Xuyên Về 70: Đại Tiểu Thư Mang Không Gian Lật Ngược Thế Cờ

Chương 7:

Thiển Hạ Miêu

09/12/2024

"Huệ Tử, lại đây, cậu nói vài lời để con bé an tâm, vết thương thế này không thể chần chừ, phải mau vào viện."

Thời điểm sở trưởng Trương bị ông Trương kéo tới, Liễu Tinh Hòa yếu ớt mở mắt, gắng sức chống người, như tóm được cọng rơm cứu mạng, túm chặt lấy ông.

"Đồng... đồng chí công an, mọi người... đến là... là tôi yên tâm rồi, tôi muốn... tố cáo... Lý Binh và Thẩm Khê... quan hệ nam nữ bất chính, tố... cáo... cố... cố ý giết người... Trên.. trên mặt đất bên kia… chỗ vết máu bên cạnh hòn đá là... hung... khí..."

Mặc kệ hai kẻ trong phòng nói gì, cô cứ nhất quyết tố cáo bọn họ gian dâm, cố ý giết người. Bị bắt gian tại trận, cộng thêm vết thương trên cổ, máu me khắp người cô chính là bằng chứng hùng hồn nhất.

Không khiến chúng phải gục ngã tại đây thì thật có lỗi với mạng sống nguyên chủ và máu cô đã đổ.

"Yên tâm, chúng tôi sẽ không để lọt một kẻ xấu nào, chuyện ở đây cứ giao cho chúng tôi, mau đưa cháu đi bệnh viện trị thương, giữ được tính mạng mới quan trọng, không thể chậm trễ."

Giọng sở trưởng Trương tràn đầy cảm giác an toàn, làm Liễu Tinh Hòa nhẹ nhõm không ít. Nhìn thấy hai tên sát nhân bị kéo ra ngoài, mặt mũi trầy xước, thần kinh cô căng cứng bấy lâu hoàn toàn thả lỏng.

"C...cảm...ơn...đồng...chí..."

Thư giãn một cái, vì mất máu quá nhiều, cô không chịu nổi nữa, tiếng nói càng lúc càng yếu. Chưa kịp nói xong câu, đầu nghiêng sang, ngất lịm, bình thản mê man.

"Liễu nha đầu—"

Ông Trương sợ hãi kêu lên, vội vàng kiểm tra hơi thở, thúc giục: "Mau, đưa cô bé đi bệnh viện. Huệ Tử, con ở đây coi chừng, nhất định phải cho Liễu nha đầu một lời giải thích."

Sở trưởng Trương lo lắng, cũng đưa tay bắt mạch, cảm nhận nhịp mạch yếu ớt gần như không, thân thể lạnh toát, nhìn sắc mặt cô tái trắng như giấy, máu dính khắp người.

Người đàn ông cứng cỏi bước ra từ chiến trường cũng đỏ mắt, vừa xót xa vừa toát ra cơn lạnh. Nhìn vào trong phòng, nơi hai kẻ kia vẫn đang cắn xé nhau bằng lời, sắc mặt càng đen sầm.



Mất nhiều máu thế, đau đớn thế này, lúc đó cô đã tuyệt vọng đến mức nào!

Ông ấy không thể phụ lòng tin của cô bé, nhất định phải đòi lại công bằng cho cô.

Sở trưởng Trương rút một xấp tiền đưa cho ông Trương đang hốt hoảng, cử một cảnh sát đi cùng đưa cô vào viện. Còn mình thì ở lại xử lý mọi chuyện tại chỗ.

Tiếp theo, không cần Liễu Tinh Hòa nhúng tay, mọi việc đều diễn ra đúng như cô dự liệu.

Một phen rối ren, cô ngất lịm được đưa tới phòng cấp cứu trong bệnh viện, mạng sống ngàn cân treo sợi tóc, lặp đi lặp lại giữa ranh giới sinh tử.

Cùng lúc đó, lão cha cặn bã họ Thẩm và mụ nhân tình ác độc nhận được tin, vội vã tan ca chạy về đồn công an.

"Lão Thẩm, giờ phải làm sao đây, mau nghĩ cách cứu con gái chúng ta đi. Đã bị nhốt ba ngày rồi, nhà mình chỉ có mỗi một đứa con gái, nếu Khê Khê mà xảy ra chuyện gì thì em cũng không muốn sống nữa. Hu hu, con tiện tì kia sao dám tố cáo Khê Khê, em phải khiến nó chết không yên!"

Tiếng khóc nhỏ giọng đầy bất lực và độc ác của Lý Tú Hoa - mụ kế cặn bã - vang lên, kích thích thần kinh người đang nằm trên giường – Liễu Tinh Hòa.

Lông mày cô cau chặt, mí mắt khẽ run, một tay ôm lấy cái đầu đang đau nhức, tay kia sờ lên chiếc cổ đau đớn. Cảm nhận được lớp băng gạc quấn quanh, cô mới yên tâm buông tay, chầm chậm mở mắt. Trước mắt là một mảng tối đen.

Trời tối rồi ư? Không phải cô ở bệnh viện sao? Sao lại đổi chỗ rồi? Đây lại quay về tiểu viện kia sao?

Khoan đã, giọng nói này… sao mà quen tai thế? Là mụ kế "nhân tình cũ" Lý Tú Hoa?

Ý những lời này là...

Liễu Tinh Hòa rón rén xuống giường, từ trong tủ quần áo lấy ra món hàng nhập khẩu đời mới mà nguyên chủ liều sống chết bảo vệ – chiếc máy cát-xét. Cô mở nhẹ, bắt đầu ghi âm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về 70: Đại Tiểu Thư Mang Không Gian Lật Ngược Thế Cờ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook