Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã (H)
Chương 48: Bàn Tính
Nhất Luân Minh Nguyệt
28/02/2024
Quý Hàn chỉ mặc một bộ y phục mỏng manh ôm sát người trong vòng bước xuống giường, những bước đi đều đặn và vững vàng đi vòng qua bức bình phong đi ra ngoài.
Hoa Dương bị hắn ôm trong ngực không biết tên nam nhân này muốn bế mình đi đâu, càng lo lắng bị hắn ôm như vậy sẽ bị cung nữ ở ngoài nhìn thấy.
Cánh tay thon dài trắng trẻo đồng thời ôm cổ hắn, khuôn mặt diễm lệ cùng với đôi môi đỏ và hàm răng trắng nói.
“Ngươi mau thả ta xuống, nếu tiếp tục như vậy ta sẽ tức giận đấy.”
Nghe xong lời người trong ngực mình nói Quý Hàn đặt nàng ngồi lên bàn đọc sách của mình ép thân thể hắn vào giữa hai chân nàng, cánh tay dài ôm lấy vòng eo thon gọn của nàng không buông ra, tay đỡ lấy nàng ở phía sau nhẹ nhàng hạ mắt xuống cất giọng nói.
“Được rồi ta không gây rối nàng nữa, nàng muốn đi đâu? Ta sẽ đi cùng nàng dạo phố xong chúng ta sẽ đi ăn lẩu rồi mới về phủ.”
Cảm nhận được ánh mắt rực lửa và hơi thở trong lành nóng bỏng của hắn, Hoa Dương vô thức nhớ lại cảnh tượng lăn lộn dưới người hắn trong đêm đó toàn thân cùng lúc nóng bừng từ chối quay mặt đi chỗ khác.
“Không đi ta còn phải xem sổ sách thu chi.”
Quý Hàn không bỏ sót bất kỳ biểu cảm tinh tế nào của nương tử trong vòng tay mình, vốn muốn trêu chọc nàng nhưng sau khi nghe được những lời mà nàng ấy nói.
Hắn hơi nhướng mày sao lại suýt chút thì quên mất nương tử bây giờ phải lo có cả cơ nghiệp lớn, trong phủ mọi chuyện lớn bé đềm phải để một mình nữ nhân như nàng ấy gánh vác!
Quả thực là do bản thân mình không làm tròn bổn phận hắn không nên để nàng phải vất vả như vậy!
“Nếu như nàng không ghét bỏ thì để ta xem cùng nàng có được không?” Sau khi nói xong lại sợ nàng ấy hiểu nhầm lại vội vàng giải thích thêm “Nếu nàng để ý thì để ta ở bên cạnh nàng cũng được rồi.”
Đối với lời giải thích của hắn, Hoa Dương trợn mắt khinh thường nhìn hắn một cái
“Bỏ ta xuống.”
Quý Hàn nghe lời bế người trên bàn đặt xuống đất vừa đặt người xuống đã thấy nàng rời đi không quay đầu lại tiếng chuông vang lên dần dần nhỏ đi.
Quý Hàn nhếch khóe miệng cười thay y phục ra chuẩn bị đi đến thư phòng tìm vợ.
Lúc này tiểu Liên đang cầm một bát thuốc hút đứng chặn đường Quý Hàn.
“Phò mã đây là thuốc bổ công chúa sai nhà bếp chuẩn bị cho người, người mau uống đi ạ.”
Quý Hàn dừng bước mắt nhìn thuốc đen trong khay của nàng ấy hôm qua hắn mới uống một bát có vị tanh đắng khó nuốt, hôm nay sao lại mang đến?
Trong lòng hắn luôn biết rõ vị trí của mình trong lòng nương tử công chúa, cho nên trong thuốc mà tối hôm qua và hôm nay đưa cho hắn bên trong có thể đã cho thêm một loại dược liệu nào đó.
Nhưng nếu đây là điều mà nương tử công chúa muốn bản thân có thể giả vờ như không biết gì cả!
Hắn cầm bát thuốc lên uống một ngụm thuốc có vị đắng và mùi tanh.
Tiểu Liên đang nhìn phò mã uống hết canh trong bát, trong lòng không khỏi cười lạnh, xem hắn còn có thể vui vẻ bao nhiêu ngày nữa!
Trong thư phòng, Hoa Dương đang ngồi trước bàn đọc sách, dưới ánh nắng khuôn mặt thanh tú với đôi môi đỏ và làn da trắng như hoa đào của nàng đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Nàng hơi cụp mắt xuống cẩn thận chăm chú lật qua lật lại xem sổ kế toán
Khi nghe thấy tiếng bước chân đều đặn đến gần nàng cũng không ngẩng đầu lên mà mở miệng ra lệnh.
“Ngươi đọc cho hết những thứ đó .”
Nghe lời căn dặn của nương tử, Quý Hàn cũng không ngồi xuống trước bàn làm việc ở bên cạnh mà đi về phía trước, cúi người xuống bế nương tử lên sau đó mới ngồi xuống để nàng ngồi trong vòng tay mình cầm qua quyển sổ sách trên bàn rồi nói.
“Nàng hãy nghỉ ngơi đi, để tôi xem, nếu có gì không hiểu ta sẽ hỏi lại nàng.”
Hoa Dương sau khi phản ứng lại phát hiện mình đã ngồi trong lòng tên nam nhân này, mặc dù cảm thấy có chút không phù hợp nhưng trong thư phòng chỉ có hai người cũng để mặc cho hắn làm!
Thật hay bản thân ngồi cũng mệt rồi nên ngồi trong lòng hắn cũng cảm thấy khá thoải mái!
Quý Hàn nhanh chóng xem trước số liệu trên sổ đồng thời cầm chiếc bút chu sa màu đỏ lên,đánh dấu chính xác số lượng ở cuối mỗi trang.
Hành động này của hắn khiến Hoa Dương đang ngồi ở trong lòng hắn đôi mài diễm lệ nhíu lại nói:
“Ngươi đợi một lát.”
Sau khi bảo hắn dừng lại nàng nép vào trong ngực hắn, duỗi những ngón tay thon dài và xinh đẹp ra linh hoạt di chuyển các hạt châu trên bàn tính, khi tính toán một lượt các số lượng trên trang xong chúng vậy mà lại khớp tuyệt đối với số lượng được Quý Hàn đánh dấu một cách chính xác, điều này khiến Hoa Dương sửng sốt vô cùng!
Nàng thật không dám tin lại có người có thể tính toán nhanh đến vậy, chỉ cần nhìn một lần lại có thể tính ra con số chuẩn xác.
Nàng để hắn ta tiếp tục, trong lòng đang tính toán đến việc sẽ xác minh lại một chút.
Quý Hàn cụp mắt liếc nhìn người đang lơ đãng trong ngực, mỉm cười cúi đầu hôn lên má nàng, sau đó quay mặt đi tiếp tục lật sổ sách kiểm kê đánh dấu số tiền ở dưới mỗi trang.
Những việc tính nhẩm này đối với Quý Hàn mà nói nói đơn giản đến mức không thể nào có thể đơn giản hơn được nữa, trước đây cảm thấy những việc này cực kì nhàm chán, nhưng hôm nay phát hiện chỉ cần có nương tử ở trong lòng làm những việc này lại không hề nhàm chán chút nào!
Ngược lại vì một chút chuyện nhỏ này trong ánh mắt kinh ngạc của nàng ấy, lại khiến bản thân trong lòng kiêu ngạo tự mãn chết đi được!
Hoa Dương bị hắn ôm trong ngực không biết tên nam nhân này muốn bế mình đi đâu, càng lo lắng bị hắn ôm như vậy sẽ bị cung nữ ở ngoài nhìn thấy.
Cánh tay thon dài trắng trẻo đồng thời ôm cổ hắn, khuôn mặt diễm lệ cùng với đôi môi đỏ và hàm răng trắng nói.
“Ngươi mau thả ta xuống, nếu tiếp tục như vậy ta sẽ tức giận đấy.”
Nghe xong lời người trong ngực mình nói Quý Hàn đặt nàng ngồi lên bàn đọc sách của mình ép thân thể hắn vào giữa hai chân nàng, cánh tay dài ôm lấy vòng eo thon gọn của nàng không buông ra, tay đỡ lấy nàng ở phía sau nhẹ nhàng hạ mắt xuống cất giọng nói.
“Được rồi ta không gây rối nàng nữa, nàng muốn đi đâu? Ta sẽ đi cùng nàng dạo phố xong chúng ta sẽ đi ăn lẩu rồi mới về phủ.”
Cảm nhận được ánh mắt rực lửa và hơi thở trong lành nóng bỏng của hắn, Hoa Dương vô thức nhớ lại cảnh tượng lăn lộn dưới người hắn trong đêm đó toàn thân cùng lúc nóng bừng từ chối quay mặt đi chỗ khác.
“Không đi ta còn phải xem sổ sách thu chi.”
Quý Hàn không bỏ sót bất kỳ biểu cảm tinh tế nào của nương tử trong vòng tay mình, vốn muốn trêu chọc nàng nhưng sau khi nghe được những lời mà nàng ấy nói.
Hắn hơi nhướng mày sao lại suýt chút thì quên mất nương tử bây giờ phải lo có cả cơ nghiệp lớn, trong phủ mọi chuyện lớn bé đềm phải để một mình nữ nhân như nàng ấy gánh vác!
Quả thực là do bản thân mình không làm tròn bổn phận hắn không nên để nàng phải vất vả như vậy!
“Nếu như nàng không ghét bỏ thì để ta xem cùng nàng có được không?” Sau khi nói xong lại sợ nàng ấy hiểu nhầm lại vội vàng giải thích thêm “Nếu nàng để ý thì để ta ở bên cạnh nàng cũng được rồi.”
