Xuyên Thành Người Vợ Bị Bỏ Rơi? Không Sao, Đã Có Không Gian Linh Tuyền
Chương 62:
Long Cửu Nguyệt
16/05/2024
Cô cũng nói đùa: "Được thôi, nếu Phỉ tổng đã muốn đưa tiền cho tôi, vậy tôi sẽ mặt dày nhận lấy."
Phỉ Dẫn Chu lại nghiêm túc sửa lại lời nói của cô: "Tôi không phải đưa tiền cho cô, mà là muốn trói chặt nhà cung cấp độc quyền chất lượng tuyệt vời như cô vào con thuyền lớn của tôi."
"Chúng ta cùng hợp tác, đây là cách đôi bên cùng có lợi nhất."
"Tôi cũng có thể yên tâm hơn, không phải lo lắng một ngày nào đó nhà cung cấp này của mình chạy mất hoặc bị người khác cướp mất."
Nghe hắn nói vậy, trong lòng Tống Lăng cũng thấy thoải mái hơn phần nào.
"Được, vậy tôi sẽ nghe theo Phỉ tổng, chúng ta cùng hợp tác, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."
Tống Lăng cười đưa tay về phía hắn.
"Hợp tác vui vẻ!"
Phỉ Dẫn Chu nhẹ nhàng bắt tay cô, rồi nhanh chóng buông ra một cách lịch thiệp.
Ngay lúc này, từ cửa cầu thang truyền đến giọng nói trong trẻo của Tiểu Hi Hi: "Mami, mami..."
Tống Lăng vội vàng đi đến cửa, thấy Tiểu Hi Hi đang vịn tường, từng bước từng bước leo lên cầu thang.
Lúc này, cô bé còn chưa leo đến tầng 3 đã bắt đầu lớn tiếng gọi mami mami.
Tống Lăng thấy cô bé đi bộ mồ hôi đầy đầu, vội vàng đi xuống vài bước, bế cô bé lên.
Cô lại đưa tay ra lau mồ hôi cho cô bé, dịu dàng hỏi: "Tiểu Hi Hi, sao con lại lên đây?"
Tiểu Hi Hi để lộ hàm răng sữa, cười tít mắt nói: "Bà ngoại nói, bảo mami đưa chú Phỉ và chú Trình xuống, đến giờ ăn cơm rồi~"
Tống Lăng hôn cô bé một cái: "Được, mami biết rồi, mami sẽ đưa chú Phỉ và chú Trình xuống tầng 2 ăn cơm, Hi Hi nhà mình ngoan quá, thơm một cái nào~"
Tiểu Hi Hi nghe mami khen mình, cười càng vui hơn, cũng ôm Tống Lăng hôn cô một cái thật mạnh.
Tống Lăng bế Tiểu Hi Hi về đại sảnh, cười nói với Phỉ Dẫn Chu và Trình An: "Phỉ tổng, giám đốc Trình, cha tôi đã nấu cơm xong rồi, chúng ta xuống ăn cơm thôi!"
"Được!"
Phỉ Dẫn Chu và Trình An nhanh chóng thu dọn đồ đạc, đứng dậy đi theo Tống Lăng ra khỏi cửa.
Tống Lăng đóng cửa tầng 3 lại, lúc này cô mới đi xuống lầu với bọn họ.
Trước cửa phòng riêng ở tầng 2, mẹ Tống đang đợi ở đó.
Bà ấy thấy Tống Lăng và Phỉ Dẫn Chu xuống, vội vàng nói với Tống Lăng: "Lăng Lăng, đồ ăn đã làm xong rồi, con ở đây tiếp đón Phỉ tổng và giám đốc Trình ăn cơm trước, mẹ còn phải xuống giúp cha con tiếp khách."
"Hôm nay không biết tại sao bỗng nhiên có rất nhiều khách đến, mẹ và cha con, còn có thím Lệ Hoa đều bận tới tối tăm mặt mũi."
Tống Lăng cười giải thích cho bà ấy: "Mẹ, có phải hôm qua bọn họ đến ăn đồ nhà mình thấy ngon nên lại dẫn theo khách đến nữa không?"
Thấy Tống Lăng nhắc nhở như vậy, mẹ Tống mới bừng tỉnh: "Con nói như vậy cũng đúng, có 3 bàn đã đến từ ngay hôm qua, còn mấy bàn kia đều là đồng nghiệp và bạn bè do bọn họ giới thiệu đến, bọn họ đều nói muốn ăn những món hôm qua."
"Đã lâu rồi quán chúng ta không đông khách như vậy, mẹ phải xuống ngay đây, các con ăn trước đi, đừng đợi chúng ta, cha mẹ cũng không biết bao giờ mới xong việc."
Mẹ Tống nói xong, liền vội vàng chạy xuống lầu.
Tống Lăng cũng rất muốn đi giúp nhưng cô còn phải tiếp Phỉ Dẫn Chu và Trình An.
"Phỉ tổng, giám đốc Trình, mời vào, chúng ta ăn cơm trước."
Phỉ Dẫn Chu và Trình An vừa bước vào phòng riêng, vừa vào cửa, mọi người đã ngửi thấy mùi thơm nức mũi của thịt và rau.
Phỉ Dẫn Chu lại nghiêm túc sửa lại lời nói của cô: "Tôi không phải đưa tiền cho cô, mà là muốn trói chặt nhà cung cấp độc quyền chất lượng tuyệt vời như cô vào con thuyền lớn của tôi."
"Chúng ta cùng hợp tác, đây là cách đôi bên cùng có lợi nhất."
"Tôi cũng có thể yên tâm hơn, không phải lo lắng một ngày nào đó nhà cung cấp này của mình chạy mất hoặc bị người khác cướp mất."
Nghe hắn nói vậy, trong lòng Tống Lăng cũng thấy thoải mái hơn phần nào.
"Được, vậy tôi sẽ nghe theo Phỉ tổng, chúng ta cùng hợp tác, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."
Tống Lăng cười đưa tay về phía hắn.
"Hợp tác vui vẻ!"
Phỉ Dẫn Chu nhẹ nhàng bắt tay cô, rồi nhanh chóng buông ra một cách lịch thiệp.
Ngay lúc này, từ cửa cầu thang truyền đến giọng nói trong trẻo của Tiểu Hi Hi: "Mami, mami..."
Tống Lăng vội vàng đi đến cửa, thấy Tiểu Hi Hi đang vịn tường, từng bước từng bước leo lên cầu thang.
Lúc này, cô bé còn chưa leo đến tầng 3 đã bắt đầu lớn tiếng gọi mami mami.
Tống Lăng thấy cô bé đi bộ mồ hôi đầy đầu, vội vàng đi xuống vài bước, bế cô bé lên.
Cô lại đưa tay ra lau mồ hôi cho cô bé, dịu dàng hỏi: "Tiểu Hi Hi, sao con lại lên đây?"
Tiểu Hi Hi để lộ hàm răng sữa, cười tít mắt nói: "Bà ngoại nói, bảo mami đưa chú Phỉ và chú Trình xuống, đến giờ ăn cơm rồi~"
Tống Lăng hôn cô bé một cái: "Được, mami biết rồi, mami sẽ đưa chú Phỉ và chú Trình xuống tầng 2 ăn cơm, Hi Hi nhà mình ngoan quá, thơm một cái nào~"
Tiểu Hi Hi nghe mami khen mình, cười càng vui hơn, cũng ôm Tống Lăng hôn cô một cái thật mạnh.
Tống Lăng bế Tiểu Hi Hi về đại sảnh, cười nói với Phỉ Dẫn Chu và Trình An: "Phỉ tổng, giám đốc Trình, cha tôi đã nấu cơm xong rồi, chúng ta xuống ăn cơm thôi!"
"Được!"
Phỉ Dẫn Chu và Trình An nhanh chóng thu dọn đồ đạc, đứng dậy đi theo Tống Lăng ra khỏi cửa.
Tống Lăng đóng cửa tầng 3 lại, lúc này cô mới đi xuống lầu với bọn họ.
Trước cửa phòng riêng ở tầng 2, mẹ Tống đang đợi ở đó.
Bà ấy thấy Tống Lăng và Phỉ Dẫn Chu xuống, vội vàng nói với Tống Lăng: "Lăng Lăng, đồ ăn đã làm xong rồi, con ở đây tiếp đón Phỉ tổng và giám đốc Trình ăn cơm trước, mẹ còn phải xuống giúp cha con tiếp khách."
"Hôm nay không biết tại sao bỗng nhiên có rất nhiều khách đến, mẹ và cha con, còn có thím Lệ Hoa đều bận tới tối tăm mặt mũi."
Tống Lăng cười giải thích cho bà ấy: "Mẹ, có phải hôm qua bọn họ đến ăn đồ nhà mình thấy ngon nên lại dẫn theo khách đến nữa không?"
Thấy Tống Lăng nhắc nhở như vậy, mẹ Tống mới bừng tỉnh: "Con nói như vậy cũng đúng, có 3 bàn đã đến từ ngay hôm qua, còn mấy bàn kia đều là đồng nghiệp và bạn bè do bọn họ giới thiệu đến, bọn họ đều nói muốn ăn những món hôm qua."
"Đã lâu rồi quán chúng ta không đông khách như vậy, mẹ phải xuống ngay đây, các con ăn trước đi, đừng đợi chúng ta, cha mẹ cũng không biết bao giờ mới xong việc."
Mẹ Tống nói xong, liền vội vàng chạy xuống lầu.
Tống Lăng cũng rất muốn đi giúp nhưng cô còn phải tiếp Phỉ Dẫn Chu và Trình An.
"Phỉ tổng, giám đốc Trình, mời vào, chúng ta ăn cơm trước."
Phỉ Dẫn Chu và Trình An vừa bước vào phòng riêng, vừa vào cửa, mọi người đã ngửi thấy mùi thơm nức mũi của thịt và rau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.