Xuyên Vào Câu Chuyện Trong Sách 3
Chương 30: Chương 6.4
Arya's tear
12/10/2019
Cửa vừa đóng lại, Will đã rít lên: “Sao chị lại đưa ông ta đống giấy tờ đó? Chúng ta cần chúng...”
Charlotte, đã ngồi ngả ra ghế, mắt nhắm hờ, nói, “Will, chị đã thức trắng đêm để chép những phần quan trọng lại rồi. Phần nhiều là...”
“Tào lao?” Jem gọi từ.
“Khiêu dâm?” Cùng lúc đó, Will nói.
“Có lẽ là cả hai,” Will nói. “Bồ chưa từng nghe tới tào lao khiêu dâm à?”
Jem toét miệng cười, nhưng Charlotte đã vùi mặt vào tay. “Nếu hai em muốn biết thì vế trước đúng hơn vế sau,” chị nói. “Chị chép lại toàn bộ có thể, nhờ sự trợ giúp vô giá của Sophie.” Tới đó chị ngước lên. “Will...em cần phải nhớ đây không còn là vụ chúng ta xử lí nữa. Mortmain là vấn đề của Clave, nhưng bét ra đó là họ thấy thế. Từng có lúc chỉ mình chúng ta lo vụ Mortmain, nhưng...”
“Chúng ta chịu trách nhiệm bảo vệ Tessa!” Will nói kiên quyết tới độ đến Tessa cũng giật mình. Will hơi tái khi nhận ra mọi người đều ngạc nhiên nhìn mình, nhưng vẫn tiếp tục. “Mortmain vẫn muốn Tessa. Chúng ta không được huyễn hoặc rằng ông ta đã bỏ cuộc. Ông ta có thể đến cùng đám người máy, ông ta có thể đến cùng những trò ma thuật, với lửa và những kẻ phản phúc, nhưng ông ta sẽ đến.”
“Tất nhiên chúng ta sẽ bảo vệ cô ấy,” Charlotte nói. “Chúng ta không cần người khác nhắc nhở đâu, Will. Cô ấy là người của chúng ta.”
Tiếng bước chân từ cầu thang đi xuống vang lên hướng tầm nhìn của tất cả mọi người. Tóc đen, buộc cao-Arya.
“Em về lúc nào vvậ? Không thấy đi bằng cửa chính.” Charlotte nhìn Arya một thân đen trắng không cầm cuốn sổ trên tay. “Sổ đâu? Để chị bảo Sophie...”
“Trèo tường.” Arya mặt không biểu cảm bước đến bên bàn ngồi cạnh Cecily nói ngắt lời Charlotte.
“Vậy sao?” cô nhấc tách trà để lên môi. “........”
Charlotte dộng thẳng tách trà xuống mặt bàn, làm nước văng lung tung. Henry cũng ngạc nhiên không kém, bóp chặt tờ báo khiến nó bị vo thành một cục trong tay.
“Có phải nhà cô hành nghề đạo chích không vậy! Cửa chính không vô, lại thích trèo tường mà vào” Will nói.
“Chị hôm hay là đến giải thích đó sao?” Cecily ngồi cạnh Arya hỏi.
“Ừm.” Cô mỉm cười. “Chị đã nói rồi mà.”
Jem cùng Tessa đối mặt nhau cười, khổ cho Charlotte và Henry trợn tròn mắt không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Arya cũng thấy thái độ của hai người họ, cô nói:
“Trước giờ em không câm, là giả!” cô có cảm giác như đã nói câu này mấy lần rồi.
“Đây là...” Charlotte bản mặt ngây ngốc nhìn mấy đứa trên mặt biểu cảm đã biết rồi tá hỏa. “Các em là biết hết rồi sao?” Charlotte quay mặt sang Henry. “Anh có biết không?”
“Vợ à, cái này anh cũng chưa nghe.” Henry luống cuống giải thích.
“Chị cũng biết là từ hôm qua tới giờ Học Viện đâu yên ổn gì.” Will nói. Anh nhớ lại lúc Jem phát bệnh, hết ngân phiến, anh cùng Cecily đi khắp nơi mà không tìm được nguồn cung và đến nhà Magnus bới Tessa.
“Được rồi, vậy em hãy nói cho rõ rành đi, Arya.” Charlotte đặt tay trước mặt nhìn cô nói.
Arya nhìn Charlotte, dáng vẻ của người lãnh đạo toát lên từ khắp hành động, cử chỉ của chị.
Sau một hồi nghe Arya giải thích ngắn gọn. Charlotte nói. “Tóm lại là em chỉ không muốn nói chuyện thôi đúng không? ”
“Vâng. Em không nghĩ là mọi người sẽ biết sớm như vậy. ” Arya nói
“Vậy là cô còn muốn giấu cho đến cuối.” Will khinh khỉnh nói.
“Ừ, nếu được thế thì tốt quá.” Arya lườm anh.
“Và còn trang phục là em không thích mặc đầm vì nó quá rườm rà.” Charlotte tiếp tục.
“Vậy sao cô không mặc mấy bộ kimono của quê cô ấy. Mặc thế này làm gì?” Will nói như muốn chọc điên Arya.
“Will!” Jem muốn ngăn Will lại, cái miệng Will không bao giờ yên bình được phút nào cả.
“Xin lỗi, nhưng kimono tôi cũng ghét và mặc cái này tôi vẫn đẹp chán.” Arya gằn từng chữ nhìn anh, bốn mắt đối nhau đến kịch liệt. Jem ngồi đối diện cười thầm, thấy Will như vậy cũng thật thú vị.
“Vậy chuyện này kết thúc ở đây đi. Chị có chuyện này cần thông báo.” Charlotte lên tiếng, và mọi người đều nhìn chị, chỉ Arya là dựa người ra sau ghế nhắm mắt lại như biết chuyện gì sẽ xảy ra-mà chính xác là cô biết.
“Mai Jessamine sẽ về.” Charlotte nói.
“Cái gì?” Will đánh đổ trà ra khăn trải bàn. Mọi người bàn tán xôn xao, chỉ có Cecily là tỏ vẻ bối rối, còn Tessa, sau khi hít một hơi thật sâu, liền im lặng. Cô nhớ lại lần cuối cùng gặp Jessamine, tại Thành phố Câm Lặng ; khi đó cô ấy xanh xao và mắt đỏ hoe, khóc lóc và hoảng hốt. “Jessamine phản bội chúng ta, Charlotte. Thế mà chị còn cho nó về đây?”
“Con bé không còn người thân, tài sản bị Clave tịch thu, và không thể sống một thân một mình. hai tháng bị tra hỏi tại Thành phố Xương khiến Jessamine gần như hóa điên. Chị không nghĩ con bé có thể gây hại cho ai trong chúng ta.”
“Ngày trước chúng ta cũng đâu nghĩ nó có thể gây chuyện tày đình gì,” Jem nói, giọng nghiêm khắc hơn mức Tessa nghĩ anh có thể. “Vậy mà hành động của nó đã suýt khiến Tessa roi vào tay Mortmain, còn chúng ta bị người khác coi khinh.”
Charlotte lắc đầu. “Người sống tại đây cần có lòng bác ái. Jessamine không giống như xưa nữa-mà các em hẳn phải hiểu nếu từng tới thăm nó ở Thành phố Câm Lặng.”
“Em không định đi thăm kẻ phản phúc,” Will lạnh lùng nói. “Nó vẫn nói tào lao về chuyện Mortmain ở Idris hả?”
“Ừ, chính vì thế mà hội Tu Huynh Câm cuối cùng cũng bỏ cuộc; họ không khai thác được thông tin hữu dụng nào. Nó không nắm giữ bí mật, không biết thông tin giá trị nào. Và nó cũng hiểu điều đó. Nó cảm thấy mình vô giá trị. Nếu các em có thể đặt mình vào vị trí của Jessie...”
“Ồ, em nghĩ chắc chắn nó lại diễn trò trước mặt chị, nào là khóc lóc rồi xé váy áo...”
“Này, làm gì có chuyện nó xé váy áo,” Jem nói và nhếch mép cười vơi parabatai của mình. “Bồ biết Jessamine thích váy áo của mình đến mức nào mà.”
Nụ cười đáp lại của Will miễn cưỡng nhưng là thật. Charlotte thấy kẽ hở và nhấn tiếp. “Chị dám hứa khi gặp lại Jessamine, các em sẽ thấy một con người hoàn toàn khác. Hãy chờ một tuần, chỉ một tuần thôi, và nếu không ai chịu nổi nó ở đây, chị sẽ sắp xếp cho nó chuyển đến đến Idris.” Chị đẩy cái đĩa sang bên. “Còn bây giờ chúng ta sẽ đi rà lại bản chép giấy tờ của Benedict. Ai giúp chị nào?”
Charlotte, đã ngồi ngả ra ghế, mắt nhắm hờ, nói, “Will, chị đã thức trắng đêm để chép những phần quan trọng lại rồi. Phần nhiều là...”
“Tào lao?” Jem gọi từ.
“Khiêu dâm?” Cùng lúc đó, Will nói.
“Có lẽ là cả hai,” Will nói. “Bồ chưa từng nghe tới tào lao khiêu dâm à?”
Jem toét miệng cười, nhưng Charlotte đã vùi mặt vào tay. “Nếu hai em muốn biết thì vế trước đúng hơn vế sau,” chị nói. “Chị chép lại toàn bộ có thể, nhờ sự trợ giúp vô giá của Sophie.” Tới đó chị ngước lên. “Will...em cần phải nhớ đây không còn là vụ chúng ta xử lí nữa. Mortmain là vấn đề của Clave, nhưng bét ra đó là họ thấy thế. Từng có lúc chỉ mình chúng ta lo vụ Mortmain, nhưng...”
“Chúng ta chịu trách nhiệm bảo vệ Tessa!” Will nói kiên quyết tới độ đến Tessa cũng giật mình. Will hơi tái khi nhận ra mọi người đều ngạc nhiên nhìn mình, nhưng vẫn tiếp tục. “Mortmain vẫn muốn Tessa. Chúng ta không được huyễn hoặc rằng ông ta đã bỏ cuộc. Ông ta có thể đến cùng đám người máy, ông ta có thể đến cùng những trò ma thuật, với lửa và những kẻ phản phúc, nhưng ông ta sẽ đến.”
“Tất nhiên chúng ta sẽ bảo vệ cô ấy,” Charlotte nói. “Chúng ta không cần người khác nhắc nhở đâu, Will. Cô ấy là người của chúng ta.”
Tiếng bước chân từ cầu thang đi xuống vang lên hướng tầm nhìn của tất cả mọi người. Tóc đen, buộc cao-Arya.
“Em về lúc nào vvậ? Không thấy đi bằng cửa chính.” Charlotte nhìn Arya một thân đen trắng không cầm cuốn sổ trên tay. “Sổ đâu? Để chị bảo Sophie...”
“Trèo tường.” Arya mặt không biểu cảm bước đến bên bàn ngồi cạnh Cecily nói ngắt lời Charlotte.
“Vậy sao?” cô nhấc tách trà để lên môi. “........”
Charlotte dộng thẳng tách trà xuống mặt bàn, làm nước văng lung tung. Henry cũng ngạc nhiên không kém, bóp chặt tờ báo khiến nó bị vo thành một cục trong tay.
“Có phải nhà cô hành nghề đạo chích không vậy! Cửa chính không vô, lại thích trèo tường mà vào” Will nói.
“Chị hôm hay là đến giải thích đó sao?” Cecily ngồi cạnh Arya hỏi.
“Ừm.” Cô mỉm cười. “Chị đã nói rồi mà.”
Jem cùng Tessa đối mặt nhau cười, khổ cho Charlotte và Henry trợn tròn mắt không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Arya cũng thấy thái độ của hai người họ, cô nói:
“Trước giờ em không câm, là giả!” cô có cảm giác như đã nói câu này mấy lần rồi.
“Đây là...” Charlotte bản mặt ngây ngốc nhìn mấy đứa trên mặt biểu cảm đã biết rồi tá hỏa. “Các em là biết hết rồi sao?” Charlotte quay mặt sang Henry. “Anh có biết không?”
“Vợ à, cái này anh cũng chưa nghe.” Henry luống cuống giải thích.
“Chị cũng biết là từ hôm qua tới giờ Học Viện đâu yên ổn gì.” Will nói. Anh nhớ lại lúc Jem phát bệnh, hết ngân phiến, anh cùng Cecily đi khắp nơi mà không tìm được nguồn cung và đến nhà Magnus bới Tessa.
“Được rồi, vậy em hãy nói cho rõ rành đi, Arya.” Charlotte đặt tay trước mặt nhìn cô nói.
Arya nhìn Charlotte, dáng vẻ của người lãnh đạo toát lên từ khắp hành động, cử chỉ của chị.
Sau một hồi nghe Arya giải thích ngắn gọn. Charlotte nói. “Tóm lại là em chỉ không muốn nói chuyện thôi đúng không? ”
“Vâng. Em không nghĩ là mọi người sẽ biết sớm như vậy. ” Arya nói
“Vậy là cô còn muốn giấu cho đến cuối.” Will khinh khỉnh nói.
“Ừ, nếu được thế thì tốt quá.” Arya lườm anh.
“Và còn trang phục là em không thích mặc đầm vì nó quá rườm rà.” Charlotte tiếp tục.
“Vậy sao cô không mặc mấy bộ kimono của quê cô ấy. Mặc thế này làm gì?” Will nói như muốn chọc điên Arya.
“Will!” Jem muốn ngăn Will lại, cái miệng Will không bao giờ yên bình được phút nào cả.
“Xin lỗi, nhưng kimono tôi cũng ghét và mặc cái này tôi vẫn đẹp chán.” Arya gằn từng chữ nhìn anh, bốn mắt đối nhau đến kịch liệt. Jem ngồi đối diện cười thầm, thấy Will như vậy cũng thật thú vị.
“Vậy chuyện này kết thúc ở đây đi. Chị có chuyện này cần thông báo.” Charlotte lên tiếng, và mọi người đều nhìn chị, chỉ Arya là dựa người ra sau ghế nhắm mắt lại như biết chuyện gì sẽ xảy ra-mà chính xác là cô biết.
“Mai Jessamine sẽ về.” Charlotte nói.
“Cái gì?” Will đánh đổ trà ra khăn trải bàn. Mọi người bàn tán xôn xao, chỉ có Cecily là tỏ vẻ bối rối, còn Tessa, sau khi hít một hơi thật sâu, liền im lặng. Cô nhớ lại lần cuối cùng gặp Jessamine, tại Thành phố Câm Lặng ; khi đó cô ấy xanh xao và mắt đỏ hoe, khóc lóc và hoảng hốt. “Jessamine phản bội chúng ta, Charlotte. Thế mà chị còn cho nó về đây?”
“Con bé không còn người thân, tài sản bị Clave tịch thu, và không thể sống một thân một mình. hai tháng bị tra hỏi tại Thành phố Xương khiến Jessamine gần như hóa điên. Chị không nghĩ con bé có thể gây hại cho ai trong chúng ta.”
“Ngày trước chúng ta cũng đâu nghĩ nó có thể gây chuyện tày đình gì,” Jem nói, giọng nghiêm khắc hơn mức Tessa nghĩ anh có thể. “Vậy mà hành động của nó đã suýt khiến Tessa roi vào tay Mortmain, còn chúng ta bị người khác coi khinh.”
Charlotte lắc đầu. “Người sống tại đây cần có lòng bác ái. Jessamine không giống như xưa nữa-mà các em hẳn phải hiểu nếu từng tới thăm nó ở Thành phố Câm Lặng.”
“Em không định đi thăm kẻ phản phúc,” Will lạnh lùng nói. “Nó vẫn nói tào lao về chuyện Mortmain ở Idris hả?”
“Ừ, chính vì thế mà hội Tu Huynh Câm cuối cùng cũng bỏ cuộc; họ không khai thác được thông tin hữu dụng nào. Nó không nắm giữ bí mật, không biết thông tin giá trị nào. Và nó cũng hiểu điều đó. Nó cảm thấy mình vô giá trị. Nếu các em có thể đặt mình vào vị trí của Jessie...”
“Ồ, em nghĩ chắc chắn nó lại diễn trò trước mặt chị, nào là khóc lóc rồi xé váy áo...”
“Này, làm gì có chuyện nó xé váy áo,” Jem nói và nhếch mép cười vơi parabatai của mình. “Bồ biết Jessamine thích váy áo của mình đến mức nào mà.”
Nụ cười đáp lại của Will miễn cưỡng nhưng là thật. Charlotte thấy kẽ hở và nhấn tiếp. “Chị dám hứa khi gặp lại Jessamine, các em sẽ thấy một con người hoàn toàn khác. Hãy chờ một tuần, chỉ một tuần thôi, và nếu không ai chịu nổi nó ở đây, chị sẽ sắp xếp cho nó chuyển đến đến Idris.” Chị đẩy cái đĩa sang bên. “Còn bây giờ chúng ta sẽ đi rà lại bản chép giấy tờ của Benedict. Ai giúp chị nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.