Xuyên Thành Nữ Xứng Tu Tiên Trung
Chương 20: Thỏa Hiệp
Tuế Nguyệt Luyện Tâm
01/10/2022
Nhưng nàng cũng sẽ không bởi vì điều này mềm lòng. Đôi khi sai chính là sai, giống như muốn giết người, lại bởi vì nguyên nhân khác mà không thành công, như vậy cũng là có tội quá đi.
“Ha hả! Không phải ta nghĩ ngươi ngu xuẩn, mà ngươi thật sự thực sự rất ngu xuẩn, ngươi nói dựa vào thiên phú của ta tiên sư sẽ mặc kệ ta sao? Đơn giản, chỉ cần ta đã xảy ra chuyện, bọn họ lập tức liền sẽ lên đây. Bây giờ họ chưa tới nhưng không có nghĩa là họ mặc kệ không quan tâm. Ngươi cho rằng ngươi là công chúa thì có thể muốn làm gì thì làm sao? Không, ta nói cho ngươi biết, ở kia ngươi là công chúa nhưng hiện tại ngươi không phải. Ở Tu tiên giới không phải vì ngươi là công chúa mà thiên vị ngươi huống chi ngươi chỉ là một công chúa vương triều nho nhỏ ở giới phàm trần. Tiên sư đã nói, tu luyện giả, cường giả vi tôn. Không có thực lực chính là đối tượng mặc người xâu xé, hơn nữa đi vào tiên môn không liên quan đến giới phàm trần. Ta tin tưởng khi ta tu luyện đến luyện khí trung kỳ sẽ là đi trước ngươi, huống hồ gì trên người ta còn có bùa hộ mệnh tiên sư ban, muốn ta chết ngươi thấy có khả năng sao? Hơn nữa ta tin tưởng ngươi cũng không phải dại dột hết thuốc chữa đúng không?”
Tịch Li thấp giọng nói nhỏ bên tai Đông Lăng Sương Nhiễm, lời nói chỉ có hai người mới có thể nghe được.
Đông Lăng Sương Nhiễm thực phẫn nộ, hơn nữa muốn giết nữ hài trước mắt này nhưng là nàng không thể không thừa nhận, lời nàng nói hoàn toàn đúng. Nữ hài trước mắt có thiên phú siêu tuyệt, những vị tiên sư cao cao tại thượng đó có lẽ sẽ không quản bọn họ mâu thuẫn hay cọ sát nhưng tuyệt đối sẽ không mặc kệ sự sống chết của nàng.
Nếu mình cứ khăng khăng muốn giết nữ hài trước mặt thì chỉ sợ đến mình cũng sống không nổi, nếu chỉ vì chuyện trước mắt mà vội thể hiện rõ ràng là hành vi ngu xuẩn. Nhưng cũng không thể cứ để như vậy, vốn dĩ nàng chỉ có tiếng nói còn về thiên phú của nàng kia tốt so với mình tốt hơn ngàn vạn lần.
“Ta đây tính thả ngươi, vạn nhất ngươi về sau”
Tịch Li biết công chúa trước mắt này nghe lời nói của mình vừa rồi, mà hiện tại bất quá chỉ muốn bảo đảm an toàn mà thôi.
“ Ngươi yên tâm, chỉ cần không phải ngươi trêu chọc ta trước, ta tất nhiên là sẽ không rảnh rỗi không có việc gì đi tìm ngươi gây phiền toái.”
Tịch Li nói không sai, nàng sẽ không rảnh tới mức không có việc gì đi tìm nàng gây phiền toái, bản chất chủ yếu nhiệm vụ của nàng là tu luyện, tất nhiên sẽ không dư thừa thời gian đi tìm phiền phức, nhưng trên cơ sở những người đó cũng không tới tìm nàng gây sự.
Đông Lăng Sương Nhiễm tuy rằng trong lòng vẫn còn phẫn nộ nghẹn khuất, nhưng nàng cũng không ngu.
“Tốt! Ngươi và ta hiện tại đã đàm phán xong, buông ta ra!”
Tịch Li nghe nói vậy, chậm rãi buông lỏng tay ra, bất quá thủ hạ động tác vẫn còn đề phòng bọn họ. Nói không chừng công chúa này tâm địa có thể không tốt, một hai phải tiếp tục tìm tới nàng gây phiền toái.
“ Hãy nhớ quản cho tốt người của ngươi!”
Những thị vệ đó thấy Tịch Li buông lỏng công chúa ra, vội vàng tiến về phía trước, một phần muốn bắt lấy Tịch Li, một phần muốn bảo vệ Đông Lăng Sương Nhiễm.
Đông Lăng Sương Nhiễm nhịn cơn giận xuống, lớn tiếng quát “Chúng ta đi!”
Bọn thị vệ bước chân rón rén, do dự một chút, nhưng là vẫn phải lựa chọn phục tùng mệnh lệnh, tuy rằng không biết vì sao công chúa buông tha tiểu cô nương kia, nhưng là không cần hỏi cũng biết là nàng nói với công chúa gì đó mà trong đó rốt cuộc nói cái gì bọn họ không cần phải xen vào, cũng không thể quản, cho nên chỉ cần phục tùng mệnh lệnh là được.
Mọi người thấy sự tình cứ như vậy kết thúc, lại thấy dường như là Lục công chúa kia thỏa hiệp, không khỏi có chút sững sờ. Trải qua chuyện lần này người thông minh rõ rang Tịch Li tuy nhỏ người nhưng bản lĩnh không hề nhỏ, không phải là người dễ mà chọc vào.
Cho nên đợi khi Tịch Li trở lại nhóm lửa, một số người không khỏi lui về phía sau một chút. Tịch Li cũng mặc kệ bọn họ có phải đang xem nàng như mãnh thú hay không. Nàng nhặt thịt nướng trên mặt đất, vỗ vỗ một ít lá cây dính trên mặt trên, cũng không chê thịt nướng đã lạnh, tiếp tục ăn ngon lành.
Vốn dĩ ở kiếp trước, thời mạt thế đồ ăn rất quý giá, liền nghĩ bọn họ Thiên Vu nhất tộc có kết giới bảo vệ, nhưng là vẫn sẽ chịu ảnh hưởng nhất định, đối với đồ ăn không thể lãng phí.
“Ha hả! Không phải ta nghĩ ngươi ngu xuẩn, mà ngươi thật sự thực sự rất ngu xuẩn, ngươi nói dựa vào thiên phú của ta tiên sư sẽ mặc kệ ta sao? Đơn giản, chỉ cần ta đã xảy ra chuyện, bọn họ lập tức liền sẽ lên đây. Bây giờ họ chưa tới nhưng không có nghĩa là họ mặc kệ không quan tâm. Ngươi cho rằng ngươi là công chúa thì có thể muốn làm gì thì làm sao? Không, ta nói cho ngươi biết, ở kia ngươi là công chúa nhưng hiện tại ngươi không phải. Ở Tu tiên giới không phải vì ngươi là công chúa mà thiên vị ngươi huống chi ngươi chỉ là một công chúa vương triều nho nhỏ ở giới phàm trần. Tiên sư đã nói, tu luyện giả, cường giả vi tôn. Không có thực lực chính là đối tượng mặc người xâu xé, hơn nữa đi vào tiên môn không liên quan đến giới phàm trần. Ta tin tưởng khi ta tu luyện đến luyện khí trung kỳ sẽ là đi trước ngươi, huống hồ gì trên người ta còn có bùa hộ mệnh tiên sư ban, muốn ta chết ngươi thấy có khả năng sao? Hơn nữa ta tin tưởng ngươi cũng không phải dại dột hết thuốc chữa đúng không?”
Tịch Li thấp giọng nói nhỏ bên tai Đông Lăng Sương Nhiễm, lời nói chỉ có hai người mới có thể nghe được.
Đông Lăng Sương Nhiễm thực phẫn nộ, hơn nữa muốn giết nữ hài trước mắt này nhưng là nàng không thể không thừa nhận, lời nàng nói hoàn toàn đúng. Nữ hài trước mắt có thiên phú siêu tuyệt, những vị tiên sư cao cao tại thượng đó có lẽ sẽ không quản bọn họ mâu thuẫn hay cọ sát nhưng tuyệt đối sẽ không mặc kệ sự sống chết của nàng.
Nếu mình cứ khăng khăng muốn giết nữ hài trước mặt thì chỉ sợ đến mình cũng sống không nổi, nếu chỉ vì chuyện trước mắt mà vội thể hiện rõ ràng là hành vi ngu xuẩn. Nhưng cũng không thể cứ để như vậy, vốn dĩ nàng chỉ có tiếng nói còn về thiên phú của nàng kia tốt so với mình tốt hơn ngàn vạn lần.
“Ta đây tính thả ngươi, vạn nhất ngươi về sau”
Tịch Li biết công chúa trước mắt này nghe lời nói của mình vừa rồi, mà hiện tại bất quá chỉ muốn bảo đảm an toàn mà thôi.
“ Ngươi yên tâm, chỉ cần không phải ngươi trêu chọc ta trước, ta tất nhiên là sẽ không rảnh rỗi không có việc gì đi tìm ngươi gây phiền toái.”
Tịch Li nói không sai, nàng sẽ không rảnh tới mức không có việc gì đi tìm nàng gây phiền toái, bản chất chủ yếu nhiệm vụ của nàng là tu luyện, tất nhiên sẽ không dư thừa thời gian đi tìm phiền phức, nhưng trên cơ sở những người đó cũng không tới tìm nàng gây sự.
Đông Lăng Sương Nhiễm tuy rằng trong lòng vẫn còn phẫn nộ nghẹn khuất, nhưng nàng cũng không ngu.
“Tốt! Ngươi và ta hiện tại đã đàm phán xong, buông ta ra!”
Tịch Li nghe nói vậy, chậm rãi buông lỏng tay ra, bất quá thủ hạ động tác vẫn còn đề phòng bọn họ. Nói không chừng công chúa này tâm địa có thể không tốt, một hai phải tiếp tục tìm tới nàng gây phiền toái.
“ Hãy nhớ quản cho tốt người của ngươi!”
Những thị vệ đó thấy Tịch Li buông lỏng công chúa ra, vội vàng tiến về phía trước, một phần muốn bắt lấy Tịch Li, một phần muốn bảo vệ Đông Lăng Sương Nhiễm.
Đông Lăng Sương Nhiễm nhịn cơn giận xuống, lớn tiếng quát “Chúng ta đi!”
Bọn thị vệ bước chân rón rén, do dự một chút, nhưng là vẫn phải lựa chọn phục tùng mệnh lệnh, tuy rằng không biết vì sao công chúa buông tha tiểu cô nương kia, nhưng là không cần hỏi cũng biết là nàng nói với công chúa gì đó mà trong đó rốt cuộc nói cái gì bọn họ không cần phải xen vào, cũng không thể quản, cho nên chỉ cần phục tùng mệnh lệnh là được.
Mọi người thấy sự tình cứ như vậy kết thúc, lại thấy dường như là Lục công chúa kia thỏa hiệp, không khỏi có chút sững sờ. Trải qua chuyện lần này người thông minh rõ rang Tịch Li tuy nhỏ người nhưng bản lĩnh không hề nhỏ, không phải là người dễ mà chọc vào.
Cho nên đợi khi Tịch Li trở lại nhóm lửa, một số người không khỏi lui về phía sau một chút. Tịch Li cũng mặc kệ bọn họ có phải đang xem nàng như mãnh thú hay không. Nàng nhặt thịt nướng trên mặt đất, vỗ vỗ một ít lá cây dính trên mặt trên, cũng không chê thịt nướng đã lạnh, tiếp tục ăn ngon lành.
Vốn dĩ ở kiếp trước, thời mạt thế đồ ăn rất quý giá, liền nghĩ bọn họ Thiên Vu nhất tộc có kết giới bảo vệ, nhưng là vẫn sẽ chịu ảnh hưởng nhất định, đối với đồ ăn không thể lãng phí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.