Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn
Chương 6:
Phong Linh Tiếu
08/07/2024
Do dự một lát, bà cau mày nhìn con trai, “Tiểu Li cũng là em gái con, sao con lại nói chuyện như vậy?”
Giang Châu nhún vai, “Nó ngay cả anh trai đều không gọi một tiếng, mẹ cảm thấy con nên nói chuyện với nó như nào?”
Phong Vận sửng sốt vài giây, như là đột nhiên ý thức được cái gì, bà lộ ra ánh mắt bi thương nhìn Giang Li, “Tiểu Li, có phải con vẫn đang trách ba mẹ không tìm được con sớm hơn đúng không?”
Giang Li lắc đầu, “Tôi không nghĩ như vậy.”
“Vậy vì sao con……” Phong Vận muốn nói lại thôi.
Đứa trẻ trước mắt rõ ràng là con gái ruột của bà ta, nhưng không hiểu vì sao vẫn luôn cho người ta một cảm giác xa cách ngàn dặm chứ?
Là ảo giác của bà ta sao?
Giang Li đại khái có thể đoán được suy nghĩ của Phong Vận, nghĩ đến cốt truyện trong sácg, cô đột nhiên cười, hỏi: “Bà đang muốn nói, tôi không gọi hai người là ba mẹ, cũng không mở miệng gọi anh ta là anh trai chứ gì?”
Phong Vận:……
Đúng là bà ta đang nghĩ như vậy, lại chưa từng tưởng tượng được con gái sẽ hỏi trắng ra như thế.
“Bởi vì tạm thời tôi vẫn chưa xác định, các người có thể chấp nhận tôi hay không.” Giọng Giang Li thanh lãnh.
“Chúng ta đương nhiên muốn chấp nhận con rồi! Nếu không nhận con, sao có thể ngàn dặm xa xôi tới tìm con chứ? Tiểu Li, con nói như vậy làm lòng ba mẹ quá đau rồi.”
Phong Vận bộ dáng lã chã chực khóc, phảng phất như đã chịu uất ức to lớn lắm vậy.
Giang Li căn bản không cho bà ta cơ hội bán thảm, “Nhưng mà tất cả mọi người đều biết, Giang Nhược mới là con gái Giang gia, chẳng lẽ mấy người chuẩn bị công bố ra ngoài chuyện chúng tôi từ nhỏ đã bị ôm sai sao?”
Vừa nghe lời này, Phong Vận tức khắc không còn khí thế.
Vấn đề này, trước khi bọn họ đi đón Tiểu Li cũng đã thương lượng qua, cuối cùng nhất trí quyết định tạm thời không công bố thân phận của Tiểu Li, bằng không tình cảnh của Nhược Nhược sẽ trở nên rất xấu hổ.
Về phần Tiểu Li thì tuyên bố ra ngoài con bé là con gái Giang gia nhận nuôi, dù sao người trong nhà đều biết thân phận thật sự của cô là được, cũng sẽ đối đãi công bằng với hai đứa nhỏ.
Lúc trước Giang Châu đưa ra phương án này, Giang Hoài gần như không hề suy xét lập tức đáp ứng luôn, Phong Vận tuy có chút do dự, nhưng cũng cam chịu quyết định của chồng và con trai.
Nhưng lúc này nghe được con gái ruột chất vấn, bà lại cảm thấy có chút đuối lý.
Giang Châu cau mày nhìn Giang Li, “Cô để ý thân phận thiên kim Giang gia đến vậy sao?”
Giang Li lắc đầu, “Tôi không thèm để ý.”
Giang Châu mặt mang trào phúng, “Nếu như cô thật không thèm để ý, vì sao vừa trở về đã buộc chúng tôi công khai thân phận của cô?”
Giang Hoài tuy vẫn luôn không lên tiếng, nhưng cũng đồng ý lời của con trai, cảm thấy mí mắt Giang Li không khỏi quá thiển cận rồi.
Giang Li đối diện với Giang Châu, nghi hoặc nói: “Chẳng lẽ không phải mấy người buộc tôi mở miệng gọi người trước sao?”
Giang Châu:……
“Các người có quan hệ huyết thống với tôi, theo lý thuyết là nên sửa miệng, nhưng nếu các người cũng không tính toán thừa nhận tôi là người thân của các người, vậy tôi không sửa miệng hẳn cũng coi như bình thường nhỉ?”
Giang Nhược chân tay luống cuống nhìn Giang Châu, nhỏ giọng nói: “Anh, hay là……”
Giang Châu nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai cô ta, trấn an nói: “Em không cần nhọc lòng việc nhỏ này.”
Giang Hoài lúc này rốt cuộc không giả chết nữa, hắn dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống Giang Li. “Con ở bên ngoài mười lăm năm, vẫn luôn là Nhược Nhược ở bên cạnh chúng ta, tất cả mọi người đều biết con bé là con gái Giang gia, nếu đột nhiên công bố thân phận của con, Nhược Nhược tất sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ.
Nhưng con không giống vậy, người trong vòng tròn này cũng không quen biết con, chỉ cần đối ngoại nói con là con gái chúng ta nhận nuôi, mọi người cũng sẽ khách khách khí khí đối với con, con hẳn là có thể lý giải, đúng không?”
Giang Li không tỏ ý kiến, hỏi lại: “Có thể đổi một lý do thoái thác khác không?”
Giang Hoài nhíu mày, “Đổi lý do thoái thác gì?”
Ông ta đã nhìn ra, tiểu nha đầu trước mắt này căn bản không phải đèn đã cạn dầu, chỉ hy vọng nó không có cái yêu cầu kỳ quái gì.
“Nếu các người không tính toán công bố thân phận của tôi, vậy cứ nói với bên ngoài tôi là họ hàng xa của Giang gia đi, chỉ tạm thời ở nhờ Giang gia thôi.” Ngữ khí Giang Li tùy ý.
Phong Vận đang định phản bác, Giang Hoài lại giành nói: “Có thể.” Trong mắt hắn, Giang Li giả bộ thành bộ dạng không tranh không giành như vậy cũng chỉ là đang lấy lui làm tiến, buộc người trong nhà công bố thân phận thiên kim Giang gia mà thôi.
Ông ta càng không cho nó như ý nguyện.
Giang Châu nhún vai, “Nó ngay cả anh trai đều không gọi một tiếng, mẹ cảm thấy con nên nói chuyện với nó như nào?”
Phong Vận sửng sốt vài giây, như là đột nhiên ý thức được cái gì, bà lộ ra ánh mắt bi thương nhìn Giang Li, “Tiểu Li, có phải con vẫn đang trách ba mẹ không tìm được con sớm hơn đúng không?”
Giang Li lắc đầu, “Tôi không nghĩ như vậy.”
“Vậy vì sao con……” Phong Vận muốn nói lại thôi.
Đứa trẻ trước mắt rõ ràng là con gái ruột của bà ta, nhưng không hiểu vì sao vẫn luôn cho người ta một cảm giác xa cách ngàn dặm chứ?
Là ảo giác của bà ta sao?
Giang Li đại khái có thể đoán được suy nghĩ của Phong Vận, nghĩ đến cốt truyện trong sácg, cô đột nhiên cười, hỏi: “Bà đang muốn nói, tôi không gọi hai người là ba mẹ, cũng không mở miệng gọi anh ta là anh trai chứ gì?”
Phong Vận:……
Đúng là bà ta đang nghĩ như vậy, lại chưa từng tưởng tượng được con gái sẽ hỏi trắng ra như thế.
“Bởi vì tạm thời tôi vẫn chưa xác định, các người có thể chấp nhận tôi hay không.” Giọng Giang Li thanh lãnh.
“Chúng ta đương nhiên muốn chấp nhận con rồi! Nếu không nhận con, sao có thể ngàn dặm xa xôi tới tìm con chứ? Tiểu Li, con nói như vậy làm lòng ba mẹ quá đau rồi.”
Phong Vận bộ dáng lã chã chực khóc, phảng phất như đã chịu uất ức to lớn lắm vậy.
Giang Li căn bản không cho bà ta cơ hội bán thảm, “Nhưng mà tất cả mọi người đều biết, Giang Nhược mới là con gái Giang gia, chẳng lẽ mấy người chuẩn bị công bố ra ngoài chuyện chúng tôi từ nhỏ đã bị ôm sai sao?”
Vừa nghe lời này, Phong Vận tức khắc không còn khí thế.
Vấn đề này, trước khi bọn họ đi đón Tiểu Li cũng đã thương lượng qua, cuối cùng nhất trí quyết định tạm thời không công bố thân phận của Tiểu Li, bằng không tình cảnh của Nhược Nhược sẽ trở nên rất xấu hổ.
Về phần Tiểu Li thì tuyên bố ra ngoài con bé là con gái Giang gia nhận nuôi, dù sao người trong nhà đều biết thân phận thật sự của cô là được, cũng sẽ đối đãi công bằng với hai đứa nhỏ.
Lúc trước Giang Châu đưa ra phương án này, Giang Hoài gần như không hề suy xét lập tức đáp ứng luôn, Phong Vận tuy có chút do dự, nhưng cũng cam chịu quyết định của chồng và con trai.
Nhưng lúc này nghe được con gái ruột chất vấn, bà lại cảm thấy có chút đuối lý.
Giang Châu cau mày nhìn Giang Li, “Cô để ý thân phận thiên kim Giang gia đến vậy sao?”
Giang Li lắc đầu, “Tôi không thèm để ý.”
Giang Châu mặt mang trào phúng, “Nếu như cô thật không thèm để ý, vì sao vừa trở về đã buộc chúng tôi công khai thân phận của cô?”
Giang Hoài tuy vẫn luôn không lên tiếng, nhưng cũng đồng ý lời của con trai, cảm thấy mí mắt Giang Li không khỏi quá thiển cận rồi.
Giang Li đối diện với Giang Châu, nghi hoặc nói: “Chẳng lẽ không phải mấy người buộc tôi mở miệng gọi người trước sao?”
Giang Châu:……
“Các người có quan hệ huyết thống với tôi, theo lý thuyết là nên sửa miệng, nhưng nếu các người cũng không tính toán thừa nhận tôi là người thân của các người, vậy tôi không sửa miệng hẳn cũng coi như bình thường nhỉ?”
Giang Nhược chân tay luống cuống nhìn Giang Châu, nhỏ giọng nói: “Anh, hay là……”
Giang Châu nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai cô ta, trấn an nói: “Em không cần nhọc lòng việc nhỏ này.”
Giang Hoài lúc này rốt cuộc không giả chết nữa, hắn dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống Giang Li. “Con ở bên ngoài mười lăm năm, vẫn luôn là Nhược Nhược ở bên cạnh chúng ta, tất cả mọi người đều biết con bé là con gái Giang gia, nếu đột nhiên công bố thân phận của con, Nhược Nhược tất sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ.
Nhưng con không giống vậy, người trong vòng tròn này cũng không quen biết con, chỉ cần đối ngoại nói con là con gái chúng ta nhận nuôi, mọi người cũng sẽ khách khách khí khí đối với con, con hẳn là có thể lý giải, đúng không?”
Giang Li không tỏ ý kiến, hỏi lại: “Có thể đổi một lý do thoái thác khác không?”
Giang Hoài nhíu mày, “Đổi lý do thoái thác gì?”
Ông ta đã nhìn ra, tiểu nha đầu trước mắt này căn bản không phải đèn đã cạn dầu, chỉ hy vọng nó không có cái yêu cầu kỳ quái gì.
“Nếu các người không tính toán công bố thân phận của tôi, vậy cứ nói với bên ngoài tôi là họ hàng xa của Giang gia đi, chỉ tạm thời ở nhờ Giang gia thôi.” Ngữ khí Giang Li tùy ý.
Phong Vận đang định phản bác, Giang Hoài lại giành nói: “Có thể.” Trong mắt hắn, Giang Li giả bộ thành bộ dạng không tranh không giành như vậy cũng chỉ là đang lấy lui làm tiến, buộc người trong nhà công bố thân phận thiên kim Giang gia mà thôi.
Ông ta càng không cho nó như ý nguyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.