Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Phụ Niên Đại Văn
Chương 10:
Lâm Quả Đống
07/09/2023
Editor: Mộc An Chi
Sáng tinh mơ, người đi kiểm tra ở bệnh viện rất ít, cho nên Lâm Khinh Khinh kiểm tra rất nhanh, chỉ mất một giờ đã kiểm tra xong, chẳng qua vẫn chưa có kết quả. Chờ cô kiểm tra xong, y tá đẩy cô trở lại phòng bệnh, thấy trong phòng bệnh xuất hiện một người khác.
“Đã trở lại rồi à? Thân thể thế nào?” Vu Tú Dao vừa đến không lâu. Vốn định nhanh chân đến kiểm tra tình hình, nhưng không đợi thím tán gẫu hai câu với người phụ nữ cùng phòng bệnh, Lâm Khinh Khinh đã trở lại.
“Thím Tần.” Nhìn thấy Vu Tú Dao, Lục Hải Từ ngoan ngoãn gọi một tiếng.
“Thím đây.” Vu Tú Dao lấy hộp cơm ra khỏi giỏ rau.
“Chị dâu.” Lâm Khinh Khinh cũng gọi một tiếng, “Em cảm thấy thân thể mình khá tốt, cơn sốt cũng hạ, chỉ là không có sức. Chẳng qua phải đợi báo cáo kiểm tra cụ thể vào ba ngày sau, nhưng nếu chiều nay không phát sốt lại thì có thể xuất viện.”
Lâm Khinh Khinh da mặt dày mở miệng nói chuyện với Vu Tú Dao, cô giả vờ không biết những hành vi nguyên chủ đã làm. Dù sao, da mặt dày đi khắp thiên hạ. “Em nghe Tiểu Hải Từ nói, hôm qua nhờ chị dâu gọi người đưa em đến bệnh viện, thật sự cám ơn chị dâu.”
Hả? Vu Tú Dao cực kỳ ngạc nhiên. Phải biết rằng nửa tháng trước, khi thím đi tìm vợ Lục Thừa, cô vợ này của Lục Thừa mắt không ra mắt, giống như thím đang mặt nóng đi dán mông lạnh.
Phải biết rằng nếu không phải trước khi Lục Thừa đi làm nhiệm vụ nhờ thím chăm sóc vợ anh, thím còn rảnh rỗi sinh nông nổi đi tìm người lần thứ hai?
Nếu nói lần đầu tiên là bởi vì thân thể đối phương không thoải mái, thím có thể thông cảm, nhưng lần thứ hai thì sao? Khi thím đi còn mang cho cô một ít đồ ăn do thím trồng, kết quả vợ Lục Thừa lại nói thân thể vẫn chưa khỏe, không tiện tiếp đãi khách, đây không phải đang đuổi thím đi à? Cho nên thím cũng lười đến nhà cô lần thứ ba.
Buổi chiều ngày hôm qua nghe được nhóc Lục khóc lóc chạy tới gọi người, thím mới đi một chuyến. Cũng may mà thím đi một chuyến này, tuy rằng thím giận vợ Lục Thừa kiêu ngạo phách lối, nhưng cũng không đến mức thấy chết không cứu.
Nhưng đến hôm nay, nghe cô dịu dàng nói lời cảm ơn, tròng mắt thím thiếu chút nữa là rớt ra. Hơn nữa nhìn dáng vẻ cô rõ ràng đang thật sự cảm kích thím, không phải chỉ nói qua loa ngoài miệng, chẳng lẽ mấy ngày đầu vợ Lục Thừa đến bộ đội thật sự không thoải mái, cho nên mới không khách sáo với thím?
Vu Tú Dao không ngờ rằng cô là người nhiệt tình, người ta khách sáo lễ độ, đương nhiên thím cũng thoải mái hào phóng ngược lại, chuyện trước kia không phải chuyện lớn, thậm chí ngay cả chuyện nhỏ cũng không phải.
“Nói gì vậy, em gọi chị một tiếng chị dâu, trước khi Lục Thừa đi làm nhiệm vụ từng nhờ chị giúp chăm sóc mẹ con em, sao chị có thể thấy chết không cứu? Chúng ta đều là quân tẩu, hỗ trợ lẫn nhau là chuyện đương nhiên thôi.”
Năm 18 tuổi Lâm Khinh Khinh học năm nhất đại học, từ đây bắt đầu làm người nổi tiếng trên mạng xã hội, 21 tuổi tốt nghiệp đại học chuyên khoa, trở về quê làm blogger mỹ thực cũng đã hai năm, nếu tính từ năm nhất đại học, cô đã làm người nổi tiếng trên mạng xã hội năm năm, không thể nói không có người nào bôi xấu nói xấu cô, nhưng cô thật sự không có tai tiếng nào quá lớn.
Này phải nhắc đến tính cách cô, tuy rằng cô không học quá giỏi, nhưng cũng không phải người ngu ngốc, nói dễ nghe chính là cô không để bụng nhiều chuyện.
Sáng tinh mơ, người đi kiểm tra ở bệnh viện rất ít, cho nên Lâm Khinh Khinh kiểm tra rất nhanh, chỉ mất một giờ đã kiểm tra xong, chẳng qua vẫn chưa có kết quả. Chờ cô kiểm tra xong, y tá đẩy cô trở lại phòng bệnh, thấy trong phòng bệnh xuất hiện một người khác.
“Đã trở lại rồi à? Thân thể thế nào?” Vu Tú Dao vừa đến không lâu. Vốn định nhanh chân đến kiểm tra tình hình, nhưng không đợi thím tán gẫu hai câu với người phụ nữ cùng phòng bệnh, Lâm Khinh Khinh đã trở lại.
“Thím Tần.” Nhìn thấy Vu Tú Dao, Lục Hải Từ ngoan ngoãn gọi một tiếng.
“Thím đây.” Vu Tú Dao lấy hộp cơm ra khỏi giỏ rau.
“Chị dâu.” Lâm Khinh Khinh cũng gọi một tiếng, “Em cảm thấy thân thể mình khá tốt, cơn sốt cũng hạ, chỉ là không có sức. Chẳng qua phải đợi báo cáo kiểm tra cụ thể vào ba ngày sau, nhưng nếu chiều nay không phát sốt lại thì có thể xuất viện.”
Lâm Khinh Khinh da mặt dày mở miệng nói chuyện với Vu Tú Dao, cô giả vờ không biết những hành vi nguyên chủ đã làm. Dù sao, da mặt dày đi khắp thiên hạ. “Em nghe Tiểu Hải Từ nói, hôm qua nhờ chị dâu gọi người đưa em đến bệnh viện, thật sự cám ơn chị dâu.”
Hả? Vu Tú Dao cực kỳ ngạc nhiên. Phải biết rằng nửa tháng trước, khi thím đi tìm vợ Lục Thừa, cô vợ này của Lục Thừa mắt không ra mắt, giống như thím đang mặt nóng đi dán mông lạnh.
Phải biết rằng nếu không phải trước khi Lục Thừa đi làm nhiệm vụ nhờ thím chăm sóc vợ anh, thím còn rảnh rỗi sinh nông nổi đi tìm người lần thứ hai?
Nếu nói lần đầu tiên là bởi vì thân thể đối phương không thoải mái, thím có thể thông cảm, nhưng lần thứ hai thì sao? Khi thím đi còn mang cho cô một ít đồ ăn do thím trồng, kết quả vợ Lục Thừa lại nói thân thể vẫn chưa khỏe, không tiện tiếp đãi khách, đây không phải đang đuổi thím đi à? Cho nên thím cũng lười đến nhà cô lần thứ ba.
Buổi chiều ngày hôm qua nghe được nhóc Lục khóc lóc chạy tới gọi người, thím mới đi một chuyến. Cũng may mà thím đi một chuyến này, tuy rằng thím giận vợ Lục Thừa kiêu ngạo phách lối, nhưng cũng không đến mức thấy chết không cứu.
Nhưng đến hôm nay, nghe cô dịu dàng nói lời cảm ơn, tròng mắt thím thiếu chút nữa là rớt ra. Hơn nữa nhìn dáng vẻ cô rõ ràng đang thật sự cảm kích thím, không phải chỉ nói qua loa ngoài miệng, chẳng lẽ mấy ngày đầu vợ Lục Thừa đến bộ đội thật sự không thoải mái, cho nên mới không khách sáo với thím?
Vu Tú Dao không ngờ rằng cô là người nhiệt tình, người ta khách sáo lễ độ, đương nhiên thím cũng thoải mái hào phóng ngược lại, chuyện trước kia không phải chuyện lớn, thậm chí ngay cả chuyện nhỏ cũng không phải.
“Nói gì vậy, em gọi chị một tiếng chị dâu, trước khi Lục Thừa đi làm nhiệm vụ từng nhờ chị giúp chăm sóc mẹ con em, sao chị có thể thấy chết không cứu? Chúng ta đều là quân tẩu, hỗ trợ lẫn nhau là chuyện đương nhiên thôi.”
Năm 18 tuổi Lâm Khinh Khinh học năm nhất đại học, từ đây bắt đầu làm người nổi tiếng trên mạng xã hội, 21 tuổi tốt nghiệp đại học chuyên khoa, trở về quê làm blogger mỹ thực cũng đã hai năm, nếu tính từ năm nhất đại học, cô đã làm người nổi tiếng trên mạng xã hội năm năm, không thể nói không có người nào bôi xấu nói xấu cô, nhưng cô thật sự không có tai tiếng nào quá lớn.
Này phải nhắc đến tính cách cô, tuy rằng cô không học quá giỏi, nhưng cũng không phải người ngu ngốc, nói dễ nghe chính là cô không để bụng nhiều chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.