Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu
Chương 431:
Thâm Vọng
03/09/2022
Học sinh lớp số 1 đại đa số đều không biết hát biết nhảy, cho nên Minh Vi suy nghĩ rất lâu, sau cùng quyết định tự mình viết kịch bản một tiểu phẩm nhỏ, sau đó lựa chọn các bạn trong lớp cùng cô diễn kịch, vừa có thể tăng cường sự ăn ý giữa các bạn, cũng có đủ tính kịch tính.
Quan trọng hơn là, tiểu phẩm vẫn chưa phổ biến ở niên đại này, tiểu phẩm chân chính lần đầu tiên xuất hiện tại Trung Quốc là vào năm 1984, cũng chính là sang năm mới có thể ra đời.
Đương nhiên trước đó, kịch bản là một việc khó, diễn viên cũng không dễ tìm, rốt cuộc ai cũng giống nhau, đều không muốn lãng phí thời gian học tập quý báu.
Thuyết phục thật lâu cũng không có mấy ai nguyện ý tham gia biểu diễn, ngược lại là Mã Tiên Tiên ngày thường trầm mặc ít lời, rất ít khi nói chuyện với mọi người, thành tích độn sổ lại chủ động giơ tay, nói muốn tham gia tiểu phẩm của Minh Vi, còn thiếu một người, vẫn không tìm được ai, đành phải nhờ Lâm Gia Nghê tới hỗ trợ tham gia biểu diễn.
Làm chị em tốt, Lâm Gia Nghê đương nhiên là đồng ý, thậm chí còn kéo thêm cả Đường Hữu Đa đang làm kế toán giúp Minh Vi lại đây, lần này cả nam lẫn nữ đều có đủ cả, Minh Vi mới có thể yên tâm lớn mật viết kịch bản nha!
Còn Nhạc Vân, không đón được Minh Vi bà ta cũng đừng mong quay trở về Bắc Kinh.
Cho nên tìm một căn nhà nhỏ sạch sẽ ở trên huyện thuê lại làm nơi dừng chân tạm thời, sau đó lại sai hai bảo tiêu đi hỏi thăm tình huống của Minh Vi, khi biết được Minh Vi chính là bà chủ của tiệm cơm Thực Vi Điềm cùng tiệm quần áo Vi Điềm, Nhạc Vân trực tiếp cười ra tiếng.
“A, Minh Hữu Lương có thể dạy ra được một cô con gái có đảm lược như vậy sao? Hơn nữa, con bé chết tiệt đó gả cho cái đồ nhà quê, có thể có kiến thức gì được chứ! Hai người các anh không phục tôi, cũng đừng có nói dối như vậy!” Nhạc Vân là ngàn lần vạn lần không tin.
Ngày hôm qua bà ta mới tới cửa tiệm quần áo lớn nhất ở huyện thành, cũng chính là cửa tiệm Vi Điềm mua quần áo, còn khen bà chủ có gu thẩm mỹ tốt, bắt kịp xu hướng thời trang của Bắc Kinh! Hơn nữa cũng đi tới quầy hàng tạp hóa bên kia gọi điện đặt một suất cơm hộp ở Thực Vi Điềm, đối với cái này khen ngợi không dứt miệng.
Hiện tại bảo tiêu nói hai cửa tiệm mà bà ta khen ngợi này đều là của con gái ruột bà ta?
Ha ha! Nói phét cũng không có nói như vậy, rắm thối lại chẳng kêu, sao có thể chứ!
“Phu nhân, chúng tôi thật sự không có nói dối, hai cửa tiệm đó quả thật chính là của con gái bà ……” Bảo tiêu oan ức cực, thời buổi này nói thật mà cũng bị mắng.
“Đủ rồi, đừng nói nữa! Tôi tự mình đi xem!” Nhạc Vân hai ngày nay nghe bảo tiêu trở về “nói dối” rằng Minh Vi sống rất tốt, bà liền hận không thể để con bé chết tiệt đó chết ngay tại chỗ, rõ ràng chỉ là một vết nhơ trong cuộc đời bà, sao có thể sống tốt như vậy.
“Dạ! Theo tin tức điều tra được, cửa tiệm Thực Vi Điềm mở ngay gần trường học, cách rất gần, cho nên nếu con gái bà đi học, thì trưa mỗi ngày sẽ tới đó ăn cơm.” Bảo tiêu vội vã nói.
“Đi! Đi xem!” Nhạc Vân lập tức đi giày cao gót, ưu nhã lắc mông, cầm chiếc ô viền hoa phong cách tây che nắng đi về phía cửa tiệm Thực Vi Điềm.
Hiện tại vừa lúc là giữa trưa tan học, đã có một hàng dài người xếp hàng đứng chờ trước cửa Thực Vi Điềm.
Bởi vì bên này của Minh Vi có thể lựa chọn đóng gói mang về, cho nên mọi người đều thích tới mua hàng sau đó mang về ngồi ăn trong nhà ăn của trường hoặc là ra bãi cỏ trước sân thể dục.
Nhạc Vân nhìn thấy cảnh này, liền càng không tin, bà từng gọi cơm hộp vài lần, biết giá cả trong tiệm Thực Vi Điềm tuy rằng trung thượng, nhưng cũng vẫn coi như khá cao, dựa theo lượng người xếp hàng tới tính, ít nhất cũng phải hơn bốn mươi người, nếu mỗi người vào tiệm ăn cơm tiêu hết 5 tệ, vậy thì một ngày cũng kiếm được 200.
Thu nhập như vậy, cho dù có ở Bắc Kinh cũng là hiếm thấy! Minh Vi sao có thể kiếm được!
Nhạc Vân cười nhạo một tiếng chuẩn bị rời đi, mà ngay lúc này, Minh Vi cùng mấy người bạn cùng nhau tập tiểu phẩm đi tới, nghe thấy Minh Vi nói muốn mời khách, khao mọi người tập luyện tiểu phẩm vất vả, sau đó liền tới gần tiệm cơm, Minh Vi tự mình xuống bếp nấu nướng, mấy đầu bếp đều phải nhường đường cho cô đi.
Trời ạ!
Đây thật sự là tiệm cơm của Minh Vi?
Con bé chết tiệt đó sao có thể có tiền mở được một cửa hàng ?
Lần này Nhạc Vân không tin cũng phải tin.
Bà ta hận Minh Vi thấu xương, cả người giận dữ như muốn nổ tung, hận không thể lập tức xông tới đập phá tiệm cơm Thực Vi Điềm!
Quan trọng hơn là, tiểu phẩm vẫn chưa phổ biến ở niên đại này, tiểu phẩm chân chính lần đầu tiên xuất hiện tại Trung Quốc là vào năm 1984, cũng chính là sang năm mới có thể ra đời.
Đương nhiên trước đó, kịch bản là một việc khó, diễn viên cũng không dễ tìm, rốt cuộc ai cũng giống nhau, đều không muốn lãng phí thời gian học tập quý báu.
Thuyết phục thật lâu cũng không có mấy ai nguyện ý tham gia biểu diễn, ngược lại là Mã Tiên Tiên ngày thường trầm mặc ít lời, rất ít khi nói chuyện với mọi người, thành tích độn sổ lại chủ động giơ tay, nói muốn tham gia tiểu phẩm của Minh Vi, còn thiếu một người, vẫn không tìm được ai, đành phải nhờ Lâm Gia Nghê tới hỗ trợ tham gia biểu diễn.
Làm chị em tốt, Lâm Gia Nghê đương nhiên là đồng ý, thậm chí còn kéo thêm cả Đường Hữu Đa đang làm kế toán giúp Minh Vi lại đây, lần này cả nam lẫn nữ đều có đủ cả, Minh Vi mới có thể yên tâm lớn mật viết kịch bản nha!
Còn Nhạc Vân, không đón được Minh Vi bà ta cũng đừng mong quay trở về Bắc Kinh.
Cho nên tìm một căn nhà nhỏ sạch sẽ ở trên huyện thuê lại làm nơi dừng chân tạm thời, sau đó lại sai hai bảo tiêu đi hỏi thăm tình huống của Minh Vi, khi biết được Minh Vi chính là bà chủ của tiệm cơm Thực Vi Điềm cùng tiệm quần áo Vi Điềm, Nhạc Vân trực tiếp cười ra tiếng.
“A, Minh Hữu Lương có thể dạy ra được một cô con gái có đảm lược như vậy sao? Hơn nữa, con bé chết tiệt đó gả cho cái đồ nhà quê, có thể có kiến thức gì được chứ! Hai người các anh không phục tôi, cũng đừng có nói dối như vậy!” Nhạc Vân là ngàn lần vạn lần không tin.
Ngày hôm qua bà ta mới tới cửa tiệm quần áo lớn nhất ở huyện thành, cũng chính là cửa tiệm Vi Điềm mua quần áo, còn khen bà chủ có gu thẩm mỹ tốt, bắt kịp xu hướng thời trang của Bắc Kinh! Hơn nữa cũng đi tới quầy hàng tạp hóa bên kia gọi điện đặt một suất cơm hộp ở Thực Vi Điềm, đối với cái này khen ngợi không dứt miệng.
Hiện tại bảo tiêu nói hai cửa tiệm mà bà ta khen ngợi này đều là của con gái ruột bà ta?
Ha ha! Nói phét cũng không có nói như vậy, rắm thối lại chẳng kêu, sao có thể chứ!
“Phu nhân, chúng tôi thật sự không có nói dối, hai cửa tiệm đó quả thật chính là của con gái bà ……” Bảo tiêu oan ức cực, thời buổi này nói thật mà cũng bị mắng.
“Đủ rồi, đừng nói nữa! Tôi tự mình đi xem!” Nhạc Vân hai ngày nay nghe bảo tiêu trở về “nói dối” rằng Minh Vi sống rất tốt, bà liền hận không thể để con bé chết tiệt đó chết ngay tại chỗ, rõ ràng chỉ là một vết nhơ trong cuộc đời bà, sao có thể sống tốt như vậy.
“Dạ! Theo tin tức điều tra được, cửa tiệm Thực Vi Điềm mở ngay gần trường học, cách rất gần, cho nên nếu con gái bà đi học, thì trưa mỗi ngày sẽ tới đó ăn cơm.” Bảo tiêu vội vã nói.
“Đi! Đi xem!” Nhạc Vân lập tức đi giày cao gót, ưu nhã lắc mông, cầm chiếc ô viền hoa phong cách tây che nắng đi về phía cửa tiệm Thực Vi Điềm.
Hiện tại vừa lúc là giữa trưa tan học, đã có một hàng dài người xếp hàng đứng chờ trước cửa Thực Vi Điềm.
Bởi vì bên này của Minh Vi có thể lựa chọn đóng gói mang về, cho nên mọi người đều thích tới mua hàng sau đó mang về ngồi ăn trong nhà ăn của trường hoặc là ra bãi cỏ trước sân thể dục.
Nhạc Vân nhìn thấy cảnh này, liền càng không tin, bà từng gọi cơm hộp vài lần, biết giá cả trong tiệm Thực Vi Điềm tuy rằng trung thượng, nhưng cũng vẫn coi như khá cao, dựa theo lượng người xếp hàng tới tính, ít nhất cũng phải hơn bốn mươi người, nếu mỗi người vào tiệm ăn cơm tiêu hết 5 tệ, vậy thì một ngày cũng kiếm được 200.
Thu nhập như vậy, cho dù có ở Bắc Kinh cũng là hiếm thấy! Minh Vi sao có thể kiếm được!
Nhạc Vân cười nhạo một tiếng chuẩn bị rời đi, mà ngay lúc này, Minh Vi cùng mấy người bạn cùng nhau tập tiểu phẩm đi tới, nghe thấy Minh Vi nói muốn mời khách, khao mọi người tập luyện tiểu phẩm vất vả, sau đó liền tới gần tiệm cơm, Minh Vi tự mình xuống bếp nấu nướng, mấy đầu bếp đều phải nhường đường cho cô đi.
Trời ạ!
Đây thật sự là tiệm cơm của Minh Vi?
Con bé chết tiệt đó sao có thể có tiền mở được một cửa hàng ?
Lần này Nhạc Vân không tin cũng phải tin.
Bà ta hận Minh Vi thấu xương, cả người giận dữ như muốn nổ tung, hận không thể lập tức xông tới đập phá tiệm cơm Thực Vi Điềm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.