Xuyên Về 70 Có Không Gian, Ta Độn Siêu Nhiều Vật Tư

Chương 31: A

Vương Điềm Điềm

20/11/2024

Hai mẫu đất còn lại thì trồng dược liệu, những dược liệu này có chu kỳ sinh trưởng khá dài, có thể trồng trên đất luôn, thỉnh thoảng tưới một ít linh tuyền trong không gian, đợi lúc cần thì hái, loại dược liệu này, thời gian càng lâu, dược tính càng tốt.

Tô Văn Văn nhìn quanh không gian của mình, bây giờ nơi này đã trông có sức sống hơn nhiều, cây ăn quả sau khi trồng xuống lập tức hồi phục lại, không gian quả nhiên là bảo vật, thảo nào nhiều người mơ ước có được như vậy.

Tô Văn Văn nhìn một vòng, luôn cảm thấy không gian của mình vẫn thiếu thứ gì đó, nhưng nhất thời cô không thể nhớ ra được, có điều cô cũng không quá bận tâm, quay về không gian đi ngủ.

Sau thu hoạch mùa thu, việc đồng áng đã ít đi, Tô Văn Văn cũng không định đi làm công nữa, cô xin đại đội trưởng nghỉ một tuần.

Lúc này xin nghỉ phải tìm đại đội trưởng xin giấy chứng nhận nghỉ phép, ký tên đóng dấu xong mới được nghỉ làm.

Thật ra xin hay không xin nghỉ đều được, dù sao trước kia nguyên chủ cũng chẳng đi làm mấy, cô vẫn luôn đi học, trừ lúc có mùa vụ trường học cho nghỉ về nhà tham gia đồng án, những lúc khác cô chỉ là giúp nhà quét dọn, nấu cơm.

Tuy nhiên, Tô Văn Văn nghĩ, trước đó nguyên chủ cũng đã làm một tuần, đột nhiên không đi nữa thì vẫn nên báo một tiếng, ngày cô xuyên không đến không đi làm, đại đội trưởng còn tìm bà nội Tô hỏi han tình hình.

Xin xong giấy chứng nhận nghỉ phép, cô định đi lên núi phía sau xem sao.

Nhà không có củi lửa, lúc này nấu cơm đều cần củi, cũng không biết trước kia nguyên chủ nấu cơm thế nào, trong nhà vậy mà một que củi cũng không có.

Đây là do tối hôm qua cô ăn cơm xong định nhóm lửa, bây giờ chắc cả làng đều biết cô ở đây một mình rồi nhỉ.

Cả ngày không nấu cơm, thật sự không ổn, nhưng phát hiện không có củi, cô cũng hết cách.



Hơn nữa sắp đến mùa đông rồi, thời tiết bây giờ đã chuyển lạnh, không bao lâu nữa nhiệt độ giảm xuống, cô còn có thể ở nhà sưởi ấm, trước kia trên mạng toàn là lò sưởi nấu trà rất hot, cô cũng muốn thử.

Cô định chất đầy một nhà kho củi bên cạnh, cô có thể nhặt củi trước, đến lúc đó dùng không gian mang về.

Cô còn chưa nhóm lửa bao giờ, chỉ từng thấy một vài cảnh trên tivi, mùa đông một đám người vây quanh lò sưởi, bên trong còn có thể để khoai lang, khoai tây.

Nghĩ như vậy, Tô Văn Văn thấy khá hứng thú, từ nhỏ đến lớn cô rất thích trải nghiệm những thứ mới lạ, mỗi lần đều có thể cảm nhận được niềm vui từ đó, tiện thể còn có thể đi tìm bảo bối gì không.

Đại đội Hồng Quang lưng dựa vào một ngọn núi lớn, bình thường người trong thôn chỉ nhặt củi, đào rau dại ở vùng ven núi.

Lý do không dám vào sâu trong núi, nghe nói trước kia có người nhìn thấy hổ và sói trong núi sâu, thậm chí còn suýt mất mạng. Sau đó không có ai dám đi vào sâu trong đó nữa, trừ khi trong nhà thật sự không còn gì cầm cự, những người không còn cách nào khác mới liều mạng vào thử.

Bây giờ mùa thu hoạch vừa xong, nhà nhà đều có đồ ăn, cho nên không ai vào núi sâu. Tô Văn Văn đi một mạch vào trong núi, vùng ven núi thật sự không có gì cả, hơn nữa củi đã bị người ta nhặt gần hết rồi.

Trên đường không gặp ai, chắc là đều đi làm, không gặp người cũng bình thường.

Đợi Tô Văn Văn vào đến núi sâu, cây cối và thảm thực vật đều hiện ra nhiều hơn, đập vào mắt cô là một mảng vàng rực, trên mặt đất cũng có rất nhiều lá khô rơi xuống.

Tô Văn Văn giẫm lên lá cây, cả người đứng giữa rừng cây, toát lên vẻ đẹp tàn úa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về 70 Có Không Gian, Ta Độn Siêu Nhiều Vật Tư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook