Xuyên Thành Thái Giám Xung Hỉ Tân Nương

Chương 70: Cẩm Tú: Ngụy Thái Hậu Keo Kiệt Như Vậy Sao?

Trân Châu Nãi Trà Đại Phúc

18/01/2023

Edit: Đỗ Thùy Anh

Giang Phi Vi đành phải đi vào trong đình quỳ xuống hành lễ: “Nô tỳ thỉnh an Thái hậu nương nương.”

Bên cạnh Ngụy Thái hậu còn có một nữ nhân, Nguyễn An đến gần Giang Phi Vi, nhỏ giọng nói: “Đó là người của Cố chấp bút, Cẩm Tú. Cô cô gọi nàng là Trình tiểu thư.”

Giang Phi Vi hơi kinh ngạc.

Sau khi mình trở thành người của Cố Ngôn, nàng nghĩ dù sao cũng quen biết Ngụy Thái hậu, từng muốn đến bái kiến, nhưng lại bị Thái hậu cự tuyệt. Sau đó nàng cũng không muốn làm mình mất mặt nữa.

Nhưng Thái hậu có thân phận đến mức nào, lại muốn ngồi chung một chỗ với người của Cố Cẩn? Thế lực của Cố Cẩn lớn hơn rất nhiều so với nàng tưởng tượng.

Làm sao Ngụy Thái hậu có thể không phát hiện ra nghi ngờ của Giang Phi Vi? Nghĩ đến đây, trong lòng bà ta càng khó chịu hơn.

Đại hoàng tử quản lý việc triều đình, tuy rằng có Ngụy gia giúp đỡ, nhưng vẫn không thuận lợi. Cố Cẩn là nô tài không giữ được miệng, vậy mà nói chuyện Đại hoàng tử gặp thất bại cho Trình Cẩm Tú.

Trình Cẩm Tú lấy chuyện này đe dọa mình, nhưng người thái giám mà nàng ta quen biết lại thật sự có thể giúp được Đại hoàng tử! Bà ta cũng không có cách nào, đành phải cho nàng ta ngồi trong đình này.

Giang Phi Vi vẫn hành lễ như trước: “Bái kiến Trình tiểu thư.” Nói xong mới ngẩng đầu nhìn Cẩm Tú cô nương.

Trình Cẩm Tú mặc một bộ cát phục hồ lô phong cảnh màu đỏ tía, bên ngoài khoác một chiếc áo lông chồn, trên đầu đội đầy ngọc. Ánh đèn cung đình chiếu lên búi tóc của nàng ta, thậm chí hơi chói mắt.

Mười ngón tay như ngó sen, đeo ba bốn chiếc nhẫn vàng trong suốt khảm đá quý, dường như muốn vượt qua Ngụy Thái hậu.

Mặc dù nàng ta tràn đầy quyến rũ, nhưng nhìn ai cũng với dáng vẻ đoan trang, khóe miệng hơi rũ xuống, lộ ra sự thăng trầm của năm tháng. Hơn nữa, cả người sang trọng quý giá càng khiến nàng ta sâu lắng hơn, khuôn mặt xinh đẹp, thật khó có thể làm cho người khác gần gũi.

Trình Cẩm Tú cũng đang đánh giá Giang Phi Vi.

Tiểu nha đầu trẻ tuổi, mặc dù quần áo trang điểm đắt tiền, nhưng lại là một người nhát gan và cẩn thận.

Nghe nói ở trong cung cũng từng gặp một số chuyện, nhưng vẫn có dáng vẻ tinh khiết không tranh giành. Nhưng vừa nghĩ đến người như vậy, vẫn không phải được cấp cho thái giám sao, trong lòng nàng ta lại hiện lên sự đắc ý.

Trong lòng Ngụy Thái hậu bực bội, bà ta kiên nhẫn bồi tiếp Trình cô nương này đã là cực hạn, vậy mà nàng ta ăn vạ ở chỗ này không đi.

Bà ta đưa mắt ra hiệu, sai Trường Ngọc lấy một cái ghế nhỏ, để Giang Phi Vi ngồi xuống bên cạnh mình.

Trình Cẩm Tú liếc mắt nhìn Ngụy Thái hậu và Giang Phi Vi ngồi ở một bên, lười biếng hỏi: “Ngụy Thái hậu không ngại ta ở đây quấy rầy chứ? Không còn cách nào khác, Cố Cẩn tìm cho ta chỗ ngồi ngắm cảnh đẹp, nhưng gió quá to. Ta nghĩ nên đến đình này trốn tạm, chờ đợi đến lúc bắn pháo hoa, sẽ đi qua.”

Ngụy Thái hậu cười khẽ: “Ai gia nào dám? Cố chấp bút nhà các ngươi, ngay cả cửa cung ai gia cũng dám tùy ý ra vào, ai gia sợ hắn mới đúng.”

Trình Cẩm Tú cười nhạo, vội vàng nói: “Ngụy Thái hậu nói sai rồi. Cố chấp bút làm việc vì Hoàng Thượng, lời của Hoàng Thượng chính là thánh chỉ, chuyện lớn phải lập tức thông báo, Ngụy Thái hậu sẽ không keo kiệt như vậy chứ?”

“Trình cô cô đều nói lý lẽ, ai gia cũng không tiện nói thêm gì. Chỉ là đình nhỏ này, cảnh vật cũng không giống nơi Cố chấp bút tìm cho ngươi, nếu là không có việc gì, thì ngươi nên đi dạo một chút.”

Trình Cẩm Tú vừa nghe Ngụy Thái hậu gọi nàng ta là Trình cô cô, vẻ mặt lập tức suy sụp. Giang Phi Vi rất ít khi nhìn thấy Ngụy Thái hậu đối đầu gay gắt như vậy, không khỏi kinh ngạc. Nàng đang ngồi yên lặng, ai ngờ Trình Cẩm Tú lại chỉ mũi nhọn về phía nàng: “Muội muội hôm nay dùng phấn thơm, là loại mà Đông Ly tiến cống, đúng không?”

Giang Phi Vi không dám trả lời bừa, đành phải tránh nặng nhẹ nhàng nói: “Nô tỳ không dám dùng thứ quý giá như vậy, đây chỉ là phấn thơm bình thường thôi.”

Trình Cẩm Tú nhíu mày: “À? Ta nghe nói trong cung có ba hộp, một hộp để lại cho Hoàng hậu, một hộp cho Lâm Quý nhân đang được sủng ái, ta tưởng rằng còn một hộp ở chỗ Giang cô cô.”



“Những đồ vật được ban thưởng này, theo ý Trình cô cô thì có thể tùy tiện thưởng cho cung nhân sao? Hay là ngày thường ngươi đã quen làm chuyện này?” Giang Phi Vi còn chưa kịp trả lời, Ngụy Thái hậu đã mở miệng trước.

“Ai da, Ngụy Thái hậu, ngài đã trách oan ta rồi. Ta nghe cung nhân đồn rằng Cố đốc công đối với Giang cô cô, là dâng một trăm trái tim, đồ tốt như nước chảy được đưa đến Trọng Hoa cung.”

“Cố Ngôn nghe ý chỉ của Thánh thượng, chuẩn bị đồ đạc cho Thất hoàng tử, Trình cô cô nghe nhầm rồi.” Giang Phi Vi thản nhiên nói.

“Trình cô cô, nếu là không còn việc gì, mời ngươi đừng nói những chuyện này nữa, nên sớm đi xem đèn đi.” Ngụy Thái hậu lười nén tức giận trong lòng, vội hạ lệnh đuổi khách với Trình Cẩm Tú.

Trình Cẩm Tú còn chưa kịp phản bác, một thái giám chạy tới báo tin, nói Tam hoàng tử tới.

Tam hoàng tử đến Trúc Thúy các, cười hành lễ thỉnh an Ngụy Thái hậu: “Thái hậu, tôn nhi đến thỉnh an người.”

Hắn thấy Giang Phi Vi ngẩn người, cười nói: “Hóa ra Giang cô nương cũng ở đây.”

Trình Cẩm Tú thấy hắn không để ý tới mình, ánh mắt ảm đạm, lập tức đứng dậy nở nụ cười nũng nịu, dịu dàng quỳ xuống: “Nô tỳ thỉnh an Tam hoàng tử.”

“Miễn lễ, ngày lễ không cần nghi thức xã giao, Phi Vi cũng không cần quỳ.” Tam hoàng tử không thèm để ý xoay người, nói chuyện với Ngụy Thái hậu: “Ta phải nói chuyện với các hoàng thân quốc thích, nên mất chút thời gian, sau đó đã nhanh chóng đến thỉnh an tổ mẫu trước.”

Đương nhiên, Tam hoàng tử đúng lúc bỏ lỡ liếc mắt đưa tình của Trình Cẩm Tú. Khi nàng ta nghe thấy Tam hoàng tử gọi tên Giang Phi Vi, trên mặt hiện lên sự kinh ngạc, xấu hổ và buồn bực.

Giang Phi Vi nhìn thấy hết tất cả, đột nhiên nhận ra Ngụy Thái hậu luôn ăn chay niệm Phật tính tình rất tốt, sao lại mất kiên nhẫn với Trình Cẩm Tú như thế.

