Xuyên Thành Vị Hôn Thê Khốn Nạn Của Nam Chính Trong Truyện Nam Chủ
Chương 35:
Phong Huyền
09/05/2023
Nếu bình thường Cố Diễm sẽ phớt lờ Vân Xu rồi trực tiếp rời đi, nhưng lúc này cậu đang sinh bệnh, tính tình cũng bởi vậy mà nóng nảy hơn rất nhiều, huống chi người ngồi ở trước mặt mình chính là đầu sỏ gây ra bệnh của cậu.
Cậu lạnh giọng hỏi: “Cậu đi theo tôi làm cái gì vậy?”
Vân Xu thấy Cố Diễm không có ý định bỏ đi mới yên lòng, nghiêm túc nói: “Tôi sợ cậu ngã sụp xuống, có phải cậu bị bệnh đúng không? Mặt cậu đỏ lắm luôn.”
Vân Xu nói xong, thấy Cố Diễm không quá kiên nhẫn để ý tới cô, đành tự mình tiếp tục hỏi: “Là phát sốt hay là cảm lạnh? Xem ra hẳn là sốt đi, vì sao lại sốt vậy?”
Cô nhận ra Cố Diễm ăn mặc rất mỏng manh, nhưng mấy ngày nay trời mưa liên tục mấy ngày, hôm nay trời nắng nhưng thời tiết vẫn còn hơi chút lạnh, hôm nay bên trong cô không chỉ mặc áo len mỏng mà còn mặc cả khoác áo khoác.
Cô vừa định nói có phải vì quần áo không mặc đầy đủ hay không, khiến anh chú ý thời tiết thay đổi, mặc thêm quần áo thì Cố Diễm đã lạnh lùng ngắt lời cô.
Cố Diễm nói: “Tại sao tôi bị bệnh mà cậu không biết sao?”
Vân Xu, hỏi: “Mình cần phải biết à?”
Vân Xu thoạt nhìn rất vô tội, Cố Diễm lại không tin đây là bộ mặt thật của Vân Xu.
Cố Diễm thấy Vân Xu đang giả ngu, tâm trạng càng ngày càng kém, không muốn tiếp tục lãng phí thời gian của mình với Vân Xu.
Cậu đứng lên một lần nữa, nhìn xuống Vân Xu một cái, nhíu mày muốn nói cái gì, cuối cùng vẫn trầm mặc rời đi.
Đã sớm biết Vân Xu là loại người gì, cậu cũng chịu không ít khổ sở từ cô mà ra, chờ mong Vân Xu sẽ đi “cải tà quy chính”, đây là do cậu đã quá mức ngây thơ và ngu ngốc.
Vân Xu nhìn Cố Diễm rời đi, lần này cô không có ngăn cản nữa, cô nghiêm túc nghĩ đến ý tứ của câu nói vừa rồi của Cố Diễm.
Từ lời nói của Cố Diễm có thể suy đoán ra, dáng vẻ hiện tại của Cố Diễm phỏng chừng có quan hệ với cô.
Cô không làm gì Cố Diễm, nhưng không biết có phải nguyên chủ đã làm cái gì hay không?
Vân Xu tạm thời không nghĩ tới nguyên nhân, nhưng bởi vì trong lòng vẫn cứ có khúc mắc với chuyện này nên lúc nghỉ trưa cô có hơi ủ rũ.
Đến giờ nghỉ trưa cô mới nhớ ra mình phải nghỉ trưa một lát, vừa nằm sấp xuống, chợt nghe thấy có người gọi mình, họ gọi mấy lần cô mới miễn cưỡng ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy người gọi mình đứng ở cửa, có thứ gì đó lóe lên trong đầu cô.
Cô quen biết mấy người này, nói đúng ra là nguyên chủ có quen biết.
Cô lấy lại tinh thần, xong đi ra ngoài, cô còn chưa lên tiếng, mấy người họ đã chủ động nói ra mục đích của mình.
Bọn họ tới để đòi tiền.
Nguyên thân đã từng giao nhiệm vụ cho bọn họ, muốn bọn họ dùng tất cả mọi cách có thể để ngăn Cố Diễm thi đạt điểm cao, bọn họ làm càng tốt, nguyên chủ càng cho bọn họ nhiều tiền.
Mắt thấy kỳ thi giữa kỳ sắp đến gần, Vân Xu không chủ động tìm bọn họ như thường lệ, bọn họ đành tự chủ động ra chủ trương lừa Cố Diễm một phen, lúc này lòng cảnh giác của Cố Diễm so với lúc trước hình như nhẹ đi, bọn họ quang minh chính đại thành công đi lừa Cố Diễm.
Bọn họ đẩu mạnh Cố Diễm vào trong nước khiến cậu phát sốt, lần này Cố Diễm mắc bệnh chắc chắn kì thi giữa kì tới thi cử sẽ kém đi, ít nhất là hạng nhất thì không cần phải bàn.
Bọn họ chủ động làm mọi việc, còn làm hoàn hảo như vậy, cho nên đương nhiên đến hỏi Vân Xu đòi tiền.
Bọn họ cho rằng Vân Xu sẽ rất vui sướng, nhưng lại nhận ra bọn họ càng nói, sắc mặt Vân Xu thế nhưng càng khó coi?
Nữ sinh vừa nói chuyện thăm dò hỏi: “Chẳng lẽ cậu không vui à?”
Vân Xu làm sao có thể vui nổi?
Cô nghe mấy lời bọn họ nói mới vỡ lẽ vì sao Cố Diễm lại đột nhiên phản ứng như vậy.
Vốn lúc trước nguyên chủ giao nhiệm vụ cũng chỉ là thuận miệng nói, lần nào cũng là do cô ta tự chủ động nghĩ biện pháp, sau đó tự mình tìm bọn họ chỉ đạo cho bọn họ nên làm như nào.
Vân Xu chỉ không nhớ tới một chi tiết nhỏ này thôi, cũng không ngờ mấy nữ sinh này lại tự động chủ trương, không hề thương lượng với cô đã tự ý động thủ.
Bọn họ mượn danh nghĩa của cô mà giày vò Cố Diễm thành như vậy, cô dùng ngón chân nghĩ cũng biết Cố Diễm sẽ nghĩ như thế nào, chỉ là thái độ như vậy, Cố Diễm quá là tốt bụng với kiềm chế rồi!
Vân Xu đột nhiên nghĩ, đây chẳng lẽ chính là tính bất khả kháng của cốt truyện sao? Cho dù cô không chủ động tiếp tục đắc tội với Cố Diễm, nhưng cốt truyện vẫn sẽ tìm được sơ hở làm cho Cố Diễm oán hận cô.
Cậu lạnh giọng hỏi: “Cậu đi theo tôi làm cái gì vậy?”
Vân Xu thấy Cố Diễm không có ý định bỏ đi mới yên lòng, nghiêm túc nói: “Tôi sợ cậu ngã sụp xuống, có phải cậu bị bệnh đúng không? Mặt cậu đỏ lắm luôn.”
Vân Xu nói xong, thấy Cố Diễm không quá kiên nhẫn để ý tới cô, đành tự mình tiếp tục hỏi: “Là phát sốt hay là cảm lạnh? Xem ra hẳn là sốt đi, vì sao lại sốt vậy?”
Cô nhận ra Cố Diễm ăn mặc rất mỏng manh, nhưng mấy ngày nay trời mưa liên tục mấy ngày, hôm nay trời nắng nhưng thời tiết vẫn còn hơi chút lạnh, hôm nay bên trong cô không chỉ mặc áo len mỏng mà còn mặc cả khoác áo khoác.
Cô vừa định nói có phải vì quần áo không mặc đầy đủ hay không, khiến anh chú ý thời tiết thay đổi, mặc thêm quần áo thì Cố Diễm đã lạnh lùng ngắt lời cô.
Cố Diễm nói: “Tại sao tôi bị bệnh mà cậu không biết sao?”
Vân Xu, hỏi: “Mình cần phải biết à?”
Vân Xu thoạt nhìn rất vô tội, Cố Diễm lại không tin đây là bộ mặt thật của Vân Xu.
Cố Diễm thấy Vân Xu đang giả ngu, tâm trạng càng ngày càng kém, không muốn tiếp tục lãng phí thời gian của mình với Vân Xu.
Cậu đứng lên một lần nữa, nhìn xuống Vân Xu một cái, nhíu mày muốn nói cái gì, cuối cùng vẫn trầm mặc rời đi.
