Xuyên Thành Nữ Phụ Tiểu Thuyết Np

Chương 17:

Cẩm Tiểu Xuyên er

11/05/2022

Suốt đêm nghĩ nhiều, Vu Tình đến lớp nộp bài tập xong liền không chịu nổi nằm sấp trên bàn.

Nhưng bạn học lục tục vào lớp lại ầm ĩ đến mức Vu Tình có chút không ngủ được.

Đau nhức đột ngột ở gáy cùng việc thức suốt đêm khiến Vu Tình cảm thấy có chút muốn nôn.

Mục Tư Vũ nhìn thấy cô cau mày như thể không thoải mái.

Tiết tự học buổi sáng là toán, vốn là sẽ giảng đề, nhưng vì giáo viên kẹt xe nên để lớp trưởng lấy bài tập để mọi người làm.

Vu Tình nhìn thấy đống bài tập toán chỉ cảm thấy đầu càng đau.

Cô nhìn thoáng qua Mục Tư Vũ đã bắt đầu làm bài, liền nằm sấp trên bàn chọc chọc cậu.

Mục Tư Vũ nhìn về phía cô.

Vu Tình nằm sấp trên bàn đáng thương nhìn chằm chằm Mục Tư Vũ: "Cậu viết xong cho tôi mượn chép một chút được không?"

Tầm mắt Mục Tư Vũ quay trở lại viết bài tiếp.

Tuy rằng Vu Tình không nhận được câu trả lời, nhưng cô nghĩ cậu hẳn là sẽ không cự tuyệt, liền nhắm mắt lại.

Bài tập này không khó, Mục Tư Vũ nhanh chóng làm xong.

Cậu nhìn thoáng qua Vu Tình đang ngủ.

Vu Tình nằm sấp trên bàn, tựa đầu lên cánh tay ngủ, mặt hướng về phía cậu, khiến Mục Tư Vũ làm đề luôn có cảm giác cô đang nhìn mình.

Cậu nhìn vào quầng thâm dưới mắt của cô, sau đó ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường.

Chỉ còn 20 phút nữa là kết thúc tiết tự học buổi sáng.

Mục Tư Vũ mở cuốn sách bên cạnh, bắt đầu đọc.

Còn năm phút nữa là kết thúc tiết tự học, Mục Tư Vũ dùng bút đánh thức Vu Tình.

Vu Tình chậm rãi mở mắt ra, có chút không quá tình nguyện, nhưng lại không thể không đứng lên, liền khom người lại cánh tay buông xuống dưới giãn cơ một chút, sau đó cầm lấy bài làm của Mục Tư Vũ bắt đầu chép.

Bài tập chỉ có một câu hỏi lớn, những câu khác đều là điền vào chỗ trống, Vu Tình rất nhanh thì chép xong.

Bài tập của Mục Tư Vũ rất sạch sẽ, chỉ có câu trả lời trên đó. Vu Tình hỏi cậu: "Giấy nháp của cậu đâu?"

Mục Tư Vũ lấy ra một quyển sổ từ bên cạnh lật một trang cho cô.



"Còn rất cẩn thận, không hổ là cậu."

Giấy giáp của Mục Tư Vũ đều rất ngay ngắn sạch đẹp, Vu Tình nhanh chóng bổ sung ở chỗ trống bài làm.

Sau khi chép xong, cô trả lại bài tập cho cậu: "Cảm ơn, buổi trưa mời cậu ăn cơm."

"Không cần."

Vu Tình nhớ lại hôm qua là cô mời cậu ấy ăn cơm: "Vậy cậu mời tôi ăn cơm."

"Ừm."

Vu Tình nhìn về phía Mục Tư Vũ đang đọc sách.

Hơi ngoan nha.

Lúc Vu Tình đi học cảm thấy bụng có chút đau, phía dưới còn có một loại cảm giác quen thuộc.

Cô nghi ngờ do cô học tập và nghỉ ngơi bất thường dẫn đến bà dì đến sớm.

