Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 261: TIỂU BẠCH ĐỘT PHÁ
Diệp Ức Lạc
18/06/2024
Động phủ của Sở Diệp.
Sở Diệp đi dạo một vòng trong động phủ, tâm trạng rất tốt, "Hoàn cảnh chỗ nào được quá nha!" Năm đó lúc Sở Diệp rời đi đem theo hết mấy cây linh thụ quý giá trong động phủ, bây giờ ở đây chỉ còn lại mấy cây ra hoa khác mà thôi, tuy không quý giá lắm nhưng nở hoa cực kỳ đẹp. Môi trường Thiết Thụ Lĩnh hoàn toàn không thể so với Thiên Hà hoa lâm, chẳng qua dạo thăm chốn cũ cũng mang lại cảm giác rất khác.
Tiểu Bạch nhảy ra từ trong Hồn Thất nhìn xung quanh một vòng rồi hỏi: "Quay trở lại chỗ này rồi ha!"
Sở Diệp gật đầu, "Đúng rồi!"
Tiểu Bạch sốt ruột hỏi Sở Diệp: "Ta có thể đột phá được rồi phải không?"
Sở Diệp gật đầu, "Được rồi, đột phá đi." Dù sao đi nữa bên Lưỡng Giới Thành này ai cũng biết hắn có con Bạch Hổ này rồi cho nên cũng không cần che giấu làm chi nữa. Tiểu Bạch đột phá rồi nếu có người nào gây sự thì hắn cũng có thêm vài phần bản lĩnh tự bảo vệ mình.
"Vậy ta đột phá đây."
Sở Diệp gật đầu, "Được." Sở Diệp vừa cho phép xong thì khí thế trên người Tiểu Bạch đột nhiên bùng nổ, một hư ảnh Bạch Hổ khổng lồ nhanh chóng xuất hiện trên không trung. Lúc tiểu hồ ly đột phá đã triệu hồi ra Thiên Hồ thánh tượng, lần này Tiểu Bạch đột phá cũng triệu hồi ra thánh tượng. Mà thánh tượng Tiểu Bạch triệu hồi ra còn lớn hơn so với tiểu hồ ly, uy thế cũng lớn hơn rất nhiều.
"Thật là nhanh!" Lâm Sơ Văn nói. Lúc trước khi tiểu hồ ly đột phá triệu hồi ra thánh tượng nhưng là triệu hồi đang trong lúc đột phá, còn Tiểu Bạch đã triệu hồi ra ngay từ lúc bắt đầu đột phá luôn.
Hư ảnh Bạch Hổ chiếu rọi khắp không trung tuyên cáo sự giáng lâm của Chúa tể muôn thú. Hư ảnh Bạch Hổ khổng lồ che phủ cả bầu trời, toàn bộ Lưỡng Giới Thành đều có thể nhìn thấy. Tin tức Sở Diệp quay lại đã lan truyền chẳng qua vẫn có nhiều người chưa biết, khi hư ảnh Bạch Hổ chiếu rọi hư không trong nháy mắt toàn bộ Lưỡng Giới Thành đều đã biết Sở Diệp quay về.
Trong động phủ Tiền gia bên cạnh Sở Diệp, một bầy chuột đang vô cùng xao động bất an nhảy loạn khắp nơi. Mặc dù Sở Diệp đã dùng trận pháp để hạn chế động tĩnh đột phá của Tiểu Bạch nhưng chỉ cần một chút dao động của áp suất linh lực thoát ra ngoài thôi vẫn như thái sơn đè nặng trên đỉnh đầu đối với các Hồn Thú cấp thấp. Hồn Sủng Tiền gia nuôi dưỡng cũng giống y như lên cơn điên nhảy loạn khắp nơi.
"Sở thiếu thật sự đã trở lại rồi!" Tiền lão gia tử nói.
Tiền Đỉnh Hưng gật gật đầu, nói: "Có vẻ như là đã trở lại rồi." Tiền gia vừa mới nhận được tin tức Sở Diệp với Lâm Sơ Văn quay lại, còn chưa kịp xác minh lại coi tin tức này có chính xác hay không thì gặp phải Tiểu Bạch đột phá rồi.
"Có ai ngờ Sở thiếu quay về đây nhanh như vậy." Thật lâu trước đây Tiền lão gia tử luôn cho rằng Sở Diệp với Lâm Sơ Văn chắc chắn sẽ quay trở lại, chẳng qua ông dự tính phải là sau mười mấy hai mươi năm, thậm chí là cả trăm năm sau, khi đó mọi lời đồn đãi đã lắng xuống, không ngờ Sở Diệp lại trở về không những sớm mà còn phách lối như vậy.
"Sắp trở trời rồi!" Tiền lão gia tử nói. Nếu Sở Diệp đã phô trương như vậy cũng có thể hiểu được đối phương cũng không coi Ngũ Độc lão tổ ra gì rồi.
......
Tư Đông Phong tiếp Cung Thần đi dạo trong thành chưa được bao lâu liền thấy Thánh Tượng Bạch Hổ.
"Đó là......" Cung Thần kinh ngạc nhìn về hướng Thiết Thụ Lĩnh.
Đường Thiên Túng chắp tay sau lưng nói: "Hồn Thú Bạch Hổ của Tiểu Bạch đột phá rồi! Bạch Hổ thánh tượng vô cùng ngưng thực, huyết mạch thật phi phàm nha!"
Tư Đông Phong cau mày, Hồn Thú của hắn đang cực kỳ hoảng loạn cứ như thấy được quái vật đáng sợ gì vậy, quả nhiên Bạch Hổ rất lợi hại mà. Năm xưa chuyện Sở Diệp có được Bạch Hổ bị bại lộ không biết có bao nhiêu người hâm mộ muốn chết, giá trị Bạch Li Miêu ở khắp nơi tăng chóng mặt, thậm chí còn có con xào giá tới mấy vạn.
"Thật đúng là kẻ ăn không hết người lần không ra mà, Sở thiếu nhiều Hồn Thú Vương giai như vậy còn chăm sóc nổi sao?" Ngạo Gia phu nhân phồng hai má khẽ thở dài một hơi.
Đường Thiên Túng cười nói: "Sở thiếu là trận pháp sư Địa giai cao cấp nên chắc là sẽ nuôi nổi mà!"
Tư Đông Phong tò mò hỏi: "Sở thiếu có rất nhiều Hồn Thú Vương giai sao?"
Ngạo Gia phu nhân rầu rĩ gật đầu, "Ừa! Một con Ngân Sí Ong, một con Kinh Trập Long, bây giờ lại có thêm một con Bạch Hổ nữa."
Tư Đông Phong khá là bất ngờ, "Kinh Trập Long? Là rồng hả?"
Ngạo Gia phu nhân không còn lời nào để nói liếc Tư Đông Phong một cái, "Kinh Trập Long đương nhiên là rồng rồi, chuyện này mà ngươi cũng không biết nữa hả?"
Tư Đông Phong: "....." Hắn biết Kinh Trập Long là rồng rồi, chỉ là không ngờ được Sở Diệp bỗng nhiên lại nhiều thêm một con rồng thôi. Tư Đông Phong nghĩ thầm: Coi bộ Sở Diệp qua bên kia biển gặp được cơ duyên khác rồi, bằng không cũng sẽ không có được tiến bộ vượt bậc trong một thời gian ngắn như vậy. "Sở thiếu làm sao lại khế ước được với Kinh Trập Long vậy ha!?"
Ngạo Gia phu nhân nhún vai nói: "Chuyện này, chắc là may mắn đi, lợi dụng kỳ suy yếu của Kinh Trập Long tới mà khế ước thôi, sau khi hồi phục liền thẳng tiến lên Hồn Vương tứ giai luôn, thật là khiến cho người ta hâm mộ muốn chết mà." Ngoài miệng Ngạo Gia phu nhân nói như vậy nhưng trong lòng lại nghĩ: Sở Diệp có Ảnh Thú nha! Trên đời này làm gì có may mắn vô duyên vô cớ tự dưng từ trên trời rớt xuống đâu chớ! Quả nhiên chính là Sở Diệp trộm cây Kim Thuế Quả mà, dưới mí mắt của ba thế lực lớn mà dám giành đồ ăn trong miệng cọp, thật sự to gan mà, Sở thiếu nhìn thì khiêm tốn tao nhã nhưng thực chất cũng có vẻ rất là xảo trá nha.
Tư Đông Phong nhìn vẻ mặt của Ngạo Gia phu nhân mơ hồ cảm thấy e là có nội tình trong chuyện này rồi.
"Hồn Vương tứ giai?" Tư Nam Nguyệt không khỏi trừng lớn mắt lo sợ nghi hoặc hỏi.
Ngạo Gia phu nhân gật đầu nói: "Đúng rồi đó!"
Tư Nam Nguyệt hút ngược một hơi khí lạnh, "Đã là Hồn Vương trung kỳ rồi?"
Ngạo Gia phu nhân gật đầu trả lời: "Đúng rồi đó!"
Tư Nam Nguyệt thì thào: "Làm sao có thể?" Sở Diệp mới rời đi có mấy năm thôi mà! Vậy mà đã là Hồn Vương trung kỳ rồi. Chênh lệch giữa Hồn Vương với nhau cũng rất lớn, sư phụ đã đột phá Hồn Vương lâu năm như vậy rồi chẳng qua cũng chỉ là Hồn Vương tam giai mà thôi, còn Sở Diệp đã là tứ giai rồi sao?
