Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn
Chương 5:
Phong Linh Tiếu
05/07/2024
Cô nhi viện mà nguyên chủ sống ở một huyện nhỏ của thành phố Mân Giang, khoảng cách đến nội thành ước chừng 300 km, nếu lái xe cần hơn ba giờ.
Sau khi xe vào thành phố Mân Giang, một đường đi về hướng khu biệt thự Tây Giao.
Trợ lý Bạch thông qua kính chiếu hậu, quan sát vị tiểu thư Giang gia mới được tìm về này, mới phát hiện cô ấy thế mà không hề câu nệ sợ hãi.
Thật giống như khu hoàn cảnh xa hoa xung quanh biệt thự này không có bất kỳ quan hệ gì với cô vậy.
Một đứa trẻ lớn lên ở cô nhi viện, không nên có loại biểu hiện như này mới phải, cho nên hoặc là cô ấy thật sự không thèm để ý, hoặc là quá biết giả vờ.
Trợ lý Bạch thầm giật mình, nhanh chóng hạ quyết tâm, về sau tuyệt đối không được chủ động trêu chọc vị Giang tiểu thư này.
Đừng nhìn Giang tổng hiện tại đối xử với cô ấy không nóng không lạnh, nhưng có tầng quan hệ huyết thống kia ở đó, chuyện sau này ai có thể nói rõ được.
Chỉ tiếc là lúc trước hắn đã từng đắc tội tiểu thư Giang Li một lần, về sau cho dù có cố tình biểu hiện cũng chưa chắc có thể lưu lại ấn tượng tốt cho cô.
Giang Li nào biết trợ lý Bạch đang bổ não nhiều như vậy, trong hiện thực tuy cô không sinh ra ở hào môn, nhưng cũng chưa từng thiếu tiền, tất nhiên không có khả năng bị khu biệt thự trước mắt hấp dẫn.
Nhưng mà, một nam một nữ đứng ở thảm cỏ trước cửa biệt thự Giang gia, đúng là đã thành công hấp dẫn lực chú ý của cô rồi.
Người con gái thoạt nhìn tuổi tác tương tự cô, cực kỳ xinh đẹp, người con trai lại có vẻ già dặn hơn một chút, thoạt nhìn rất giống Giang Hoài phiên bản thiếu niên.
Người con trai đang cúi đầu lắng nghe tiếng người con gái nói chuyện, trên mặt ôn nhu sủng nịch như muốn tràn cả ra ngoài.
Giang Li suy đoán, đây hẳn là thiên kim giả nữ chính Giang Nhược cùng anh trai muội khống của cô Giang Châu.
Theo tầm mắt Giang Li nhìn qua, ánh mắt Phong Vận lập tức trở nên ôn nhu, nhưng bà lại nhanh chóng nhớ ra, chính mình còn chưa nói với Tiểu Li chuyện của Nhược Nhược.
Vốn bà tính toán trên đường về Mân Giang sẽ nói, nhưng bởi vì Tiểu Li và chống bà lúc trước náo loạn đến không thoải mái, thế nên bà đã quên mất chuyện này rồi.
Phong Vận đang chuẩn bị mở miệng giải thích, Giang Nhược đã chú ý tới tình huống bên này.
Đôi mắt cô ấy sáng long lanh, làm lơ anh trai nhắc nhở “Chạy chậm một chút”, sau khi chạy tới liền lao vào trong lòng Phong Vận, làm nũng nói: “Mẹ, ba mẹ đã đón chị về rồi sao?”
Phong Vận cười vuốt ve đầu cô ấy, “Ừ, đã đón về rồi, về sau hai chị em con có thể cùng nhau đi học, cũng coi như có người bầu bạn.”
Sau đó bà ấy đem tầm mắt chuyển sang Giang Li, cười nói: “Tiểu Li, đây là Nhược Nhược, lúc trước hai chị em bị ôm nhầm, cho nên mẹ và ba con vẫn luôn cho rằng con bé mới là con gái ruột của chúng ta.”
