Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
Chương 31: Ở Bên Cạnh Cậu
Thảo Môi Đà Đà
14/07/2023
Khâu Chấn Dương đạp cho hắn một cái: “Chặc, cậu đừng có ghê tởm như vậy được không!”
Sau khi nhận trang phục xong, bọn họ quay về phòng mình cất đồ, ngay sau đó chủ nhiệm lớp dẫn bọn họ đi về phía sảnh chính của trường.
Giảng đường đủ lớn để chứa rất nhiều người, trường còn rất tri kỷ mà phân loại phu vực, Alpha, Beta, Omega đều có khu vực riêng.
Lớp của Khâu Chấn Dương là lớp đầu tiên đến giảng đường, trong thời gian chờ đợi không có việc gì để làm, hắn lại nhìn chằm chằm cửa chờ Lăng Mộc xuất hiện.
Mười phút sau, thiếu niên tóc đen kia cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt của Khâu Chấn Dương.
Lăng Mộc vẫn lạnh lùng như vậy, dáng người của y cao hơn những Omega khác, cao hơn tận nửa cái đầu, điều nay khiến y rất nổi bật giữa đám đông.
Hơn nữa, xung quanh chẳng ai đến gần y, dường như mọi người đang cố ý xa lánh y vậy, Khâu Chấn Dương thậm chí nhìn thấy những Omega đi phía sau Lăng Mộc trợn mắt với y, ánh nhìn tràn đầy sự khinh thường.
Khâu Chấn Dương nhíu mày, mặc dù Lăng Mộc lạnh lùng, nhưng cũng sẽ không chủ động gây chuyện với người khác, cho nên những học viên khác cũng đâu đến mức không thích y như vậy khi vừa khai giảng.
Đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì đó, hắn đảo mắt nhìn quay lớp của Lăng Mộc, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng của Lâm Nặc.
A, chỉ cần có tên gia hỏa này ở đó, đừng nói là ở trong lớp, dù là ở trong trường thì thanh danh của Lăng Mộc sẽ lập tức trở nên rất xấu.
Như vậy nghĩ, trong lòng cảm thấy Khâu Chấn Dương cực kỳ khó chịu.
Cái tên Lâm Nặc kia, sớm muộn gì hắn cũng bắt hắn ta phải trả giá cho những gì hắn ta đã làm với Lăng Mộc!
Đang khó chịu, đột nhiên Trác Hàng chạy tới khoác tay lên vai hắn, thò qua nói:
“Đang nhìn Trình An An đấy á?”
Khâu Chấn Dương có chút khó hiểu, hắn nhìn qua theo ánh mắt của Trác Hàng, lúc này hắn mới nhận ra, lớp của Trình An An đang đi phía sau lớp của Lăng Mộc, chắc là Trác Hàng đang hiểu lầm nãy giờ hắn nhìn Trình An An.
“Không có.”
Khâu Chấn Dương lạnh nhạt đáp lại, chỉ là nhìn ý tứ trong mắt của Trác Hàng, cứ như Khâu Chấn Dương đang cố ý giả vờ không để ý để che giấu cảm xúc thật của mình vậy.
“Rốt cuộc thì hai người các cậu đã xảy ra chuyện gì vậy? Lần trước lúc còn ở tinh cầu khảo nghiệm thì tớ đã thấy nghi rồi, cãi nhau à?”
Mà dù Trác Hàng biết, lý do mà Khâu Chấn Dương theo đuổi Trình An An đa số là vì không cam lòng, nhưng dù sao thì cũng đã theo đuổi suốt một năm rồi, cũng có chút tình cảm, bởi vậy cũng tương đối quan tâm.
Sau khi Viên Thần Vũ nghe thấy vậy thì cũng quay đầu nhìn lại, chờ Khâu Chấn Dương trả lời.
“Không phải cãi nhau, chỉ là…… Đột nhiên không muốn theo đuổi nữa.”
Khâu Chấn Dương nhún nhún vai, cho dù đó là đối phương là vai chính thị, nhưng vẻ bề ngoài không hợp gu hắn, tính cách cũng không, Khâu Chấn Dương không cần vì tốt truyện mà lại tiếp tục theo đuổi đối phương.
Nếu hắn đã thay thế nguyên thân, thì hắn sẽ đi theo hướng mà mình muốn.
Viên Thần Vũ Trác Hàng liếc mắt nhìn nhau, sau một hồi kinh ngạc thì rồi cũng không nhịn được cười.
Không hổ là Khâu Chấn Dương, thay đổi thất thường, căn bản không cho người khác thời gian phản ứng.
Nhưng mà, nếu anh em nhà mình đã quyết định như thế, vậy thì bọn họ chỉ cần chấp nhận là được, còn những cái khác, mặc kệ đi!
Lễ khai giảng buồn tẻ dài dòng, cứ như vậy mà kéo dài đến tận trưa.
Đám đông xôn xao chuyển hướng đi về nhà ăn, Khâu Chấn Dương đang định gọi Lăng Mộc đi ăn chung, nhưng lúc này thật sự có quá nhiều người, căn bản không thể tìm thấy y ở đâu cả, gửi tin nhắn thì cũng không thấy hồi âm, cho nên hắn chỉ có thể đi ăn trước với Viên Thần Vũ cùng Trác Hàng.
Hai giờ chiều nay sẽ bắt đầu huấn luyện quân sự, ăn cơm xong thì vẫn còn chút thời gian nghỉ ngơi, cho nên ba người liền quay về ký túc xá của mình.
Thời điểm khi Khâu Chấn Dương về đến ký túc xá thì lúc này Lăng Mộc đang đổ dịch dinh dưỡng vào miệng, hầu kết di chuyển lên xuống dưới cổ thon dài, khiến cho Khâu Chấn Dương nhìn mà không nhịn được mím môi.
“Cậu không thấy tin nhắn của tôi sao?”
Lăng Mộc uống hết dịch dinh dưỡng trong ống, có chút nghi hoặc mà nhìn Khâu Chấn Dương, sau đó mở đầu cuối cá nhân của mình ra, quả nhiên nhìn thấy tin nhắn của Khâu Chấn Dương.
“Xin lỗi, tôi không nhìn thấy.”
Lăng Mộc ném ống rỗng vào trong thùng rác, tâm tình lúc này có chút vi diệu.
Lăng Mộc không có bạn bè, mẹ cùng em gái cũng chưa hề gửi tin nhắn cho y, cho nên ngoại trừ tin nhắn rác, đã rất lâu rồi y không còn nhận được tin nhắc của người khác, vì thế cho nên trực tiếp đặt chế độ im lặng, cho nên mới không thấy thông báo.
Nghĩ đến chuyện bây giờ mình đã có bạn cùng phòng rồi, Lăng Mộc lại cài đặt lại thông báo thêm một lần nữa.
“Chiều nay cậu được tổ chức huấn luyện ở đây?”
Khâu Chấn Dương mở điều hòa lên, ngồi trên sô pha nhìn Lăng Mộc cài đặt lệnh quét dọn cho rô bốt dọn nhà, còn y thì cầu dẻ lau, có vẻ y như y rất thường xuyên dọn dẹp, cho nên động tác lau chùi và sắp xếp mọi thứ thật sự rất thuần thục.
“Sân thể dục, gần nhà ăn số ba.” Lăng Mộc vừa đi đến bên cửa sổ vừa nói.
Khâu Chấn Dương cười một cái, sung sướng nói:
“Chúng ra ở rất gần nhanh đấy, đến giờ giải lao tôi sẽ sang tìm cậu đi chơi.”
Khóe môi Lăng Mộc giật giật, nhìn Khâu Chấn Dương, nói:
“Chơi cái đầu cậu à? Một tên Alpha mới tiến hành huấn luyện quân sự xong, mồ hôi nhễ nhại, cả người đều là mùi tin tức tố nồng nặc lại đi đến chỗ của Omega, cậu muốn làm gì?”
“Đương nhiên là muốn ở bên cạnh cậu rồi.”
Miệng lưỡi Khâu Chấn Dương trơn tru, chỉ có điều, chỉ vừa nói xong, hắn đã ăn nguyên cái giẻ lau vào mặt.
Đã thế bên tai hắn còn vang lên giọng nói đầy khinh thường của Lăng Mộc: “Cậu bị thần kinh đấy à.”
Nhưng trong giọng nói kia còn nhiễm thêm một chút ý cười rất khó nhận ra, khiến cho Khâu Chấn Dương không nhịn được mà nhếch miệng cười.
Sau khi nhận trang phục xong, bọn họ quay về phòng mình cất đồ, ngay sau đó chủ nhiệm lớp dẫn bọn họ đi về phía sảnh chính của trường.
Giảng đường đủ lớn để chứa rất nhiều người, trường còn rất tri kỷ mà phân loại phu vực, Alpha, Beta, Omega đều có khu vực riêng.
Lớp của Khâu Chấn Dương là lớp đầu tiên đến giảng đường, trong thời gian chờ đợi không có việc gì để làm, hắn lại nhìn chằm chằm cửa chờ Lăng Mộc xuất hiện.
Mười phút sau, thiếu niên tóc đen kia cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt của Khâu Chấn Dương.
Lăng Mộc vẫn lạnh lùng như vậy, dáng người của y cao hơn những Omega khác, cao hơn tận nửa cái đầu, điều nay khiến y rất nổi bật giữa đám đông.
Hơn nữa, xung quanh chẳng ai đến gần y, dường như mọi người đang cố ý xa lánh y vậy, Khâu Chấn Dương thậm chí nhìn thấy những Omega đi phía sau Lăng Mộc trợn mắt với y, ánh nhìn tràn đầy sự khinh thường.
Khâu Chấn Dương nhíu mày, mặc dù Lăng Mộc lạnh lùng, nhưng cũng sẽ không chủ động gây chuyện với người khác, cho nên những học viên khác cũng đâu đến mức không thích y như vậy khi vừa khai giảng.
Đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì đó, hắn đảo mắt nhìn quay lớp của Lăng Mộc, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng của Lâm Nặc.
A, chỉ cần có tên gia hỏa này ở đó, đừng nói là ở trong lớp, dù là ở trong trường thì thanh danh của Lăng Mộc sẽ lập tức trở nên rất xấu.
Như vậy nghĩ, trong lòng cảm thấy Khâu Chấn Dương cực kỳ khó chịu.
Cái tên Lâm Nặc kia, sớm muộn gì hắn cũng bắt hắn ta phải trả giá cho những gì hắn ta đã làm với Lăng Mộc!
Đang khó chịu, đột nhiên Trác Hàng chạy tới khoác tay lên vai hắn, thò qua nói:
“Đang nhìn Trình An An đấy á?”
Khâu Chấn Dương có chút khó hiểu, hắn nhìn qua theo ánh mắt của Trác Hàng, lúc này hắn mới nhận ra, lớp của Trình An An đang đi phía sau lớp của Lăng Mộc, chắc là Trác Hàng đang hiểu lầm nãy giờ hắn nhìn Trình An An.
“Không có.”
Khâu Chấn Dương lạnh nhạt đáp lại, chỉ là nhìn ý tứ trong mắt của Trác Hàng, cứ như Khâu Chấn Dương đang cố ý giả vờ không để ý để che giấu cảm xúc thật của mình vậy.
“Rốt cuộc thì hai người các cậu đã xảy ra chuyện gì vậy? Lần trước lúc còn ở tinh cầu khảo nghiệm thì tớ đã thấy nghi rồi, cãi nhau à?”
Mà dù Trác Hàng biết, lý do mà Khâu Chấn Dương theo đuổi Trình An An đa số là vì không cam lòng, nhưng dù sao thì cũng đã theo đuổi suốt một năm rồi, cũng có chút tình cảm, bởi vậy cũng tương đối quan tâm.
Sau khi Viên Thần Vũ nghe thấy vậy thì cũng quay đầu nhìn lại, chờ Khâu Chấn Dương trả lời.
“Không phải cãi nhau, chỉ là…… Đột nhiên không muốn theo đuổi nữa.”
Khâu Chấn Dương nhún nhún vai, cho dù đó là đối phương là vai chính thị, nhưng vẻ bề ngoài không hợp gu hắn, tính cách cũng không, Khâu Chấn Dương không cần vì tốt truyện mà lại tiếp tục theo đuổi đối phương.
Nếu hắn đã thay thế nguyên thân, thì hắn sẽ đi theo hướng mà mình muốn.
Viên Thần Vũ Trác Hàng liếc mắt nhìn nhau, sau một hồi kinh ngạc thì rồi cũng không nhịn được cười.
Không hổ là Khâu Chấn Dương, thay đổi thất thường, căn bản không cho người khác thời gian phản ứng.
Nhưng mà, nếu anh em nhà mình đã quyết định như thế, vậy thì bọn họ chỉ cần chấp nhận là được, còn những cái khác, mặc kệ đi!
Lễ khai giảng buồn tẻ dài dòng, cứ như vậy mà kéo dài đến tận trưa.
Đám đông xôn xao chuyển hướng đi về nhà ăn, Khâu Chấn Dương đang định gọi Lăng Mộc đi ăn chung, nhưng lúc này thật sự có quá nhiều người, căn bản không thể tìm thấy y ở đâu cả, gửi tin nhắn thì cũng không thấy hồi âm, cho nên hắn chỉ có thể đi ăn trước với Viên Thần Vũ cùng Trác Hàng.
Hai giờ chiều nay sẽ bắt đầu huấn luyện quân sự, ăn cơm xong thì vẫn còn chút thời gian nghỉ ngơi, cho nên ba người liền quay về ký túc xá của mình.
Thời điểm khi Khâu Chấn Dương về đến ký túc xá thì lúc này Lăng Mộc đang đổ dịch dinh dưỡng vào miệng, hầu kết di chuyển lên xuống dưới cổ thon dài, khiến cho Khâu Chấn Dương nhìn mà không nhịn được mím môi.
“Cậu không thấy tin nhắn của tôi sao?”
Lăng Mộc uống hết dịch dinh dưỡng trong ống, có chút nghi hoặc mà nhìn Khâu Chấn Dương, sau đó mở đầu cuối cá nhân của mình ra, quả nhiên nhìn thấy tin nhắn của Khâu Chấn Dương.
“Xin lỗi, tôi không nhìn thấy.”
Lăng Mộc ném ống rỗng vào trong thùng rác, tâm tình lúc này có chút vi diệu.
Lăng Mộc không có bạn bè, mẹ cùng em gái cũng chưa hề gửi tin nhắn cho y, cho nên ngoại trừ tin nhắn rác, đã rất lâu rồi y không còn nhận được tin nhắc của người khác, vì thế cho nên trực tiếp đặt chế độ im lặng, cho nên mới không thấy thông báo.
Nghĩ đến chuyện bây giờ mình đã có bạn cùng phòng rồi, Lăng Mộc lại cài đặt lại thông báo thêm một lần nữa.
“Chiều nay cậu được tổ chức huấn luyện ở đây?”
Khâu Chấn Dương mở điều hòa lên, ngồi trên sô pha nhìn Lăng Mộc cài đặt lệnh quét dọn cho rô bốt dọn nhà, còn y thì cầu dẻ lau, có vẻ y như y rất thường xuyên dọn dẹp, cho nên động tác lau chùi và sắp xếp mọi thứ thật sự rất thuần thục.
“Sân thể dục, gần nhà ăn số ba.” Lăng Mộc vừa đi đến bên cửa sổ vừa nói.
Khâu Chấn Dương cười một cái, sung sướng nói:
“Chúng ra ở rất gần nhanh đấy, đến giờ giải lao tôi sẽ sang tìm cậu đi chơi.”
Khóe môi Lăng Mộc giật giật, nhìn Khâu Chấn Dương, nói:
“Chơi cái đầu cậu à? Một tên Alpha mới tiến hành huấn luyện quân sự xong, mồ hôi nhễ nhại, cả người đều là mùi tin tức tố nồng nặc lại đi đến chỗ của Omega, cậu muốn làm gì?”
“Đương nhiên là muốn ở bên cạnh cậu rồi.”
Miệng lưỡi Khâu Chấn Dương trơn tru, chỉ có điều, chỉ vừa nói xong, hắn đã ăn nguyên cái giẻ lau vào mặt.
Đã thế bên tai hắn còn vang lên giọng nói đầy khinh thường của Lăng Mộc: “Cậu bị thần kinh đấy à.”
Nhưng trong giọng nói kia còn nhiễm thêm một chút ý cười rất khó nhận ra, khiến cho Khâu Chấn Dương không nhịn được mà nhếch miệng cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.