Tam hoàng tử đỡ Ngụy Thái hậu ngồi xuống: “Trời lạnh, ta đã bảo Tiểu Đức Tử chuẩn bị một ít thức ăn nóng, sắp bưng ra, và hâm nóng chút rượu Kim Minh, chúng ta uống một chén làm ấm thân thể. Chúng ta nói chuyện giết thời gian, không bao lâu nữa có thể xem pháo hoa rồi.”

Ngụy Thái hậu yêu thương nhìn Tam hoàng tử: “Đâu cần ngươi tốn nhiều công sức như vậy.”

Ngụy Thái hậu từ đáy lòng cảm thấy, trong mấy vị hoàng tử, tốt nhất chính là Tam hoàng tử!

Bởi vì Thái tử giành quyền, nên Nhị hoàng tử cũng không gần gũi với bà ta, Tam hoàng tử lại không có thù oán gì, đối với mình rất hiếu thuận! Thậm chí Hứa Quý phi trách phạt hắn, hắn vẫn tôn trọng mình.

Nếu hắn sinh ra từ bụng Hoàng hậu, vị trí Thái tử này bà ta nhất định sẽ giúp hắn giành lấy!

Giang Phi Vi thấy ánh mắt hài lòng của Ngụy Thái hậu, nhớ tới sau khi Tam hoàng tử đăng cơ, Ngụy Thái hậu rất ủng hộ hắn. Nàng lại nhìn vẻ mặt ghen tuông của Trình Cẩm Tú... Nếu không phải đã lâu không thấy mức độ được yêu thích của Tam hoàng tử, nàng suýt nữa đã quên, Tam hoàng tử chính là nam chính.

“Đồ ăn hâm trên lửa lâu sẽ không ngon nữa. Hơn nữa rượu này cũng là loại mới được Minh Nguyệt lâu đưa ra, coi như năm mới nên thử một ít.”

Người của Tam hoàng tử nhanh chóng bê lò đồng lên, rượu đã được hâm ấm lấy đệm bọc lại. Mọi người nhận rượu nếm thử, ngọt thanh mà không nồng, dễ uống, đúng là rượu ngon. Nô tài kia cười quỳ hành lễ với các quý nhân đang ngồi: “Minh Nguyệt lâu buôn bán tốt, nô tài phải xếp hàng mất một ngày mới cướp được mấy cái chung rượu. Các chủ tử thích, nô tài cũng vui mừng!”

Ngụy Thái hậu cười: “Ngươi thật ra lại gặp may! Biết ngươi đi theo tiểu tử này rất vất vả, Trường Ngọc, thưởng cho hắn!”

Mấy cung nữ bình thường cũng quen thuộc với người của Tam hoàng tử, tất cả mọi người đều cười cho hắn ta không ít tiền thưởng. Giang Phi Vi thấy hắn nhìn ai cũng tươi cười, rất vui vẻ, cũng cười móc túi tiền của mình ra chuẩn bị thưởng cho hắn ta.

Trình Cẩm Tú nhìn thấy Giang Phi Vi lấy túi tiền màu đỏ ra, trong đầu hiện lên sự nghi hoặc lướt ngờ.

Hôm qua nàng ta phát hiện một túi tiền giống như vậy ở trong túi Cố Cẩn, không phải bởi vì độc đáo, mà là do thợ thêu quá kém.

Không đợi nàng ta suy nghĩ kỹ, đã thấy Tam hoàng tử nhận một chén, tự mình đưa cho Trình Cẩm Tú vẫn đứng ở bên cạnh: “Trình cô cô, mùa đông rét lạnh, đình này lại cao, khó tránh khỏi có gió, uống một chén này rồi đi xuống đi.”



Đây là có ý đuổi người, vẻ mặt Trình Cẩm Tú cứng ngắc, nhưng ở trước mặt Tam hoàng tử, vẫn nở nụ cười: “Hôm nay cung nhân đều vây quanh Hoàng Thượng và Lâm Quý nhân, ta sợ người bên Ngụy Thái hậu chăm sóc không chu đáo. Ngài cứ để ta ở bên cạnh hầu hạ Thái hậu đi, cần cái gì ta cũng có thể giúp đỡ.”

Ngụy Thái hậu nghe nàng ta ngụy biện, cười lạnh một tiếng, Tam hoàng tử lại bình tĩnh trả lời: “Hôm nay ta xin nghỉ với phụ hoàng, người bảo ta ở cùng Thái hậu là được, không cần cô cô tốn công sức, ta vẫn sẽ ở trong đình này.”

Trình Cẩm Tú không tình nguyện nói một câu: “Vậy Giang cô cô cũng...”

