong đi lấy lòng Ngôn Hi, kéo gần quan hệ với Ngôn Hi.
Hơn nữa rất khả có năng đây là ý chí của cốt truyện.
Đúng vậy, chính là ý chí của cốt truyện!
Ngôn Cẩn cũng không giống Lăng Phong đối với cái gì cũng không biết. Cô biết thế giới này là thế giới bên trong truyện, cô cũng nghe được âm thanh bên cạnh Lăng Phong, kêu Lăng Phong làm việc gì cũng có mục tiêu.
Mục tiêu của cốt truyện chính là làm thế giới này trở về quỹ đạo ban đầu.
Ngôn Cẩn cũng không biết thứ này có nói cho Lăng Phong biết thật sự khi còn nhỏ là ai cứu hắn hay không.
Không, hẳn là cũng không nói cho Lăng Phong đi. Bằng không lấy tính cách ích kỷ của Lăng Phong, hôm nay hắn sẽ không nhìn mình bình thản như vậy.
Nếu Lăng Phong đã biết chuyện này, hắn sẽ không nghĩ đây là hiểu lầm, hắn chỉ cho rằng là Ngôn Cẩn cố ý làm hắn nhầm lẫn, làm hắn tìm nhầm ân nhân cứu mạng của mình.
Sau đó trái lại còn trả thù Ngôn Cẩn gấp bội.
Giống như ở trong cốt truyện hắn đã làm như vậy.
Rõ ràng hắn tự cho là đúng thông qua một chuỗi lắc chân liền nhận sai người, sau đó tìm mọi cách lấy lòng nguyên chủ, làm nguyên chủ sa vào lưới tình ngọt ngào.
Cuối cùng thậm chí vì hắn mà coi chị mình thành kẻ thù.
Nhưng sau khi thông qua vết sẹo bên eo bụng Ngôn Hi trong một lần ngoài ý muốn lộ ra, sau đó hắn lại không tìm được vết sẹo trên eo “Ngôn Cẩn”, liền đem hết tội lỗi đẩy tới trên người nguyên chủ.
Hắn không chút lưu tình bắt đầu đi lấy lòng Ngôn Hi, sau khi nguyên chủ đã chết, hắn không có cách nào trả thù nguyên chủ nữa, ngược lại đi tìm cha mẹ nguyên chủ trả thù.
Vận dụng quyền thế của công ty trong tay, bức công ty Ngôn gia phá sản, còn phẫn nộ đi đào mộ nguyên chủ, bức vợ chồng Tần Văn Châu cùng Ngôn Thành đến phát điên, cuối cùng khiến hai người gặp tai nạn ngoài ý muốn chết cùng nhau.
Cuối cùng, hắn lại cầm tù Ngôn Hi ở bên cạnh mình tại biệt thự nhà hắn.
Hắn vừa ôm đối phương, vừa nói:
“Tôi là báo thù cho em.”
Thật sự là báo thù sao? Người nên trả giá lớn nhất lại vẫn cứ sống tốt.
Ngôn Cẩn rũ mắt, che giấu nội tâm nổi lên sóng to gió lớn vì nhớ lại cốt truyện.
Cô tuyệt đối sẽ không để những việc này phát sinh, tuyệt đối không.
Ý chí cốt truyện tới giúp đỡ Lăng Phong, như vậy cô phải nghĩ ra cách phá hủy nó.
Sau lưng Lăng Phong chính là có tập đoàn Trọng Phong cùng ảnh nghiệp Lam Thải của mẹ hắn làm chỗ dựa cho hắn tùy hứng làm bậy, như vậy mình liền phá hủy nó.
Ngôn Cẩn bắt đầu cưỡng bách chính mình nhớ lại các chi tiết của nguyên tác.
Với tính cách của cha mẹ Lăng phong, tự nhiên sẽ không luôn tuân thủ pháp luật trong kinh doanh đi?
Có đôi khi vì lợi ích lớn cho mình, khó tránh khỏi bọn họ sẽ làm một chút chuyện vi phạm pháp luật.
Tỷ như trốn thuế, lại tỷ như sử dụng một chút thủ đoạn cạnh tranh không lành mạnh trong kinh doanh.
Tuy rằng nói vì không muốn Tưởng Thành rảnh rỗi quấn lấy mình, Ngôn Cẩn đã đem phiền phức vứt vào tay đối phương.
