Xuyên Về 70: Đại Tiểu Thư Mang Không Gian Lật Ngược Thế Cờ

Chương 37:

Thiển Hạ Miêu

15/12/2024

Thẩm lão đầu quay sang công an tiếp lời: "Ha ha, đồng chí à, thật sự, đều là người một nhà, không phải buôn người. Bọn họ không bắt cóc ai hết, chỉ là hiểu lầm thôi. Tinh Hòa không biết chúng tôi nên không nhận ra, tưởng lầm là bọn buôn người. Chuyện này đúng là ‘nước lớn dâng tràn làm chìm đền Long Vương’, người một nhà không nhận ra nhau ấy mà."

Thẩm lão đầu thực ra giận tím gan, nhưng cố tỏ vẻ hiền hòa, quay sang trấn an Liễu Tinh Hòa:

"Tinh Hòa, đừng sợ, chúng ta đều là thân thích ruột thịt, không phải kẻ xấu. Hôm nay họ chỉ muốn đến xem cháu thế nào, sợ cháu ăn không ngon, ngủ không yên, muốn đến nấu cơm cho cháu bồi bổ cơ thể."

"Đồng chí, tôi thật sự không quen họ. Họ xông tới chộp lấy tôi, còn đòi giật đồ của tôi. Tôi sợ chết khiếp. May mà có lá cờ này, giúp tôi thấy an tâm hơn chút."

Liễu Tinh Hòa tủi thân, chân thành nhìn công an, giọng nói vẫn còn run rẩy. Nói xong, cô liền mở hai lá cờ ra, hoàn toàn phô bày trước mặt mọi người.

Trong lòng cô lại đang nghĩ: Lão già họ Thẩm này cũng biết nhịn, biết diễn ghê đấy.

"Đây là Thẩm lão thái và Thẩm lão đại? Sao tôi chẳng nhận ra, khác hẳn thường ngày quá! Gương mặt trắng bệch này thật dọa người!"

Người vừa ra tay đánh kẻ xấu nhìn thấy hai tấm cờ, lập tức đứng hẳn về phía Liễu Tinh Hòa, nghi hoặc nhìn hai kẻ vừa bị đánh.

Bình thường, cả nhà bọn họ lôi thôi nhếch nhác, hôm nay lại ăn mặc tươm tất, còn dùng bột mì bôi lên mặt trắng bệch, thay đổi 180 độ, lúc đầu ai mà nhận ra nổi.

Dĩ nhiên, hiện giờ bị đánh đến mức cha mẹ ruột cũng không nhận ra nữa, lại càng khó nhận ra.

"Thật sự, ngàn vạn lần là thật, đồng chí, tôi xin làm chứng. Nhà mình tôi còn lạ gì."

Nghe câu này, Thẩm lão đầu hận con dâu lắm. Trang điểm kiểu gì mà người không ra người, ma không ra ma, để giờ bị đánh nhừ tử còn phải chứng minh mình trong sạch.

Ông ta quên béng việc chính mình đề xuất chỉnh trang cho tươm tất để tạo ấn tượng tốt.



Cuối cùng, vợ của Thẩm lão đại lấy khăn tay lau sạch mặt cho chính mình, cho Thẩm lão thái và Thẩm lão đại. Chỉ đến lúc nhìn kỹ chỗ chưa bị thương, mọi người mới miễn cưỡng nhận ra là ai.

"Đồng chí, đúng vậy, chúng tôi thật sự là người nhà của Tinh Hòa, chỉ là hiểu lầm thôi." Thẩm lão đầu thở phào nhẹ nhõm, lại nở nụ cười thân thiện với Liễu Tinh Hòa: "Tinh Hòa, ông thực sự là ông nội ruột của con, bọn họ cũng là người thân ruột thịt của con. Chúng ta cùng một nhà mà."

"Hay nhỉ, các người còn dám đến đây! Nhà họ Thẩm sinh ra kẻ sát nhân, còn mặt mũi đến nhà nạn nhân hả? Biến hết đi! Tôi không có người thân nào như các người, cút! Tôi không muốn thấy các người! Ông ngoại, mẹ ơi… A a——"

Liễu Tinh Hòa gào lên điên cuồng, sụp đổ hoàn toàn, vung hai cuộn cờ như hai cây gậy đánh loạn xạ.

Cô đã phát điên, đánh trúng ai cô cũng mặc kệ, tại họ tự xông lại gần.

Mẹ con nhà Thẩm vừa nếm đòn đau khi nãy, thấy cô phát điên liền ôm chỗ đau, lảo đảo quay đầu chạy bán sống bán chết, không dám nghĩ gì nữa, giữ mạng quan trọng hơn.

Vợ Thẩm lão đại hoảng sợ, ôm đứa con đang khóc thét chạy trối chết, chân không ngừng một giây.

Chỉ có Thẩm Lão Đa đứng gần nhất, còn tự tiến đến gần Liễu Tinh Hòa, bị cô quất cho hai gậy thật sự, đau đến nhe răng trợn mắt kêu oai oái.

Đồng chí công an lập tức bước tới, kéo hai người ra xa nhau.

"Thẩm Đại Tiền, ông tưởng chúng tôi không biết các người hôm nay tính giở trò gì à? Chỉ giỏi bắt nạt một cô bé!"

"Tôi hỏi này, Thẩm lão đầu, ông đến trêu chọc con bé họ Liễu làm gì? Thẩm gia các người hại nhà họ Liễu chết không nhắm mắt, cổ con bé còn đang rỉ máu kìa, đúng là một nhà lòng dạ ác độc."

"Đáng đời, đến chỉ để bị đánh!"

Thẩm lão đầu bị ăn đòn, mà đám người xung quanh lại ủng hộ Liễu Tinh Hòa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về 70: Đại Tiểu Thư Mang Không Gian Lật Ngược Thế Cờ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook