Xuyên Thành Nữ Phụ Tiểu Thuyết Np
Chương 4:
Cẩm Tiểu Xuyên er
10/05/2022
Vu Hựu nhướng mày, ngoài ý muốn nhìn Vu Tình.
Vu Tình bị Vu Hựu nhìn liền không được tự nhiên, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vu Tình chính là người nhìn thấy thứ gì đẹp mắt sẽ không tự giác dời ánh mắt, ở trên đường cái nhìn thấy người đẹp, cũng không dám nhìn thêm vài lần.
Vu Hựu rất đẹp trai, đeo kính, Vu Tình cảm thấy cuối cùng anh ấy hẳn là sẽ trưởng thành bộ dạng bên ngoài lịch sự, bên trong phúc hắc.
Hơn nữa Vu Tình nhớ rõ Vu Hựu hình như còn có nốt ruồi nước mắt. Loại hình diện mạo này rất chọc Vu Tình, lúc trước Vu Tình đọc tiểu thuyết đã rất thích diện mạo này của anh ấy.
Lúc này bị anh ấy nhìn, chỉ cảm thấy gấp gáp không được tự nhiên, không dám nhìn anh ấy.
Tuy rằng hôm nay Vu Tình thoạt nhìn giống như lúc bình thường, nhưng Vu Hựu chính là cảm thấy cô có chút không thích hợp. Nhưng cụ thể có gì không đúng, cũng nói không nên lời.
Một khi một người nghi ngờ một cái gì đó, họ sẽ vô thức chú ý nhiều hơn đến vấn đề đó.
Trưa hôm đó, lớp của Vu Hựu bởi vì có liên tiếp hai tiết thi, cho nên được nghỉ sớm có thể ăn cơm sớm.
Thời gian hết tiết vào buổi trưa của lớp 9 muộn hơn so với lớp 7 và lớp 8 là mười phút.
Vu Hựu gọi đồ ăn xong vừa vặn nhìn thấy bọn Vu Tình đang ăn cơm. Vu Hựu suy nghĩ một chút rồi nói chuyện với bạn học ăn cơm cùng, sau đó đi tìm bọn Vu Tình.
Vu Tình đang chuyên tâm ăn cơm, Hạ Chí ở đối diện không ngừng nói chuyện với Thanh Xuyên.
Vu Tình cảm giác được bên cạnh có một người ngồi xuống.
Hạ Chí có chút ngoài ý muốn nhìn Vu Hựu: "Hựu ca sao hôm nay anh lại xuống sớm như vậy?"
Vu Hựu nói: "Thi."
Thanh Xuyên ở một bên nói: "Thật trùng hợp, em cảm thấy sau khi anh lên lớp 9, bọn em hình như không ăn cơm với anh lúc nào vào buổi trưa thì phải."
Khóe miệng Vu Hựu nhếch lên một chút. Vu Tình thoáng nhìn thấy Khóe miệng Vu Hựu nhếch lên một chút chỉ cảm thấy cạn lời.
Cô cảm thấy ngày hôm nay của mình làm sao mà ngắn vậy, thế mà lại còn gặp Vu Hựu.
Vốn là một bộ phim ba người, cô thật vất vả mấy ngày nay có chút thích ứng một chút, có thể an tâm ăn cơm.
Bây giờ thì hay rồi, bộ phim bốn người này kiểu gì cũng lòi ra tu la tràng.
Vu Tình chỉ hy vọng có thể nhanh chóng ăn xong sau đó rời xa nơi thị phi này, cô cũng không phải Vu Tình gốc, mà nhiệt tình với việc xem tiết mục tranh Thanh Xuyên của hai nam nhân này.
Tuy Vu Tình là người đọc tiểu thuyết rất thích xem cảnh có tu la tràng , nhưng nếu trong tu la tràng có cô, cô chắc chắn sẽ không thích.
Nhìn nhiều người tranh Thanh Xuyên như vậy, cô sẽ có một loại cảm giác mất mát nhỏ.
