Xuyên Thành Nữ Chính Thịt Văn Thể Loại Ngược
Chương 7
Ngọc Lan
27/12/2022
Trường Thiên Khung là một ngôi trường rộng lớn, nằm ở trên một đồi lớn, xung quanh bao quanh bởi cây cối. Chỉ có một con đường duy nhất để đi vào trường. Tô Mộc ở cách đây 1 quãng đường xa, bình thường cô phải bắt xe buýt của trường để đi làm, bây giờ cô muốn về cũng phải chờ đến trưa mới có xe đi xuống. Tô Mộc mải suy nghĩ nên không phát hiện phía sau mình có người đi theo, đi qua một con đường nhỏ rẽ vào rừng thì cô bị một cánh tay bịt miệng lôi vào trong rừng.
Tô Mộc bị hù sợ, cô cố gắng giãy dụa nhưng sức lực của người kia rất lớn cô không thoát được. Bị kéo vào sâu trong rừng thì cô bị người phía sau đè lên cây, lúc này cô mới thấy rõ người kéo mình là ai, thế mà lại là Hàn Thiên, cô mở to mắt cố gắng kháng cự nhưng miệng cô vẫn bị tay cậu ta bịt chặt, hai tay bị cậu ta cầm chặt, cơ thể cũng bị đè chặt vào cây không thoát được. Hàn Thiên thấy cô không kháng cự được nữa lúc này mới lên tiếng: “ Lá gan của cô giáo thật là lớn, hôm qua lại dám trốn, hôm nay còn xin nghỉ. Cô nghĩ sẽ thoát khỏi em sao?”
Đôi mắt cậu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô, cô gái trong ngực cơ thể run rẩy mắt mở to bên trong còn có nước mắt do bị dọa sợ giống như một tiểu bạch thỏ, thấy vậy thú tính trong người cậu ta nổi lên.
Tô Mộc bị bịt miệng không thể lên tiếng chỉ có thể phát ra âm thanh nức nở, cô thấy cậu ta nói xong câu đó thì không nói gì nữa nhưng đôi mắt cậu ta nhìn mình ngày càng nguy hiểm thì cô càng sợ. Tô Mộc không biết phải làm gì, trong lòng cô hối hận không thôi, đang yên đang lành đi đọc quyển sách này làm gì cơ chứ?
Đúng lúc này một giọng nói vang lên: “ Hai người đang làm gì vậy?”
Hàn Thiên nghe thấy giọng nói quay sang thì thấy một cậu thiêú niên trông giống hệt cậu đang đứng cách đó không xa, tay khoanh vào nhau đang dựa vaò cây, không biết đứng đó nhìn bao lâu rồi. Đó chính là Hàn Thiệu, anh trai của cậu.
Hàn Thiệu thấy cậu nhìn sang thì chậm rãi đi đến, cậu khẽ nhíu mày hỏi Hàn Thiên “ Em làm gì ở đây, còn bắt cô giáo Tô nữa?”
Hàn Thiên vẫn không buông lỏng Tô Mộc, cậu ta cũng không sợ bị anh mình phát hiện, bị hỏi cũng không kiên nhẫn trả lời: “chuyện này anh đừng xen vào, coi như chưa nhìn thấy gì đi”
Hàn Thiệu lúc này đang nhìn cô gái đang bị em trai cậu đè trên cây, Tô Mộc bị cậu nhìn cơ thể càng run rẩy, cô cảm thấy bản thân nhất định kiếp trước đã làm những điều không tốt cho nên bây giờ phải rơi vào tay đôi anh em ma quỷ này.
Nếu nói Hàn Thiên là ma quỷ thì Hàn Thiệu cũng không kém nhưng Hàn Thiệu lại che giấu bản thân rất tốt. Bề ngoài cậu luôn là con ngoan trò giỏi, lúc nào cũng cười nhẹ nhàng nhưng mọi người không biết đằng sau nụ cười đó lại là một ma quỷ. Nội tâm Hàn Thiệu rất méo mó, trong phần ngoại truyện có nói về cậu, từ nhỏ đã không có mẹ cha thì không quan tâm cho nên cậu trưởng thành rất sớm,còn nhỏ nhưng cậu đã biết cuộc sống này là cá lớn nuốt cá bé, cậu có sở thích là bóp chết những thứ cậu yêu thích vì cậu cảm thấy nó sẽ trở thành nhược điểm của mình.