Theo lý mà nói, Tưởng Thành là người có ký ức hai đời, hẳn sẽ biết cách đối phó với Lăng gia.
Nhưng Ngôn Cẩn trước nay đều sẽ không chỉ đem trứng gà đặt vào một rổ.
Bởi vậy sau khi suy nghĩ một lúc, Ngôn Cẩn lại cùng người bạn lúc trước đã làm quen được hàn huyên đôi chút.
Người này là một hacker, kỹ thuật thập phần cao siêu, chẳng qua hằng năm luôn thiếu tiền, bởi vậy hắn mới có thể ở trên mạng đi làm việc giúp người khác, sau đó nhận tiền sau khi hoàn thành.
Thí dụ như, hắn có thể moi ra được tư liệu hoặc thứ khác mà một người nào đó muốn giấu giếm.
【 Giúp tôi điều tra một việc…… 】
Di động phát ra ánh sáng nhàn nhạt, nhìn rõ ánh mắt Ngôn Cẩn thập phần trong vắt.
Ngôn Hi ngẫu nhiên ngẩng đầu lên thấy một màn này, trong lòng nhịn không được thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hôm nay Ngôn Hi không ngồi bàn học đặt trên giường học tập, mà từ sớm đã nằm bò xuống giường.
Nhưng Ngôn Hi cũng không định ngủ, cô cũng không hoàn toàn muốn ngủ.
Khoảng thời gian này, chỉ cần Ngôn Hi ngủ, cô sẽ liền mơ thấy những hình ảnh không thể hiểu được.
Cô ở bên cạnh Ngôn Cẩn, quan hệ giữa các cô giống như rất không tốt.
Tiểu Cẩn luôn dùng loại ánh mắt chán ghét nhìn cô, muốn cô cách xa mình ra một chút.
Ngôn Hi biết người ở trong mộng không phải là Ngôn Cẩn, nhưng đối phương lại có một khuôn mặt giống hệt Tiểu Cẩn.
Chỉ duy có một điểm không giống, chính là thái độ của Ngôn Cẩn trong mộng đối với cô hoàn toàn với thái độ trái ngược.
Cũng bởi vì điều này, Ngôn Hi càng thêm quý trọng tình cảm sâu nặng của mình với em gái bên ngoài giấc ngủ, cô cũng bắt đầu càng ngày càng chán ghét việc ngủ.
Bởi vì chỉ cần cô ngủ, liền sẽ bắt đầu mơ thấy những việc không thể hiểu được.
Có đôi khi trong mộng xuất hiện hình ảnh cô từng mơ thấy trước đó, có đôi khi lại có một ít hình ảnh mới.
Mà vốn dĩ Ngôn Hi chán ghét cảnh trong mơ, bởi vì trong mộng cũng có cô, có Tiểu Cẩn, có cha mẹ, thậm chí có cả Tống Vân Kỳ cùng Tống Thiên tồn tại.
Giấc mộng liền giống như một cuộc sống khác của cô so với hiện tại.
Ngôn Cẩn nhận thấy được Ngôn Hi đang chăm chú nhìn mình, cô từ di đông ngẩng đầu lên.
“Chị, làm sao vậy?”
Cô cười hỏi, là bộ dáng Ngôn Hi yêu thích nhất.
Ngôn Hi nghe vậy lắc lắc đầu: “Không có gì, chính là muốn kêu em đi ngủ sớm một chút thôi.”
Ngôn Cẩn cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian, xác thực đã hơn mười một giờ một chút, bởi vậy cô liền ngoan ngoãn gật đầu nói: “Em biết rồi chị, em lập tức đi ngủ.”
Cô một bên nói, một bên thông qua di động gửi yêu cầu cho hacker, khiến đối phương đi tìm kiếm cho cô vài thứ.
Những năm gần đầy Ngôn Cẩn cũng không phải không làm nên trò trống gì, cô dùng tiền tiêu vặt Ngôn Thành cho cô không cần dùng đến, sau khi bản thân có một chiếc đi dộng, cô liền tìm mọi cách tìm hiểu thị trường chứng khoán ở thế giới này.
Đời trước Ngôn Cẩn đã từng tìm hiểu qua thứ này, hơn nữa cô cũng hiểu biết thế giới này.
Biết khi nào nên mua vào, khi nào có thể bán tháo ra.
Đương nhiên bởi vì bản thân còn chưa thành niên, Ngôn Cẩn đều đem tiền mua một tài khoản.
Cũng may đây là một thế giới tiểu thuyết, pháp luật cũng không quá nghiêm khắc như thế giới trước đây của cô, mới có thể cho cô chui vào lỗ hổng.
Mà hiện tại, số tiền lời liền bị Ngôn Cẩn đem đi trả cho hacker.
Sau khi an bài xong xuôi, Ngôn Cẩn liền ngoan ngoãn buông di động của mình xuống, sau đó đàng hoàng đắp chăn đi ngủ.
Ngôn Hi thấy thế, cũng cùng Ngôn Cẩn nhắm mắt lại.
Chỉ là một lúc sau, chờ đến khi Ngôn Cẩn đã ngủ, đôi mắt Ngôn Hi lại mở ra.
Bởi vì nội tâm sợ hãi, cho nên Ngôn Hi không dám đi vào giấc ngủ.
Hơn 12 giờ đêm, mất học tỷ năm ba sau khi vất vả học tập hồi lâu, cũng đều đã lâm vào mộng đẹp.
Ngôn Cẩn cũng đã ngủ rồi.
Ngôn Hi nằm nghiêng người, vài sợi tóc hỗn độn rơi xuống một bên má, ngoài cửa sổ ký túc xá có ánh trăng chiếu vào, vừa vặn rơi xuống bên gối Ngôn Cẩn.
Dưới ánh trăng nhu hòa, ánh mắt Ngôn Hi nhìn Ngôn Cẩn càng trở nên ôn nhu.
Tiểu Cẩn mới sẽ không đối xử với mình như vậy đâu.
Trong lòng Ngôn Hi thầm xây dựng lại, qua hồi lâu mới dám nhắm mí mắt.
Một mảng tối lập tức tiến tới gần bên người Ngôn hi, tại chỗ đen tối nhất, lại phất có một chút ánh sáng ánh lên.
Một mảng tối bay tới trước mặt Ngôn Hi, chui vào tai Ngôn Hi.
Ngôn Hi biết, cái ác mộng kia lại tới rồi.
Chẳng qua lúc này đâu, tựa hồ diễn ra một cảnh tượng mới.
Thật vất vả cô mới phá hư được bối cảnh nảy sinh tình cảm giữa Lăng Phong cùng Ngôn Hi, chỉ là đột nhiên bên cạnh Lăng Phong lại xuất hiện đồ vật không rõ là cái gì, chỉ dẫn Lăng Phong đi lấy lòng Ngôn Hi, kéo gần quan hệ với Ngôn Hi.
Hơn nữa rất khả có năng đây là ý chí của cốt truyện.
Đúng vậy, chính là ý chí của cốt truyện!
Ngôn Cẩn cũng không giống Lăng Phong đối với cái gì cũng không biết. Cô biết thế giới này là thế giới bên trong truyện, cô cũng nghe được âm thanh bên cạnh Lăng Phong, kêu Lăng Phong làm việc gì cũng có mục tiêu.
Mục tiêu của cốt truyện chính là làm thế giới này trở về quỹ đạo ban đầu.
Ngôn Cẩn cũng không biết thứ này có nói cho Lăng Phong biết thật sự khi còn nhỏ là ai cứu hắn hay không.
Không, hẳn là cũng không nói cho Lăng Phong đi. Bằng không lấy tính cách ích kỷ của Lăng Phong, hôm nay hắn sẽ không nhìn mình bình thản như vậy.
Nếu Lăng Phong đã biết chuyện này, hắn sẽ không nghĩ đây là hiểu lầm, hắn chỉ cho rằng là Ngôn Cẩn cố ý làm hắn nhầm lẫn, làm hắn tìm nhầm ân nhân cứu mạng của mình.
Sau đó trái lại còn trả thù Ngôn Cẩn gấp bội.
Giống như ở trong cốt truyện hắn đã làm như vậy.
Rõ ràng hắn tự cho là đúng thông qua một chuỗi lắc chân liền nhận sai người, sau đó tìm mọi cách lấy lòng nguyên chủ, làm nguyên chủ sa vào lưới tình ngọt ngào.
Cuối cùng thậm chí vì hắn mà coi chị mình thành kẻ thù.
Nhưng sau khi thông qua vết sẹo bên eo bụng Ngôn Hi trong một lần ngoài ý muốn lộ ra, sau đó hắn lại không tìm được vết sẹo trên eo “Ngôn Cẩn”, liền đem hết tội lỗi đẩy tới trên người nguyên chủ.