Sau tất cả, ai mà không muốn có một thẻ VIP trong trái tim của người khác chứ? Vu Tình nhanh chóng ăn cơm xong, sau đó nói: "Lát nữa tớ còn có việc, đi trước đây." Sau đó vội vã rời đi.
Vu Hựu nhìn thoáng qua Vu Tình không nói gì. Hạ Chí và Thanh Xuyên vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, Vu Hựu lại đang suy nghĩ nguyên nhân Vu Tình gần đây không thích hợp.
"Còn anh thì sao?" Vu Hựu tự nhiên bị gọi có chút mờ mịt: "A?"
Thanh Xuyên cười một chút: "Hóa ra anh cũng có lúc như vậy."
Hạ Chí lặp lại lời vừa rồi: "Nghe nói học sinh giao lưu của Lam Giáo sắp tới, khối các anh có không?"
"Không biết, có thể không có."
Hạ Chí gật gật đầu: "Cũng đúng, dù sao cũng đã lớp 9 rồi."
Thanh Xuyên cảm thấy Vu Hựu hình như có chút cảm giác không yên lòng, liền hỏi một chút: "Sao em lại cảm thấy anh không yên lòng vậy."
"Đang nghĩ đến đề thi vừa mới làm."
Hạ Chí có chút kinh ngạc: "Em còn tưởng rằng anh thi xong thì cái gì cũng không nghĩ."
Vu Hựu nhìn cậu ta một cái: "Đang nghĩ một cách giải khác."
Hạ Chí: ". . .”
Thanh Xuyên ở một bên cười vui vẻ.
Vu Hựu suy nghĩ cả một buổi trưa cũng không nghĩ ra nguyên nhân, chỉ đành bỏ qua.
Thanh Xuyên phát giác tâm tình Vu Hựu hôm nay hình như không tốt lắm, Vu Hựu nói cũng có thể lừa gạt Hạ Chí.
Bình thường Thanh Xuyên luôn có thể cảm giác được ánh mắt Vu Hựu nhìn chăm chú vào mình, nhưng hôm nay thì không.
Hôm nay là thứ sáu, vì vậy Thanh Xuyên quyết định tối nay đến nhà Vu gia chơi.
Vu Tình bị Vu Hựu nhìn liền không được tự nhiên, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vu Tình chính là người nhìn thấy thứ gì đẹp mắt sẽ không tự giác dời ánh mắt, ở trên đường cái nhìn thấy người đẹp, cũng không dám nhìn thêm vài lần.
Vu Hựu rất đẹp trai, đeo kính, Vu Tình cảm thấy cuối cùng anh ấy hẳn là sẽ trưởng thành bộ dạng bên ngoài lịch sự, bên trong phúc hắc.
Hơn nữa Vu Tình nhớ rõ Vu Hựu hình như còn có nốt ruồi nước mắt. Loại hình diện mạo này rất chọc Vu Tình, lúc trước Vu Tình đọc tiểu thuyết đã rất thích diện mạo này của anh ấy.
Lúc này bị anh ấy nhìn, chỉ cảm thấy gấp gáp không được tự nhiên, không dám nhìn anh ấy.
Tuy rằng hôm nay Vu Tình thoạt nhìn giống như lúc bình thường, nhưng Vu Hựu chính là cảm thấy cô có chút không thích hợp. Nhưng cụ thể có gì không đúng, cũng nói không nên lời.
Một khi một người nghi ngờ một cái gì đó, họ sẽ vô thức chú ý nhiều hơn đến vấn đề đó.
Trưa hôm đó, lớp của Vu Hựu bởi vì có liên tiếp hai tiết thi, cho nên được nghỉ sớm có thể ăn cơm sớm.
Thời gian hết tiết vào buổi trưa của lớp 9 muộn hơn so với lớp 7 và lớp 8 là mười phút.
Vu Hựu gọi đồ ăn xong vừa vặn nhìn thấy bọn Vu Tình đang ăn cơm. Vu Hựu suy nghĩ một chút rồi nói chuyện với bạn học ăn cơm cùng, sau đó đi tìm bọn Vu Tình.