"Khế ước được Kinh Trập Long là thực lực có thể tăng nhanh như bay vậy sao?" Tư Phi Tuyết nhịn không được hỏi.
Ngạo Gia phu nhân phồng má lên trả lời: "Có lẽ là vậy."
Đường Thiên Túng cười cười, không biết phải nói gì, "Làm sao có thể đơn giản như vậy chứ, để khế ước được Kinh Trập Long cũng phải chịu mạo hiểm rất lớn đó." Sở Diệp cũng là tay ngang mà thôi, lúc khế ước Kinh Trập Long vậy mà lại không phong ấn sức mạnh của Kinh Trập Long. Nếu đổi lại là một người khác mà lại không phong ấn sức mạnh của Kinh Trập Long như vậy thì trong tích tắc khi Kinh Trập Long khôi phục rất có khả năng sẽ trực tiếp tấn công khiến cho chủ nhân biến thành kẻ ngốc. Thực ra cho dù có phong ấn sức mạnh của Kinh Trập Long nhưng khi Kinh Trập Long khôi phục được rồi chủ nhân của nó vẫn rất có khả năng gặp phải phản phệ như thường.
"Linh hồn lực của Sở thiếu cực kỳ dồi dào, lại còn thêm dược tề của Lâm dược sư giúp sức mới có thể nhanh như vậy đã củng cố được thực lực." Đường Thiên Túng nói. Đường Thiên Túng nghĩ thầm: Vốn dĩ Kinh Trập Long hình như cũng chỉ là Vương cấp tam giai nhưng sau khi được khế ước mới thăng cấp thành Vương cấp tứ giai, nếu Kinh Trập Long mà để cho Chung Hạo khế ước thì ít gì cũng phải phong ấn tận mười năm mới đủ cho Chung Hạo từ từ thích ứng được với sức mạnh của Kinh Trập Long. Lúc đó Kinh Trập Long bị thương khá nghiêm trọng, chắc là Lâm Sơ Văn đã dùng dược tề để chăm sóc cho nó khoẻ mạnh bình thường lại, nếu mà nằm trong tay Chung Hạo thì đừng nói chi tới đột phá, chỉ sợ để hồi phục thôi cũng đã tốn mất mấy chục năm an dưỡng rồi.
Nguyên Sương phu nhân gật đầu, trịnh trọng nói: "Lâm dược sư đúng thật là siêu giỏi đó." Nguyên Sương phu nhân nghĩ thầm: Hình như Lâm Sơ Văn luyện chế rất nhiều dược tề cho Sở Diệp, nếu không Sở Diệp trẻ tuổi như vậy chắc chắn không thể nào chịu tải nổi được hai Hồn Thú Vương giai, mà bây giờ đã là ba con rồi.
Cung Thần hít sâu một hơi, nói: "Không hổ là bạn đời mà Lâm thiếu chọn mà." Sở Diệp đã có ba con Hồn Thú Vương giai rồi, trong đó còn có một con còn là Bạch Hổ nữa đó, khả năng trở thành Hồn Hoàng là rất lớn đó nha.
......
Tiểu Bạch thuận lợi đột phá Vương giai, thăng cấp xong đứng trong sân kích động rống lớn "Ngao ngao!"
Nhà cửa trong động phủ sụp xuống giữa tiếng gầm rú phấn khích của Tiểu Bạch. Sở Diệp không còn lời nào để nói với Tiểu Bạch, cũng không phải là cún đâu mà làm sao vừa đột phá đã đi phá nhà luôn rồi?
Một tiếng hổ gầm rung chuyển khắp nơi, Lâm Sơ Văn cảm giác toàn bộ rừng cây cũng rung chuyển mấy lần. Lâm Sơ Văn nói với Sở Diệp: "Tiểu Bạch có phải thăng cấp thẳng thành Vương cấp tam giai luôn không?"
Sở Diệp gật đầu, "Hình như đúng rồi."
Lâm Sơ Văn thắc mắc hỏi: "Là bởi vì bị áp chế lâu quá hay sao? Cho nên trực tiếp thăng cấp thẳng tam giai luôn?" Chuyện này cũng quá sức tưởng tượng mà. Đáng lẽ Tiểu Bạch đã có thể đột phá từ lâu rồi nhưng vẫn luôn bị Sở Diệp ép xuống nên Tiểu Bạch mới không có đột phá được.
Sở Diệp lắc đầu, "Một mặt là bị áp chế quá lâu, chẳng qua nguyên nhân quan trọng hơn hẳn là phong ấn trên người Tiểu Bạch đã được giải trừ rồi thì phải?!"
"Phong ấn giải trừ rồi sao?" Lâm Sơ Văn lẩm bẩm. Rất nhiều lực lượng của tộc Bạch Hổ được phong ấn trong người Tiểu Bạch, trước kia chỉ rò rỉ ra một phần nhưng cũng chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Bây giờ Tiểu Bạch đã đột phá Vương cấp, phần lớn sức mạnh bị phong ấn trực tiếp được giải phong, đưa Tiểu Bạch trực tiếp nhảy thành Chiến vương tam giai.
Sở Diệp gật đầu, "Đã gỡ bỏ một phần rất lớn."
Tiểu Bạch đắc ý xoay quanh một vòng, "Bản đại nhân đột phá rồi."
Sở Diệp cười cười, nói: "Chúc mừng chúc mừng nha!"
Tiểu Bạch ngẩng đầu, đắc ý nói: "Ta qua mặt được Tiểu Ngân rồi."
Sở Diệp gật đầu, "Đúng rồi! Đúng rồi! Ngươi thật là cừ khôi nha."
Tiểu Bạch hừ khẽ một tiếng, nghĩ thầm: Vầy mới đúng nè được không? Nó chính là Hồn Thú cực phẩm đó, làm sao suốt ngày có thể bị một con hồ ly chết tiệt với một con ong mật be bé đè đầu cưỡi cổ miết vậy chớ, bây giờ rốt cuộc cũng là nó lợi hại nhất rồi. Tiểu Bạch ngẩng đầu nói: "Ngươi biết là tốt rồi."
Tiểu hồ ly đứng trên vai Lâm Sơ Văn nhớ lại lịch sử huy hoàng đuổi theo Tiểu Bạch "đút ăn" năm xưa, nhìn bộ dáng Tiểu Bạch bây giờ ngầu bá cháy tiểu hồ ly âu sầu nhận ra rằng Tiểu Bạch đã thật sự xoay người làm chủ, về sau không bao giờ còn cơ hội đút cho Tiểu Bạch ăn nữa rồi.
Lâm Sơ Văn nhìn thấy tiểu hồ ly có chút cô đơn mới xoa xoa đầu Tuyết Bảo, Tuyết Bảo chán nản thở dài.
Như nhìn ra được suy nghĩ của Tuyết Bảo, Tiểu Bạch gầm một tiếng với Tuyết Bảo.
Sở Diệp cho Tiểu Bạch một chưởng, "Đừng nhặng xị, không thể bởi vì lợi hại mà khiêu khích đồng bọn đâu nha."
Tiểu Bạch nghiến răng nghiến lợi hung hăng trừng Sở Diệp, nghĩ thầm: Nó khiêu khích đồng bọn hồi nào hả, rõ ràng là tên khốn Tuyết Bảo này lòng đầy ý xấu cơ mà.
Tiểu Bạch đột phá gây ra động tĩnh ầm ĩ, rất nhiều Hồn Thú Lưỡng Giới Thành đều bị hù cho sợ run bần bật. Nhiều Hồn Thú còn bị doạ sợ tới nỗi xụi lơ rạp xuống đất chỉ còn hơi thở thoi thóp.
......
Tư Không Minh đang ở trong phủ Thành chủ nhìn về phía Thiết Thụ Lĩnh đằng xa với ánh mắt phức tạp. "Không hổ là Hồn Thú cực phẩm mà!"
Tư Thần cau mày, theo bản năng nói: "Uy áp của Bạch Hổ quá mạnh mẽ mà!"
"Vương cấp Tam giai." Tư Không Minh nói.
Tư Thần cau mày la lên: "Làm sao có thể? Không phải Hồn Thú thăng cấp từng bước một hay sao?"
Tư Không Minh cau mày, "Thông thường quả thật là vậy, chẳng qua tình huống của Sở Diệp có lẽ khá là đặc thù."
Tư Thần hít một hơi thật sâu, "Sở thiếu thật là tốt số mà!" Tư Thần có nghe nói Sở Diệp khế ước được Kinh Trập Long, mà Tư Thần cũng không quá hiểu biết về Kinh Trập Long, chỉ sau khi được người Thiên Hải Vực giới thiệu thì mới biết được đó là một loại rồng sẽ tuần hoàn chập biến, sức mạnh của nó sẽ có những thời kỳ suy yếu, trong thời kỳ thực lực suy yếu cực kỳ dễ khế ước, là Hồn Sủng được vô số Hồn Sư cửu giai đỉnh phong tha thiết ước mơ. Sở Diệp đã có Bạch Hổ, Ảnh Thú, vậy mà còn có thể gặp được Hồn Thú như Kinh Trập Long thật sự khiến cho người ta không muốn ghen ghét cũng không được.
˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃
*Tuần hoàn chập biến (luân hồi trập biến): Chu kỳ tuần hoàn ngủ đông mà biến hoá.
Sở Diệp đi dạo một vòng trong động phủ, tâm trạng rất tốt, "Hoàn cảnh chỗ nào được quá nha!" Năm đó lúc Sở Diệp rời đi đem theo hết mấy cây linh thụ quý giá trong động phủ, bây giờ ở đây chỉ còn lại mấy cây ra hoa khác mà thôi, tuy không quý giá lắm nhưng nở hoa cực kỳ đẹp. Môi trường Thiết Thụ Lĩnh hoàn toàn không thể so với Thiên Hà hoa lâm, chẳng qua dạo thăm chốn cũ cũng mang lại cảm giác rất khác.
Tiểu Bạch nhảy ra từ trong Hồn Thất nhìn xung quanh một vòng rồi hỏi: "Quay trở lại chỗ này rồi ha!"
Sở Diệp gật đầu, "Đúng rồi!"
Tiểu Bạch sốt ruột hỏi Sở Diệp: "Ta có thể đột phá được rồi phải không?"
Sở Diệp gật đầu, "Được rồi, đột phá đi." Dù sao đi nữa bên Lưỡng Giới Thành này ai cũng biết hắn có con Bạch Hổ này rồi cho nên cũng không cần che giấu làm chi nữa. Tiểu Bạch đột phá rồi nếu có người nào gây sự thì hắn cũng có thêm vài phần bản lĩnh tự bảo vệ mình.
"Vậy ta đột phá đây."
Sở Diệp gật đầu, "Được." Sở Diệp vừa cho phép xong thì khí thế trên người Tiểu Bạch đột nhiên bùng nổ, một hư ảnh Bạch Hổ khổng lồ nhanh chóng xuất hiện trên không trung. Lúc tiểu hồ ly đột phá đã triệu hồi ra Thiên Hồ thánh tượng, lần này Tiểu Bạch đột phá cũng triệu hồi ra thánh tượng. Mà thánh tượng Tiểu Bạch triệu hồi ra còn lớn hơn so với tiểu hồ ly, uy thế cũng lớn hơn rất nhiều.
"Thật là nhanh!" Lâm Sơ Văn nói. Lúc trước khi tiểu hồ ly đột phá triệu hồi ra thánh tượng nhưng là triệu hồi đang trong lúc đột phá, còn Tiểu Bạch đã triệu hồi ra ngay từ lúc bắt đầu đột phá luôn.
Hư ảnh Bạch Hổ chiếu rọi khắp không trung tuyên cáo sự giáng lâm của Chúa tể muôn thú. Hư ảnh Bạch Hổ khổng lồ che phủ cả bầu trời, toàn bộ Lưỡng Giới Thành đều có thể nhìn thấy. Tin tức Sở Diệp quay lại đã lan truyền chẳng qua vẫn có nhiều người chưa biết, khi hư ảnh Bạch Hổ chiếu rọi hư không trong nháy mắt toàn bộ Lưỡng Giới Thành đều đã biết Sở Diệp quay về.
Trong động phủ Tiền gia bên cạnh Sở Diệp, một bầy chuột đang vô cùng xao động bất an nhảy loạn khắp nơi. Mặc dù Sở Diệp đã dùng trận pháp để hạn chế động tĩnh đột phá của Tiểu Bạch nhưng chỉ cần một chút dao động của áp suất linh lực thoát ra ngoài thôi vẫn như thái sơn đè nặng trên đỉnh đầu đối với các Hồn Thú cấp thấp. Hồn Sủng Tiền gia nuôi dưỡng cũng giống y như lên cơn điên nhảy loạn khắp nơi.
"Sở thiếu thật sự đã trở lại rồi!" Tiền lão gia tử nói.
Tiền Đỉnh Hưng gật gật đầu, nói: "Có vẻ như là đã trở lại rồi." Tiền gia vừa mới nhận được tin tức Sở Diệp với Lâm Sơ Văn quay lại, còn chưa kịp xác minh lại coi tin tức này có chính xác hay không thì gặp phải Tiểu Bạch đột phá rồi.
"Có ai ngờ Sở thiếu quay về đây nhanh như vậy." Thật lâu trước đây Tiền lão gia tử luôn cho rằng Sở Diệp với Lâm Sơ Văn chắc chắn sẽ quay trở lại, chẳng qua ông dự tính phải là sau mười mấy hai mươi năm, thậm chí là cả trăm năm sau, khi đó mọi lời đồn đãi đã lắng xuống, không ngờ Sở Diệp lại trở về không những sớm mà còn phách lối như vậy.
"Sắp trở trời rồi!" Tiền lão gia tử nói. Nếu Sở Diệp đã phô trương như vậy cũng có thể hiểu được đối phương cũng không coi Ngũ Độc lão tổ ra gì rồi.
......
Tư Đông Phong tiếp Cung Thần đi dạo trong thành chưa được bao lâu liền thấy Thánh Tượng Bạch Hổ.
"Đó là......" Cung Thần kinh ngạc nhìn về hướng Thiết Thụ Lĩnh.
Đường Thiên Túng chắp tay sau lưng nói: "Hồn Thú Bạch Hổ của Tiểu Bạch đột phá rồi! Bạch Hổ thánh tượng vô cùng ngưng thực, huyết mạch thật phi phàm nha!"
Tư Đông Phong cau mày, Hồn Thú của hắn đang cực kỳ hoảng loạn cứ như thấy được quái vật đáng sợ gì vậy, quả nhiên Bạch Hổ rất lợi hại mà. Năm xưa chuyện Sở Diệp có được Bạch Hổ bị bại lộ không biết có bao nhiêu người hâm mộ muốn chết, giá trị Bạch Li Miêu ở khắp nơi tăng chóng mặt, thậm chí còn có con xào giá tới mấy vạn.
"Thật đúng là kẻ ăn không hết người lần không ra mà, Sở thiếu nhiều Hồn Thú Vương giai như vậy còn chăm sóc nổi sao?" Ngạo Gia phu nhân phồng hai má khẽ thở dài một hơi.
Đường Thiên Túng cười nói: "Sở thiếu là trận pháp sư Địa giai cao cấp nên chắc là sẽ nuôi nổi mà!"
Tư Đông Phong tò mò hỏi: "Sở thiếu có rất nhiều Hồn Thú Vương giai sao?"
Ngạo Gia phu nhân rầu rĩ gật đầu, "Ừa! Một con Ngân Sí Ong, một con Kinh Trập Long, bây giờ lại có thêm một con Bạch Hổ nữa."
Tư Đông Phong khá là bất ngờ, "Kinh Trập Long? Là rồng hả?"
Ngạo Gia phu nhân không còn lời nào để nói liếc Tư Đông Phong một cái, "Kinh Trập Long đương nhiên là rồng rồi, chuyện này mà ngươi cũng không biết nữa hả?"
Tư Đông Phong: "....." Hắn biết Kinh Trập Long là rồng rồi, chỉ là không ngờ được Sở Diệp bỗng nhiên lại nhiều thêm một con rồng thôi. Tư Đông Phong nghĩ thầm: Coi bộ Sở Diệp qua bên kia biển gặp được cơ duyên khác rồi, bằng không cũng sẽ không có được tiến bộ vượt bậc trong một thời gian ngắn như vậy. "Sở thiếu làm sao lại khế ước được với Kinh Trập Long vậy ha!?"
Ngạo Gia phu nhân nhún vai nói: "Chuyện này, chắc là may mắn đi, lợi dụng kỳ suy yếu của Kinh Trập Long tới mà khế ước thôi, sau khi hồi phục liền thẳng tiến lên Hồn Vương tứ giai luôn, thật là khiến cho người ta hâm mộ muốn chết mà." Ngoài miệng Ngạo Gia phu nhân nói như vậy nhưng trong lòng lại nghĩ: Sở Diệp có Ảnh Thú nha! Trên đời này làm gì có may mắn vô duyên vô cớ tự dưng từ trên trời rớt xuống đâu chớ! Quả nhiên chính là Sở Diệp trộm cây Kim Thuế Quả mà, dưới mí mắt của ba thế lực lớn mà dám giành đồ ăn trong miệng cọp, thật sự to gan mà, Sở thiếu nhìn thì khiêm tốn tao nhã nhưng thực chất cũng có vẻ rất là xảo trá nha.
Tư Đông Phong nhìn vẻ mặt của Ngạo Gia phu nhân mơ hồ cảm thấy e là có nội tình trong chuyện này rồi.
"Hồn Vương tứ giai?" Tư Nam Nguyệt không khỏi trừng lớn mắt lo sợ nghi hoặc hỏi.
Ngạo Gia phu nhân gật đầu nói: "Đúng rồi đó!"
Tư Nam Nguyệt hút ngược một hơi khí lạnh, "Đã là Hồn Vương trung kỳ rồi?"
Ngạo Gia phu nhân gật đầu trả lời: "Đúng rồi đó!"
Tư Nam Nguyệt thì thào: "Làm sao có thể?" Sở Diệp mới rời đi có mấy năm thôi mà! Vậy mà đã là Hồn Vương trung kỳ rồi. Chênh lệch giữa Hồn Vương với nhau cũng rất lớn, sư phụ đã đột phá Hồn Vương lâu năm như vậy rồi chẳng qua cũng chỉ là Hồn Vương tam giai mà thôi, còn Sở Diệp đã là tứ giai rồi sao?