“Giang cô nương là người quen cũ của bổn hoàng tử, hôm nay cũng được Thái hậu mời.” Về vấn đề này Tam hoàng tử tỏ ra ý không thể cãi lại, hắn nhanh chóng kiềm chế sự cứng rắn trong giọng nói, bất đắc dĩ hỏi: “Trình cô cô, tốt xấu gì cũng cho bổn hoàng tử mặt mũi đi, giơ tay đánh khẽ.”

Trình Cẩm Tú vừa nghe, mặt đều đỏ bừng, vội vàng nhận chén rượu uống một hơi cạn sạch.

Vị cay nồng xuống cổ họng, lại làm bùng cháy một phần bản tính bị đè nén của nàng ta.

Không phải nàng từng được định hôn với Tam hoàng tử sao? Không ngờ Tam hoàng tử lại chủ động rút lui! Hiện giờ Giang Phi Vi là người của thái giám, còn không phải giống như mình sao?

Nàng ta không cam tâm, dựa vào cái gì gọi nàng ta là Trình cô cô, còn gọi Giang Phi Vi là Giang cô nương?

Trình Cẩm Tú xoay người, khiêu khích nói với Giang Phi Vi: “Giang cô cô, nghe nói Cố đốc công chuẩn bị một món quà lớn cho ngươi. Hai người các ngươi tình cảm như vậy, thật sự khiến người khác ghen tị.”

Tam hoàng tử nghe được lời này, niềm vui trên mặt như thủy triều rút xuống.

Giang Phi Vi lại bình tĩnh hành lễ: “Đa tạ Trình cô cô. Chúc ngươi và Cố chấp bút luôn yêu nhau, vợ chồng tôn trọng nhau.”

Nàng nói thẳng ra như vậy, thái giám và cung nữ hầu hạ đều nhìn về phía Giang Phi Vi. Trình Cẩm Tú hoàn toàn không giữ được mặt mũi, vội vàng hành lễ, lập tức rời khỏi đình.

Tam hoàng tử lúc trước vẫn luôn nở nụ cười, nghe thấy Giang Phi Vi nói, lại rất bình tĩnh nhíu mày.

Hắn nhìn thấy Giang Phi Vi đứng, nhanh chóng che giấu cái nhíu mày, xoay người nói với Giang Phi Vi: “Người cần đi cũng đi rồi, cô nương mau ngồi xuống ăn đi.”

Lúc trước có Trình Cẩm Tú ở đây, ánh mắt mọi người đều tập trung vào vị khách không mời này, hiện tại Tam hoàng tử vừa mở miệng, tất cả mọi người đều nhìn về phía Giang Phi Vi.

Trong lòng Giang Phi Vi mắng Tam hoàng tử một ngàn lần, hôm nay hắn uống rượu rồi mới tới sao? Sao luôn đề cập đến mình làm gì! Thái hậu ở đây còn chưa nói chuyện, hắn đã ra lệnh trước!

Ngụy Thái hậu thở dài: “Trường Ngọc, đỡ nàng ngồi xuống đi.”

Tam hoàng tử là một người lương thiện, hắn vẫn cảm thấy là mình từ hôn nên hại Giang Phi Vi đến mức này.

Sau khi Thái hậu lên tiếng, mọi người cũng thoải mái hơn. Trong đình dần dần tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ, Giang Phi Vi cũng cười mời rượu Ngụy Thái hậu và Tam hoàng tử, một nhóm người ngồi bên lò sưởi nói cười, lại có phần náo nhiệt và vui mừng đón năm mới của nhà bình dân.

Sau ba lần rượu, tất cả mọi người đều hơi say, Giang Phi Vi lén đứng dậy, đứng ở bên cạnh đình, nhìn ra bên ngoài.

Cố Ngôn chọn vị trí rất tốt, đứng ở bên cạnh đình có thể thấy rõ ràng dàn đàn sáo bên dưới, ca múa đầy trời. Ánh sáng trên trời chiếu sáng khu vườn thành màu vàng ấm áp, tường thành màu đỏ ngói vàng, bị cảnh tượng phồn hoa này khiến cho dường như không có dấu vết của bóng tối.

Giang Phi Vi nhìn Cố Ngôn hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng, hắn vẫn cười như trước, đang nghe Hoàng Thượng phân phó cái gì.

Hắn giống như cảm nhận được ánh mắt của Giang Phi Vi, hơi ngẩng đầu, khẽ gật đầu với Giang Phi Vi.

Giang Phi Vi không nghĩ tới hắn có thể nhìn thấy mình, nhanh chóng vẫy tay với hắn. Cố Ngôn thấy nàng kích động như vậy, hơi bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn đang định đến bên cạnh lối đi vẫy tay với nàng, thì thấy Tam hoàng tử đang đi đến bên cạnh Giang Phi Vi.

Hắn buông bàn tay đang muốn nâng lên xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Thái Giám Xung Hỉ Tân Nương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook