Xuyên Thành Vị Hôn Thê Khốn Nạn Của Nam Chính Trong Truyện Nam Chủ
Chương 36:
Phong Huyền
09/05/2023
Nữ sinh nói chuyện thấy Vân Xu lại không để ý tới mình, cô ta cau mày hỏi: “Vân Xu, không phải là cậu muốn đổi ý rồi chứ?”
“Tôi chưa từng đồng ý với mấy cậu chuyện gì thì nói gì đến đổi ý?” Vân Xu nhìn mấy nữ sinh trước mắt, trong lòng vô cùng phiền não, cô nói: “Tôi không tìm các cậu, các cậu đã ra tay với Cố Diễm, đây là chuyện của các cậu, không liên quan gì đến tôi.”
Sắc mặt nữ sinh lập tức khó chịu, nói: “Cậu muốn chơi xấu định không đưa tiền chứ gì?”
Vân Xu cường điệu nói: “Trước đây mỗi lần tôi tìm các cậu sẽ trả thù lao ngay lập tức, một vấn đề duy nhất, tôi đã đến tìm lần nào chưa? Lần này tôi không tìm các cậu, các cậu dựa vào cái gì mà tìm tôi đòi tiền?”
Mấy nữ sinh hai mặt nhìn nhau, không ai cho rằng vấn đề là từ mình, rõ ràng Vân Xu muốn lừa bịp không muốn trả tiền!
Nữ sinh dẫn đầu sắc mặt không chút thiện cảm nói với Vân Xu: “Cậu suy nghĩ cho kỹ đi, cậu không đưa tiền sau này bọn tôi sẽ không giúp cậu, cậu đừng hòng nghĩ đến chuyện muốn tìm người khác từ lớp chúng ta.”
“Sau này tôi sẽ không tìm các cậu.” Vân Xu suy nghĩ một chút, thay đổi biểu cảm, cô nói: “Bây giờ tôi không thích Lăng Văn Huyên một chút nào nữa, thì sao còn phải muốn đi bắt nạt Cố Diễm? Các cậu tự động lấy danh của tôi đi bắt nạt bạn học, tôi còn chưa tìm mấy cậu tính sổ đâu.”
Cô học theo điệu bộ của nguyên chủ, hất cằm ngang ngượng nói với mấy người kia: “Tôi muốn hỏi các cậu đã suy nghĩ thông suốt chưa? Các cậu có tội với tôi như thế, chẳng lẽ sẽ còn người thứ hai với tấm lòng rộng lượng đến tìm các cậu như tôi?”
Nghe được câu nói cuối cùng của Vân Xu, đáy mắt mấy nữ sinh mới có chút dao động. Có người hỏi: “Cậu nói cậu không thích Lăng Vân Huyên là thật à?”
“Đúng vậy.” Vân Xu nói: “Bây giờ tôi... Thích Cố Diễm, tôi cảm thấy Cố Diễm rất tốt, các cậu không được lấy cái danh của tôi đi bắt nạt cậu ấy nữa.”
Vân Xu chủ động bổ sung: “Hôm nay Cố Diễm rất bực với tôi không bằng lòng nói chuyện với tôi, tất cả là lỗi của các cậu. Nếu cậu ấy không tha thứ cho tôi, lần sau tôi sẽ không bao giờ tìm mấy cậu một lần nữa, sau này muốn tiền thì đừng tìm tôi nữa!”
Biểu cảm trên mặt mấy nữ sinh là sự kỳ quái.
Vân Xu, đang nói cái quái gì vậy?
Cậu ta thích Cố Diễm? Cố Diễm tức giận không để ý tới cậu ta nữa cho nên cậu ta cũng rất tức giận, cho nên không muốn cho bọn họ tiền nữa?
Vân Xu đang đùa cái gì vậy, vì khất nợ tiền mà lời nói như thế cũng có thể nói ra miệng, cậu ta bị điên rồi à?
Mấy nữ sinh vốn không tin Vân Xu nói, bởi vì bọn họ cực kì hiểu rõ lúc trước Vân Xu cực kì căm ghét Cố Diễm đến mức nào, còn tốn nhiều tiền để bọn họ dồn Cố Diễm vào con đường chết.
Lúc này mới được bao lâu, Vân Xu lại nói cậu ta đột nhiên thích Cố Diễm?
Thật sự coi bọn họ là đồ ngu sao?
Nữ sinh cầm đầu không thể nhịn được nữa nói: “Vân Xu thà cậu lấy cái cớ không có tiền thì còn đáng tin hơn, cậu nói cái cớ như vậy chỉ có đi lừa được thằng ngu mà thôi.”
Bọn họ nhìn Vân Xu không trả tiền càng không vừa mắt, Vân Xu nhìn các bọn họ còn càng không vừa mắt hơn, những lời này đương nhiên là thuận miệng cho có lệ với bọn họ.
Bọn họ để cô cõng cái oan lớn như vậy còn muốn đòi cô tiền.
Bọn họ không ngu, chả nhẽ là cô ngu à?
Nhưng mà, ánh mắt Vân Xu đột nhiên sáng lên, trong đầu xuất hiện một ý tưởng. Khi nhìn về phía mấy nữ sinh này sắc mặt tốt hơn không ít, thậm chí còn mang theo một chút ý cười.
Mấy nữ sinh nhìn, không hiểu sao cảm thấy Vân Xu không còn nghiêm mặt căng thẳng với bọn họ như vừa rồi, thà là biểu cảm ngược lại như bọn họ đang mắc nợ cậu ta chứ đừng cười đến mức làm cho bọn họ sợ hãi trong lòng.
Vân Xu nói với bọn họ: “Vậy đi, mấy cậu làm vậy vốn tôi không muốn cho các cậu tiền chút nào. Nhưng tôi có thể cho các cậu một cơ hội.”
Mấy nữ sinh liếc nhìn nhau, tò mò hỏi: “Là gì?”
“Bây giờ Cố Diễm đang giận tôi, tôi rất khổ. Nếu như các cậu có thể đi giải thích rõ ràng với cậu ấy, xóa đi hiểu lầm của cậu ấy đối với tôi, để cậu ấy với tôi tốt đẹp như cũ, tôi sẽ tuân theo giá cả lúc trước các cậu... Không, nếu các cậu giúp tôi dỗ dành cậu ấy, làm cậu ấy không giận tôi nữa, tôi sẽ nhân đôi. Thế nào?”
Mọi người: ...
Có thật là Vân Xu không?
Gấp đôi tiền mua bọn họ chỉ để dỗ Cố Diễm vui à?
Mấy nữ sinh đột nhiên cực kì mông lung, tiền này, bọn họ còn muốn kiếm nữa không đây?
“Tôi chưa từng đồng ý với mấy cậu chuyện gì thì nói gì đến đổi ý?” Vân Xu nhìn mấy nữ sinh trước mắt, trong lòng vô cùng phiền não, cô nói: “Tôi không tìm các cậu, các cậu đã ra tay với Cố Diễm, đây là chuyện của các cậu, không liên quan gì đến tôi.”
Sắc mặt nữ sinh lập tức khó chịu, nói: “Cậu muốn chơi xấu định không đưa tiền chứ gì?”
Vân Xu cường điệu nói: “Trước đây mỗi lần tôi tìm các cậu sẽ trả thù lao ngay lập tức, một vấn đề duy nhất, tôi đã đến tìm lần nào chưa? Lần này tôi không tìm các cậu, các cậu dựa vào cái gì mà tìm tôi đòi tiền?”
Mấy nữ sinh hai mặt nhìn nhau, không ai cho rằng vấn đề là từ mình, rõ ràng Vân Xu muốn lừa bịp không muốn trả tiền!
Nữ sinh dẫn đầu sắc mặt không chút thiện cảm nói với Vân Xu: “Cậu suy nghĩ cho kỹ đi, cậu không đưa tiền sau này bọn tôi sẽ không giúp cậu, cậu đừng hòng nghĩ đến chuyện muốn tìm người khác từ lớp chúng ta.”
“Sau này tôi sẽ không tìm các cậu.” Vân Xu suy nghĩ một chút, thay đổi biểu cảm, cô nói: “Bây giờ tôi không thích Lăng Văn Huyên một chút nào nữa, thì sao còn phải muốn đi bắt nạt Cố Diễm? Các cậu tự động lấy danh của tôi đi bắt nạt bạn học, tôi còn chưa tìm mấy cậu tính sổ đâu.”
Cô học theo điệu bộ của nguyên chủ, hất cằm ngang ngượng nói với mấy người kia: “Tôi muốn hỏi các cậu đã suy nghĩ thông suốt chưa? Các cậu có tội với tôi như thế, chẳng lẽ sẽ còn người thứ hai với tấm lòng rộng lượng đến tìm các cậu như tôi?”