Không đợi Giang Li mở miệng, Giang Nhược lập tức thái độ thân thiện chào hỏi: “Chào chị ạ.”
Nghe được chữ “Chị”, Giang Li lập tức nhớ tới cốt truyện trong sách.
Sau khi nguyên chủ về nhà, Giang Nhược xác thật vẫn luôn gọi cô ấy là chị.
Sau này hai người có mâu thuẫn, Giang Châu liền bắt cóc đạo đức nguyên chủ, nói thân thể em gái không tốt, nguyên chủ làm chị hẳn phải nhường cô ấy, không nên cái gì cũng tranh với cô ấy.
Nhưng Giang Li không có tính toán hầu hạ tiểu công chúa, nói trắng ra: “Chúng ta cùng tuổi, ngày sinh hẳn là cũng sấp sỉ, cô gọi tên của tôi là được.”
Nhận thấy thái độ Giang Li lãnh đạm, Giang Nhược có chút vô thố, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Giang Châu như đang xin giúp đỡ.
Giang Châu lập tức nhíu mày nhìn Giang Li, “Chỉ là một cái xưng hô mà thôi, cần phải so đo như vậy sao?”
Giang Li ngẩng đầu nhìn thẳng hắn, “Một cái xưng hô mà thôi, đúng là không cần phải so đo.”
Sau đó cô đem tầm mắt chuyển sang Giang Nhược, “Cô hẳn là sẽ không so đo, đúng không?”
Giang Nhược:……
Giang Châu cũng không dự đoán được, em gái ruột thế nhưng EQ lại thấp đến vậy, tức khắc liền không có sắc mặt tốt.
Hắn quay đầu xoa xoa đầu Giang Nhược, an ủi nói: “Nếu nó không cảm kích, về sau em cũng không cần đối xử khách khí với nó làm gì, kêu tên nó là được.”
Giang Nhược mím môi, chưa nói cái gì.
Con trai cùng con gái lần đầu gặp mặt đã không thoải mái, làm Phong Vận có chút khó xử.
Bà dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn Giang Hoài, lại phát hiện chồng mình tỏ vẻ chuyện không liên quan đến mình, rõ ràng là không muốn quản.
Sau khi xe vào thành phố Mân Giang, một đường đi về hướng khu biệt thự Tây Giao.
Trợ lý Bạch thông qua kính chiếu hậu, quan sát vị tiểu thư Giang gia mới được tìm về này, mới phát hiện cô ấy thế mà không hề câu nệ sợ hãi.
Thật giống như khu hoàn cảnh xa hoa xung quanh biệt thự này không có bất kỳ quan hệ gì với cô vậy.
Một đứa trẻ lớn lên ở cô nhi viện, không nên có loại biểu hiện như này mới phải, cho nên hoặc là cô ấy thật sự không thèm để ý, hoặc là quá biết giả vờ.
Trợ lý Bạch thầm giật mình, nhanh chóng hạ quyết tâm, về sau tuyệt đối không được chủ động trêu chọc vị Giang tiểu thư này.
Đừng nhìn Giang tổng hiện tại đối xử với cô ấy không nóng không lạnh, nhưng có tầng quan hệ huyết thống kia ở đó, chuyện sau này ai có thể nói rõ được.
Chỉ tiếc là lúc trước hắn đã từng đắc tội tiểu thư Giang Li một lần, về sau cho dù có cố tình biểu hiện cũng chưa chắc có thể lưu lại ấn tượng tốt cho cô.
Giang Li nào biết trợ lý Bạch đang bổ não nhiều như vậy, trong hiện thực tuy cô không sinh ra ở hào môn, nhưng cũng chưa từng thiếu tiền, tất nhiên không có khả năng bị khu biệt thự trước mắt hấp dẫn.
Nhưng mà, một nam một nữ đứng ở thảm cỏ trước cửa biệt thự Giang gia, đúng là đã thành công hấp dẫn lực chú ý của cô rồi.
