Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
Chương 29: Suy Nghĩ Chuyện Kiếm Tiền
Thảo Môi Đà Đà
13/07/2023
Trác Hàng cũng đẩy Khâu Chấn Dương một cái đầy ghét bỏ: “Phiền cậu đi ăn trưa giùm tớ cái đi!”
Khâu Chấn Dương không biết phải nói gì đối với hành vi cọ cơm của bọn họ.
“Được rồi, nghiêm túc đấy, tớ muốn bắt đầu sự nghiệp của chính mình, chuyện này không liên quan đến gia đình.”
Khâu Chấn Dương dừng một chút, gãi gãi đầu, bổ sung.
“Đương nhiên là giai đoạn đầu vẫn cần chút tiền vốn, nhưng sau này khi có lợi nhuận rồi, tớ sẽ không lấy tiền của nhà nữa.”
Gia cảnh giàu có cũng là một lợi thế, Khâu Chấn Dương vừa mới xuyên qua, ngoại trừ lấy từ tiền từ nhà thì không biết lấy tiền vốn từ đâu cả.
Nhưng hiện tại hắn vẫn còn rất trẻ, cho nên hắn không bận tâm đến điểm này quá nhiều, cho nên cũng có thể yên tâm hơn để lấy tiền.
“Cậu nghiêm túc đấy à?”
Trác Hàng lớn lên từ nhỏ với Khâu Chấn Dương, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ nghiêm túc đến mức này của hắn.
“Ừm, còn các cậu thì sao? Có bao giờ nghĩ đến chuyện muốn tự tay gây dựng sự nghiệp riêng cho mình chưa?”
Khâu Chấn Dương cũng muốn hỏi lại bọn họ.
Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ liếc mắt nhìn nhau, biểu tình hai người đều có chút mê mang.
Là một phú nhị đại và một quan nhị đại đúng chuẩn, từ nhỏ đến giờ, bọn họ lớn lên trong sự giàu có và sung sướng, chưa bao giờ có suy nghĩ lo âu về vấn đề tiền bạc.
Mọi thứ đều đã có gia đình lo, hai người bọn họ chưa bao giờ có suy nghĩ giống với Khâu Chấn Dương.
Đừng nói là bọn họ, ngay cả nguyên thân cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, thậm chí trong nguyên tác, thế lực sau lưng nguyên thân, tất cả đều xuất phát từ gia tộc, nguyên tân chưa bao giờ nghĩ đến chuyện muốn gây dựng sự nghiệp riêng cho mình.
“Nhưng mà… Chúng ta vẫn còn bốn năm học nữa mà, ngày thường chỉ có thể ở lại trường, làm sao bây dựng sự nghiệp được đây a?”
Viên Thần Vũ có chút hứng thú, nhưng cũng hiểu, nếu muốn gây dựng sự nghiệp thì đoán là điều hoàn toàn không dễ.
Trác Hàng đi bên cạnh cũng gật đầu theo.
Khóe môi Khâu Chấn Dương cong lên, đem kết luận mà hắn đúc kết ra sau một hồi lướt Tinh Võng nói cho bọn họ nghe.
“Gần đây tớ có xem một số game thực tế ảo đang có ở Liên Bang, tớ nhận ra những trò chơi này quá đơn điệu, ngoại trừ xây thành và đại chiến tinh tế còn tương đối ổn, còn lại thì chẳng có cái nào có thể khiến tớ hứng thú, không có gì thú vị cả.”
Trước khi xuyên qua đây, Khâu Chấn Dương đã từng tiếp xúc với rất nhiều loại trò chơi, cũng có hứng thú nhất định đối với trò chơi, cho nên đặc biệt chú ý đến phương diện này, nhưng kết quả hắn lại nhận ra, về phương diện trò chơi này thì ở đây thật sự rất hạn chế, nội dung cũng nhàm chán, không đủ mới lạ, kém xa so với những vì có ở thế giới cũ.
Điểm quan trọng là game thực tế ảo ở đây được phát triển rất toàn diện, người chơi là có thể trực tiếp tiến vào khoang trò chơi để trải nghiệm sự chân thật bên trong thế giới ảo, nếu thay bằng những trò chơi ở thế giới cũ vào, người chơi không bị thu hút đến chết mới lạ.
Dù sao thì Khâu Chấn Dương cũng xuyên qua nhiều ngày như vậy rồi, cũng phát hiện ra khoa học kỹ thuật bên này rất phát triển, nhưng lại thiếu nghiên cứu đối với những thứ có tính giải trí như thế này, ngay cả phương diện ăn uống cũng không được nghiên cứu và phát triển, rõ ràng nguyên liệu nấu ăn khá bình thường, nhưng sau khi chế biến thành đồ ăn thì mùi vị của nó chẳng khác gì món cá trích đóng hộp, chỉ ăn một miếng thôi cũng đủ khiến hắn có cảm giác sắp thăng thiên đến nơi rồi!
Chỉ cần nghĩ đến những điều này, Khâu Chấn Dương cảm thấy tiền đồ sau này của mình sẽ cực kỳ sáng lạng!
“Không thú vị?” Viên Thần Vũ trợn mắt nhìn hắn.
“Chấn Dương, cậu có biết những trò chơi kia thu về cho công ty của bọn họ bao nhiêu tiền mỗi năm không? Khoa học kỹ thuật Ức Tinh ngờ vào ‘Tinh Hỏa’ mà có thể đứng vào trong hàng ngũ một trong năm tập đoàn tài chính lớn nhất tinh tế chỉ trong thời gian mười năm ngắn ngủi đấy!”
Trác Hàng cũng phụ họa theo.
“Tớ cũng đã chơi qua vài trò rồi, cũng cảm thấy rất không tồi, tớ còn ném vào đó mấy trăm nghìn đồng liên bang đấy.”
Khâu Chấn Dương nhún vai, không tỏ ý kiến gì.
Ngay cả những trò chơi như vậy mà cũng có thể nổi tiếng đến mức đó, Khâu Chấn Dương dám chắc chắn rằng, nếu mình đem những trò chơi ở thế giới cũ chuyển đến đây, chắc chắn có thể khiến cho người chơi cảm thấy bùng nổ!
Ba người trò chuyện rôm rả suốt một đường đi, chậm rãi đi phía sau cùng của đội hình đến chỗ nhận quần áo.
Khâu Chấn Dương đấm cho hai tên đang nói chuyện không ngừng nghỉ kia một đấm.
“Được rồi, chuyện này để sau này rồi nói tiếp, nếu các cậu có tin tức gì về phương diện này thì nhớ nói cho tớ biết, nhưng không cần quá đặt nặng trong lòng đâu.”
Dù sao chuyện này có muốn gấp cũng không gấp được, thứ nhất, hắn không có kỹ thuật, thứ hai, không có đoàn đội, phải bắt đầu như thế nào cũng chính là một vấn đề lớn.
Khâu Chấn Dương không biết phải nói gì đối với hành vi cọ cơm của bọn họ.
“Được rồi, nghiêm túc đấy, tớ muốn bắt đầu sự nghiệp của chính mình, chuyện này không liên quan đến gia đình.”
Khâu Chấn Dương dừng một chút, gãi gãi đầu, bổ sung.
“Đương nhiên là giai đoạn đầu vẫn cần chút tiền vốn, nhưng sau này khi có lợi nhuận rồi, tớ sẽ không lấy tiền của nhà nữa.”
Gia cảnh giàu có cũng là một lợi thế, Khâu Chấn Dương vừa mới xuyên qua, ngoại trừ lấy từ tiền từ nhà thì không biết lấy tiền vốn từ đâu cả.
Nhưng hiện tại hắn vẫn còn rất trẻ, cho nên hắn không bận tâm đến điểm này quá nhiều, cho nên cũng có thể yên tâm hơn để lấy tiền.
“Cậu nghiêm túc đấy à?”
Trác Hàng lớn lên từ nhỏ với Khâu Chấn Dương, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ nghiêm túc đến mức này của hắn.
“Ừm, còn các cậu thì sao? Có bao giờ nghĩ đến chuyện muốn tự tay gây dựng sự nghiệp riêng cho mình chưa?”
Khâu Chấn Dương cũng muốn hỏi lại bọn họ.
Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ liếc mắt nhìn nhau, biểu tình hai người đều có chút mê mang.
Là một phú nhị đại và một quan nhị đại đúng chuẩn, từ nhỏ đến giờ, bọn họ lớn lên trong sự giàu có và sung sướng, chưa bao giờ có suy nghĩ lo âu về vấn đề tiền bạc.
Mọi thứ đều đã có gia đình lo, hai người bọn họ chưa bao giờ có suy nghĩ giống với Khâu Chấn Dương.
Đừng nói là bọn họ, ngay cả nguyên thân cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, thậm chí trong nguyên tác, thế lực sau lưng nguyên thân, tất cả đều xuất phát từ gia tộc, nguyên tân chưa bao giờ nghĩ đến chuyện muốn gây dựng sự nghiệp riêng cho mình.
“Nhưng mà… Chúng ta vẫn còn bốn năm học nữa mà, ngày thường chỉ có thể ở lại trường, làm sao bây dựng sự nghiệp được đây a?”
Viên Thần Vũ có chút hứng thú, nhưng cũng hiểu, nếu muốn gây dựng sự nghiệp thì đoán là điều hoàn toàn không dễ.
Trác Hàng đi bên cạnh cũng gật đầu theo.
Khóe môi Khâu Chấn Dương cong lên, đem kết luận mà hắn đúc kết ra sau một hồi lướt Tinh Võng nói cho bọn họ nghe.
“Gần đây tớ có xem một số game thực tế ảo đang có ở Liên Bang, tớ nhận ra những trò chơi này quá đơn điệu, ngoại trừ xây thành và đại chiến tinh tế còn tương đối ổn, còn lại thì chẳng có cái nào có thể khiến tớ hứng thú, không có gì thú vị cả.”
Trước khi xuyên qua đây, Khâu Chấn Dương đã từng tiếp xúc với rất nhiều loại trò chơi, cũng có hứng thú nhất định đối với trò chơi, cho nên đặc biệt chú ý đến phương diện này, nhưng kết quả hắn lại nhận ra, về phương diện trò chơi này thì ở đây thật sự rất hạn chế, nội dung cũng nhàm chán, không đủ mới lạ, kém xa so với những vì có ở thế giới cũ.
Điểm quan trọng là game thực tế ảo ở đây được phát triển rất toàn diện, người chơi là có thể trực tiếp tiến vào khoang trò chơi để trải nghiệm sự chân thật bên trong thế giới ảo, nếu thay bằng những trò chơi ở thế giới cũ vào, người chơi không bị thu hút đến chết mới lạ.
Dù sao thì Khâu Chấn Dương cũng xuyên qua nhiều ngày như vậy rồi, cũng phát hiện ra khoa học kỹ thuật bên này rất phát triển, nhưng lại thiếu nghiên cứu đối với những thứ có tính giải trí như thế này, ngay cả phương diện ăn uống cũng không được nghiên cứu và phát triển, rõ ràng nguyên liệu nấu ăn khá bình thường, nhưng sau khi chế biến thành đồ ăn thì mùi vị của nó chẳng khác gì món cá trích đóng hộp, chỉ ăn một miếng thôi cũng đủ khiến hắn có cảm giác sắp thăng thiên đến nơi rồi!
Chỉ cần nghĩ đến những điều này, Khâu Chấn Dương cảm thấy tiền đồ sau này của mình sẽ cực kỳ sáng lạng!
“Không thú vị?” Viên Thần Vũ trợn mắt nhìn hắn.
“Chấn Dương, cậu có biết những trò chơi kia thu về cho công ty của bọn họ bao nhiêu tiền mỗi năm không? Khoa học kỹ thuật Ức Tinh ngờ vào ‘Tinh Hỏa’ mà có thể đứng vào trong hàng ngũ một trong năm tập đoàn tài chính lớn nhất tinh tế chỉ trong thời gian mười năm ngắn ngủi đấy!”
Trác Hàng cũng phụ họa theo.
“Tớ cũng đã chơi qua vài trò rồi, cũng cảm thấy rất không tồi, tớ còn ném vào đó mấy trăm nghìn đồng liên bang đấy.”
Khâu Chấn Dương nhún vai, không tỏ ý kiến gì.
Ngay cả những trò chơi như vậy mà cũng có thể nổi tiếng đến mức đó, Khâu Chấn Dương dám chắc chắn rằng, nếu mình đem những trò chơi ở thế giới cũ chuyển đến đây, chắc chắn có thể khiến cho người chơi cảm thấy bùng nổ!
Ba người trò chuyện rôm rả suốt một đường đi, chậm rãi đi phía sau cùng của đội hình đến chỗ nhận quần áo.
Khâu Chấn Dương đấm cho hai tên đang nói chuyện không ngừng nghỉ kia một đấm.
“Được rồi, chuyện này để sau này rồi nói tiếp, nếu các cậu có tin tức gì về phương diện này thì nhớ nói cho tớ biết, nhưng không cần quá đặt nặng trong lòng đâu.”
Dù sao chuyện này có muốn gấp cũng không gấp được, thứ nhất, hắn không có kỹ thuật, thứ hai, không có đoàn đội, phải bắt đầu như thế nào cũng chính là một vấn đề lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.