Xuyên Về 70 Có Không Gian, Ta Độn Siêu Nhiều Vật Tư

Chương 23: A

Vương Điềm Điềm

20/11/2024

Sau khi tạm biệt Cao Xuân Hà, trời vẫn còn khá sớm.

Nhưng Tô Văn Văn cũng không còn việc gì nữa, nên chuẩn bị quay lại lối vào thị trấn lúc sáng sớm hơn.

Đi sớm còn có thể chiếm được một chỗ tốt, chỗ ngồi lúc sáng của cô quá chật, cô muốn chọn một chỗ không quá đông đúc.

Tô Văn Văn đi vào một con hẻm vắng người, nhìn quanh bốn phía, xác định không có ai chú ý, cô mới cất đồ đạc vào không gian.

Đường đến lối vào thị trấn vẫn còn khá xa, đồ cô mua cũng khá nặng, có không gian thì sẽ nhẹ nhàng hơn, đợi đến gần rồi mới lấy ra một ít.

Tiện thể dùng ý thức chọn trong không gian hai cái cốc tráng men kiểu cũ mà cô vừa thấy ở cửa hàng bách hóa, lấy ra đặt cùng với những thứ vừa mua.

Những món đồ kiểu cũ này cô đã mua rất nhiều trên mạng, cô nghe nói thời đại này mua những thứ này đều cần tem phiếu.

Cô cũng có thể in tem phiếu, nhưng nếu không cần thiết thì tốt nhất không nên in, sơ sẩy một chút rất dễ bị bắt, dù sao số trên mỗi tem phiếu đều khác nhau.

Mua đồ trên mạng cũng rất tiện, nên về cơ bản những thứ cô có thể cần dùng đều đã mua.

Hai cái cốc này có thể để trong nhà, một cái để uống nước, một cái dùng để tiếp khách. Tuy chắc chẳng có ai đến nhà cô, nhưng những thứ này cũng cần phải chuẩn bị trước.

Cô còn lấy thêm một cái chậu men để rửa mặt, tắm rửa thì vẫn vào không gian mà tắm, suối nước nóng trong không gian là nước chảy, cô có thể thường xuyên vào đó ngâm mình.

Trong không gian cũng có lắp máy nước nóng. Ban đầu mua về cô không biết dùng, phải xem sách hướng dẫn rồi vận dụng cả ý thức mới lắp đặt thành công, trong không gian có thể dùng điện, như vậy rất tiện, nếu có thể ở mãi trong đó, cô thật sự không muốn ra ngoài nữa.



Quả thực Tô Văn Văn còn rất nhiều thứ cần chuẩn bị, đồ đạc trong căn nhà tranh quá ít ỏi, nhưng hiện tại cô không tiện mua quá nhiều đồ mang về.

Hôm qua lúc bà nội Tô đưa tiền cho cô, người khác chỉ thấy đưa chứ không thấy đưa bao nhiêu, mua nhiều quá người ta chắc chắn sẽ nói ra nói vào.

Trong thôn này dù chỉ là một chuyện bé xíu, chẳng bao lâu sau cả thôn đều sẽ biết hết, tốc độ lan truyền cũng rất nhanh, hơn nữa mỗi người lại thêm thắt một phiên bản, truyền đến cuối cùng lại biến thành một chuyện khác.

Tuy cô không sợ phiền phức, nhưng bản thân cô cũng không muốn xử lý những chuyện này, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.

Trong những thứ cô vừa mua, cô cũng chỉ định lấy ra một cân mỡ, thời nay ai cũng thích ăn mỡ, có thể ép lấy dầu hoặc làm tóp mỡ để ăn.

Mỗi lần nấu cơm bỏ vào một ít mỡ là cảm giác như được nếm mùi thịt, hơn nữa mỡ còn chống đói, phần lớn mọi người đều thích mua mỡ.

Thịt nạc không có lời, nên người mua không nhiều lắm, cô mua mỡ cho dù bị người khác nhìn thấy cũng chỉ nghĩ là mua về ép dầu.

Người ở đây tuy tiếc dầu, nhưng mỗi lần nấu cơm đều phải dùng đũa chấm một chút, lâu ngày không ăn dầu cơ thể sẽ không tốt, cô ra ở riêng một mình, chắc chắn cũng cần dự trữ một ít dầu.

Tô Văn Văn đi được khoảng nửa tiếng, xe bò trong thôn cô cũng nên dừng ở ngã ba vào trấn, bác Tô đánh xe bò dựa vào xe lim dim ngủ, còn có vài cô thím cũng ngồi trên xe chờ đợi.

Tô Văn Văn lấy từ trong không gian ra cái chậu men và cốc, thêm một cân mỡ và bốn quả trứng gà.

Chỗ nguyên chủ ở cô cũng đã xem qua, ở đó không có rau, cô định lát nữa sẽ dùng trứng gà đi đổi rau với nhà hàng xóm.

Bản thân cô cũng có thể trực tiếp ăn cơm đã nấu sẵn trong không gian, nhưng lâu ngày trong nhà không nấu cơm, không nhóm lửa, sẽ rất dễ bị người khác nghi ngờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về 70 Có Không Gian, Ta Độn Siêu Nhiều Vật Tư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook