[Xuyên Thư ] Ta Là Anh Của Nam Chính
Chương 15: Hầu Phủ Trưởng Tử
Tiêu Tiểu Ca
14/05/2024
Uy Ninh hầu phủ gióng trống khua chiêng chuẩn bị cho hôn lễ, nhìn quanh trong phủ bốn phía đều trang trí rực rỡ hỉ khí Phó Nguyên Trạch chỉ cảm thấy khắp nơi đều chướng mắt, thế là liền ở im trong viện đọc sách, muốn tại lần thi Hương tiếp theo giành được Giải Nguyên.
Nguyên Gia là tân lang nhưng ngược lại lại nhàn nhã, hôn sự này cái gì cũng không cần hắn quan tâm, tất cả đã có Uy Ninh hầu phu nhân hỗ trợ lo liệu, hắn chỉ cần đợi đến hôn lễ thay trang phục tân lang đi Phương phủ tiếp tân nương là được.
Bất quá Nguyên Gia cũng sẽ không thật sự ngồi yên không làm gì. Hắn thỉnh thoảng ra ngoài tìm kiếm một ít đồ vật thú vị hoặc trang sức mới lạ phái người đi Phương phủ để thể hiện tâm ý đối với vị hôn thê.
Mà Phương Yên sau khi nhận được lễ vật cũng sẽ đáp lễ lại bằng túi hương tự chế,... để đáp lại tâm ý của Nguyên Gia.
Hai người dù không có gặp mặt nhưng hồng nhạn truyền thư cũng mang một ý vị riêng.
Mà Phó Nguyên Trạch cùng La Tình lại khác biệt, La Tình đợi không được lễ vật từ Phó Nguyên Trạch như Nguyên Gia bên kia, rốt cuộc buông xuống e dè của nữ tử chủ động thêu hà bao tặng cho Phó Nguyên Trạch, đến giờ còn chưa nhận được hồi đáp liền cùng Phương Yên bên kia thỉnh thoảng thu được lễ vật liền tạo thành chênh lệch rõ ràng.
La Tình quả thực ghen ghét bao phủ cả người.
Dựa vào cái gì đời này Phương Yên nàng ta lại số tốt như vậy? Đời trước nàng cùng Phó Nguyên Gia đính hôn cũng không thấy hắn đối với nàng để bụng như vậy, vẫn là từ sau khi cưới hai người mới từ từ ma hợp tình cảm tốt hơn. Đời này La Tình nàng đổi đối tượng đính hôn, Phó Nguyên Trạch cũng đối với nàng không thèm quan tâm.
Nếu không có so sánh, La Tình nói không chừng còn có thể bình tâm suy nghĩ cuộc sống sau khi cưới sẽ làm gì để kinh doanh, nhưng có Phương Yên so sánh, nàng liền khắp nơi không thỏa mãn.
Nghĩ đến hành động trước đó của bản thân trong lòng La Tình cực kỳ hối hận, sớm biết có ngày hôm nay, lúc trước thà rằng nàng để Phó Nguyên Gia cưới cô nương khác cũng không muốn đem đẩy qua cho Phương Yên.
Nhưng giờ đây kết cục đã định, La Tình chỉ có thể đỏ mắt nhìn Phương yên thành thân trước còn được Phó Nguyên Gia coi trọng, hôn kỳ ngày càng gần, Phương Yên đang lựa ngày hoàng đạo từ Phương phủ xuất giá, mà người La gia còn muốn tranh nhau đi theo tổ phụ cùng đi Phương phủ đưa Phương Yên xuất giá!
Nguyên Gia cưỡi ngựa mặc y phục của tân lang hiên ngang đến đón dâu, ngày thường đã phong thần như ngọc, tuấn mỹ vô song hôm nay mặc y phục màu đỏ, vui mừng hớn hở, nhiệt tình như lửa, ngồi trên lưng ngựa trên cao một tay nắm dây cương càng thêm bắt mắt.
"Tân lang tới đón tân nương a!"
Tiếng pháo nổ vui mừng khắp nơi, Nguyên Gia xuống ngựa đi vào Phương phủ, trên đường đi gặp người cản đường đều là nam tử chi thứ Phương gia cùng nam tử La gia, tự là huynh đệ của Phương Yên, nhưng bọn hắn nào dám thật sự cản Nguyên Gia là thế tử Hầu phủ, thế là rất nhanh Nguyên Gia liền đón được tân nương tử.
Tân nương vốn nên từ huynh đệ cõng lên kiệu hoa, nhưng Phương Yên chính là độc nữ, Nguyên Gia thương tiếc nàng không có huynh đệ, cũng không có để chi thứ Phương gia hoặc biểu huynh đệ La gia cõng Phương Yên, mà chủ động đem cõng Phương Yên đến liễu hoa kiệu, thể hiện sự coi trọng rõ ràng.
Hiện trường trừ La lão gia tử có bối phận tối cao, những người khác nào dám đối với Nguyên Gia khua chân múa tay, mà La lão gia tử cũng không phải loại người cổ hủ, mừng rỡ nhìn thấy cháu ngoại được ngoại tế coi trọng yêu thương, thế là đám người liền đứng nhìn xem Nguyên Gia không hợp quy củ đem cõng Phương Yên trên lưng đến liễu kiệu hoa, không một người nói ra hay dị nghị phản đối.
La Tình thân là nữ quyến chưa lập gia đình, vốn không nên xuất đầu lộ diện, nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày "chồng trước" của nàng cưới biểu tỷ của nàng, nên vẫn là vụng trộm trốn tránh nhìn thoáng qua thấy tràng cảnh Phó Nguyên Trạch đón dâu, kết quả nhìn thấy một Hồng y tuấn mỹ đang đem cô dâu được che khăn đỏ lên kiệu hoa.
La Tình suy nghĩ xuất thần, đến khi đội ngũ đón dâu đều đi xa, nàng mới hồi phục lại tinh thần, chẳng biết lúc nào lòng bàn tay nàng đã bị nắm chặt tới mức xuất hiện dấu vết.
La phu nhân nhìn từng từng khiêng đồ cưới chảy dài từ Phương phủ đi ra bên ngoài cả người giống La Tình tức đỏ cả mắt.
Những đồ cưới này chỉ thiếu một chút nữa thôi liền vào tay tay.
La phu nhân từ khi biết được phụ mẫu Phương Yên đều mất, chỉ để lại một bé gái mồ côi là Phương Yên cùng với gia sản khổng lồ, nàng ta liền từ đó nhớ thương phần gia sản này, nhưng đáng tiếc có La lão gia tử phía trên nàng chỉ dám ngẫu nhiên từ Phương Yên trong tay lấy được một hai món, không dám làm mạnh tay.
Nhưng nàng đã sớm làm tốt kế hoạch, Lão gia tử tuổi đã cao, nàng đợi đến vài năm nữa đem Phương Yên đã muộn thời gian tốt nhất để cưới gả, đến lúc lão gia tử vừa đi liền đem một phần đồ cưới ít ỏi để Phương Yên gả đi nơi khác, đến lúc đó gia sản Phương gia tiền hoàn toàn rơi vào trong tay nàng.
Nguyên Gia là tân lang nhưng ngược lại lại nhàn nhã, hôn sự này cái gì cũng không cần hắn quan tâm, tất cả đã có Uy Ninh hầu phu nhân hỗ trợ lo liệu, hắn chỉ cần đợi đến hôn lễ thay trang phục tân lang đi Phương phủ tiếp tân nương là được.
Bất quá Nguyên Gia cũng sẽ không thật sự ngồi yên không làm gì. Hắn thỉnh thoảng ra ngoài tìm kiếm một ít đồ vật thú vị hoặc trang sức mới lạ phái người đi Phương phủ để thể hiện tâm ý đối với vị hôn thê.
Mà Phương Yên sau khi nhận được lễ vật cũng sẽ đáp lễ lại bằng túi hương tự chế,... để đáp lại tâm ý của Nguyên Gia.
Hai người dù không có gặp mặt nhưng hồng nhạn truyền thư cũng mang một ý vị riêng.
Mà Phó Nguyên Trạch cùng La Tình lại khác biệt, La Tình đợi không được lễ vật từ Phó Nguyên Trạch như Nguyên Gia bên kia, rốt cuộc buông xuống e dè của nữ tử chủ động thêu hà bao tặng cho Phó Nguyên Trạch, đến giờ còn chưa nhận được hồi đáp liền cùng Phương Yên bên kia thỉnh thoảng thu được lễ vật liền tạo thành chênh lệch rõ ràng.
La Tình quả thực ghen ghét bao phủ cả người.
Dựa vào cái gì đời này Phương Yên nàng ta lại số tốt như vậy? Đời trước nàng cùng Phó Nguyên Gia đính hôn cũng không thấy hắn đối với nàng để bụng như vậy, vẫn là từ sau khi cưới hai người mới từ từ ma hợp tình cảm tốt hơn. Đời này La Tình nàng đổi đối tượng đính hôn, Phó Nguyên Trạch cũng đối với nàng không thèm quan tâm.
Nếu không có so sánh, La Tình nói không chừng còn có thể bình tâm suy nghĩ cuộc sống sau khi cưới sẽ làm gì để kinh doanh, nhưng có Phương Yên so sánh, nàng liền khắp nơi không thỏa mãn.
Nghĩ đến hành động trước đó của bản thân trong lòng La Tình cực kỳ hối hận, sớm biết có ngày hôm nay, lúc trước thà rằng nàng để Phó Nguyên Gia cưới cô nương khác cũng không muốn đem đẩy qua cho Phương Yên.
Nhưng giờ đây kết cục đã định, La Tình chỉ có thể đỏ mắt nhìn Phương yên thành thân trước còn được Phó Nguyên Gia coi trọng, hôn kỳ ngày càng gần, Phương Yên đang lựa ngày hoàng đạo từ Phương phủ xuất giá, mà người La gia còn muốn tranh nhau đi theo tổ phụ cùng đi Phương phủ đưa Phương Yên xuất giá!
Nguyên Gia cưỡi ngựa mặc y phục của tân lang hiên ngang đến đón dâu, ngày thường đã phong thần như ngọc, tuấn mỹ vô song hôm nay mặc y phục màu đỏ, vui mừng hớn hở, nhiệt tình như lửa, ngồi trên lưng ngựa trên cao một tay nắm dây cương càng thêm bắt mắt.
"Tân lang tới đón tân nương a!"
Tiếng pháo nổ vui mừng khắp nơi, Nguyên Gia xuống ngựa đi vào Phương phủ, trên đường đi gặp người cản đường đều là nam tử chi thứ Phương gia cùng nam tử La gia, tự là huynh đệ của Phương Yên, nhưng bọn hắn nào dám thật sự cản Nguyên Gia là thế tử Hầu phủ, thế là rất nhanh Nguyên Gia liền đón được tân nương tử.
Tân nương vốn nên từ huynh đệ cõng lên kiệu hoa, nhưng Phương Yên chính là độc nữ, Nguyên Gia thương tiếc nàng không có huynh đệ, cũng không có để chi thứ Phương gia hoặc biểu huynh đệ La gia cõng Phương Yên, mà chủ động đem cõng Phương Yên đến liễu hoa kiệu, thể hiện sự coi trọng rõ ràng.
Hiện trường trừ La lão gia tử có bối phận tối cao, những người khác nào dám đối với Nguyên Gia khua chân múa tay, mà La lão gia tử cũng không phải loại người cổ hủ, mừng rỡ nhìn thấy cháu ngoại được ngoại tế coi trọng yêu thương, thế là đám người liền đứng nhìn xem Nguyên Gia không hợp quy củ đem cõng Phương Yên trên lưng đến liễu kiệu hoa, không một người nói ra hay dị nghị phản đối.
La Tình thân là nữ quyến chưa lập gia đình, vốn không nên xuất đầu lộ diện, nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày "chồng trước" của nàng cưới biểu tỷ của nàng, nên vẫn là vụng trộm trốn tránh nhìn thoáng qua thấy tràng cảnh Phó Nguyên Trạch đón dâu, kết quả nhìn thấy một Hồng y tuấn mỹ đang đem cô dâu được che khăn đỏ lên kiệu hoa.
La Tình suy nghĩ xuất thần, đến khi đội ngũ đón dâu đều đi xa, nàng mới hồi phục lại tinh thần, chẳng biết lúc nào lòng bàn tay nàng đã bị nắm chặt tới mức xuất hiện dấu vết.
La phu nhân nhìn từng từng khiêng đồ cưới chảy dài từ Phương phủ đi ra bên ngoài cả người giống La Tình tức đỏ cả mắt.
Những đồ cưới này chỉ thiếu một chút nữa thôi liền vào tay tay.
La phu nhân từ khi biết được phụ mẫu Phương Yên đều mất, chỉ để lại một bé gái mồ côi là Phương Yên cùng với gia sản khổng lồ, nàng ta liền từ đó nhớ thương phần gia sản này, nhưng đáng tiếc có La lão gia tử phía trên nàng chỉ dám ngẫu nhiên từ Phương Yên trong tay lấy được một hai món, không dám làm mạnh tay.
Nhưng nàng đã sớm làm tốt kế hoạch, Lão gia tử tuổi đã cao, nàng đợi đến vài năm nữa đem Phương Yên đã muộn thời gian tốt nhất để cưới gả, đến lúc lão gia tử vừa đi liền đem một phần đồ cưới ít ỏi để Phương Yên gả đi nơi khác, đến lúc đó gia sản Phương gia tiền hoàn toàn rơi vào trong tay nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.