Người con gái thoạt nhìn tuổi tác tương tự cô, cực kỳ xinh đẹp, người con trai lại có vẻ già dặn hơn một chút, thoạt nhìn rất giống Giang Hoài phiên bản thiếu niên.
Người con trai đang cúi đầu lắng nghe tiếng người con gái nói chuyện, trên mặt ôn nhu sủng nịch như muốn tràn cả ra ngoài.
Giang Li suy đoán, đây hẳn là thiên kim giả nữ chính Giang Nhược cùng anh trai muội khống của cô Giang Châu.
Theo tầm mắt Giang Li nhìn qua, ánh mắt Phong Vận lập tức trở nên ôn nhu, nhưng bà lại nhanh chóng nhớ ra, chính mình còn chưa nói với Tiểu Li chuyện của Nhược Nhược.
Vốn bà tính toán trên đường về Mân Giang sẽ nói, nhưng bởi vì Tiểu Li và chống bà lúc trước náo loạn đến không thoải mái, thế nên bà đã quên mất chuyện này rồi.
Phong Vận đang chuẩn bị mở miệng giải thích, Giang Nhược đã chú ý tới tình huống bên này.
Đôi mắt cô ấy sáng long lanh, làm lơ anh trai nhắc nhở “Chạy chậm một chút”, sau khi chạy tới liền lao vào trong lòng Phong Vận, làm nũng nói: “Mẹ, ba mẹ đã đón chị về rồi sao?”
Phong Vận cười vuốt ve đầu cô ấy, “Ừ, đã đón về rồi, về sau hai chị em con có thể cùng nhau đi học, cũng coi như có người bầu bạn.”
Sau đó bà ấy đem tầm mắt chuyển sang Giang Li, cười nói: “Tiểu Li, đây là Nhược Nhược, lúc trước hai chị em bị ôm nhầm, cho nên mẹ và ba con vẫn luôn cho rằng con bé mới là con gái ruột của chúng ta.”
Không đợi Giang Li mở miệng, Giang Nhược lập tức thái độ thân thiện chào hỏi: “Chào chị ạ.”
Nghe được chữ “Chị”, Giang Li lập tức nhớ tới cốt truyện trong sách.
Sau khi nguyên chủ về nhà, Giang Nhược xác thật vẫn luôn gọi cô ấy là chị.
Sau này hai người có mâu thuẫn, Giang Châu liền bắt cóc đạo đức nguyên chủ, nói thân thể em gái không tốt, nguyên chủ làm chị hẳn phải nhường cô ấy, không nên cái gì cũng tranh với cô ấy.
Nhưng Giang Li không có tính toán hầu hạ tiểu công chúa, nói trắng ra: “Chúng ta cùng tuổi, ngày sinh hẳn là cũng sấp sỉ, cô gọi tên của tôi là được.”
Nhận thấy thái độ Giang Li lãnh đạm, Giang Nhược có chút vô thố, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Giang Châu như đang xin giúp đỡ.
Giang Châu lập tức nhíu mày nhìn Giang Li, “Chỉ là một cái xưng hô mà thôi, cần phải so đo như vậy sao?”
Giang Li ngẩng đầu nhìn thẳng hắn, “Một cái xưng hô mà thôi, đúng là không cần phải so đo.”
Sau đó cô đem tầm mắt chuyển sang Giang Nhược, “Cô hẳn là sẽ không so đo, đúng không?”
Giang Nhược:……
Giang Châu cũng không dự đoán được, em gái ruột thế nhưng EQ lại thấp đến vậy, tức khắc liền không có sắc mặt tốt.
Hắn quay đầu xoa xoa đầu Giang Nhược, an ủi nói: “Nếu nó không cảm kích, về sau em cũng không cần đối xử khách khí với nó làm gì, kêu tên nó là được.”
Giang Nhược mím môi, chưa nói cái gì.
Con trai cùng con gái lần đầu gặp mặt đã không thoải mái, làm Phong Vận có chút khó xử.
Bà dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn Giang Hoài, lại phát hiện chồng mình tỏ vẻ chuyện không liên quan đến mình, rõ ràng là không muốn quản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.