Nghe được câu nói cuối cùng của Vân Xu, đáy mắt mấy nữ sinh mới có chút dao động. Có người hỏi: “Cậu nói cậu không thích Lăng Vân Huyên là thật à?”
“Đúng vậy.” Vân Xu nói: “Bây giờ tôi... Thích Cố Diễm, tôi cảm thấy Cố Diễm rất tốt, các cậu không được lấy cái danh của tôi đi bắt nạt cậu ấy nữa.”
Vân Xu chủ động bổ sung: “Hôm nay Cố Diễm rất bực với tôi không bằng lòng nói chuyện với tôi, tất cả là lỗi của các cậu. Nếu cậu ấy không tha thứ cho tôi, lần sau tôi sẽ không bao giờ tìm mấy cậu một lần nữa, sau này muốn tiền thì đừng tìm tôi nữa!”
Biểu cảm trên mặt mấy nữ sinh là sự kỳ quái.
Vân Xu, đang nói cái quái gì vậy?
Cậu ta thích Cố Diễm? Cố Diễm tức giận không để ý tới cậu ta nữa cho nên cậu ta cũng rất tức giận, cho nên không muốn cho bọn họ tiền nữa?
Vân Xu đang đùa cái gì vậy, vì khất nợ tiền mà lời nói như thế cũng có thể nói ra miệng, cậu ta bị điên rồi à?
Mấy nữ sinh vốn không tin Vân Xu nói, bởi vì bọn họ cực kì hiểu rõ lúc trước Vân Xu cực kì căm ghét Cố Diễm đến mức nào, còn tốn nhiều tiền để bọn họ dồn Cố Diễm vào con đường chết.
Lúc này mới được bao lâu, Vân Xu lại nói cậu ta đột nhiên thích Cố Diễm?
Thật sự coi bọn họ là đồ ngu sao?
Nữ sinh cầm đầu không thể nhịn được nữa nói: “Vân Xu thà cậu lấy cái cớ không có tiền thì còn đáng tin hơn, cậu nói cái cớ như vậy chỉ có đi lừa được thằng ngu mà thôi.”
Bọn họ nhìn Vân Xu không trả tiền càng không vừa mắt, Vân Xu nhìn các bọn họ còn càng không vừa mắt hơn, những lời này đương nhiên là thuận miệng cho có lệ với bọn họ.
Bọn họ để cô cõng cái oan lớn như vậy còn muốn đòi cô tiền.
Bọn họ không ngu, chả nhẽ là cô ngu à?
Nhưng mà, ánh mắt Vân Xu đột nhiên sáng lên, trong đầu xuất hiện một ý tưởng. Khi nhìn về phía mấy nữ sinh này sắc mặt tốt hơn không ít, thậm chí còn mang theo một chút ý cười.
Mấy nữ sinh nhìn, không hiểu sao cảm thấy Vân Xu không còn nghiêm mặt căng thẳng với bọn họ như vừa rồi, thà là biểu cảm ngược lại như bọn họ đang mắc nợ cậu ta chứ đừng cười đến mức làm cho bọn họ sợ hãi trong lòng.
Vân Xu nói với bọn họ: “Vậy đi, mấy cậu làm vậy vốn tôi không muốn cho các cậu tiền chút nào. Nhưng tôi có thể cho các cậu một cơ hội.”
Mấy nữ sinh liếc nhìn nhau, tò mò hỏi: “Là gì?”
“Bây giờ Cố Diễm đang giận tôi, tôi rất khổ. Nếu như các cậu có thể đi giải thích rõ ràng với cậu ấy, xóa đi hiểu lầm của cậu ấy đối với tôi, để cậu ấy với tôi tốt đẹp như cũ, tôi sẽ tuân theo giá cả lúc trước các cậu... Không, nếu các cậu giúp tôi dỗ dành cậu ấy, làm cậu ấy không giận tôi nữa, tôi sẽ nhân đôi. Thế nào?”
Mọi người: ...
Có thật là Vân Xu không?
Gấp đôi tiền mua bọn họ chỉ để dỗ Cố Diễm vui à?
Mấy nữ sinh đột nhiên cực kì mông lung, tiền này, bọn họ còn muốn kiếm nữa không đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.