Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Tiểu Thuyết Lỗi Thời
Chương 36:
Tô Hương Lan Sắc
16/09/2023
Lúc đi mua củ cải, Thẩm Thanh Thanh cũng vô thức nghĩ tới món ăn này, không ngờ bây giờ lại ngửi thấy mùi thật, lúc đầu muốn trò chuyện hai câu với chú Vương, bây giờ lại có chút hưng phấn chạy thẳng vào phòng bếp nhỏ.
Tần Cẩn Mặc chưa nhìn thấy người đã nghe thấy giọng nói vui vẻ của cô, quay người đã đối diện với hai con ngươi sáng lấp lánh của cô, không khỏi nghĩ đến tình huống tương tự trong lần đầu gặp cô.
Anh chuyên môn làm thịt sốt thanh cho ông ngoại, nhưng ông cụ đã già, không thích hợp ăn các món ăn ướp gia vị này thường xuyên nữa.
Hôm đó ông cụ nói đã lâu không ăn nên anh mới chuẩn bị thịt sốt thanh làm một phần tam tiên hầm, kết quả vừa múc ra lại phát hiện ánh mắt nóng rực ngoài cửa sổ.
Gần Vị Duyên có mấy con mèo hoang, một chút thịt, cá vụn trong tiệm sẽ ném ra cho bọn chúng ăn. Anh vốn tưởng là con mèo ham ăn nào bị mùi thơm hấp dẫn tới, không ngờ ngẩng đầu lên phát hiện "con mèo ham ăn" này chứ không phải là con mèo ham ăn kia.
"Anh làm nạm bò hầm củ cải thơm quá!"
Khi một đứa trẻ hỏi bạn thứ bạn cầm trên tay có ngon không, hàm ý là nó muốn ăn thử.
Tần Cẩn Mặc nghe được giọng điệu khen ngợi của cô, không hiểu sao cũng cảm thấy tương tự.
Anh đưa tay mở nắp nồi đất ra, hơi nóng bốc lên, mùi thơm của nạm bò và củ cải hòa quyện hoàn hảo càng thêm nồng nàn, thu hút Thẩm Thanh Thanh trực tiếp đi vào bên bếp.
Chú Vương đứng ở cửa nhìn thấy cảnh này liền bỏ đồ xuống, lén lút dùng điện thoại di động chụp ảnh.
"Cậu chủ, Thanh Thanh vẫn chưa ăn tối, sao cậu không nấu thêm hai món nữa để ăn cùng cô ấy." Chụp ảnh xong ông ấy lập tức cất điện thoại, để lại một câu rồi nhanh chóng rời đi.
Tần Cẩn Mặc cũng không biết tại sao khi thấy cô nhắc đến củ cải, anh lại có hứng thú làm món nạm bò hầm củ cải.
Nghe lời chú Vương, anh quay đầu nói: "Cô còn muốn ăn gì nữa?"
Có sẵn cơm mà không ăn ké thì lát nữa cô sẽ phải tìm cách giải quyết bữa tối. Thẩm Thanh Thanh quyết định mặt dày một chút, thế là nói: "Tôi không kén ăn, anh nấu cái gì tôi cũng ăn được."
"Còn có mấy con cá, cô muốn ăn thế nào?"
Căn bếp nhỏ có chữ "nhỏ" nhưng thực ra lại không hề nhỏ, thậm chí còn có cả bể cá để nuôi cá.
Thẩm Thanh Thanh đi theo anh lại gần, nhận ra bên trong là cá trắm đen thì chợt nhớ ra một món ăn.
"Lúc trước tôi nhìn thấy món cá kho dấm trên thực đơn, làm từ cá trắm đen, anh biết nấu không?"
Tần Cẩn Mặc khẽ gật đầu, chọn một con cá trích cỡ vừa, vớt ra và bắt đầu làm.
Anh xử lý con cá gọn gàng linh hoạt, không hề có chút động tác dư thừa, Thẩm Thanh Thanh không khỏi có cảm hứng, dứt khoát mở phần mềm vẽ tranh trên điện thoại di động ra bắt đầu vẽ.
Bản thân việc vẽ truyện tranh ẩm thực đòi hỏi phải vẽ quá trình nấu nướng, giờ đã có sẵn tài liệu tham khảo, đương nhiên cô sẽ không bỏ lỡ.
Cá kho dấm cần chiên qua dầu trước, thịt cá vừa cho vào chảo dầu, mùi thơm đã lập tức lan tỏa, Thẩm Thanh Thanh ngừng vẽ một lúc.
Tần Cẩn Mực tuổi còn trẻ nhưng tài nấu nướng lại không hề thua kém những đầu bếp kinh nghiệm hàng chục năm. Một lúc sau, ba món ăn và một món canh với đủ màu sắc, hương vị thơm ngon đã được bày biện lên bàn bên cạnh.
Thẩm Thanh Thanh cũng không buồn vẽ nữa, chụp ảnh các món ăn để ghi lại, sau đó dùng đũa gắp cơm ngồi xuống đợi anh cùng ăn.
Tất nhiên, trước khi bắt đầu cô vẫn không quên nói một tiếng, mình vừa vẽ một số bản nháp dựa trên quá trình nấu ăn của anh.
Tần Cẩn Mặc nhìn mấy bức tranh cô vừa vẽ, cũng không để ý.
Sau khi bắt đầu, Thẩm Thanh Thanh nóng lòng ăn một miếng nạm bò hầm củ cải.
Củ cải hút nước canh thịt bò ngọt thanh, thịt nạm bò mềm tan thơm ngon, hương vị thực sự không thể chê vào đâu được.
Tần Cẩn Mặc chưa nhìn thấy người đã nghe thấy giọng nói vui vẻ của cô, quay người đã đối diện với hai con ngươi sáng lấp lánh của cô, không khỏi nghĩ đến tình huống tương tự trong lần đầu gặp cô.
Anh chuyên môn làm thịt sốt thanh cho ông ngoại, nhưng ông cụ đã già, không thích hợp ăn các món ăn ướp gia vị này thường xuyên nữa.
Hôm đó ông cụ nói đã lâu không ăn nên anh mới chuẩn bị thịt sốt thanh làm một phần tam tiên hầm, kết quả vừa múc ra lại phát hiện ánh mắt nóng rực ngoài cửa sổ.
Gần Vị Duyên có mấy con mèo hoang, một chút thịt, cá vụn trong tiệm sẽ ném ra cho bọn chúng ăn. Anh vốn tưởng là con mèo ham ăn nào bị mùi thơm hấp dẫn tới, không ngờ ngẩng đầu lên phát hiện "con mèo ham ăn" này chứ không phải là con mèo ham ăn kia.
"Anh làm nạm bò hầm củ cải thơm quá!"
Khi một đứa trẻ hỏi bạn thứ bạn cầm trên tay có ngon không, hàm ý là nó muốn ăn thử.
Tần Cẩn Mặc nghe được giọng điệu khen ngợi của cô, không hiểu sao cũng cảm thấy tương tự.
Anh đưa tay mở nắp nồi đất ra, hơi nóng bốc lên, mùi thơm của nạm bò và củ cải hòa quyện hoàn hảo càng thêm nồng nàn, thu hút Thẩm Thanh Thanh trực tiếp đi vào bên bếp.
Chú Vương đứng ở cửa nhìn thấy cảnh này liền bỏ đồ xuống, lén lút dùng điện thoại di động chụp ảnh.
"Cậu chủ, Thanh Thanh vẫn chưa ăn tối, sao cậu không nấu thêm hai món nữa để ăn cùng cô ấy." Chụp ảnh xong ông ấy lập tức cất điện thoại, để lại một câu rồi nhanh chóng rời đi.
Tần Cẩn Mặc cũng không biết tại sao khi thấy cô nhắc đến củ cải, anh lại có hứng thú làm món nạm bò hầm củ cải.
Nghe lời chú Vương, anh quay đầu nói: "Cô còn muốn ăn gì nữa?"
Có sẵn cơm mà không ăn ké thì lát nữa cô sẽ phải tìm cách giải quyết bữa tối. Thẩm Thanh Thanh quyết định mặt dày một chút, thế là nói: "Tôi không kén ăn, anh nấu cái gì tôi cũng ăn được."
"Còn có mấy con cá, cô muốn ăn thế nào?"
Căn bếp nhỏ có chữ "nhỏ" nhưng thực ra lại không hề nhỏ, thậm chí còn có cả bể cá để nuôi cá.
Thẩm Thanh Thanh đi theo anh lại gần, nhận ra bên trong là cá trắm đen thì chợt nhớ ra một món ăn.
"Lúc trước tôi nhìn thấy món cá kho dấm trên thực đơn, làm từ cá trắm đen, anh biết nấu không?"
Tần Cẩn Mặc khẽ gật đầu, chọn một con cá trích cỡ vừa, vớt ra và bắt đầu làm.
Anh xử lý con cá gọn gàng linh hoạt, không hề có chút động tác dư thừa, Thẩm Thanh Thanh không khỏi có cảm hứng, dứt khoát mở phần mềm vẽ tranh trên điện thoại di động ra bắt đầu vẽ.
Bản thân việc vẽ truyện tranh ẩm thực đòi hỏi phải vẽ quá trình nấu nướng, giờ đã có sẵn tài liệu tham khảo, đương nhiên cô sẽ không bỏ lỡ.
Cá kho dấm cần chiên qua dầu trước, thịt cá vừa cho vào chảo dầu, mùi thơm đã lập tức lan tỏa, Thẩm Thanh Thanh ngừng vẽ một lúc.
Tần Cẩn Mực tuổi còn trẻ nhưng tài nấu nướng lại không hề thua kém những đầu bếp kinh nghiệm hàng chục năm. Một lúc sau, ba món ăn và một món canh với đủ màu sắc, hương vị thơm ngon đã được bày biện lên bàn bên cạnh.
Thẩm Thanh Thanh cũng không buồn vẽ nữa, chụp ảnh các món ăn để ghi lại, sau đó dùng đũa gắp cơm ngồi xuống đợi anh cùng ăn.
Tất nhiên, trước khi bắt đầu cô vẫn không quên nói một tiếng, mình vừa vẽ một số bản nháp dựa trên quá trình nấu ăn của anh.
Tần Cẩn Mặc nhìn mấy bức tranh cô vừa vẽ, cũng không để ý.
Sau khi bắt đầu, Thẩm Thanh Thanh nóng lòng ăn một miếng nạm bò hầm củ cải.
Củ cải hút nước canh thịt bò ngọt thanh, thịt nạm bò mềm tan thơm ngon, hương vị thực sự không thể chê vào đâu được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.