Hắn không chút lưu tình bắt đầu đi lấy lòng Ngôn Hi, sau khi nguyên chủ đã chết, hắn không có cách nào trả thù nguyên chủ nữa, ngược lại đi tìm cha mẹ nguyên chủ trả thù.
Vận dụng quyền thế của công ty trong tay, bức công ty Ngôn gia phá sản, còn phẫn nộ đi đào mộ nguyên chủ, bức vợ chồng Tần Văn Châu cùng Ngôn Thành đến phát điên, cuối cùng khiến hai người gặp tai nạn ngoài ý muốn chết cùng nhau.
Cuối cùng, hắn lại cầm tù Ngôn Hi ở bên cạnh mình tại biệt thự nhà hắn.
Hắn vừa ôm đối phương, vừa nói:
“Tôi là báo thù cho em.”
Thật sự là báo thù sao? Người nên trả giá lớn nhất lại vẫn cứ sống tốt.
Ngôn Cẩn rũ mắt, che giấu nội tâm nổi lên sóng to gió lớn vì nhớ lại cốt truyện.
Cô tuyệt đối sẽ không để những việc này phát sinh, tuyệt đối không.
Ý chí cốt truyện tới giúp đỡ Lăng Phong, như vậy cô phải nghĩ ra cách phá hủy nó.
Sau lưng Lăng Phong chính là có tập đoàn Trọng Phong cùng ảnh nghiệp Lam Thải của mẹ hắn làm chỗ dựa cho hắn tùy hứng làm bậy, như vậy mình liền phá hủy nó.
Ngôn Cẩn bắt đầu cưỡng bách chính mình nhớ lại các chi tiết của nguyên tác.
Với tính cách của cha mẹ Lăng phong, tự nhiên sẽ không luôn tuân thủ pháp luật trong kinh doanh đi?
Có đôi khi vì lợi ích lớn cho mình, khó tránh khỏi bọn họ sẽ làm một chút chuyện vi phạm pháp luật.
Tỷ như trốn thuế, lại tỷ như sử dụng một chút thủ đoạn cạnh tranh không lành mạnh trong kinh doanh.
Tuy rằng nói vì không muốn Tưởng Thành rảnh rỗi quấn lấy mình, Ngôn Cẩn đã đem phiền phức vứt vào tay đối phương.
Theo lý mà nói, Tưởng Thành là người có ký ức hai đời, hẳn sẽ biết cách đối phó với Lăng gia.
Nhưng Ngôn Cẩn trước nay đều sẽ không chỉ đem trứng gà đặt vào một rổ.
Bởi vậy sau khi suy nghĩ một lúc, Ngôn Cẩn lại cùng người bạn lúc trước đã làm quen được hàn huyên đôi chút.
Người này là một hacker, kỹ thuật thập phần cao siêu, chẳng qua hằng năm luôn thiếu tiền, bởi vậy hắn mới có thể ở trên mạng đi làm việc giúp người khác, sau đó nhận tiền sau khi hoàn thành.
Thí dụ như, hắn có thể moi ra được tư liệu hoặc thứ khác mà một người nào đó muốn giấu giếm.
【 Giúp tôi điều tra một việc…… 】
Di động phát ra ánh sáng nhàn nhạt, nhìn rõ ánh mắt Ngôn Cẩn thập phần trong vắt.
Ngôn Hi ngẫu nhiên ngẩng đầu lên thấy một màn này, trong lòng nhịn không được thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hôm nay Ngôn Hi không ngồi bàn học đặt trên giường học tập, mà từ sớm đã nằm bò xuống giường.
Nhưng Ngôn Hi cũng không định ngủ, cô cũng không hoàn toàn muốn ngủ.
Khoảng thời gian này, chỉ cần Ngôn Hi ngủ, cô sẽ liền mơ thấy những hình ảnh không thể hiểu được.
Cô ở bên cạnh Ngôn Cẩn, quan hệ giữa các cô giống như rất không tốt.
Tiểu Cẩn luôn dùng loại ánh mắt chán ghét nhìn cô, muốn cô cách xa mình ra một chút.
Ngôn Hi biết người ở trong mộng không phải là Ngôn Cẩn, nhưng đối phương lại có một khuôn mặt giống hệt Tiểu Cẩn.
Chỉ duy có một điểm không giống, chính là thái độ của Ngôn Cẩn trong mộng đối với cô hoàn toàn với thái độ trái ngược.
