Xuyên Tới 60: Dẫn Con Gái Làm Giàu
Chương 7: Ký Ức Của Chủ Nhân Cơ Thể Cũ 2
Hoa Tứ Hải
05/10/2023
Cả nhà già trẻ lớn bé đều đang há miệng chờ ăn, ba mươi cân lương thực có thể giải quyết nhu cầu trong lúc cấp bách nên cha mẹ Triệu Hướng Thu đã đồng ý cuộc hôn nhân này.
Sau đó hai người trẻ vội vã đến đội sản xuất của mình xin giấy giới thiệu, khai man tuổi tác xong thì đi cục dân chính đăng ký kết hôn.
Ban đầu Vương Tân Bình không muốn đăng ký kết hôn, ý đồ thuyết phục Triệu Hướng Thu đợi vài năm nữa rồi làm giấy tờ sau.
Nhưng Triệu Hướng Thu cảm thấy lĩnh giấy chứng nhận xong bọn họ mới là vợ chồng chính thức, có thể đường hoàng sống bên nhau, bằng không chẳng khác nào mèo mả gà đồng.
Vương Tân Bình nghẹn họng không nói nên lời, sau đó mới đồng ý biếu quà cáp cho đại đội trưởng để khai man tuổi tác, thuận tiện lĩnh giấy chứng nhận kết hôn.
Phàm là phụ nữ có chút đầu óc, từ lúc Vương Tân Bình thoái thác vụ lĩnh giấy chứng nhận mà muốn vào động phòng luôn là phải lờ mờ đoán ra gã đàn ông này có vấn đề, chưa đủ độ tin cậy để phó thác cả đời vào gã nhanh như vậy.
Khổ nỗi lúc đó trong đầu Triệu Hướng Thu tràn ngập suy nghĩ về việc gả cho một quân nhân anh hùng và cuộc sống hạnh phúc mĩ mãn về sau.
Triệu Thu Vãn cảm thấy người đàn bà cố chấp này cũng ngu ngốc như mình kiếp trước vậy…
Cuộc sống sau khi kết hôn cũng không hề tốt đẹp hạnh phúc như Triệu Hướng Thu nghĩ, sau khi kỳ nghỉ ngắn ngủi kết thúc, Vương Tân Bình liền phải trở về bộ đội, chỉ còn lại mỗi mình cô dâu mới cưới Triệu Hướng Thu ở nhà sống chung với ba mẹ anh ta.
Bởi vì cha của Vương Tân Bình - Vương Đại Thuận, một năm trước lên núi đào rau dại có mâu thuẫn với người khác, vô tình bị người ta đánh gãy chân nên vẫn luôn ở nhà dưỡng thương.
Còn người mẹ chồng Tào Kim Hoa lại lấy lý do tuổi bà ta đã lớn, không làm được việc mấy nặng nhọc, mỗi ngày chỉ làm đủ 5 điểm công, mọi việc còn lại thì đương nhiên là làm khổ nguyên thân của chúng ta.
Đồng chí Triệu Hướng Thu, không chỉ phải xuống ruộng làm việc kiếm điểm công nuôi cả gia đình, còn phải chăm lo cho cuộc sống hàng ngày của ba mẹ chồng, hoàn toàn không khác gì nha hoàn phục vụ việc nhà thời xưa....
Mà ngay cả sau khi cô đã mang thai thì số lượng công việc mỗi ngày vẫn cứ như vậy. Người khác ở ngoài đều nói cô quá vất vả, không đáng đâu, thế mà cô còn cho là không đúng, lại còn cảm thấy người khác lắm mồm, nói bậy nói bạ, cố ý làm cho gia đình bọn họ lục đục nội bộ.
Sau đó hai người trẻ vội vã đến đội sản xuất của mình xin giấy giới thiệu, khai man tuổi tác xong thì đi cục dân chính đăng ký kết hôn.
Ban đầu Vương Tân Bình không muốn đăng ký kết hôn, ý đồ thuyết phục Triệu Hướng Thu đợi vài năm nữa rồi làm giấy tờ sau.
Nhưng Triệu Hướng Thu cảm thấy lĩnh giấy chứng nhận xong bọn họ mới là vợ chồng chính thức, có thể đường hoàng sống bên nhau, bằng không chẳng khác nào mèo mả gà đồng.
Vương Tân Bình nghẹn họng không nói nên lời, sau đó mới đồng ý biếu quà cáp cho đại đội trưởng để khai man tuổi tác, thuận tiện lĩnh giấy chứng nhận kết hôn.
Phàm là phụ nữ có chút đầu óc, từ lúc Vương Tân Bình thoái thác vụ lĩnh giấy chứng nhận mà muốn vào động phòng luôn là phải lờ mờ đoán ra gã đàn ông này có vấn đề, chưa đủ độ tin cậy để phó thác cả đời vào gã nhanh như vậy.
Khổ nỗi lúc đó trong đầu Triệu Hướng Thu tràn ngập suy nghĩ về việc gả cho một quân nhân anh hùng và cuộc sống hạnh phúc mĩ mãn về sau.
Triệu Thu Vãn cảm thấy người đàn bà cố chấp này cũng ngu ngốc như mình kiếp trước vậy…
Cuộc sống sau khi kết hôn cũng không hề tốt đẹp hạnh phúc như Triệu Hướng Thu nghĩ, sau khi kỳ nghỉ ngắn ngủi kết thúc, Vương Tân Bình liền phải trở về bộ đội, chỉ còn lại mỗi mình cô dâu mới cưới Triệu Hướng Thu ở nhà sống chung với ba mẹ anh ta.
Bởi vì cha của Vương Tân Bình - Vương Đại Thuận, một năm trước lên núi đào rau dại có mâu thuẫn với người khác, vô tình bị người ta đánh gãy chân nên vẫn luôn ở nhà dưỡng thương.
Còn người mẹ chồng Tào Kim Hoa lại lấy lý do tuổi bà ta đã lớn, không làm được việc mấy nặng nhọc, mỗi ngày chỉ làm đủ 5 điểm công, mọi việc còn lại thì đương nhiên là làm khổ nguyên thân của chúng ta.
Đồng chí Triệu Hướng Thu, không chỉ phải xuống ruộng làm việc kiếm điểm công nuôi cả gia đình, còn phải chăm lo cho cuộc sống hàng ngày của ba mẹ chồng, hoàn toàn không khác gì nha hoàn phục vụ việc nhà thời xưa....
Mà ngay cả sau khi cô đã mang thai thì số lượng công việc mỗi ngày vẫn cứ như vậy. Người khác ở ngoài đều nói cô quá vất vả, không đáng đâu, thế mà cô còn cho là không đúng, lại còn cảm thấy người khác lắm mồm, nói bậy nói bạ, cố ý làm cho gia đình bọn họ lục đục nội bộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.