Xuyên Thành Trứng Của Vai Ác Diệt Thế (Xuyên Nhanh)
Chương 367: Tiên Tôn Mỹ Cường Thảm
Vọng Thư
29/06/2024
Thằng nhóc vô cùng hài lòng, nhóc quay đầu lại thì phát hiện ba đã ngồi dậy, thằng nhóc lập tức ngồi vào trong lòng ngực ba, dùng giọng nũng nịu ngọt ngào làm nùng nói: "Ba ơi~ Con rất nhớ ba~ Ba có nhớ con không?"
Kỳ Hàn Thâm không chỉ nhận ra trong đan điền của mình xuất hiện một viên kim đan vô cùng lớn, mà còn nhận ra thằng nhóc trong lòng ngực có ngoại hình vô cùng giống hắn. Khi linh khí tụ tập lại di chuyển khắp cơ thể, hắn phát hiện ra ngoại trừ xương cụt của mình hơi lõm xuống, những thứ khác đều bình thường.
“Ngươi là ai?” Kỳ Hàn Thâm nhíu mày, giọng nói lạnh lùng khiến thằng nhóc nghe xong cũng thấy lạnh cả tai.
Mặc dù đã quen với việc ba mình mất trí nhớ ở mỗi thế giới, nhưng thằng nhóc vẫn nhịn không nổi mà bĩu môi: “Đương nhiên là con trai của ba rồi, con ruột!”
Sau nhiều lần vận chuyển linh lực, linh thức của Kỳ Hàn Thâm không ngừng hồi phục, nhưng do từng bị ma khí rót vào đầu nên cho dù không thể thành ma thì trong não vẫn còn sót lại ma khí.
Hắn không rõ kim đan trong bụng mình từ đâu mà có, nhưng hắn nhanh chóng xác nhận được rằng bản thân không nằm mơ, hắn thực sự đã trở về Kim Đan kỳ. Sau khi mất đi máu đầu tim, lần đầu tiên hắn nhìn thấy tia hy vọng sống sót..
Kỳ Hàn Thâm nhanh chóng kiểm tra tình trạng bản thân, nghe thấy tiểu gia hỏa trong lòng ngực tự xưng là con ruột của hắn, đáy mắt nhanh chóng lóe lên một tia đỏ thẫm, khóe môi cong lên khinh miệt: "Tạo ảo ảnh hòng lừa ta ư?"
"Ngươi đến muộn rồi, máu đầu tim đã bị người ta lấy đi, e là gân cốt da thịt sót lại cũng không còn hiệu nghiệm nữa." Kỳ Hàn Thâm híp mắt lại, đôi mắt xanh đậm loé lên tia máu nhìn thằng nhóc đầy hung ác.
Thằng nhóc chớp chớp đôi mắt to, nghiêng đầu gãi gáy nhỏ, trong biểu cảm chứa đầy những từ ngữ khó diễn tả: [Trời ơi! Chú hệ thống, hình như con đập ba làm ba ngốc luôn rồi!]
Nhưng rõ ràng nhóc chỉ đập vào mông thôi mà! Sao lại thành ra thế này!
Hệ thống: [...]
Cái này nó phải nói như thế nào đây?
Ba của nhóc con ở giai đoạn bắt đầu trong mỗi thế giới, quả thực có chút xấu xa và điên rồ.
Nhưng cũng không thể trách hắn được, kiếp này Kỳ Hàn Thâm bị những người được coi là thân thiết mưu tính suốt mấy trăm năm, cuối cùng còn bị đuổi tận giết tuyệt, tu vi tính mạng đều không chừa một mống, trong đầu thì bị ma khí xâm nhập. Lúc này mà bình thường mới là không bình thường.
Sở dĩ Kỳ Hàm Thâm căm ghét hai chữ ruột thịt như thế, là do hắn bị "người thân" hãm hại thảm thương.
Mặc dù hiện tại không phải là thời kỳ mạt pháp, nhưng linh lực không thể so sánh với hơn mười nghìn năm trước, từ lâu đã không còn ai có thể khao khát con đường vĩ đại, như Kỳ Hàn Thâm bảy trăm tuổi đột phá Hóa Thần hậu kỳ, đã là thiên tài kiệt xuất không ai sánh bằng.
Nhưng tài nguyên dùng cho tu luyện càng ít, nhân yêu hai tộc càng phải tranh giành không ngừng để tu luyện linh lực, nhưng kể từ sau cuộc chiến tranh nhân yêu hai ngàn năm trước, yêu tộc thảm bại, tinh nhuệ của các tộc, trưởng lão ngã xuống hơn phân nửa, toàn bộ yêu tộc đều tổn thương nặng nề.
Để bảo vệ ngọn lửa, không thể không ký kết thỏa thuận với tu sĩ nhân tộc, tự nguyện làm nô lệ cho họ sai khiến.
Yêu tộc mất đi khả năng tự bảo vệ, một lượng lớn yêu đan, pháp bảo yêu tộc cực phẩm lưu lạc vào tay nhân tộc, cộng thêm linh lực thế gian ngày càng mỏng manh, cho dù yêu tộc có che giấu đi nữa thì cũng không thể xoay chuyển tình thế, chỉ có thể nhìn kẻ thù ngày càng mạnh, còn bản thân ngày càng suy yếu, giống như cổ thụ trăm năm bỗng chốc bị đào chặt đứt bộ rễ, chỉ có thể từng bước đi vào diệt vong.
Cho nên yêu tộc hiện nay, không còn là yêu tộc có thể ngang hàng với nhân tộc, đánh đấm qua lại như xưa nữa, mà đã trở thành thú cưỡi, yêu thú, nguyên liệu luyện chế.
Ngay cả giao tộc nơi Yêu Hoàng tọa lạc, vốn luôn có truyền thuyết kế thừa long khí thượng cổ, trước mặt đại năng nhân tu cũng phải ngoan ngoãn làm con rắn nhỏ.
Tuy nhiên, mặc dù sống uất ức, nhưng nếu yêu hoàng an phận thủ thường thì cũng có thể sống tốt, không ngờ nữ hoàng yêu tộc thế hệ này vì truyền thuyết long khí mà bị người ta sớm để mắt đến.
Người này chính là tông chủ hiện tại của Vân Cực Tông, người đứng đầu chính đạo trước đây, Long Chương.
Bản thể của Long Chương chính là Long Ngạo Thiên bản long, khi biết được bí mật gia tộc rằng Long gia cũng có truyền thuyết tương tự, nhưng Long gia chính là có truyền thừa một tia long huyết, nghe nói đây là nguyên nhân khiến nhân tài của Long gia có thể xuất hiện.
Long Chương tu luyện gặp phải nút thắt đã chạy tới thông đồng với nữ hoàng yêu tộc, lão ta muốn cường cường liên hợp sinh ra long tử chân chính, kết quả sinh ra con trai hoàn toàn không như lão ta mong muốn, ngược lại do thể chất bán yêu mà có phản phệ huyết mạch nghiêm trọng, đừng nói đến tư chất, cũng không chắc chắn có thể sống đến trúc cơ.
Long Chương hoàn toàn thất vọng, trực tiếp cắt đứt quan hệ với nữ hoàng yêu tộc, mà đứa con thất bại do nữ hoàng sinh ra, đối với lão ta mà nói chẳng xứng làm con.
Long Chương có vô số đạo lữ, nhưng đứa con lão ta thừa nhận chỉ có hai loại, một loại là sinh ra từ trong bụng của chính thất, loại còn lại là có thiên phú phi thường, đứa con thất bại này rõ ràng không thuộc trong đó.
Kỳ Hàn Thâm không chỉ nhận ra trong đan điền của mình xuất hiện một viên kim đan vô cùng lớn, mà còn nhận ra thằng nhóc trong lòng ngực có ngoại hình vô cùng giống hắn. Khi linh khí tụ tập lại di chuyển khắp cơ thể, hắn phát hiện ra ngoại trừ xương cụt của mình hơi lõm xuống, những thứ khác đều bình thường.
“Ngươi là ai?” Kỳ Hàn Thâm nhíu mày, giọng nói lạnh lùng khiến thằng nhóc nghe xong cũng thấy lạnh cả tai.
Mặc dù đã quen với việc ba mình mất trí nhớ ở mỗi thế giới, nhưng thằng nhóc vẫn nhịn không nổi mà bĩu môi: “Đương nhiên là con trai của ba rồi, con ruột!”
Sau nhiều lần vận chuyển linh lực, linh thức của Kỳ Hàn Thâm không ngừng hồi phục, nhưng do từng bị ma khí rót vào đầu nên cho dù không thể thành ma thì trong não vẫn còn sót lại ma khí.
Hắn không rõ kim đan trong bụng mình từ đâu mà có, nhưng hắn nhanh chóng xác nhận được rằng bản thân không nằm mơ, hắn thực sự đã trở về Kim Đan kỳ. Sau khi mất đi máu đầu tim, lần đầu tiên hắn nhìn thấy tia hy vọng sống sót..
Kỳ Hàn Thâm nhanh chóng kiểm tra tình trạng bản thân, nghe thấy tiểu gia hỏa trong lòng ngực tự xưng là con ruột của hắn, đáy mắt nhanh chóng lóe lên một tia đỏ thẫm, khóe môi cong lên khinh miệt: "Tạo ảo ảnh hòng lừa ta ư?"
"Ngươi đến muộn rồi, máu đầu tim đã bị người ta lấy đi, e là gân cốt da thịt sót lại cũng không còn hiệu nghiệm nữa." Kỳ Hàn Thâm híp mắt lại, đôi mắt xanh đậm loé lên tia máu nhìn thằng nhóc đầy hung ác.
Thằng nhóc chớp chớp đôi mắt to, nghiêng đầu gãi gáy nhỏ, trong biểu cảm chứa đầy những từ ngữ khó diễn tả: [Trời ơi! Chú hệ thống, hình như con đập ba làm ba ngốc luôn rồi!]
Nhưng rõ ràng nhóc chỉ đập vào mông thôi mà! Sao lại thành ra thế này!
Hệ thống: [...]
Cái này nó phải nói như thế nào đây?
Ba của nhóc con ở giai đoạn bắt đầu trong mỗi thế giới, quả thực có chút xấu xa và điên rồ.
Nhưng cũng không thể trách hắn được, kiếp này Kỳ Hàn Thâm bị những người được coi là thân thiết mưu tính suốt mấy trăm năm, cuối cùng còn bị đuổi tận giết tuyệt, tu vi tính mạng đều không chừa một mống, trong đầu thì bị ma khí xâm nhập. Lúc này mà bình thường mới là không bình thường.
Sở dĩ Kỳ Hàm Thâm căm ghét hai chữ ruột thịt như thế, là do hắn bị "người thân" hãm hại thảm thương.
Mặc dù hiện tại không phải là thời kỳ mạt pháp, nhưng linh lực không thể so sánh với hơn mười nghìn năm trước, từ lâu đã không còn ai có thể khao khát con đường vĩ đại, như Kỳ Hàn Thâm bảy trăm tuổi đột phá Hóa Thần hậu kỳ, đã là thiên tài kiệt xuất không ai sánh bằng.
Nhưng tài nguyên dùng cho tu luyện càng ít, nhân yêu hai tộc càng phải tranh giành không ngừng để tu luyện linh lực, nhưng kể từ sau cuộc chiến tranh nhân yêu hai ngàn năm trước, yêu tộc thảm bại, tinh nhuệ của các tộc, trưởng lão ngã xuống hơn phân nửa, toàn bộ yêu tộc đều tổn thương nặng nề.
Để bảo vệ ngọn lửa, không thể không ký kết thỏa thuận với tu sĩ nhân tộc, tự nguyện làm nô lệ cho họ sai khiến.
Yêu tộc mất đi khả năng tự bảo vệ, một lượng lớn yêu đan, pháp bảo yêu tộc cực phẩm lưu lạc vào tay nhân tộc, cộng thêm linh lực thế gian ngày càng mỏng manh, cho dù yêu tộc có che giấu đi nữa thì cũng không thể xoay chuyển tình thế, chỉ có thể nhìn kẻ thù ngày càng mạnh, còn bản thân ngày càng suy yếu, giống như cổ thụ trăm năm bỗng chốc bị đào chặt đứt bộ rễ, chỉ có thể từng bước đi vào diệt vong.
Cho nên yêu tộc hiện nay, không còn là yêu tộc có thể ngang hàng với nhân tộc, đánh đấm qua lại như xưa nữa, mà đã trở thành thú cưỡi, yêu thú, nguyên liệu luyện chế.
Ngay cả giao tộc nơi Yêu Hoàng tọa lạc, vốn luôn có truyền thuyết kế thừa long khí thượng cổ, trước mặt đại năng nhân tu cũng phải ngoan ngoãn làm con rắn nhỏ.
Tuy nhiên, mặc dù sống uất ức, nhưng nếu yêu hoàng an phận thủ thường thì cũng có thể sống tốt, không ngờ nữ hoàng yêu tộc thế hệ này vì truyền thuyết long khí mà bị người ta sớm để mắt đến.
Người này chính là tông chủ hiện tại của Vân Cực Tông, người đứng đầu chính đạo trước đây, Long Chương.
Bản thể của Long Chương chính là Long Ngạo Thiên bản long, khi biết được bí mật gia tộc rằng Long gia cũng có truyền thuyết tương tự, nhưng Long gia chính là có truyền thừa một tia long huyết, nghe nói đây là nguyên nhân khiến nhân tài của Long gia có thể xuất hiện.
Long Chương tu luyện gặp phải nút thắt đã chạy tới thông đồng với nữ hoàng yêu tộc, lão ta muốn cường cường liên hợp sinh ra long tử chân chính, kết quả sinh ra con trai hoàn toàn không như lão ta mong muốn, ngược lại do thể chất bán yêu mà có phản phệ huyết mạch nghiêm trọng, đừng nói đến tư chất, cũng không chắc chắn có thể sống đến trúc cơ.
Long Chương hoàn toàn thất vọng, trực tiếp cắt đứt quan hệ với nữ hoàng yêu tộc, mà đứa con thất bại do nữ hoàng sinh ra, đối với lão ta mà nói chẳng xứng làm con.
Long Chương có vô số đạo lữ, nhưng đứa con lão ta thừa nhận chỉ có hai loại, một loại là sinh ra từ trong bụng của chính thất, loại còn lại là có thiên phú phi thường, đứa con thất bại này rõ ràng không thuộc trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.