Xuyên Thành Người Vợ Bị Bỏ Rơi? Không Sao, Đã Có Không Gian Linh Tuyền
Chương 63:
Long Cửu Nguyệt
16/05/2024
Mùi thơm của thịt và rau bình thường, Phỉ Dẫn Chu ngửi thấy chỉ cảm thấy rất ngấy, hơi buồn nôn.
Nhưng hôm nay, khi ngửi thấy mùi thơm của thịt và rau này, Phỉ Dẫn Chu lại cảm thấy rất thoải mái, rất ngon miệng.
Tống Lăng thấy trên chiếc bàn tròn lớn trong phòng riêng có thể ngồi 10 người, trên bàn đã bày đầy các món ăn.
Rượu Mao Đài, thuốc lá Trung Hoa, nước cam nhà tự vắt, còn có bát đũa, tất cả đều đã được sắp xếp rất ngay ngắn.
Tống Lăng khá ngạc nhiên, cha mẹ cô cũng biết cách làm việc thật đấy? Những thứ được dọn lên đây đều là hàng tốt!
Mặc kệ Phỉ Dẫn Chu có thích uống rượu này, hút thuốc này hay không, nhưng thái độ nhiệt tình tiếp đón khách của nhà bọn họ đã thể hiện rõ ràng.
Tống Lăng cười chào đón Phỉ Dẫn Chu và Trình An ngồi xuống: "Phỉ tổng, giám đốc Trình, mời ngồi xuống, đừng khách sáo!"
Sau khi Phỉ Dẫn Chu và Trình An ổn định chỗ ngồi, Tống Lăng lần lượt mở những chiếc nắp đậy trên các món ăn ra.
Phỉ Dẫn Chu và Trình An nhìn thấy con tôm hùm đất khổng lồ, còn có cua siêu gạch quý hiếm và cá mú sao Hải Vương, trong lòng bọn họ đều không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Phỉ Dẫn Chu có chơi ngượng ngùng: “Tống tổng, làm phiền cô tốn kém rồi."
Tống Lăng khẽ cười nói: "Phỉ tổng hiếm khi mới đến đây một lần, sao tôi có thể không tiếp đón chu đáo được chứ! Hơn nữa, anh đã giúp tôi tiết kiệm được nhiều tiền như vậy, nếu tôi không tiếp đón anh tử tế, tôi mới cảm thấy ngại."
Nói xong, cô lại nói với Trình An: "Giám đốc Trình, anh cũng đừng khách sáo, sau này công trình trang trại nhà tôi còn phải nhờ anh và Phỉ tổng quan tâm nhiều hơn."
Trình An vội vàng nói: "Tống tổng, cô quá khách sáo rồi."
Tống Lăng lại cười hỏi Phỉ Dẫn Chu: "Phỉ tổng, anh muốn uống rượu hay uống nước ép? Nước cam này cũng là nhà chúng tôi tự vắt."
Phỉ Dẫn Chu vốn định nói không cần đồ uống nhưng vừa nghe Tống Lăng nói nước cam là nhà cô tự vắt, hắn lập tức đổi lời: "Vậy cho tôi một cốc nước cam."
Tống Lăng rót cho hắn một cốc nước cam, lại hỏi Trình An: "Giám đốc Trình, anh thì sao?"
Trình An cười đáp: "Tôi cũng uống nước cam, Tống tổng, tôi tự rót là được!"
"Không cần không cần, tôi rót, tôi rót." Tống Lăng rót cho hắn một cốc.
Cô lại rót cho mình và Tiểu Hi Hi mỗi người một cốc.
Tống Lăng nâng cốc lên, nói với Phỉ Dẫn Chu và Trình An: "Phỉ tổng, giám đốc Trình, tôi ở đây lấy nước ép thay rượu, kính hai người một ly, cảm ơn sự quan tâm và giúp đỡ của hai người."
Phỉ Dẫn Chu cũng nâng cốc nước ép lên, nhẹ nhàng chạm cốc với cô, cười nói với cô: "Phải là chúng tôi cảm ơn cô mới đúng, cảm ơn cô đã ủng hộ công việc kinh doanh của nhà chúng tôi, cảm ơn."
Trình An cũng chạm cốc với Tống Lăng: "Cảm ơn Tống tổng."
Tiểu Hi Hi không chịu ngồi yên, cũng nâng cốc nước ép, đưa về phía giữa, giọng nói ngọng nghịu nói với bọn họ: "Mami, chú Phỉ, chú Trình, cháu cũng muốn cụng ly với các chú~"
Tống Lăng buồn cười chạm cốc với cô bé: "Được, chúng ta cùng cụng ly~"
Phỉ Dẫn Chu và Trình An nhìn thấy Tiểu Hi Hi vừa đáng yêu vừa dễ thương, cũng cười chạm cốc với cô bé: "Tiểu Hi Hi, chúng ta cũng cụng ly~"
Tiểu Hi Hi thấy người lớn nể mặt mình như vậy, lại vui vẻ hét lên một tiếng: "Cụng ly~"
3 người lớn bị cô bé chọc cho cười ha ha.
