Xuyên Thành Vị Hôn Thê Khốn Nạn Của Nam Chính Trong Truyện Nam Chủ
Chương 30:
Phong Huyền
09/05/2023
Đối với rất nhiều người mà nói, chuyện drama lớn nhất không phải là một đám người ẩu đả chạy trốn bị thầy giáo bắt được, mà là lần đầu tiên Châu Dã bị bắt tại trận.
Châu Dã không chỉ bị nhà trường xử phạt kỷ luật, nghe nói còn bị gọi phụ huynh, càng bởi vì ngày hôm sau Châu Dã không đến lớp học, đã có lời đồn rằng anh bị khuyên là bỏ học.
Trong đó có rất nhiều tình tiết, ban đầu miêu tả còn có đầu có đuôi, ví dụ như thật ra là Châu Dã bị liên lụy bởi đám người Giả Văn Bân, bị đánh thì không nói, còn vì thế mà bị lôi vào, gặp nạn liên tiếp, thực sự vô cùng đen đủi.
Nhưng sau đó lời đồn đã bị bóp méo đủ loại, từ động cơ đánh người của Giả Văn Bân đến cảnh đánh nhau ngày đó tất cả bị xuyên tạc thành đủ loại phiên bản.
Cái gì mà vì một người phụ nữ nên tranh giành tình cảm này, cái gì mà ngày đó mặt Châu Dã bị người ta ấn trên mặt đất cọ xát các kiều này, ai ngờ còn có... Châu Dã bị đạp vào ‘quả trứng’ bây giờ đang cấp cứu trong bệnh viện.
Sức phong phú trong trí tưởng tượng của mọi người khiến cho Vân Xu phải ngả mũ thán phục khi biết được tình tiết bên trong.
Sau khi mọi chuyện vỡ lở, đầu tiên Vân Nguyệt nghĩ đến Vân Xu lúc trước tới tìm cô ta hỏi thăm hướng đi của Châu Dã.
Châu Dã ở bên kia bị một đám người ngồi chờ, đi bắt người vẫn là chủ nhiệm lớp Vân Xu, Vân Nguyệt có lý do để hoài nghi chắc chắn Vân Xu có liên quan đến chuyện này.
Cô ta nơm nớp lo sợ đi hỏi Vân Xu, chủ động gửi một tin nhắn cho Vân Xu.
[Chuyện của Châu Dã là cô làm à?]
Vân Xu không tin tưởng Vân Nguyệt, cho nên cô lựa chọn giữ thái độ giấu diếm đối với Vân Nguyệt: [Không phải, không biết.]
Năm chữ thoạt nhìn rất qua loa nhưng lại khiến cho Vân Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.
Cô ta hiểu rõ tính tình của Vân Xu, cho dù gây ra đại họa đến đâu Vân Xu vẫn có ba Vân chống đỡ nên từ trước đến nay cũng chẳng thèm nói dối, chuyện gì đã làm chắc chắc sẽ thừa nhận, nếu Vân Xu nói không phải, vậy tám chín phần là không phải.
Thật ra sâu tận đáy lòng cô ta cũng không tin Vân Xu làm chuyện này, Vân Xu dù có kiêu ngạo cũng không dám chọc vào Châu Dã đâu, Vân Xu không có lá gan đó, cũng không có năng lực sai người khác đi làm như vậy.
Về phần những điểm đáng ngờ lúc trước, hẳn là chỉ là trùng hợp một chút.
Vân Xu vẫn đang đợi Vân Nguyệt tiến thêm một bước đến chất vấn cô nhưng không ngờ Vân Nguyệt quá dễ đuổi đi, nhẹ nhàng nói một câu đã tin cô ngay, còn nhanh chóng xin lỗi cô vì sự nghi ngờ của mình.
Đồng thời người mang theo hoài nghi với Vân Xu không chỉ là Vân Nguyệt, còn có Lương Manh.
Tuy rằng Lương Manh không có chứng cứ chính xác xác định chuyện này có liên quan đến Vân Xu, nhưng trong lòng lại có suy đoán mơ hồ.
Cô ta không đi tìm Vân Xu hỏi để tận gốc, mà hồi tưởng lại một lần nữa những lời Vân Xu dặn dò cô ta, cô ta vẫn nhớ kỹ.
Lương Manh mơ hồ đoán được chuyện kia có liên quan Vân Xu, trong lòng cô ta dần dâng lên một nỗi kiêng kị và kính sợ mãnh liệt đối với Vân Xu.
Lúc này cô ta đã không còn muốn đi tìm Vân Xu trả thù nữa, ngược lại bắt đầu lo lắng Vân Xu sẽ không bỏ qua cho mình, bởi vì sự lo lắng này nên mấy ngày gần đây cô ta đã khiêm tốn hơn rất nhiều, ở bên ngoài nhìn vào còn tưởng cô ta da mặt mỏng vẫn canh cánh trong lòng chuyện lúc trước.
Đám người Vương Vũ xui xẻo bị gọi đến mấy chỗ để huấn luyện, sau khi trở về ai cũng cúi đầu ngượng ngùng khi gặp người khác, sau đó bắt đầu viết giấy tự kiểm điểm vô cùng dài.
Mọi người hẳn là đã bị thái độ của trường học dọa thành chim cút, mấy đứa có thái độ phản nghịch trong trường cấp hai cũng được dạy dỗ tốt, sau đó còn khổ công viết biên bản tự kiểm điểm dài nghìn chữ, những nữ sinh thích giữ thể diện gặp phen này cũng khóc sướt mướt không ngừng.
Chỉ có Vương Vũ, trong lòng cậu vẫn đắn đo chuyện bị Triệu Thành Sơn bắt được, đoán chắc là có người cố ý đi gặp thầy giáo.
Vương Vũ đã suy nghĩ nguyên một ngày, đối tượng hoài nghi đã tập trung vào Vân Xu.
Chuyện cậu muốn dẫn theo mấy nữ sinh trèo tường đến tiệm net đã từng nói qua trước mặt Vân Xu, ngay cả thời gian cụ thể cũng có đề cập tới.
Không loại trừ có những người khác cũng nghe được, chỉ là lúc trước bọn họ cố ý nhằm vào Vân Xu, thậm chí là nói xấu Vân Xu, trước hết giữa bọn họ có ân oán.
Thêm vào đó, Vân Xu còn có tiền sử từng đi mách với thầy giáo. Không cần chứng cớ gì, trong lòng Vương Vũ đã nhận định chuyện này là do Vân Xu làm.
Cuối cùng cũng viết xong bản kiểm điểm, chuyện này chấm dứt, Vương Vũ nói hoài nghi của mình cho người khác biết.
Châu Dã không chỉ bị nhà trường xử phạt kỷ luật, nghe nói còn bị gọi phụ huynh, càng bởi vì ngày hôm sau Châu Dã không đến lớp học, đã có lời đồn rằng anh bị khuyên là bỏ học.
Trong đó có rất nhiều tình tiết, ban đầu miêu tả còn có đầu có đuôi, ví dụ như thật ra là Châu Dã bị liên lụy bởi đám người Giả Văn Bân, bị đánh thì không nói, còn vì thế mà bị lôi vào, gặp nạn liên tiếp, thực sự vô cùng đen đủi.
Nhưng sau đó lời đồn đã bị bóp méo đủ loại, từ động cơ đánh người của Giả Văn Bân đến cảnh đánh nhau ngày đó tất cả bị xuyên tạc thành đủ loại phiên bản.
Cái gì mà vì một người phụ nữ nên tranh giành tình cảm này, cái gì mà ngày đó mặt Châu Dã bị người ta ấn trên mặt đất cọ xát các kiều này, ai ngờ còn có... Châu Dã bị đạp vào ‘quả trứng’ bây giờ đang cấp cứu trong bệnh viện.
Sức phong phú trong trí tưởng tượng của mọi người khiến cho Vân Xu phải ngả mũ thán phục khi biết được tình tiết bên trong.
Sau khi mọi chuyện vỡ lở, đầu tiên Vân Nguyệt nghĩ đến Vân Xu lúc trước tới tìm cô ta hỏi thăm hướng đi của Châu Dã.
Châu Dã ở bên kia bị một đám người ngồi chờ, đi bắt người vẫn là chủ nhiệm lớp Vân Xu, Vân Nguyệt có lý do để hoài nghi chắc chắn Vân Xu có liên quan đến chuyện này.
Cô ta nơm nớp lo sợ đi hỏi Vân Xu, chủ động gửi một tin nhắn cho Vân Xu.
[Chuyện của Châu Dã là cô làm à?]
Vân Xu không tin tưởng Vân Nguyệt, cho nên cô lựa chọn giữ thái độ giấu diếm đối với Vân Nguyệt: [Không phải, không biết.]
Năm chữ thoạt nhìn rất qua loa nhưng lại khiến cho Vân Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.
Cô ta hiểu rõ tính tình của Vân Xu, cho dù gây ra đại họa đến đâu Vân Xu vẫn có ba Vân chống đỡ nên từ trước đến nay cũng chẳng thèm nói dối, chuyện gì đã làm chắc chắc sẽ thừa nhận, nếu Vân Xu nói không phải, vậy tám chín phần là không phải.
Thật ra sâu tận đáy lòng cô ta cũng không tin Vân Xu làm chuyện này, Vân Xu dù có kiêu ngạo cũng không dám chọc vào Châu Dã đâu, Vân Xu không có lá gan đó, cũng không có năng lực sai người khác đi làm như vậy.
Về phần những điểm đáng ngờ lúc trước, hẳn là chỉ là trùng hợp một chút.
Vân Xu vẫn đang đợi Vân Nguyệt tiến thêm một bước đến chất vấn cô nhưng không ngờ Vân Nguyệt quá dễ đuổi đi, nhẹ nhàng nói một câu đã tin cô ngay, còn nhanh chóng xin lỗi cô vì sự nghi ngờ của mình.
Đồng thời người mang theo hoài nghi với Vân Xu không chỉ là Vân Nguyệt, còn có Lương Manh.
Tuy rằng Lương Manh không có chứng cứ chính xác xác định chuyện này có liên quan đến Vân Xu, nhưng trong lòng lại có suy đoán mơ hồ.
Cô ta không đi tìm Vân Xu hỏi để tận gốc, mà hồi tưởng lại một lần nữa những lời Vân Xu dặn dò cô ta, cô ta vẫn nhớ kỹ.
Lương Manh mơ hồ đoán được chuyện kia có liên quan Vân Xu, trong lòng cô ta dần dâng lên một nỗi kiêng kị và kính sợ mãnh liệt đối với Vân Xu.
Lúc này cô ta đã không còn muốn đi tìm Vân Xu trả thù nữa, ngược lại bắt đầu lo lắng Vân Xu sẽ không bỏ qua cho mình, bởi vì sự lo lắng này nên mấy ngày gần đây cô ta đã khiêm tốn hơn rất nhiều, ở bên ngoài nhìn vào còn tưởng cô ta da mặt mỏng vẫn canh cánh trong lòng chuyện lúc trước.
Đám người Vương Vũ xui xẻo bị gọi đến mấy chỗ để huấn luyện, sau khi trở về ai cũng cúi đầu ngượng ngùng khi gặp người khác, sau đó bắt đầu viết giấy tự kiểm điểm vô cùng dài.
Mọi người hẳn là đã bị thái độ của trường học dọa thành chim cút, mấy đứa có thái độ phản nghịch trong trường cấp hai cũng được dạy dỗ tốt, sau đó còn khổ công viết biên bản tự kiểm điểm dài nghìn chữ, những nữ sinh thích giữ thể diện gặp phen này cũng khóc sướt mướt không ngừng.
Chỉ có Vương Vũ, trong lòng cậu vẫn đắn đo chuyện bị Triệu Thành Sơn bắt được, đoán chắc là có người cố ý đi gặp thầy giáo.
Vương Vũ đã suy nghĩ nguyên một ngày, đối tượng hoài nghi đã tập trung vào Vân Xu.
Chuyện cậu muốn dẫn theo mấy nữ sinh trèo tường đến tiệm net đã từng nói qua trước mặt Vân Xu, ngay cả thời gian cụ thể cũng có đề cập tới.
Không loại trừ có những người khác cũng nghe được, chỉ là lúc trước bọn họ cố ý nhằm vào Vân Xu, thậm chí là nói xấu Vân Xu, trước hết giữa bọn họ có ân oán.
Thêm vào đó, Vân Xu còn có tiền sử từng đi mách với thầy giáo. Không cần chứng cớ gì, trong lòng Vương Vũ đã nhận định chuyện này là do Vân Xu làm.
Cuối cùng cũng viết xong bản kiểm điểm, chuyện này chấm dứt, Vương Vũ nói hoài nghi của mình cho người khác biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.