Đã sớm biết Vân Xu là loại người gì, cậu cũng chịu không ít khổ sở từ cô mà ra, chờ mong Vân Xu sẽ đi “cải tà quy chính”, đây là do cậu đã quá mức ngây thơ và ngu ngốc.
Vân Xu nhìn Cố Diễm rời đi, lần này cô không có ngăn cản nữa, cô nghiêm túc nghĩ đến ý tứ của câu nói vừa rồi của Cố Diễm.
Từ lời nói của Cố Diễm có thể suy đoán ra, dáng vẻ hiện tại của Cố Diễm phỏng chừng có quan hệ với cô.
Cô không làm gì Cố Diễm, nhưng không biết có phải nguyên chủ đã làm cái gì hay không?
Vân Xu tạm thời không nghĩ tới nguyên nhân, nhưng bởi vì trong lòng vẫn cứ có khúc mắc với chuyện này nên lúc nghỉ trưa cô có hơi ủ rũ.
Đến giờ nghỉ trưa cô mới nhớ ra mình phải nghỉ trưa một lát, vừa nằm sấp xuống, chợt nghe thấy có người gọi mình, họ gọi mấy lần cô mới miễn cưỡng ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy người gọi mình đứng ở cửa, có thứ gì đó lóe lên trong đầu cô.
Cô quen biết mấy người này, nói đúng ra là nguyên chủ có quen biết.
Cô lấy lại tinh thần, xong đi ra ngoài, cô còn chưa lên tiếng, mấy người họ đã chủ động nói ra mục đích của mình.
Bọn họ tới để đòi tiền.
Nguyên thân đã từng giao nhiệm vụ cho bọn họ, muốn bọn họ dùng tất cả mọi cách có thể để ngăn Cố Diễm thi đạt điểm cao, bọn họ làm càng tốt, nguyên chủ càng cho bọn họ nhiều tiền.
Mắt thấy kỳ thi giữa kỳ sắp đến gần, Vân Xu không chủ động tìm bọn họ như thường lệ, bọn họ đành tự chủ động ra chủ trương lừa Cố Diễm một phen, lúc này lòng cảnh giác của Cố Diễm so với lúc trước hình như nhẹ đi, bọn họ quang minh chính đại thành công đi lừa Cố Diễm.
Bọn họ đẩu mạnh Cố Diễm vào trong nước khiến cậu phát sốt, lần này Cố Diễm mắc bệnh chắc chắn kì thi giữa kì tới thi cử sẽ kém đi, ít nhất là hạng nhất thì không cần phải bàn.
Bọn họ chủ động làm mọi việc, còn làm hoàn hảo như vậy, cho nên đương nhiên đến hỏi Vân Xu đòi tiền.
Bọn họ cho rằng Vân Xu sẽ rất vui sướng, nhưng lại nhận ra bọn họ càng nói, sắc mặt Vân Xu thế nhưng càng khó coi?
Nữ sinh vừa nói chuyện thăm dò hỏi: “Chẳng lẽ cậu không vui à?”
Vân Xu làm sao có thể vui nổi?
Cô nghe mấy lời bọn họ nói mới vỡ lẽ vì sao Cố Diễm lại đột nhiên phản ứng như vậy.
Vốn lúc trước nguyên chủ giao nhiệm vụ cũng chỉ là thuận miệng nói, lần nào cũng là do cô ta tự chủ động nghĩ biện pháp, sau đó tự mình tìm bọn họ chỉ đạo cho bọn họ nên làm như nào.
Vân Xu chỉ không nhớ tới một chi tiết nhỏ này thôi, cũng không ngờ mấy nữ sinh này lại tự động chủ trương, không hề thương lượng với cô đã tự ý động thủ.
Bọn họ mượn danh nghĩa của cô mà giày vò Cố Diễm thành như vậy, cô dùng ngón chân nghĩ cũng biết Cố Diễm sẽ nghĩ như thế nào, chỉ là thái độ như vậy, Cố Diễm quá là tốt bụng với kiềm chế rồi!
Vân Xu đột nhiên nghĩ, đây chẳng lẽ chính là tính bất khả kháng của cốt truyện sao? Cho dù cô không chủ động tiếp tục đắc tội với Cố Diễm, nhưng cốt truyện vẫn sẽ tìm được sơ hở làm cho Cố Diễm oán hận cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.