Cũng bởi vì điều này, Ngôn Hi càng thêm quý trọng tình cảm sâu nặng của mình với em gái bên ngoài giấc ngủ, cô cũng bắt đầu càng ngày càng chán ghét việc ngủ.
Bởi vì chỉ cần cô ngủ, liền sẽ bắt đầu mơ thấy những việc không thể hiểu được.
Có đôi khi trong mộng xuất hiện hình ảnh cô từng mơ thấy trước đó, có đôi khi lại có một ít hình ảnh mới.
Mà vốn dĩ Ngôn Hi chán ghét cảnh trong mơ, bởi vì trong mộng cũng có cô, có Tiểu Cẩn, có cha mẹ, thậm chí có cả Tống Vân Kỳ cùng Tống Thiên tồn tại.
Giấc mộng liền giống như một cuộc sống khác của cô so với hiện tại.
Ngôn Cẩn nhận thấy được Ngôn Hi đang chăm chú nhìn mình, cô từ di đông ngẩng đầu lên.
“Chị, làm sao vậy?”
Cô cười hỏi, là bộ dáng Ngôn Hi yêu thích nhất.
Ngôn Hi nghe vậy lắc lắc đầu: “Không có gì, chính là muốn kêu em đi ngủ sớm một chút thôi.”
Ngôn Cẩn cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian, xác thực đã hơn mười một giờ một chút, bởi vậy cô liền ngoan ngoãn gật đầu nói: “Em biết rồi chị, em lập tức đi ngủ.”
Cô một bên nói, một bên thông qua di động gửi yêu cầu cho hacker, khiến đối phương đi tìm kiếm cho cô vài thứ.
Những năm gần đầy Ngôn Cẩn cũng không phải không làm nên trò trống gì, cô dùng tiền tiêu vặt Ngôn Thành cho cô không cần dùng đến, sau khi bản thân có một chiếc đi dộng, cô liền tìm mọi cách tìm hiểu thị trường chứng khoán ở thế giới này.
Đời trước Ngôn Cẩn đã từng tìm hiểu qua thứ này, hơn nữa cô cũng hiểu biết thế giới này.
Biết khi nào nên mua vào, khi nào có thể bán tháo ra.
Đương nhiên bởi vì bản thân còn chưa thành niên, Ngôn Cẩn đều đem tiền mua một tài khoản.
Cũng may đây là một thế giới tiểu thuyết, pháp luật cũng không quá nghiêm khắc như thế giới trước đây của cô, mới có thể cho cô chui vào lỗ hổng.
Mà hiện tại, số tiền lời liền bị Ngôn Cẩn đem đi trả cho hacker.
Sau khi an bài xong xuôi, Ngôn Cẩn liền ngoan ngoãn buông di động của mình xuống, sau đó đàng hoàng đắp chăn đi ngủ.
Ngôn Hi thấy thế, cũng cùng Ngôn Cẩn nhắm mắt lại.
Chỉ là một lúc sau, chờ đến khi Ngôn Cẩn đã ngủ, đôi mắt Ngôn Hi lại mở ra.
Bởi vì nội tâm sợ hãi, cho nên Ngôn Hi không dám đi vào giấc ngủ.
Hơn 12 giờ đêm, mất học tỷ năm ba sau khi vất vả học tập hồi lâu, cũng đều đã lâm vào mộng đẹp.
Ngôn Cẩn cũng đã ngủ rồi.
Ngôn Hi nằm nghiêng người, vài sợi tóc hỗn độn rơi xuống một bên má, ngoài cửa sổ ký túc xá có ánh trăng chiếu vào, vừa vặn rơi xuống bên gối Ngôn Cẩn.
Dưới ánh trăng nhu hòa, ánh mắt Ngôn Hi nhìn Ngôn Cẩn càng trở nên ôn nhu.
Tiểu Cẩn mới sẽ không đối xử với mình như vậy đâu.
Trong lòng Ngôn Hi thầm xây dựng lại, qua hồi lâu mới dám nhắm mí mắt.
Một mảng tối lập tức tiến tới gần bên người Ngôn hi, tại chỗ đen tối nhất, lại phất có một chút ánh sáng ánh lên.
Một mảng tối bay tới trước mặt Ngôn Hi, chui vào tai Ngôn Hi.
Ngôn Hi biết, cái ác mộng kia lại tới rồi.
Chẳng qua lúc này đâu, tựa hồ diễn ra một cảnh tượng mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.