"Vu Tình" sẽ ghi lại thời gian kinh nguyệt trong điện thoại di động, cô đã xem qua phát hiện ra thời gian của cô ấy còn rất chuẩn. Tất cả đều là giữa tháng, mà bây giờ mới chỉ là đầu tháng mười.

Vu Tình đưa tay lật qua cặp sách treo bên cạnh bàn, từ trong lấy ra một cái băng vệ sinh, ở trong túi xách nhét băng vệ sinh vào trong ống tay áo.

Ngay sau giờ học, cô liền đi ngay vào nhà vệ sinh.

Cô cởi quần ra nhìn.

May mắn nó không dính vào quần.

Cô dán băng vệ sinh rồi rửa tay trở lại lớp học.

Đường ống nước nóng của trường bị hỏng nên còn chưa có nước nóng, Vu Tình nhanh chóng rửa vài cái liền tắt vòi nước.

Bàn tay vốn lạnh bây giờ còn lạnh hơn.

Lúc cô trở về Mục Tư Vũ không có ở đây, cô lấy điện thoại di động từ trong bàn ra định mua túi sửa ấm trên mạng.

Sau khi Mục Tư Vũ trở về, Vu Tình liền nhân cơ hội đưa tay đặt lên cổ cậu.

"A." Mục Tư Vũ bị tay lạnh sở vào theo bản năng rụt vai kẹp chặt tay cô.

"Ha ha ha ha ha tôi sai rồi, lần sau lại làm tiếp ha ha ha."

Mục Tư Vũ cau mày: "Sao lại lạnh như vậy."



"Không có biện pháp nha, ai bảo không ai nắm tay cho tôi a." Vu Tình hai tay đút túi nằm lên bàn.

Mục Tư Vũ phớt lờ cô.

Vu Tình thật ra cũng không đau bụng kinh, chỉ là cô không nghĩ tới Vu Tình này lại đau bụng kinh.

Đây là lần đầu tiên cô đau bụng kinh, mới phát hiện thì ra lại đau như vậy.

Bụng dưới đau như sắp chết rồi, động cũng đau, bất động cũng đau, thế nào cũng đau.

Hồi cô còn đi học ở trường có một nữ sinh mỗi lần đến ngày đầu tiên của tháng đều phải xin nghỉ, bởi vì đau bụng.

Lúc đó Vu Tình còn nghĩ thật sự đau như vậy sao?

Nữ sinh kia xin nghỉ nhiều lần, Vu Tình đều cảm thấy cô ấy có chút giả tạo.

Hiện tại Vu Tình liền bắt đầu xin lỗi cô ấy một trận ở trong lòng.

Đổ lỗi cho bạn rồi, thực sự rất đau.

Nhưng cô cảm thấy cô đau cũng không sao lắm, không đến mức đau đến không chịu nổi, nhưng vẫn luôn tồn tại đau đớn cũng rất khó chịu.

Buổi sáng tay Vu Tình ôm bụng, nằm sấp trên bàn.

"Cậu đi ăn đi, tôi không muốn ăn." Vu Tình nói với Mục Tư Vũ.

"?"

"Đau bụng." Vu Tình nằm sấp trên bàn nhìn cậu.

Mục Tư Vũ nhìn thấy động tác lúc trước của cô trong lớp: "Tôi mời cậu đi ăn cơm là cậu không ăn đó nhé, sau này cũng không cần tìm tôi đòi nợ a."

"Tiểu keo kiệt." Vu Tình quay đầu nhắm mắt không nhìn cậu nữa.

Lớp 1 hôm nay kéo dài, khi mọi người trong lớp Vu Tình đều đi ăn cơm, Vu Tình và Hạ Chí mới tới tìm cô.

"Tình Tình đi ăn cơm thôi." Thanh Xuyên đứng ở cửa gọi cô.

"Tớ không đi đâu, đau bụng."

Thanh Xuyên biết chuyện cô đau bụng kinh, liền nói: "Vậy tớ trở về mang chút gì đó ấm áp cho cậu."

"Ừm."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Tiểu Thuyết Np

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook