Xuyên Về Thập Niên 70, Quân Nhân Dũng Mãnh, Quân Tẩu Bất Lực
Chương 8: Cô Thật Sự Quá Yếu Ớt
Đồng Vũ Nguyệt
01/10/2024
Bàn tay của anh vô thức nắm chặt lại, Chu Hồng Vũ không khỏi ngạc nhiên. Không ngờ chỉ trong một thoáng, tay cô gái nhỏ này đã đỏ như vậy rồi.
Đúng là da thịt cô mong manh thật.
"Hức hức... Em thực sự biết lỗi rồi." Bạch Nhuyễn Nhuyễn thấy người đàn ông trước mặt đã bắt đầu do dự, liền kịp thời nhận lỗi.
Cô cố gắng tỏ vẻ đáng thương, hy vọng rằng người tốt sẽ tha cho cô một lần!
Phía dưới chiếc khăn đen che mặt, đôi mắt của Bạch Nhuyễn Nhuyễn đỏ hoe giống như chú thỏ nhỏ, nước mắt rưng rưng, trông vô cùng tội nghiệp.
Đặc biệt là đôi mắt tròn xoe ấy, đọng đầy nước mắt, khi Chu Hồng Vũ nhìn vào, nước mắt liền rơi xuống vài giọt, làm ướt cả khăn che mặt.
Cô gái này nhìn có vẻ rất trẻ, khi đột ngột biết mình phải đi xuống nông thôn, rời xa gia đình và cha mẹ đã gắn bó suốt mười mấy năm, chắc chắn sẽ hoang mang và mất phương hướng, suy nghĩ lệch lạc cũng là điều dễ hiểu.
Không thể phủ nhận rằng Chu Hồng Vũ đã mềm lòng, thầm nghĩ
“Thôi, tha cho cô ấy một lần vậy. Dù sao hành vi của cô ấy hôm nay cũng không phải là cướp bóc thực sự. Một cô gái yếu đuối thế này, nếu gặp phải kẻ xấu, thiệt thòi có khi lại là cô ấy.”
Chu Hồng Vũ nghiêm túc nhìn cô gái nhỏ, nói: "Tha cho cô một lần cũng được, nhưng cô phải nhận ra rằng, hành vi hôm nay của cô là sai lệch. Sau này không được làm như vậy nữa."
Mặc dù chuyện phụ nữ đi cướp chồng nghe có vẻ khó tin, nhưng hành động này vẫn gây rối trật tự xã hội, lỡ mà dọa đến người qua đường thì có khi còn phải lên đồn công an.
Ngoài ra, Chu Hồng Vũ còn nghĩ đến một chuyện khác. Dù cô gái trước mặt có che mặt vì có khiếm khuyết nào đó, nhưng chắc chắn vẫn sẽ có người không để ý đến ngoại hình mà nhìn cô.
Nếu gặp phải kẻ xấu, bị người ta bắt cóc đem về nhà, nhốt lại để bắt sinh con đẻ cái thì phải làm sao?
Hơn nữa, hiện nay các vụ buôn bán phụ nữ vẫn còn rất nhiều.
Những người phụ nữ bị bán có thể cả đời không thể trở về nhà, bị giam cầm chỉ để sinh con, kết cục thật bi thảm.
Một cô gái yếu đuối như cô, nếu ra ngoài tìm đàn ông mà gặp phải kẻ xấu, chưa chắc ai là người chiếm ưu thế.
Cũng giống như lúc nãy, cây gậy trong tay cô chẳng có tác dụng gì cả, anh chỉ cần nhẹ nhàng đã có thể giật lấy từ tay cô.
Nghe vậy, Bạch Nhuyễn Nhuyễn mừng rỡ, vội gật đầu đồng ý: "Dạ vâng, em đã nhận ra lỗi lầm sâu sắc rồi. Anh cứ yên tâm, em hứa sẽ không tái phạm."
Người đàn ông này có lẽ sống gần khu vực này, xem ra, ngày mai cô phải tìm một nơi khác để cướp chồng thôi, tránh xa người này ra là được!
Bạch Nhuyễn Nhuyễn miệng thì tươi cười đồng ý, nhưng trong lòng đã bắt đầu nghĩ đến ngày mai sẽ đi đâu để tiếp tục cướp chồng.
Cô nhất định sẽ không đi xuống nông thôn.
Hiện tại, chuyện tìm việc làm không dễ dàng, thậm chí có tiền cũng chưa chắc mua được việc. Để tránh số phận bi thảm của nguyên chủ, Bạch Nhuyễn Nhuyễn nhất định phải tìm một người để kết hôn.
Tuy nhiên, lần tới chọn người, cô sẽ nhắm tới những người trông có vẻ yếu đuối một chút, ít nhất là không giống như hôm nay, vừa chớp mắt đã bị giật mất cây gậy.
Đúng là da thịt cô mong manh thật.
"Hức hức... Em thực sự biết lỗi rồi." Bạch Nhuyễn Nhuyễn thấy người đàn ông trước mặt đã bắt đầu do dự, liền kịp thời nhận lỗi.
Cô cố gắng tỏ vẻ đáng thương, hy vọng rằng người tốt sẽ tha cho cô một lần!
Phía dưới chiếc khăn đen che mặt, đôi mắt của Bạch Nhuyễn Nhuyễn đỏ hoe giống như chú thỏ nhỏ, nước mắt rưng rưng, trông vô cùng tội nghiệp.
Đặc biệt là đôi mắt tròn xoe ấy, đọng đầy nước mắt, khi Chu Hồng Vũ nhìn vào, nước mắt liền rơi xuống vài giọt, làm ướt cả khăn che mặt.
Cô gái này nhìn có vẻ rất trẻ, khi đột ngột biết mình phải đi xuống nông thôn, rời xa gia đình và cha mẹ đã gắn bó suốt mười mấy năm, chắc chắn sẽ hoang mang và mất phương hướng, suy nghĩ lệch lạc cũng là điều dễ hiểu.
Không thể phủ nhận rằng Chu Hồng Vũ đã mềm lòng, thầm nghĩ
“Thôi, tha cho cô ấy một lần vậy. Dù sao hành vi của cô ấy hôm nay cũng không phải là cướp bóc thực sự. Một cô gái yếu đuối thế này, nếu gặp phải kẻ xấu, thiệt thòi có khi lại là cô ấy.”
Chu Hồng Vũ nghiêm túc nhìn cô gái nhỏ, nói: "Tha cho cô một lần cũng được, nhưng cô phải nhận ra rằng, hành vi hôm nay của cô là sai lệch. Sau này không được làm như vậy nữa."
Mặc dù chuyện phụ nữ đi cướp chồng nghe có vẻ khó tin, nhưng hành động này vẫn gây rối trật tự xã hội, lỡ mà dọa đến người qua đường thì có khi còn phải lên đồn công an.
Ngoài ra, Chu Hồng Vũ còn nghĩ đến một chuyện khác. Dù cô gái trước mặt có che mặt vì có khiếm khuyết nào đó, nhưng chắc chắn vẫn sẽ có người không để ý đến ngoại hình mà nhìn cô.
Nếu gặp phải kẻ xấu, bị người ta bắt cóc đem về nhà, nhốt lại để bắt sinh con đẻ cái thì phải làm sao?
Hơn nữa, hiện nay các vụ buôn bán phụ nữ vẫn còn rất nhiều.
Những người phụ nữ bị bán có thể cả đời không thể trở về nhà, bị giam cầm chỉ để sinh con, kết cục thật bi thảm.
Một cô gái yếu đuối như cô, nếu ra ngoài tìm đàn ông mà gặp phải kẻ xấu, chưa chắc ai là người chiếm ưu thế.
Cũng giống như lúc nãy, cây gậy trong tay cô chẳng có tác dụng gì cả, anh chỉ cần nhẹ nhàng đã có thể giật lấy từ tay cô.
Nghe vậy, Bạch Nhuyễn Nhuyễn mừng rỡ, vội gật đầu đồng ý: "Dạ vâng, em đã nhận ra lỗi lầm sâu sắc rồi. Anh cứ yên tâm, em hứa sẽ không tái phạm."
Người đàn ông này có lẽ sống gần khu vực này, xem ra, ngày mai cô phải tìm một nơi khác để cướp chồng thôi, tránh xa người này ra là được!
Bạch Nhuyễn Nhuyễn miệng thì tươi cười đồng ý, nhưng trong lòng đã bắt đầu nghĩ đến ngày mai sẽ đi đâu để tiếp tục cướp chồng.
Cô nhất định sẽ không đi xuống nông thôn.
Hiện tại, chuyện tìm việc làm không dễ dàng, thậm chí có tiền cũng chưa chắc mua được việc. Để tránh số phận bi thảm của nguyên chủ, Bạch Nhuyễn Nhuyễn nhất định phải tìm một người để kết hôn.
Tuy nhiên, lần tới chọn người, cô sẽ nhắm tới những người trông có vẻ yếu đuối một chút, ít nhất là không giống như hôm nay, vừa chớp mắt đã bị giật mất cây gậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.