Xuyên Thành Nữ Chính Thịt Văn Thể Loại Ngược
Chương 9:
Ngọc Lan
30/12/2022
Bịch!
Tô Mộc bị ngã xuống đất, cô vừa va vào một người, đằng sau cô nghe có tiếng bước chân đuổi tới, cô đứng dậy vội vàng nói xin lỗi với người bị cô va vào. Đang định chạy tiếp thì cô nghe thấy tiếng người gọi mình :“ Tô tiểu thư!”
Tô Mộc ngẩng đầu lên lúc này cô mới biết là mình va vào Hàn Phong, người lên tiếng là thư ký Hạo. Lúc này người phía sau cũng chạy tới, Hàn Thiên còn không quên dọa nạt Tô Mộc :“ Cô còn dám chạy thì tôi sẽ chặt chân cô!”
Tô Mộc còn chưa kịp lên tiếng thì Hàn Phong đã lên tiếng trước :“Con muốn chặt chân ai?”
Hàn Thiên nghe thấy giọng nói này cậu chưa kịp thu lại khí thế của mình đã thấy Hàn Phong từ ngã rẽ đi ra. Lúc nãy khi chạy đến ngã rẽ thì Tô Mộc va vào Hàn Phong nên khi Hàn Thiên chạy đến chỉ nhìn thấy cô còn Hàn Phong bị che khuất. Hàn Thiên trông thấy cha mình thì giật mình lùi về phía sau suýt thì ngã, Hàn Thiệu chạy đến cũng nhìn thấy Hàn Phong, nhưng cậu nhanh chóng chấn chỉnh lại gọi: “Cha!”
Hàn Phong đang nhìn Hàn Thiên nghe cậu gọi cũng chỉ nhấc mắt lên nhìn nhưng không trả lời, anh lại nhìn sang Hàn Thiên hỏi lại: “Hàn Thiên, ta hỏi con muốn chặt chân ai?”
Hàn Thiên mấp máy miệng không nói lên lời, lúc đó cậu cũng chỉ dọa thôi cũng thật sự không muốn chặt thật, dù sao cậu còn rất hứng thú với cô giáo, ai mà ngờ lại bị cha cậu nghe thấy.
Tô Mộc đứng bên cạnh thấy hai thiếu niên lúc nãy còn giương oai với cô bây giờ lại như hai chú chim cút đứng khép nép trước cha của mình, trong lòng cô cảm thấy thật sảng nhưng ngoài mặt vẫn không thể hiện gì.
Hàn Phong nhíu mày, uy áp tỏa ra nặng nề nói: “Con không nói đúng không? Hàn Thiệu nói xem chuyện gì xảy ra”
Hàn Thiệu nghe vậy biết Hàn Thiên gây họa rồi, cũng không dám dấu giếm kể ra nhưng tất nhiên là kể ra dưới góc độ của một người anh trai tốt và học sinh ngoan :“ Lúc nãy con đi ra ngoài lấy tài liệu thì thấy Hàn Thiên em ấy kéo cô giáo Tô vào rừng, con sợ em ấy lại gây họa thì đi theo vào. Sau đó thấy Hàn Thiên và cô giáo Tô cãi nhau, con đến hỏi chuyện thì cô giáo chạy mất, con và Hàn Thiên đuổi theo, sau đó thì gặp cha”
Hàn Thiệu cố gắng lược bỏ bớt chuyện như Tô Mộc bị đè trên cây, cậu tin rằng Tô Mộc không dám kể ra nhưng cậu không biết trước đó cô còn dám kể mấy hành động xàm sỡ của Hàn Thiên thì việc này sao cô lại không dám kể cơ chứ.
Hàn Phong nghe xong quay sang nhìn Tô Mộc, lúc này anh mới để ý hôm nay cô mặc bộ đồ công sở áo sơ mi phối cùng chân váy bó sát tôn lên dáng người đẹp của mình nhưng lúc này áo sơ mi của cô bị bung mất một cúc áo, từ góc độ của anh có thể thấy một mảng trắng của bộ ngực đang phập phồng. Hàn Phong cởi áo khoác đưa cho cô, Tô Mộc giật mình lúc này mới phát hiện quần áo của mình xộc xệch, cô cảm ơn rồi đưa tay cầm áo khoác của anh nhưng lại bị anh bắt lấy cổ tay :“ Hít!!!”
Nãy tay cô bị Hàn Thiên dùng sức bóp tím đen bây giờ đã sưng lên, Hàn Phong vừa chạm vào là cô đã thấy đau. Nghe tiếng hít hà của cô, Hàn Phong vội vàng thả nhẹ tay cô, anh nhíu mày lạnh lùng hỏi: “ Vết thương này là sao?”
Tô Mộc nghe thấy trong giọng anh có vẻ tức giận thì không dám trả lời, bây giờ cô nói là do con trai anh làm thì không biết anh có tin không với cả chuyện hôm qua cô nhờ anh giúp còn không giúp thì chuyện naỳ không biết anh xử lý sao.
Hàn Phong thấy cô không trả lời còn giấu tay ra phía sau lại nhìn vẻ mặt cẩn thận của cô thì anh đã hiểu. Hôm qua cô đến nhờ anh nhưng lúc đấy anh đi họp sau xử lý nhiều việc nên quên mất. Sáng nay lúc đang làm nhận được cuộc gọi từ quản gia báo cáo mọi chuyện ở nhà cho anh biết thì anh mới nhớ ra.
Hàn Phong chỉ định gọi điện báo một câu cho hiệu trưởng biết nhưng nghĩ nghĩ anh lại chạy đến trường luôn, không ngờ lúc đi vào lại va phải cô. Hàn Phong cảm thấy may mà mình đến không thì không biết cô gái nhỏ này sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Hàn Phong quay sang phân phó cho Hạo Khang :“ Thư ký Hạo đưa hai đứa nhỏ về nhà”
“Vâng”
Hạo Khang đi đến chỗ hai thiếu niên ra giấu mời: “ cậu Hàn Thiên, cậu Hàn Thiệu, chúng ta đi thôi!”
Tô Mộc bị ngã xuống đất, cô vừa va vào một người, đằng sau cô nghe có tiếng bước chân đuổi tới, cô đứng dậy vội vàng nói xin lỗi với người bị cô va vào. Đang định chạy tiếp thì cô nghe thấy tiếng người gọi mình :“ Tô tiểu thư!”
Tô Mộc ngẩng đầu lên lúc này cô mới biết là mình va vào Hàn Phong, người lên tiếng là thư ký Hạo. Lúc này người phía sau cũng chạy tới, Hàn Thiên còn không quên dọa nạt Tô Mộc :“ Cô còn dám chạy thì tôi sẽ chặt chân cô!”
Tô Mộc còn chưa kịp lên tiếng thì Hàn Phong đã lên tiếng trước :“Con muốn chặt chân ai?”
Hàn Thiên nghe thấy giọng nói này cậu chưa kịp thu lại khí thế của mình đã thấy Hàn Phong từ ngã rẽ đi ra. Lúc nãy khi chạy đến ngã rẽ thì Tô Mộc va vào Hàn Phong nên khi Hàn Thiên chạy đến chỉ nhìn thấy cô còn Hàn Phong bị che khuất. Hàn Thiên trông thấy cha mình thì giật mình lùi về phía sau suýt thì ngã, Hàn Thiệu chạy đến cũng nhìn thấy Hàn Phong, nhưng cậu nhanh chóng chấn chỉnh lại gọi: “Cha!”
Hàn Phong đang nhìn Hàn Thiên nghe cậu gọi cũng chỉ nhấc mắt lên nhìn nhưng không trả lời, anh lại nhìn sang Hàn Thiên hỏi lại: “Hàn Thiên, ta hỏi con muốn chặt chân ai?”
Hàn Thiên mấp máy miệng không nói lên lời, lúc đó cậu cũng chỉ dọa thôi cũng thật sự không muốn chặt thật, dù sao cậu còn rất hứng thú với cô giáo, ai mà ngờ lại bị cha cậu nghe thấy.
Tô Mộc đứng bên cạnh thấy hai thiếu niên lúc nãy còn giương oai với cô bây giờ lại như hai chú chim cút đứng khép nép trước cha của mình, trong lòng cô cảm thấy thật sảng nhưng ngoài mặt vẫn không thể hiện gì.
Hàn Phong nhíu mày, uy áp tỏa ra nặng nề nói: “Con không nói đúng không? Hàn Thiệu nói xem chuyện gì xảy ra”
Hàn Thiệu nghe vậy biết Hàn Thiên gây họa rồi, cũng không dám dấu giếm kể ra nhưng tất nhiên là kể ra dưới góc độ của một người anh trai tốt và học sinh ngoan :“ Lúc nãy con đi ra ngoài lấy tài liệu thì thấy Hàn Thiên em ấy kéo cô giáo Tô vào rừng, con sợ em ấy lại gây họa thì đi theo vào. Sau đó thấy Hàn Thiên và cô giáo Tô cãi nhau, con đến hỏi chuyện thì cô giáo chạy mất, con và Hàn Thiên đuổi theo, sau đó thì gặp cha”
Hàn Thiệu cố gắng lược bỏ bớt chuyện như Tô Mộc bị đè trên cây, cậu tin rằng Tô Mộc không dám kể ra nhưng cậu không biết trước đó cô còn dám kể mấy hành động xàm sỡ của Hàn Thiên thì việc này sao cô lại không dám kể cơ chứ.
Hàn Phong nghe xong quay sang nhìn Tô Mộc, lúc này anh mới để ý hôm nay cô mặc bộ đồ công sở áo sơ mi phối cùng chân váy bó sát tôn lên dáng người đẹp của mình nhưng lúc này áo sơ mi của cô bị bung mất một cúc áo, từ góc độ của anh có thể thấy một mảng trắng của bộ ngực đang phập phồng. Hàn Phong cởi áo khoác đưa cho cô, Tô Mộc giật mình lúc này mới phát hiện quần áo của mình xộc xệch, cô cảm ơn rồi đưa tay cầm áo khoác của anh nhưng lại bị anh bắt lấy cổ tay :“ Hít!!!”
Nãy tay cô bị Hàn Thiên dùng sức bóp tím đen bây giờ đã sưng lên, Hàn Phong vừa chạm vào là cô đã thấy đau. Nghe tiếng hít hà của cô, Hàn Phong vội vàng thả nhẹ tay cô, anh nhíu mày lạnh lùng hỏi: “ Vết thương này là sao?”
Tô Mộc nghe thấy trong giọng anh có vẻ tức giận thì không dám trả lời, bây giờ cô nói là do con trai anh làm thì không biết anh có tin không với cả chuyện hôm qua cô nhờ anh giúp còn không giúp thì chuyện naỳ không biết anh xử lý sao.
Hàn Phong thấy cô không trả lời còn giấu tay ra phía sau lại nhìn vẻ mặt cẩn thận của cô thì anh đã hiểu. Hôm qua cô đến nhờ anh nhưng lúc đấy anh đi họp sau xử lý nhiều việc nên quên mất. Sáng nay lúc đang làm nhận được cuộc gọi từ quản gia báo cáo mọi chuyện ở nhà cho anh biết thì anh mới nhớ ra.
Hàn Phong chỉ định gọi điện báo một câu cho hiệu trưởng biết nhưng nghĩ nghĩ anh lại chạy đến trường luôn, không ngờ lúc đi vào lại va phải cô. Hàn Phong cảm thấy may mà mình đến không thì không biết cô gái nhỏ này sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Hàn Phong quay sang phân phó cho Hạo Khang :“ Thư ký Hạo đưa hai đứa nhỏ về nhà”
“Vâng”
Hạo Khang đi đến chỗ hai thiếu niên ra giấu mời: “ cậu Hàn Thiên, cậu Hàn Thiệu, chúng ta đi thôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.