Xuyên Tới 60: Dẫn Con Gái Làm Giàu
Chương 6: Ký Ức Của Chủ Nhân Cơ Thể Cũ
Hoa Tứ Hải
05/10/2023
Triệu Thu Vãn ngồi dựa lên tảng đá, nhắm mắt tập trung đào lại trí nhớ.
Hình như lúc tắt đèn cô bị điện giật, sau đó… Chuyện gì đã xảy ra? Sao mình không nhớ được gì cả?
Một loạt ký ức xa lạ thình lình tràn vào đầu cô không hề báo trước…
Hóa ra, cơ thể này vốn là của một người phụ nữ tên Triệu Hướng Thu, chỉ khác tên cô một chữ đệm.
Cổ sống trong một ngôi làng hẻo lánh ở miền Trung Trung Quốc. Hiện tại là tháng mười năm 1967, một trong mười năm tương đối đặc thù.
Triệu Hướng Thu năm nay hai mươi hai tuổi, vốn là một nhành hoa xinh đẹp của đội sản xuất thôn Triệu Gia thuộc đại đội Hữu Nghị, công xã Hướng Dương, khu Vĩnh Bình, huyện Vĩnh An.
Năm mười sáu tuổi cổ từ bà mai quen biết Vương Tân Bình thuộc đội sản xuất thôn Vương Gia đại đội Thắng Lợi, công xã Hướng Dương, đồng thời mê đắm người đàn ông mặc quân trang đó.
Mà Vương Tân Bình cũng bị sự xinh đẹp xen lẫn vẻ e dè của Triệu Hướng Thu hấp dẫn.
Cả hai gặp mặt, bà mai cũng nhanh nhẹn mai mối.
Cha mẹ của Triệu Hướng Thu cảm thấy con gái còn quá nhỏ, không cần thiết phải kết hôn vội như vậy, hơn nữa chính phủ đã có thông cáo rằng con gái đủ mười tám mới được kết hôn.
Mặc dù trong thôn không quản lý quá nghiêm ngặt và vẫn tuân theo chế độ phong kiến cũ, con gái bắt đầu từ tuổi mười sáu đã được ba mẹ cho đi xem mắt.
Nhưng nhà nào thực sự gả con ra ngoài thì trừ phi là vì lợi ích, không cũng là đính hôn trước chờ đủ tuổi mới kết hôn sau.
Mà nhà họ Vương khi đó muốn hai đứa trẻ kết hôn với nhau ngay lập tức nên lấy lý do thời gian về thăm gia đình của Vương Tân Bình có hạn, đồng thời bằng lòng bỏ ra ba mươi đồng và ba mươi cân lương thực làm sính lễ.
Song do thời gian gấp gáp, cuộc sống của mọi người đều khó khăn như nhau nên nhà họ không tổ chức cưới hỏi chu đáo được, hứa hẹn đợi sau này có điều kiện sẽ bù đắp.
Triệu Hướng Thu về nhà tích cực thuyết phục cha mẹ, còn nói giờ là thời đại mới, đề cao tinh thần yêu đương tự do và hôn nhân tự do.
Vương Tân Bình còn là quân nhân có đóng góp to lớn cho tổ quốc, mình nên phối hợp theo tính chất công việc của ảnh chứ đừng gây phiền phức cho cả ảnh và cơ quan.
Thấy Triệu Hướng Thu kiên quyết như vậy, cha mẹ cổ cũng hơi do dự, hơn nữa ba mươi cân lương thực làm sính lễ của nhà họ Vương đặt vào năm thiên tai đó là một cái giá khá cao.
Lúc trước vì làm đám cưới cho ông anh hai Triệu Hướng Hạ của Triệu Hướng Thu mà trong nhà gần như hao hết tiền bạc, anh cả Triệu Hướng Xuân cũng sắp phải lấy vợ rồi, đây là thời điểm gia đình họ rất cần tiền.
Hình như lúc tắt đèn cô bị điện giật, sau đó… Chuyện gì đã xảy ra? Sao mình không nhớ được gì cả?
Một loạt ký ức xa lạ thình lình tràn vào đầu cô không hề báo trước…
Hóa ra, cơ thể này vốn là của một người phụ nữ tên Triệu Hướng Thu, chỉ khác tên cô một chữ đệm.
Cổ sống trong một ngôi làng hẻo lánh ở miền Trung Trung Quốc. Hiện tại là tháng mười năm 1967, một trong mười năm tương đối đặc thù.
Triệu Hướng Thu năm nay hai mươi hai tuổi, vốn là một nhành hoa xinh đẹp của đội sản xuất thôn Triệu Gia thuộc đại đội Hữu Nghị, công xã Hướng Dương, khu Vĩnh Bình, huyện Vĩnh An.
Năm mười sáu tuổi cổ từ bà mai quen biết Vương Tân Bình thuộc đội sản xuất thôn Vương Gia đại đội Thắng Lợi, công xã Hướng Dương, đồng thời mê đắm người đàn ông mặc quân trang đó.
Mà Vương Tân Bình cũng bị sự xinh đẹp xen lẫn vẻ e dè của Triệu Hướng Thu hấp dẫn.
Cả hai gặp mặt, bà mai cũng nhanh nhẹn mai mối.
Cha mẹ của Triệu Hướng Thu cảm thấy con gái còn quá nhỏ, không cần thiết phải kết hôn vội như vậy, hơn nữa chính phủ đã có thông cáo rằng con gái đủ mười tám mới được kết hôn.
Mặc dù trong thôn không quản lý quá nghiêm ngặt và vẫn tuân theo chế độ phong kiến cũ, con gái bắt đầu từ tuổi mười sáu đã được ba mẹ cho đi xem mắt.
Nhưng nhà nào thực sự gả con ra ngoài thì trừ phi là vì lợi ích, không cũng là đính hôn trước chờ đủ tuổi mới kết hôn sau.
Mà nhà họ Vương khi đó muốn hai đứa trẻ kết hôn với nhau ngay lập tức nên lấy lý do thời gian về thăm gia đình của Vương Tân Bình có hạn, đồng thời bằng lòng bỏ ra ba mươi đồng và ba mươi cân lương thực làm sính lễ.
Song do thời gian gấp gáp, cuộc sống của mọi người đều khó khăn như nhau nên nhà họ không tổ chức cưới hỏi chu đáo được, hứa hẹn đợi sau này có điều kiện sẽ bù đắp.
Triệu Hướng Thu về nhà tích cực thuyết phục cha mẹ, còn nói giờ là thời đại mới, đề cao tinh thần yêu đương tự do và hôn nhân tự do.
Vương Tân Bình còn là quân nhân có đóng góp to lớn cho tổ quốc, mình nên phối hợp theo tính chất công việc của ảnh chứ đừng gây phiền phức cho cả ảnh và cơ quan.
Thấy Triệu Hướng Thu kiên quyết như vậy, cha mẹ cổ cũng hơi do dự, hơn nữa ba mươi cân lương thực làm sính lễ của nhà họ Vương đặt vào năm thiên tai đó là một cái giá khá cao.
Lúc trước vì làm đám cưới cho ông anh hai Triệu Hướng Hạ của Triệu Hướng Thu mà trong nhà gần như hao hết tiền bạc, anh cả Triệu Hướng Xuân cũng sắp phải lấy vợ rồi, đây là thời điểm gia đình họ rất cần tiền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.