Hồi nhỏ cậu có thích một con mèo, cậu cảm thấy nó rất đáng yêu, mỗi ngày cậu đều chăm sóc nó rồi một ngày chính tay cậu lại bóp chết con mèo và cảnh này bị ông nội cậu nhìn thấy, mặc dù ông không nói gì nhưng cậu biết việc mình làm rất biến thái cho nên từ đó cậu đã dùng gương mặt hiền lành của mình che giấu đi tất cả không cho ai biết.
Tô Mộc bị hù sợ, cô cố gắng giãy dụa nhưng sức lực của người kia rất lớn cô không thoát được. Bị kéo vào sâu trong rừng thì cô bị người phía sau đè lên cây, lúc này cô mới thấy rõ người kéo mình là ai, thế mà lại là Hàn Thiên, cô mở to mắt cố gắng kháng cự nhưng miệng cô vẫn bị tay cậu ta bịt chặt, hai tay bị cậu ta cầm chặt, cơ thể cũng bị đè chặt vào cây không thoát được. Hàn Thiên thấy cô không kháng cự được nữa lúc này mới lên tiếng: “ Lá gan của cô giáo thật là lớn, hôm qua lại dám trốn, hôm nay còn xin nghỉ. Cô nghĩ sẽ thoát khỏi em sao?”
Đôi mắt cậu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô, cô gái trong ngực cơ thể run rẩy mắt mở to bên trong còn có nước mắt do bị dọa sợ giống như một tiểu bạch thỏ, thấy vậy thú tính trong người cậu ta nổi lên.
Tô Mộc bị bịt miệng không thể lên tiếng chỉ có thể phát ra âm thanh nức nở, cô thấy cậu ta nói xong câu đó thì không nói gì nữa nhưng đôi mắt cậu ta nhìn mình ngày càng nguy hiểm thì cô càng sợ. Tô Mộc không biết phải làm gì, trong lòng cô hối hận không thôi, đang yên đang lành đi đọc quyển sách này làm gì cơ chứ?
Đúng lúc này một giọng nói vang lên: “ Hai người đang làm gì vậy?”
Hàn Thiên nghe thấy giọng nói quay sang thì thấy một cậu thiêú niên trông giống hệt cậu đang đứng cách đó không xa, tay khoanh vào nhau đang dựa vaò cây, không biết đứng đó nhìn bao lâu rồi. Đó chính là Hàn Thiệu, anh trai của cậu.
Hàn Thiệu thấy cậu nhìn sang thì chậm rãi đi đến, cậu khẽ nhíu mày hỏi Hàn Thiên “ Em làm gì ở đây, còn bắt cô giáo Tô nữa?”
Hàn Thiên vẫn không buông lỏng Tô Mộc, cậu ta cũng không sợ bị anh mình phát hiện, bị hỏi cũng không kiên nhẫn trả lời: “chuyện này anh đừng xen vào, coi như chưa nhìn thấy gì đi”
Hàn Thiệu lúc này đang nhìn cô gái đang bị em trai cậu đè trên cây, Tô Mộc bị cậu nhìn cơ thể càng run rẩy, cô cảm thấy bản thân nhất định kiếp trước đã làm những điều không tốt cho nên bây giờ phải rơi vào tay đôi anh em ma quỷ này.
Nếu nói Hàn Thiên là ma quỷ thì Hàn Thiệu cũng không kém nhưng Hàn Thiệu lại che giấu bản thân rất tốt. Bề ngoài cậu luôn là con ngoan trò giỏi, lúc nào cũng cười nhẹ nhàng nhưng mọi người không biết đằng sau nụ cười đó lại là một ma quỷ. Nội tâm Hàn Thiệu rất méo mó, trong phần ngoại truyện có nói về cậu, từ nhỏ đã không có mẹ cha thì không quan tâm cho nên cậu trưởng thành rất sớm,còn nhỏ nhưng cậu đã biết cuộc sống này là cá lớn nuốt cá bé, cậu có sở thích là bóp chết những thứ cậu yêu thích vì cậu cảm thấy nó sẽ trở thành nhược điểm của mình.
Hồi nhỏ cậu có thích một con mèo, cậu cảm thấy nó rất đáng yêu, mỗi ngày cậu đều chăm sóc nó rồi một ngày chính tay cậu lại bóp chết con mèo và cảnh này bị ông nội cậu nhìn thấy, mặc dù ông không nói gì nhưng cậu biết việc mình làm rất biến thái cho nên từ đó cậu đã dùng gương mặt hiền lành của mình che giấu đi tất cả không cho ai biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.