"Khế ước được Kinh Trập Long là thực lực có thể tăng nhanh như bay vậy sao?" Tư Phi Tuyết nhịn không được hỏi.
Ngạo Gia phu nhân phồng má lên trả lời: "Có lẽ là vậy."
Đường Thiên Túng cười cười, không biết phải nói gì, "Làm sao có thể đơn giản như vậy chứ, để khế ước được Kinh Trập Long cũng phải chịu mạo hiểm rất lớn đó." Sở Diệp cũng là tay ngang mà thôi, lúc khế ước Kinh Trập Long vậy mà lại không phong ấn sức mạnh của Kinh Trập Long. Nếu đổi lại là một người khác mà lại không phong ấn sức mạnh của Kinh Trập Long như vậy thì trong tích tắc khi Kinh Trập Long khôi phục rất có khả năng sẽ trực tiếp tấn công khiến cho chủ nhân biến thành kẻ ngốc. Thực ra cho dù có phong ấn sức mạnh của Kinh Trập Long nhưng khi Kinh Trập Long khôi phục được rồi chủ nhân của nó vẫn rất có khả năng gặp phải phản phệ như thường.
"Linh hồn lực của Sở thiếu cực kỳ dồi dào, lại còn thêm dược tề của Lâm dược sư giúp sức mới có thể nhanh như vậy đã củng cố được thực lực." Đường Thiên Túng nói. Đường Thiên Túng nghĩ thầm: Vốn dĩ Kinh Trập Long hình như cũng chỉ là Vương cấp tam giai nhưng sau khi được khế ước mới thăng cấp thành Vương cấp tứ giai, nếu Kinh Trập Long mà để cho Chung Hạo khế ước thì ít gì cũng phải phong ấn tận mười năm mới đủ cho Chung Hạo từ từ thích ứng được với sức mạnh của Kinh Trập Long. Lúc đó Kinh Trập Long bị thương khá nghiêm trọng, chắc là Lâm Sơ Văn đã dùng dược tề để chăm sóc cho nó khoẻ mạnh bình thường lại, nếu mà nằm trong tay Chung Hạo thì đừng nói chi tới đột phá, chỉ sợ để hồi phục thôi cũng đã tốn mất mấy chục năm an dưỡng rồi.
Nguyên Sương phu nhân gật đầu, trịnh trọng nói: "Lâm dược sư đúng thật là siêu giỏi đó." Nguyên Sương phu nhân nghĩ thầm: Hình như Lâm Sơ Văn luyện chế rất nhiều dược tề cho Sở Diệp, nếu không Sở Diệp trẻ tuổi như vậy chắc chắn không thể nào chịu tải nổi được hai Hồn Thú Vương giai, mà bây giờ đã là ba con rồi.
Cung Thần hít sâu một hơi, nói: "Không hổ là bạn đời mà Lâm thiếu chọn mà." Sở Diệp đã có ba con Hồn Thú Vương giai rồi, trong đó còn có một con còn là Bạch Hổ nữa đó, khả năng trở thành Hồn Hoàng là rất lớn đó nha.
......
Tiểu Bạch thuận lợi đột phá Vương giai, thăng cấp xong đứng trong sân kích động rống lớn "Ngao ngao!"
Nhà cửa trong động phủ sụp xuống giữa tiếng gầm rú phấn khích của Tiểu Bạch. Sở Diệp không còn lời nào để nói với Tiểu Bạch, cũng không phải là cún đâu mà làm sao vừa đột phá đã đi phá nhà luôn rồi?
Một tiếng hổ gầm rung chuyển khắp nơi, Lâm Sơ Văn cảm giác toàn bộ rừng cây cũng rung chuyển mấy lần. Lâm Sơ Văn nói với Sở Diệp: "Tiểu Bạch có phải thăng cấp thẳng thành Vương cấp tam giai luôn không?"
Sở Diệp gật đầu, "Hình như đúng rồi."
Lâm Sơ Văn thắc mắc hỏi: "Là bởi vì bị áp chế lâu quá hay sao? Cho nên trực tiếp thăng cấp thẳng tam giai luôn?" Chuyện này cũng quá sức tưởng tượng mà. Đáng lẽ Tiểu Bạch đã có thể đột phá từ lâu rồi nhưng vẫn luôn bị Sở Diệp ép xuống nên Tiểu Bạch mới không có đột phá được.
Sở Diệp lắc đầu, "Một mặt là bị áp chế quá lâu, chẳng qua nguyên nhân quan trọng hơn hẳn là phong ấn trên người Tiểu Bạch đã được giải trừ rồi thì phải?!"
"Phong ấn giải trừ rồi sao?" Lâm Sơ Văn lẩm bẩm. Rất nhiều lực lượng của tộc Bạch Hổ được phong ấn trong người Tiểu Bạch, trước kia chỉ rò rỉ ra một phần nhưng cũng chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Bây giờ Tiểu Bạch đã đột phá Vương cấp, phần lớn sức mạnh bị phong ấn trực tiếp được giải phong, đưa Tiểu Bạch trực tiếp nhảy thành Chiến vương tam giai.
Sở Diệp gật đầu, "Đã gỡ bỏ một phần rất lớn."
Tiểu Bạch đắc ý xoay quanh một vòng, "Bản đại nhân đột phá rồi."
Sở Diệp cười cười, nói: "Chúc mừng chúc mừng nha!"
Tiểu Bạch ngẩng đầu, đắc ý nói: "Ta qua mặt được Tiểu Ngân rồi."
Sở Diệp gật đầu, "Đúng rồi! Đúng rồi! Ngươi thật là cừ khôi nha."
Tiểu Bạch hừ khẽ một tiếng, nghĩ thầm: Vầy mới đúng nè được không? Nó chính là Hồn Thú cực phẩm đó, làm sao suốt ngày có thể bị một con hồ ly chết tiệt với một con ong mật be bé đè đầu cưỡi cổ miết vậy chớ, bây giờ rốt cuộc cũng là nó lợi hại nhất rồi. Tiểu Bạch ngẩng đầu nói: "Ngươi biết là tốt rồi."
Tiểu hồ ly đứng trên vai Lâm Sơ Văn nhớ lại lịch sử huy hoàng đuổi theo Tiểu Bạch "đút ăn" năm xưa, nhìn bộ dáng Tiểu Bạch bây giờ ngầu bá cháy tiểu hồ ly âu sầu nhận ra rằng Tiểu Bạch đã thật sự xoay người làm chủ, về sau không bao giờ còn cơ hội đút cho Tiểu Bạch ăn nữa rồi.
Lâm Sơ Văn nhìn thấy tiểu hồ ly có chút cô đơn mới xoa xoa đầu Tuyết Bảo, Tuyết Bảo chán nản thở dài.
Như nhìn ra được suy nghĩ của Tuyết Bảo, Tiểu Bạch gầm một tiếng với Tuyết Bảo.
Sở Diệp cho Tiểu Bạch một chưởng, "Đừng nhặng xị, không thể bởi vì lợi hại mà khiêu khích đồng bọn đâu nha."
Tiểu Bạch nghiến răng nghiến lợi hung hăng trừng Sở Diệp, nghĩ thầm: Nó khiêu khích đồng bọn hồi nào hả, rõ ràng là tên khốn Tuyết Bảo này lòng đầy ý xấu cơ mà.
Tiểu Bạch đột phá gây ra động tĩnh ầm ĩ, rất nhiều Hồn Thú Lưỡng Giới Thành đều bị hù cho sợ run bần bật. Nhiều Hồn Thú còn bị doạ sợ tới nỗi xụi lơ rạp xuống đất chỉ còn hơi thở thoi thóp.
......
Tư Không Minh đang ở trong phủ Thành chủ nhìn về phía Thiết Thụ Lĩnh đằng xa với ánh mắt phức tạp. "Không hổ là Hồn Thú cực phẩm mà!"
Tư Thần cau mày, theo bản năng nói: "Uy áp của Bạch Hổ quá mạnh mẽ mà!"
"Vương cấp Tam giai." Tư Không Minh nói.
Tư Thần cau mày la lên: "Làm sao có thể? Không phải Hồn Thú thăng cấp từng bước một hay sao?"
Tư Không Minh cau mày, "Thông thường quả thật là vậy, chẳng qua tình huống của Sở Diệp có lẽ khá là đặc thù."
Tư Thần hít một hơi thật sâu, "Sở thiếu thật là tốt số mà!" Tư Thần có nghe nói Sở Diệp khế ước được Kinh Trập Long, mà Tư Thần cũng không quá hiểu biết về Kinh Trập Long, chỉ sau khi được người Thiên Hải Vực giới thiệu thì mới biết được đó là một loại rồng sẽ tuần hoàn chập biến, sức mạnh của nó sẽ có những thời kỳ suy yếu, trong thời kỳ thực lực suy yếu cực kỳ dễ khế ước, là Hồn Sủng được vô số Hồn Sư cửu giai đỉnh phong tha thiết ước mơ. Sở Diệp đã có Bạch Hổ, Ảnh Thú, vậy mà còn có thể gặp được Hồn Thú như Kinh Trập Long thật sự khiến cho người ta không muốn ghen ghét cũng không được.
˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃
*Tuần hoàn chập biến (luân hồi trập biến): Chu kỳ tuần hoàn ngủ đông mà biến hoá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.