Trình An lại khen cô bé một câu: "Tiểu Hi thật đáng yêu!"
Nhưng hôm nay, khi ngửi thấy mùi thơm của thịt và rau này, Phỉ Dẫn Chu lại cảm thấy rất thoải mái, rất ngon miệng.
Tống Lăng thấy trên chiếc bàn tròn lớn trong phòng riêng có thể ngồi 10 người, trên bàn đã bày đầy các món ăn.
Rượu Mao Đài, thuốc lá Trung Hoa, nước cam nhà tự vắt, còn có bát đũa, tất cả đều đã được sắp xếp rất ngay ngắn.
Tống Lăng khá ngạc nhiên, cha mẹ cô cũng biết cách làm việc thật đấy? Những thứ được dọn lên đây đều là hàng tốt!
Mặc kệ Phỉ Dẫn Chu có thích uống rượu này, hút thuốc này hay không, nhưng thái độ nhiệt tình tiếp đón khách của nhà bọn họ đã thể hiện rõ ràng.
Tống Lăng cười chào đón Phỉ Dẫn Chu và Trình An ngồi xuống: "Phỉ tổng, giám đốc Trình, mời ngồi xuống, đừng khách sáo!"
Sau khi Phỉ Dẫn Chu và Trình An ổn định chỗ ngồi, Tống Lăng lần lượt mở những chiếc nắp đậy trên các món ăn ra.
Phỉ Dẫn Chu và Trình An nhìn thấy con tôm hùm đất khổng lồ, còn có cua siêu gạch quý hiếm và cá mú sao Hải Vương, trong lòng bọn họ đều không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Phỉ Dẫn Chu có chơi ngượng ngùng: “Tống tổng, làm phiền cô tốn kém rồi."
Tống Lăng khẽ cười nói: "Phỉ tổng hiếm khi mới đến đây một lần, sao tôi có thể không tiếp đón chu đáo được chứ! Hơn nữa, anh đã giúp tôi tiết kiệm được nhiều tiền như vậy, nếu tôi không tiếp đón anh tử tế, tôi mới cảm thấy ngại."
Nói xong, cô lại nói với Trình An: "Giám đốc Trình, anh cũng đừng khách sáo, sau này công trình trang trại nhà tôi còn phải nhờ anh và Phỉ tổng quan tâm nhiều hơn."
Trình An vội vàng nói: "Tống tổng, cô quá khách sáo rồi."
Tống Lăng lại cười hỏi Phỉ Dẫn Chu: "Phỉ tổng, anh muốn uống rượu hay uống nước ép? Nước cam này cũng là nhà chúng tôi tự vắt."
Phỉ Dẫn Chu vốn định nói không cần đồ uống nhưng vừa nghe Tống Lăng nói nước cam là nhà cô tự vắt, hắn lập tức đổi lời: "Vậy cho tôi một cốc nước cam."
Tống Lăng rót cho hắn một cốc nước cam, lại hỏi Trình An: "Giám đốc Trình, anh thì sao?"
Trình An cười đáp: "Tôi cũng uống nước cam, Tống tổng, tôi tự rót là được!"
"Không cần không cần, tôi rót, tôi rót." Tống Lăng rót cho hắn một cốc.
Cô lại rót cho mình và Tiểu Hi Hi mỗi người một cốc.
Tống Lăng nâng cốc lên, nói với Phỉ Dẫn Chu và Trình An: "Phỉ tổng, giám đốc Trình, tôi ở đây lấy nước ép thay rượu, kính hai người một ly, cảm ơn sự quan tâm và giúp đỡ của hai người."
Phỉ Dẫn Chu cũng nâng cốc nước ép lên, nhẹ nhàng chạm cốc với cô, cười nói với cô: "Phải là chúng tôi cảm ơn cô mới đúng, cảm ơn cô đã ủng hộ công việc kinh doanh của nhà chúng tôi, cảm ơn."
Trình An cũng chạm cốc với Tống Lăng: "Cảm ơn Tống tổng."
Tiểu Hi Hi không chịu ngồi yên, cũng nâng cốc nước ép, đưa về phía giữa, giọng nói ngọng nghịu nói với bọn họ: "Mami, chú Phỉ, chú Trình, cháu cũng muốn cụng ly với các chú~"
Tống Lăng buồn cười chạm cốc với cô bé: "Được, chúng ta cùng cụng ly~"
Phỉ Dẫn Chu và Trình An nhìn thấy Tiểu Hi Hi vừa đáng yêu vừa dễ thương, cũng cười chạm cốc với cô bé: "Tiểu Hi Hi, chúng ta cũng cụng ly~"
Tiểu Hi Hi thấy người lớn nể mặt mình như vậy, lại vui vẻ hét lên một tiếng: "Cụng ly~"
3 người lớn bị cô bé chọc cho cười ha ha.
Trình An lại khen cô bé một câu: "Tiểu Hi thật đáng yêu!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.