Vu Tình đang chuyên tâm ăn cơm, Hạ Chí ở đối diện không ngừng nói chuyện với Thanh Xuyên.
Vu Tình cảm giác được bên cạnh có một người ngồi xuống.
Hạ Chí có chút ngoài ý muốn nhìn Vu Hựu: "Hựu ca sao hôm nay anh lại xuống sớm như vậy?"
Vu Hựu nói: "Thi."
Thanh Xuyên ở một bên nói: "Thật trùng hợp, em cảm thấy sau khi anh lên lớp 9, bọn em hình như không ăn cơm với anh lúc nào vào buổi trưa thì phải."
Khóe miệng Vu Hựu nhếch lên một chút. Vu Tình thoáng nhìn thấy Khóe miệng Vu Hựu nhếch lên một chút chỉ cảm thấy cạn lời.
Cô cảm thấy ngày hôm nay của mình làm sao mà ngắn vậy, thế mà lại còn gặp Vu Hựu.
Vốn là một bộ phim ba người, cô thật vất vả mấy ngày nay có chút thích ứng một chút, có thể an tâm ăn cơm.
Bây giờ thì hay rồi, bộ phim bốn người này kiểu gì cũng lòi ra tu la tràng.
Vu Tình chỉ hy vọng có thể nhanh chóng ăn xong sau đó rời xa nơi thị phi này, cô cũng không phải Vu Tình gốc, mà nhiệt tình với việc xem tiết mục tranh Thanh Xuyên của hai nam nhân này.
Tuy Vu Tình là người đọc tiểu thuyết rất thích xem cảnh có tu la tràng , nhưng nếu trong tu la tràng có cô, cô chắc chắn sẽ không thích.
Nhìn nhiều người tranh Thanh Xuyên như vậy, cô sẽ có một loại cảm giác mất mát nhỏ.
Sau tất cả, ai mà không muốn có một thẻ VIP trong trái tim của người khác chứ? Vu Tình nhanh chóng ăn cơm xong, sau đó nói: "Lát nữa tớ còn có việc, đi trước đây." Sau đó vội vã rời đi.
Vu Hựu nhìn thoáng qua Vu Tình không nói gì. Hạ Chí và Thanh Xuyên vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, Vu Hựu lại đang suy nghĩ nguyên nhân Vu Tình gần đây không thích hợp.
"Còn anh thì sao?" Vu Hựu tự nhiên bị gọi có chút mờ mịt: "A?"
Thanh Xuyên cười một chút: "Hóa ra anh cũng có lúc như vậy."
Hạ Chí lặp lại lời vừa rồi: "Nghe nói học sinh giao lưu của Lam Giáo sắp tới, khối các anh có không?"
"Không biết, có thể không có."
Hạ Chí gật gật đầu: "Cũng đúng, dù sao cũng đã lớp 9 rồi."
Thanh Xuyên cảm thấy Vu Hựu hình như có chút cảm giác không yên lòng, liền hỏi một chút: "Sao em lại cảm thấy anh không yên lòng vậy."
"Đang nghĩ đến đề thi vừa mới làm."
Hạ Chí có chút kinh ngạc: "Em còn tưởng rằng anh thi xong thì cái gì cũng không nghĩ."
Vu Hựu nhìn cậu ta một cái: "Đang nghĩ một cách giải khác."
Hạ Chí: ". . .”
Thanh Xuyên ở một bên cười vui vẻ.
Vu Hựu suy nghĩ cả một buổi trưa cũng không nghĩ ra nguyên nhân, chỉ đành bỏ qua.
Thanh Xuyên phát giác tâm tình Vu Hựu hôm nay hình như không tốt lắm, Vu Hựu nói cũng có thể lừa gạt Hạ Chí.
Bình thường Thanh Xuyên luôn có thể cảm giác được ánh mắt Vu Hựu nhìn chăm chú vào mình, nhưng hôm nay thì không.
Hôm nay là thứ sáu, vì vậy Thanh Xuyên quyết định tối nay đến nhà Vu gia chơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.