Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính
Chương 26:
Túc Dạ Sanh Ca
02/04/2023
"Không biết." Lạc Văn Thư lắc đầu, "Hôm nay đây là tình huống đặc biệt."
Kim Hữu Tiền vễnh tai lắng nghe, một bộ rửa tai lắng nghe.
Dù gì cũng là khách hàng đầu tiên của mình, sảng khoái lại rộng lượng, Lạc Văn Thư cũng không ngại thỏa mãn lòng tò mò của cậu ta.
"Biết nhân quả tuần hoàn không?" Cô hỏi.
Kim Hữu Tiền ngoan ngoãn gật đầu, "Có nghe nói qua!"
"Tôi cứu một người..." Lạc Văn Thư nói đơn giản chuyện xảy ra tối hôm qua, chẳng qua giấu tên của chủ nhà.
"...Chuyện chính là như vậy, nhân quả rơi trên người, cần phải trả."
Kim Hữu Tiền nghe xong, trong lòng xúc động, thì ra đại sư cũng không phải dễ làm như vậy.
Rất nhanh, cậu ta lại nghĩ đến một vấn đề, "Đại sư, cô có nói tôi có tai ương đổ máu, vậy cô giúp tôi, chẳng lẽ cũng phải bị... Cắn trả như vậy sao?"
Nếu thật sự là như vậy, đại sư chỉ thu của cậu ta 19888 tệ, nhất định là giá vô cùng thấp, thật sự là quá lương tâm!
Lạc Văn Thư hơi híp mắt, "Khó mà nói trước."
"Hả?" Kim Hữu Tiền có chút sửng sốt một chút.
"Đến lúc đó nhìn mới biết." Lạc Văn Thư nói.
Lời này cũng không phải qua loa lấy lệ, mà là cô thật sự không biết.
Chuyện như số mệnh này, không nhìn thấy không sờ được, nhưng thật sự tồn tại.
Người ngoài muốn thay đổi, tất nhiên phải dính đến nhân quả.
Chuyện giải trừ tai nạn thay người ta, trước kia Lạc Văn Thư cũng làm, nhưng cô vẫn luôn cẩn tuân sự dạy dỗ của sư phụ, quy củ nên tuân thủ, thì chưa bao giờ vượt quá giới hạn.
Vì vậy lúc trả lại nhân quả, cũng không có gì.
Nhưng chuyện giống như hôm nay, vẫn là lần đầu tiên Lạc Văn Thư gặp được.
Trong lúc nhất thời, cô cũng không thể phân biệt được, đến cùng là vấn đề của thế giới này, hay là vấn đề về cứu người.
Vừa vặn có thể từ chỗ của Kim Hữu Tiền nhìn thử chuyện xảy ra tiếp theo, xác định phương hướng sau này.
Ở bên cạnh Lạc Tinh Dữ vẫn yên tĩnh lắng nghe hai người nói chuyện, không lên tiếng, thậm chí cũng không nhìn nhiều, cậu hơi cúi đầu rũ mi mắt, lông mi thật dài che dấu tâm trạng bên trong mắt.
Cơm nước xong, Kim Hữu Tiền hiểu chuyển lập tức nói lời tạm biết.
Tất nhiên, trong lòng cậu ta còn muốn đi theo đại sư.
Mặc dù hôm nay đại sư bị nhân quả quấy thân, không ngừng gặp chuyện bất ngờ, nhìn thì vô cùng nguy hiểm, nhưng Kim Hữu Tiền đã quan sát tỉ mỉ, chủ ý đến những bất ngờ này giống như có mắt vậy, chỉ nhằm vào một mình đại sư, cậu ta và con trai nhỏ của đại sư đi theo bên cạnh đại sư, lại không dính liếu gì.
Chẳng qua nghĩ thì nghĩ vậy, Kim Hữu Tiền vẫn khắc chế, lỡ như dây dưa quá lâu, đại sư cảm thấy phiền, vậy coi như mất nhiều còn hơn được.
Trước khi đi, cậu ta hỏi phương thức liên lạc của con trai nhỏ đại sư.
Sau này có chuyện gì, cũng có thể thuận lợi tìm người.
Hơn nữa trẻ con mà, dễ giao tiếp, ở mặt này, Kim Hữu Tiền có kinh nghiệm phong phú.
Chỉ cần có quan hệ tốt với đại sư nhỏ là được...
===
Mục đích đi ra ngoài hôm nay của Lạc Văn Thư là kiếm tiền, bây giờ tiền đã nằm trong ví, cũng gần nên về nhà rồi.
Sở dĩ cô dùng từ gần không chắc chắn này, là bởi vì còn có một việc muốn làm.
Cô dắt Lạc Tinh Dữ, lại trở về công viên Hạnh Hoa.
Trước đó hai mẹ con nghỉ ngơi bên ngoài công việc, lúc này lựa chọn đi sâu vào bên trong.
Công viên Hạnh Hoa rất lớn, cây xanh bóng mát, vô cùng mát mẻ.
Kim Hữu Tiền vễnh tai lắng nghe, một bộ rửa tai lắng nghe.
Dù gì cũng là khách hàng đầu tiên của mình, sảng khoái lại rộng lượng, Lạc Văn Thư cũng không ngại thỏa mãn lòng tò mò của cậu ta.
"Biết nhân quả tuần hoàn không?" Cô hỏi.
Kim Hữu Tiền ngoan ngoãn gật đầu, "Có nghe nói qua!"
"Tôi cứu một người..." Lạc Văn Thư nói đơn giản chuyện xảy ra tối hôm qua, chẳng qua giấu tên của chủ nhà.
"...Chuyện chính là như vậy, nhân quả rơi trên người, cần phải trả."
Kim Hữu Tiền nghe xong, trong lòng xúc động, thì ra đại sư cũng không phải dễ làm như vậy.
Rất nhanh, cậu ta lại nghĩ đến một vấn đề, "Đại sư, cô có nói tôi có tai ương đổ máu, vậy cô giúp tôi, chẳng lẽ cũng phải bị... Cắn trả như vậy sao?"
Nếu thật sự là như vậy, đại sư chỉ thu của cậu ta 19888 tệ, nhất định là giá vô cùng thấp, thật sự là quá lương tâm!
Lạc Văn Thư hơi híp mắt, "Khó mà nói trước."
"Hả?" Kim Hữu Tiền có chút sửng sốt một chút.
"Đến lúc đó nhìn mới biết." Lạc Văn Thư nói.
Lời này cũng không phải qua loa lấy lệ, mà là cô thật sự không biết.
Chuyện như số mệnh này, không nhìn thấy không sờ được, nhưng thật sự tồn tại.
Người ngoài muốn thay đổi, tất nhiên phải dính đến nhân quả.
Chuyện giải trừ tai nạn thay người ta, trước kia Lạc Văn Thư cũng làm, nhưng cô vẫn luôn cẩn tuân sự dạy dỗ của sư phụ, quy củ nên tuân thủ, thì chưa bao giờ vượt quá giới hạn.
Vì vậy lúc trả lại nhân quả, cũng không có gì.
Nhưng chuyện giống như hôm nay, vẫn là lần đầu tiên Lạc Văn Thư gặp được.
Trong lúc nhất thời, cô cũng không thể phân biệt được, đến cùng là vấn đề của thế giới này, hay là vấn đề về cứu người.
Vừa vặn có thể từ chỗ của Kim Hữu Tiền nhìn thử chuyện xảy ra tiếp theo, xác định phương hướng sau này.
Ở bên cạnh Lạc Tinh Dữ vẫn yên tĩnh lắng nghe hai người nói chuyện, không lên tiếng, thậm chí cũng không nhìn nhiều, cậu hơi cúi đầu rũ mi mắt, lông mi thật dài che dấu tâm trạng bên trong mắt.
Cơm nước xong, Kim Hữu Tiền hiểu chuyển lập tức nói lời tạm biết.
Tất nhiên, trong lòng cậu ta còn muốn đi theo đại sư.
Mặc dù hôm nay đại sư bị nhân quả quấy thân, không ngừng gặp chuyện bất ngờ, nhìn thì vô cùng nguy hiểm, nhưng Kim Hữu Tiền đã quan sát tỉ mỉ, chủ ý đến những bất ngờ này giống như có mắt vậy, chỉ nhằm vào một mình đại sư, cậu ta và con trai nhỏ của đại sư đi theo bên cạnh đại sư, lại không dính liếu gì.
Chẳng qua nghĩ thì nghĩ vậy, Kim Hữu Tiền vẫn khắc chế, lỡ như dây dưa quá lâu, đại sư cảm thấy phiền, vậy coi như mất nhiều còn hơn được.
Trước khi đi, cậu ta hỏi phương thức liên lạc của con trai nhỏ đại sư.
Sau này có chuyện gì, cũng có thể thuận lợi tìm người.
Hơn nữa trẻ con mà, dễ giao tiếp, ở mặt này, Kim Hữu Tiền có kinh nghiệm phong phú.
Chỉ cần có quan hệ tốt với đại sư nhỏ là được...
===
Mục đích đi ra ngoài hôm nay của Lạc Văn Thư là kiếm tiền, bây giờ tiền đã nằm trong ví, cũng gần nên về nhà rồi.
Sở dĩ cô dùng từ gần không chắc chắn này, là bởi vì còn có một việc muốn làm.
Cô dắt Lạc Tinh Dữ, lại trở về công viên Hạnh Hoa.
Trước đó hai mẹ con nghỉ ngơi bên ngoài công việc, lúc này lựa chọn đi sâu vào bên trong.
Công viên Hạnh Hoa rất lớn, cây xanh bóng mát, vô cùng mát mẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.