Đối với lời giải thích của hắn, Hoa Dương trợn mắt khinh thường nhìn hắn một cái
“Bỏ ta xuống.”
Quý Hàn nghe lời bế người trên bàn đặt xuống đất vừa đặt người xuống đã thấy nàng rời đi không quay đầu lại tiếng chuông vang lên dần dần nhỏ đi.
Quý Hàn nhếch khóe miệng cười thay y phục ra chuẩn bị đi đến thư phòng tìm vợ.
Lúc này tiểu Liên đang cầm một bát thuốc hút đứng chặn đường Quý Hàn.
“Phò mã đây là thuốc bổ công chúa sai nhà bếp chuẩn bị cho người, người mau uống đi ạ.”
Quý Hàn dừng bước mắt nhìn thuốc đen trong khay của nàng ấy hôm qua hắn mới uống một bát có vị tanh đắng khó nuốt, hôm nay sao lại mang đến?
Trong lòng hắn luôn biết rõ vị trí của mình trong lòng nương tử công chúa, cho nên trong thuốc mà tối hôm qua và hôm nay đưa cho hắn bên trong có thể đã cho thêm một loại dược liệu nào đó.
Nhưng nếu đây là điều mà nương tử công chúa muốn bản thân có thể giả vờ như không biết gì cả!
Hắn cầm bát thuốc lên uống một ngụm thuốc có vị đắng và mùi tanh.
Tiểu Liên đang nhìn phò mã uống hết canh trong bát, trong lòng không khỏi cười lạnh, xem hắn còn có thể vui vẻ bao nhiêu ngày nữa!
Trong thư phòng, Hoa Dương đang ngồi trước bàn đọc sách, dưới ánh nắng khuôn mặt thanh tú với đôi môi đỏ và làn da trắng như hoa đào của nàng đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Nàng hơi cụp mắt xuống cẩn thận chăm chú lật qua lật lại xem sổ kế toán
Khi nghe thấy tiếng bước chân đều đặn đến gần nàng cũng không ngẩng đầu lên mà mở miệng ra lệnh.
“Ngươi đọc cho hết những thứ đó .”
Nghe lời căn dặn của nương tử, Quý Hàn cũng không ngồi xuống trước bàn làm việc ở bên cạnh mà đi về phía trước, cúi người xuống bế nương tử lên sau đó mới ngồi xuống để nàng ngồi trong vòng tay mình cầm qua quyển sổ sách trên bàn rồi nói.
“Nàng hãy nghỉ ngơi đi, để tôi xem, nếu có gì không hiểu ta sẽ hỏi lại nàng.”
Hoa Dương sau khi phản ứng lại phát hiện mình đã ngồi trong lòng tên nam nhân này, mặc dù cảm thấy có chút không phù hợp nhưng trong thư phòng chỉ có hai người cũng để mặc cho hắn làm!
Thật hay bản thân ngồi cũng mệt rồi nên ngồi trong lòng hắn cũng cảm thấy khá thoải mái!
Quý Hàn nhanh chóng xem trước số liệu trên sổ đồng thời cầm chiếc bút chu sa màu đỏ lên,đánh dấu chính xác số lượng ở cuối mỗi trang.
Hành động này của hắn khiến Hoa Dương đang ngồi ở trong lòng hắn đôi mài diễm lệ nhíu lại nói:
“Ngươi đợi một lát.”
Sau khi bảo hắn dừng lại nàng nép vào trong ngực hắn, duỗi những ngón tay thon dài và xinh đẹp ra linh hoạt di chuyển các hạt châu trên bàn tính, khi tính toán một lượt các số lượng trên trang xong chúng vậy mà lại khớp tuyệt đối với số lượng được Quý Hàn đánh dấu một cách chính xác, điều này khiến Hoa Dương sửng sốt vô cùng!
Nàng thật không dám tin lại có người có thể tính toán nhanh đến vậy, chỉ cần nhìn một lần lại có thể tính ra con số chuẩn xác.
Nàng để hắn ta tiếp tục, trong lòng đang tính toán đến việc sẽ xác minh lại một chút.
Quý Hàn cụp mắt liếc nhìn người đang lơ đãng trong ngực, mỉm cười cúi đầu hôn lên má nàng, sau đó quay mặt đi tiếp tục lật sổ sách kiểm kê đánh dấu số tiền ở dưới mỗi trang.
Những việc tính nhẩm này đối với Quý Hàn mà nói nói đơn giản đến mức không thể nào có thể đơn giản hơn được nữa, trước đây cảm thấy những việc này cực kì nhàm chán, nhưng hôm nay phát hiện chỉ cần có nương tử ở trong lòng làm những việc này lại không hề nhàm chán chút nào!
Ngược lại vì một chút chuyện nhỏ này trong ánh mắt kinh ngạc của nàng ấy, lại khiến bản thân trong lòng kiêu ngạo tự mãn chết đi được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.