Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã (H)
Chương 13: Giúp Hắn Xử Lý Vết Thương
Nhất Luân Minh Nguyệt
17/02/2024
Nghe thấy công chúa kêu dừng lại, Ảnh Cửu đơn phương bị đánh cũng có chút không cam lòng.
Sức mạnh của cậu ta luôn là thứ cậu ta rất tự hào, vậy mà hôm nay cậu ta lại bị phò mã gia đánh đến trở tay không kịp, chuyện này nếu lan truyền ra bên ngoài, sau này cậu ta làm sao có thể quản lý võ tướng dưới trướng đây.
Cậu ta lại phò mã gia lần nữa, người này làm như không có chuyện gì xảy ra, cởi chiếc áo choàng buộc trên thắt lưng ngọc ra, xoay người sải từng bước dài rời đi.
Lúc này cậu ta mới chú ý tới, hắn tựa hồ như đang bị thương, sau khi choáng váng hồi lâu, cậu ta lại quay mặt đi, quỳ xuống chắp tay tạ lỗi với Hoa Dương công chúa.
“Thuộc hạ bất tài, xin Hoa Dương công chúa trừng phạt.”
Hoa Dương công chúa nhìn theo thân ảnh thẳng tắp đang đi ra bên ngoài, quay đầu lại, liếc mắt nhìn người trên mặt đất hỏi.
“Với sức mạnh đó, liệu hắn ta có thể đứng đầu trong trận đấu vật sắp tới không?”
Lúc này Ảnh Cửu mới hiểu được dụng ý của công chúa, là bản thân cậu ta lòng dạ quá hẹp hòi, chỉ biết cúi đầu nhìn xuống đất trả lời.
“Khởi bẩm công chúa, lực tay của phò mã gia rất linh hoạt, theo kinh nghiệm của thuộc hạ, sẽ không có vấn đề.”
Hoa Dương công chúa trầm ngâm gật đầu, vừa rồi tên biến thái đó kì thực né đòn rất linh hoạt, những cú đấm vừa nhanh vừa chính xác, vậy mà nàng lại không biết, hắn ta lại là con nhà võ.
Nghĩ đến chiếc cốc pha lê hắn tặng cho nàng, hắn còn nói rằng do chính hắn làm ra, nếu thật là như vậy, xem ra việc điều tra bất kỳ ai ở trong cung, cũng không mất quá nhiều thời gian.
Nếu như nàng biết sớm hơn một chút, tên biến thái luôn nhút nhát hèn nhát, không biết nỗ lực phấn đấu đều là lớp ngụy trang của hắn, thật… thú vị!
Khi Quý Hàn trở lại sân sau, trong lòng có chút bất mãn, lột bỏ quần áo trên cơ thể ra để lộ bộ ngực rắn chắc cùng tấm lưng rộng, những vết sẹo chằng chịt đang rỉ máu.
Hắn cầm lọ thuốc bằng sứ nho nhỏ, khẽ giơ tay lên, nhìn không tới tình hình miệng vết thương ở phía sau, thô bạo đổ bột thuốc lên miệng vết thương từ trên xuống dưới.
Hoa Dương công chúa đi vào, tình cờ nhìn thấy cảnh tượng này.
Nàng không nói một lời, chỉ bước tới gần rồi cầm lấy lọ thuốc trên tay hắn, mở miệng ra lệnh.
“Lại nằm sấp lên ghế mềm đi.”
Quý Hàn quay mặt sang, nhìn thấy dáng vẻ duyên dáng của công chúa nương tử, nàng cũng không dùng những lời cay độc như trước nữa, hắn xoay người đi tới trước mặt nàng, toàn thân nằm sấp xuống chiếc ghế mềm trước mặt nàng.
Hoa Dương công chúa cảm nhận được tên biến thái này có vẻ rất tức giận, khi vừa rắc bột thuốc lên miệng vết thương của hắn, nàng đã buột miệng giải thích.
“Đầu tháng sau, Phiên Bang sẽ đến bái kiến, trong buổi yến tiệc, Lục hoàng tỷ nhất định sẽ cử ngươi ra so tài với các võ binh của Phiên Bang.”
Nghe nàng nói vậy, Quý Hàn quay đầu lại, chăm chú quan sát công chúa nương tử bên cạnh, sự phiền muộn trong lòng lập tức biến mất, hắn tươi cười nói.
“Ta còn tưởng rằng, công chúa nóng lòng muốn trở thành góa phụ rồi cơ đấy!”
Hắn vừa dứt lời, Quý Hàn lập tức cảm nhận được miệng vết thương như bị thứ gì đó đâm vào, đau đến mức há miệng thở dốc.
Hoa Dương công chúa chậm rãi rút ngón tay lại, dùng khăn lụa lau vết máu trên tay, không mặn không nhạt nói với người đang nằm trên giường một câu.
“Khi thời cơ đến, đừng làm bổn công chúa phải mất mặt!”
Sức mạnh của cậu ta luôn là thứ cậu ta rất tự hào, vậy mà hôm nay cậu ta lại bị phò mã gia đánh đến trở tay không kịp, chuyện này nếu lan truyền ra bên ngoài, sau này cậu ta làm sao có thể quản lý võ tướng dưới trướng đây.
Cậu ta lại phò mã gia lần nữa, người này làm như không có chuyện gì xảy ra, cởi chiếc áo choàng buộc trên thắt lưng ngọc ra, xoay người sải từng bước dài rời đi.
Lúc này cậu ta mới chú ý tới, hắn tựa hồ như đang bị thương, sau khi choáng váng hồi lâu, cậu ta lại quay mặt đi, quỳ xuống chắp tay tạ lỗi với Hoa Dương công chúa.
“Thuộc hạ bất tài, xin Hoa Dương công chúa trừng phạt.”
Hoa Dương công chúa nhìn theo thân ảnh thẳng tắp đang đi ra bên ngoài, quay đầu lại, liếc mắt nhìn người trên mặt đất hỏi.
“Với sức mạnh đó, liệu hắn ta có thể đứng đầu trong trận đấu vật sắp tới không?”
Lúc này Ảnh Cửu mới hiểu được dụng ý của công chúa, là bản thân cậu ta lòng dạ quá hẹp hòi, chỉ biết cúi đầu nhìn xuống đất trả lời.
“Khởi bẩm công chúa, lực tay của phò mã gia rất linh hoạt, theo kinh nghiệm của thuộc hạ, sẽ không có vấn đề.”
Hoa Dương công chúa trầm ngâm gật đầu, vừa rồi tên biến thái đó kì thực né đòn rất linh hoạt, những cú đấm vừa nhanh vừa chính xác, vậy mà nàng lại không biết, hắn ta lại là con nhà võ.
Nghĩ đến chiếc cốc pha lê hắn tặng cho nàng, hắn còn nói rằng do chính hắn làm ra, nếu thật là như vậy, xem ra việc điều tra bất kỳ ai ở trong cung, cũng không mất quá nhiều thời gian.
Nếu như nàng biết sớm hơn một chút, tên biến thái luôn nhút nhát hèn nhát, không biết nỗ lực phấn đấu đều là lớp ngụy trang của hắn, thật… thú vị!
Khi Quý Hàn trở lại sân sau, trong lòng có chút bất mãn, lột bỏ quần áo trên cơ thể ra để lộ bộ ngực rắn chắc cùng tấm lưng rộng, những vết sẹo chằng chịt đang rỉ máu.
Hắn cầm lọ thuốc bằng sứ nho nhỏ, khẽ giơ tay lên, nhìn không tới tình hình miệng vết thương ở phía sau, thô bạo đổ bột thuốc lên miệng vết thương từ trên xuống dưới.
Hoa Dương công chúa đi vào, tình cờ nhìn thấy cảnh tượng này.
Nàng không nói một lời, chỉ bước tới gần rồi cầm lấy lọ thuốc trên tay hắn, mở miệng ra lệnh.
“Lại nằm sấp lên ghế mềm đi.”
Quý Hàn quay mặt sang, nhìn thấy dáng vẻ duyên dáng của công chúa nương tử, nàng cũng không dùng những lời cay độc như trước nữa, hắn xoay người đi tới trước mặt nàng, toàn thân nằm sấp xuống chiếc ghế mềm trước mặt nàng.
Hoa Dương công chúa cảm nhận được tên biến thái này có vẻ rất tức giận, khi vừa rắc bột thuốc lên miệng vết thương của hắn, nàng đã buột miệng giải thích.
“Đầu tháng sau, Phiên Bang sẽ đến bái kiến, trong buổi yến tiệc, Lục hoàng tỷ nhất định sẽ cử ngươi ra so tài với các võ binh của Phiên Bang.”
Nghe nàng nói vậy, Quý Hàn quay đầu lại, chăm chú quan sát công chúa nương tử bên cạnh, sự phiền muộn trong lòng lập tức biến mất, hắn tươi cười nói.
“Ta còn tưởng rằng, công chúa nóng lòng muốn trở thành góa phụ rồi cơ đấy!”
Hắn vừa dứt lời, Quý Hàn lập tức cảm nhận được miệng vết thương như bị thứ gì đó đâm vào, đau đến mức há miệng thở dốc.
Hoa Dương công chúa chậm rãi rút ngón tay lại, dùng khăn lụa lau vết máu trên tay, không mặn không nhạt nói với người đang nằm trên giường một câu.
“Khi thời cơ đến, đừng làm bổn công chúa phải mất mặt!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.